Nhân Sinh Từ Dò Mìn Bắt Đầu

Chương 159: Luồng gió mới




Chớp mắt một cái, vậy mà đã nửa tháng trôi qua kể từ ngày Hồng Nhung chính thức gia nhập Ninja Studio.

Đúng như nhận định ban đầu của Liễu, chỉ trong một thời gian cực ngắn Hồng Nhung đã nhanh chóng chiếm được cảm tình của hầu hết các thành viên phòng làm việc. Hiện tại thì cô luôn là tâm điểm mỗi khi xuất hiện ở bất cứ đâu trong ngôi nhà số 10, cũng như trong các cuộc chuyện trò giao tiếp hàng ngày có sự góp mặt của bản thân.

Còn về tại sao lại dùng từ “hầu hết” mà không phải “toàn bộ”, đó là bởi vì trong số thành viên của Ninja Studio có hai người đã ít nhiều nhìn ra bản chất ẩn sâu bên trong của Hồng Nhung. Người thứ nhất tất nhiên là Liễu, ngay từ ban đầu dựa vào kinh nghiệm của mình cô đã đánh hơi thấy có gì đó không bình thường trong cái cách Hồng Nhung giao tiếp với mọi người. Trải qua một hai cuộc trò chuyện để xác nhận lại, giờ thì Liễu có thể khẳng định rõ rằng em gái trông có vẻ hiền lành vô hại này thực chất là một con người đầy toan tính, đồng thời quyết định không giao lưu thân mật với cô em chừng nào cái mặt nạ ấy còn chưa được tháo ra.

Người thứ hai là nhân vật chính của chúng ta. Khác với Liễu chỉ phán đoán dựa trên tiếp xúc ban đầu, Dương Khoa hắn lại nắm được tường tận mọi thông tin về Hồng Nhung sau khi trở về nhà gặp mẹ để xác nhận lại nghi vấn của bản thân. Trong số những điều hắn biết ấy có cả thiếu hụt trong tính cách – lời giải đáp cho việc tại sao bà chị này lại ra sức lấy lòng mọi người đến vậy.

Tóm gọn lại, Hồng Nhung là một cô gái trẻ sở hữu tham vọng thăng tiến trong sự nghiệp vô cùng mãnh liệt. Bất hạnh thay, đi cùng với đó cô lại chưa bao giờ cảm thấy an toàn kể từ ngày đầu quân dưới trướng Ngọc Linh cho đến tận bây giờ, mặc dù tay nghề của cô đã thuộc vào hàng “hiếm có khó tìm” trên thị trường lao động.

Bất cứ lúc nào Hồng Nhung cũng nơm nớp lo sợ mình sẽ bị gạt ra khỏi tập đoàn của Ngọc Linh – nơi cô may mắn lắm mới giành được vị trí làm việc trong mơ từ tay đối thủ nhờ vào nỗ lực của bản thân và mối quan hệ “xa mấy tầm đại bác” với người đứng đầu tập đoàn. Mặc dù Ngọc Linh lẫn một vài người khác biết chuyện liên tục trấn an Hồng Nhung rằng cô đọc nhiều tiểu thuyết ngôn tình trên truyencv quá đâm ra hoang tưởng rồi, sẽ không có người quản lý nào nỡ từ bỏ một nhân viên tài ba lại khéo đối nhân xử thế như cô đâu. Nhưng bao năm tháng qua đi Hồng Nhung vẫn cứ như vậy, càng thăng tiến trong công việc thì cô lại càng lo trước nghĩ sau.

Ngay đến chuyện chuyển sang làm việc tại Ninja Studio một thời gian này cũng vậy, nếu không phải Ngọc Linh một mực đảm bảo rằng trong tương lai Hồng Nhung có thể trở về tập đoàn bất cứ lúc nào bản thân mong muốn, đồng thời hứa hẹn đến lúc đó sẽ có những đền bù xứng đáng về chức vị dành cho cô thì còn lâu cô mới chịu ngoan ngoãn vâng theo.

