Hồn ma Tô Hằng không giống với Hạ Trừng, chuyện kiếp trước nói có thế buông xuống là có thế buông xuống được.
Những ảo não trong lòng hắn so với cô không chỉ là gấp trăm nghìn lần, nhưng hắn lại không thể giải thích rõ ràng với cô được.
Nói không yêu Viên Lỵ, Hạ Trừng chắc chắn sẽ không tin tưởng, mà nếu có tin tưởng, cũng sẽ cho rằng hắn là người nhẫn tâm, người phụ nữ yêu hắn tha thiết như vậy, mà hắn cũng nhẫn tâm lừa gạt.
- ------Hồi Ức-------
Thực ra nếu hỏi hắn, Tô Hằng thật sự là không nhớ nổi năm nào Viên lỵ bắt đầu trở thành thực tập sinh của công ty.
Trong ấn tượng của hắn, đám người mới được nhận vào làm thực tập sinh kia, đặc biệt trẻ tuổi hoạt bát, Viên Lỵ là một trong những người đó, có lẽ bởi vì cô là con gái duy nhất trong đám người kia, cho nên mới khiến cho cô ra trở nên khác biệt.
Bởi vì tính chất quan hệ của công ty, cho nên văn hóa công ty bọn hắn tương đối cởi mở tùy hứng, lãnh đạo và nhân viên cấp thấp không có rào cản ngăn cách, cùng làm việc với nhau rất dễ dàng, hòa đồng.
Để tuyển dụng những nhân tài thưc sự có ích cho đất nước, đích thân Tô Hằng đã đến các trường đại học để thu nạp những hạt giống trẻ tuổi. Mà bọn họ không phụ sự kỳ vọng của hắn, từng người một đều tràn ngập sức sống và ý chí tiến thủ.
Bởi vì hắn muốn giữ lại nhóm hạt giống nhân tài này cho nên lựa chọn phương thức quản lý giống với các công ty lớn ở nước ngoài mà làm.
Tô Hằng cho bọn họ không gian tự do thoải mái, những đồng thời cũng yêu cầu bọn họ nhất định phải hoàn thành tốt những yêu cầu mà hắn đề ra.Công ty áp dụng các điều luật, không yêu cầu thời gian đi làm chính xác đúng giờ, nhưng đám người ưu tú trẻ tuổi kia mỗi ngày đều tự phát huy tính tự giác. Công việc nếu chưa hoàn thành xong sẽ không tan làm, luôn yêu cầu bản thân hoàn thành công việc một cách tốt nhất.
Tô Hằng thân là ông chủ, đương nhiên phải làm gương tốt.
Bọn hắn thường thường ở trên bàn họp tròn lớn làm việc trắng đêm không ngủ, sửa đổi trang web khai thác phương hướng.
Mỗi ngày mọi người đều ở cùng nhau, cùng ăn một loại cơm hộp giống nhau, uống cũng cùng một loại nước lấy từ mấy đun nước mà ra.
Tô Hằng không sử dụng hình thức làm việc với nhân viên giống như những ông chủ truyền thống, mà ngược lại giống như là một người anh cả lớn, tất cả mọi người đều tín nhiệm hắn, cùng nhau hướng tới một mục tiêu cao nhất mà cố gắng.
Ngành học chính của Viên Lỵ là thiết kế, nhưng đồng thời cô ta cũng biết sử dụng phần mền vẽ bản đồ mới nhất lúc bấy giờ, kết cấu các trang web trải qua tay cô ta đều vô cùng sống động tinh tế khác với các đồng nghiệp chỉ hiểu máy tính.
Là vì như vậy mà Tô Hằng bắt đầu chú ý tới cô ta.
Nói thật, thân hình của cô ta không hề tệ, hai chân thon dài chắc khỏe, bộ ngực đầy đặn, thuộc loại con gái khỏe mạnh, rực rỡ như ánh mặt trời.
Toàn thân Viên Lỵ tràn ngập tinh thần phấn chấn, hết sức nhiệt tình. Nếu so sánh thể năng với các thực tập sinh nam cùng thời thì cô ta chưa chắc sẽ bị đánh bại bởi bọn họ.
Về phương diện ý tưởng, cô ta có rất nhiều ý tưởng hayy, thường xuyên mang đến cho mọ người rất nhiều kinh ngạc.
Cô ta khiếc cho mọi người trong công ty rất ưu thích, quan hệ với các tiền bối rất tốt, cũng rất hiểu chuyện, chuyện gì cần nịnh nọt thì sẽ nịnh nọt. Trong thời gian thực tập đó chỉ có cô ta là con gái, cho nên rất tự nhiên mà trở thành tiêu điểm được mọi người vây quanh.
Tác phong Viên lỵ thoải mái, ngay cả nói chuyện cùng với ông chủ Tô Hàng cũng không sợ, cô ta thường xuyên mặt không đỏ hơi thở không gấp nói đùa hắn, muốn hắn tốt bụng bỏ qua cho đám thực tập sinh, để mọi người về nhà nghỉ ngơi.
- ------
Hồn ma Tô Hằng không giống với Hạ Trừng, chuyện kiếp trước nói có thế buông xuống là có thế buông xuống được.
Những ảo não trong lòng hắn so