Đại khái mọi thứ chắc cũng có nguyên do của nó, nhưng Ngọc Linh lại không hề đả động gì đến việc này. Bà chỉ nói chung chung với Dương Khoa rằng bất cứ lúc nào Hồng Nhung cũng có xu hướng tự bảo vệ bản thân, củng cố vững chắc vị trí của mình trước khi leo dần lên từng nấc thang sự nghiệp mới. Cho nên cô sẽ không ngừng gây dựng đồng minh nơi phòng làm việc của hắn, để chẳng may có chuyện xấu xảy ra thì cô sẽ có ngay sự cảm thông tới từ những người đồng nghiệp. Âu cũng là thói quen không thể từ bỏ chỉ trong một sớm một chiều.

“Chỉ đơn giản như vậy thôi, Nhung nó không có ý đồ kéo bè kết phái gì đâu nên con cứ yên tâm để nó công tác tự nhiên. Tài năng của Nhung thì miễn bàn, người cùng lứa trong công ty mẹ chỉ có mỗi mình nó mới có đủ khả năng xây dựng cho con một hậu phương kinh tế vững chắc thôi. Còn về thiếu hụt tính cách đấy của nó thì mẹ tin rằng trải qua một khoảng thời gian làm việc ở bên con, với một môi trường thoải mái không có áp lực nó sẽ dần dần mở lòng của mình ra. Con không việc gì phải lo lắng cả.” Vì lời nói cuối cùng này của mẹ nên Dương Khoa mới yên tâm để Hồng Nhung thoải mái kết thân với tất cả mọi thành viên của Ninja Studio bao quát chính bản thân hắn. Đồng thời hắn cũng giấu kín chuyện này không cho ai biết hết, ngay cả Liễu hắn cũng không hề hé răng lấy nửa chữ.

Giống như trường hợp của ba anh em Hoàng Lâm Hải vậy, nếu những khiếm khuyết trong tính cách này của Hồng Nhung không làm ảnh hưởng đến đại cục thì sống chung với nó có gì là không thể? Hắn cũng đâu phải thánh nhân để mà xét nét người ta nên sống thế này thế nọ?

Quả thực đúng như những gì mẹ hắn dặn dò ngày hôm đó, sự có mặt của Hồng Nhung đã ngay lập tức đem lại một luồng gió mới cho Ninja Studio. Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, tất cả những khoản thu chi tồn đọng hàng tháng trời đã được một tay cô giải quyết gọn gàng. Thêm vào đó, Hồng Nhung còn làm lại toàn bộ sổ sách kể từ ngày thành lập phòng làm việc sao cho khoa học nhất có thể, hiện giờ ngay cả người ngoại đạo như hắn cũng có thể nắm rõ tình hình tiền nong trong quỹ đang đi đâu về đâu.

Ấy là còn chưa kể, Hồng Nhung còn khơi nguồn cảm hứng cho một nhân tài khác của Ninja Studio – Thu Lan. Giờ đây, khi không còn phải mang gánh nặng sổ sách trên người cô đang thể hiện ra một hiệu suất làm việc cực kỳ ấn tượng, tựa như một con hổ vừa được tháo xích thả về núi rừng vậy.

“… TOÀN BỘ cái bảng này là công trình của chị và chị Tú từ hôm thứ hai đến bây giờ á?” Đứng trong phòng của Thu Lan, Dương Khoa trố mắt ngạc nhiên chỉ tay về phía tấm bảng dán đầy kế hoạch phát triển phòng làm việc Ninja Studio, để từ đó nâng tầm nó lên thành một công ty đúng nghĩa.

“Thế nào, trông có được không em? Đống này làm chị mất ngủ hai đêm đấy.” Thu Lan mỉm cười đắc ý, tay cô gõ nhẹ vào tờ kế hoạch phân chia ban ngành dán trên tấm bảng.

“Tuyệt vời lắm chị ạ, chị chia ra ban ngành đầy đủ chả khác gì dân chuyên vậy.” Dương Khoa gật gù: “Cơ mà bây giờ làm những thứ này có sớm quá không chị?” 

“Không sớm đâu em, bây giờ phải tính toán dần đi chứ? Có bao nhiêu thứ còn phải chuẩn bị kèm theo chứ em tưởng bụp một cái là lên thành công ty được luôn à?”

“Cũng có lý…. Đây là nội dung những thứ cần chuẩn bị để mở rộng quy mô à? Để em xem nào.” Dương Khoa đưa mắt nhìn sang tiêu đề của bản kế hoạch nằm tại góc bảng bên kia, thế rồi ngay lập tức hắn tỏ vẻ ngạc nhiên trước dòng chữ đầu tiên trên giấy.

Tìm thuê một nơi khác rộng hơn để chuyển trụ sở làm việc sang đó?

Ừm, bản thân điều này thực ra không ngạc nhiên cho lắm. Hiện tại Dương Khoa cũng đang manh nha ý định di dời trụ sở đầu não, bởi vì nơi này đã bắt đầu trở nên chật chội và bất tiện sau khi lần lượt đón thêm thành viên mới vào làm việc. Nếu không vì tiếc bản hợp đồng vẫn còn thời hạn tới tám tháng nữa cộng với các anh chị em không ai phàn nàn không gian gò bó thì hắn đã sớm đi tìm gặp bà chị dâu của hắn đòi một văn phòng rộng rãi hơn rồi.

Không, hắn không hề ngạc nhiên về điều này chút nào. Cái hắn ngạc nhiên là Thu Lan xếp hạng mục này lên mức ưu tiên hàng đầu, cần phải thực hiện ngay trong hè năm nay. Phải biết rằng bây giờ mới là đầu tháng ba thôi, phải hai ba tháng nữa mới vào hè mà chưa gì bà chị này đã lên kế hoạch chuẩn bị thuê mướn nơi khác rồi.

Kể cả đến lúc đó tiến hành di dời trụ sở vẫn cứ là quá sớm. Hợp đồng thuê căn nhà này Dương Khoa đã sớm đưa cho Thu Lan cất giữ rồi, cô không thể nào không biết tới lúc đó hợp đồng hai bên đã giao kèo vẫn còn tận non nửa năm nữa mới hết hiệu lực được.

“Này chị Lan, sao chưa gì chị đã định tìm thuê trụ sở mới thế? Căn nhà này mình mới thuê được có mấy tháng thôi mà, bỏ không thuê nữa thì phí quá. Em chồng đủ tiền cả năm rồi đấy.” Thác mắc một cái là Dương Khoa phải hỏi ngay.

“Chị biết, cơ mà vẫn phải tính sớm vì còn phải sửa soạn các thứ nữa em ạ. Một trụ sở chế tác trò chơi đúng nghĩa phải chuẩn bị kỳ công lắm chứ không tạm bợ như phòng làm việc này của mình đâu. Lại đây chị cho em xem cái này.” Dứt lời Thu Lan vẫy tay gọi Dương Khoa tiến về phía bàn làm việc¸ đoạn cô lấy ra vài bản vẽ thiết kế trụ sở trải rộng ra cho hắn xem.

“Uầy! Chị Lan kiếm được quả này ở đâu ra thế?” Dương Khoa trầm trồ thán phục nhìn tới nhìn lui mấy bản thiết kế trên bàn, nếu biến chúng thành hiện thực thì không khác gì một xưởng chế tác trò chơi hắn vẫn thường mơ ước sở hữu cả.

“Chị có anh bạn làm bên kiến trúc nhờ ông ấy vẽ cho đấy. Em cứ cầm về mà xem, chị có bản mềm trên máy đây rồi. Tóm lại là có rất nhiều thứ cần phải chuẩn bị nên chị muốn thuê trụ sở sớm một chút, kẻo đến lúc hết hợp đồng thuê căn nhà này rồi mà bên kia vẫn chưa sửa soạn xong.”

“Thôi được, em hiểu ý chị rồi. Công nhận chủ động lo liệu mọi thứ trước vẫn hơn. Thế cụ thể thì chị định bao giờ thì đi thuê trụ sở mới?”

“Khoảng tháng sáu tháng bảy gì đó. Chị ước tính cải tạo phòng ốc rồi sắm sửa các thứ cũng phải mất hai ba tháng, đến lúc đó ta cũng vừa vặn hết hợp đồng thuê nơi này.”

“Ui thế thì vô tư! Từ bây giờ đến lúc đấy còn tận ba bốn tháng nữa cơ mà. Chị xếp cái mục này xuống dưới đi, để phía trên thế này dọa em hết cả hồn.... Phải rồi, em có bà chị dâu làm ở công ty môi giới nhà đất nổi tiếng lắm. Chị lấy số điện thoại luôn đi này, đến lúc đó chị cứ đặt vấn đề với chị ấy cho em.”

“Chị Chi chứ gì? Chị có số rồi em.”

“Sao chị biết ha…. Chị Uyên cho chị số rồi phải không?”

“Ừ.”

“Chẹp, nhiều lúc em toàn quên chị với chị Uyên nhà em là bạn thân đấy.” Dương Khoa gãi đầu: “Thôi chị lập kế hoạch thế là được rồi, ngoài cái đó ra thì dạo này công việc bên chỗ chị thế nào? Chị Nhung làm việc ổn chứ?

“Ổn lắm em ạ. Đúng là nhân tài chỗ mẹ em có khác, chị đúng là kém xa.” Thu Lan tấm tắc khen ngợi.

“Ok, vậy các chị tiếp tục phát huy nhé. Tương lai mọi người trong Ninja Studio ăn cơm thịt hay ăn cháo rau là phụ thuộc cả vào các chị đấy. Thôi em xuống làm việc tiếp đây.” Hỏi thăm lấy lệ xong xuôi, hắn yên tâm rời khỏi phòng của Thu Lan quay trở lại công việc chính của bản thân.

Trải qua hai tuần lễ gió êm sóng lặng, đội ngũ thiết kế trò chơi mặc dù không có thêm thành viên mới nào gia nhập nhưng năng suất làm việc lại tăng lên đáng kể. Lý do là bởi các thành viên cũ nay đã không còn phải phân tâm phụ trách các công việc lặt vặt khác, trong khi các thành viên mới thì đã bắt đầu quen dần với cường độ làm việc nơi đây.

Hệ quả là, nguyên bản cả hai dự án trò chơi vốn tồn tại nguy cơ chậm tiến độ, chỉ sau hai tuần làm việc cật lực đã biến hóa 180 độ trở thành sắp sửa hoàn thành trước thời hạn. “Flappy Bird” đã được năm anh em ráp lại thành hình, còn “Cut the Rope” của Dương Khoa với sự trợ giúp của Thanh Lam cũng đi được ba phần tư chặng đường theo như kế hoạch đề ra. Tất nhiên phải kể thêm đến bản cập nhật mới của “Fruit Ninja” - thứ vốn được Dương Khoa thực hiện trong âm thầm nay cũng hoàn thành được một nửa rồi nữa.

Lại nói tới “Fruit Ninja”, trải qua một khoảng thời gian thực hiện các công đoạn dịch thuật, quảng cáo lên men lẫn thu xếp một vị trí trên bình đài, trò chơi cuối cùng cũng được GVN chính thức phát hành trên toàn thế giới vào rạng sáng ngày hôm qua. Với năng lực vượt trội so với SmileIndie cộng thêm chiêu bài đồng tác giả của “Bejeweled” – ông tổ của thể loại “Match 3 RPG” đang khuấy đảo làng trò chơi di động thời gian gần đây, rất nhanh chóng “Fruit Ninja” tiến vào tầm mắt của cộng đồng người chơi hiếu kỳ ở khắp mọi nơi.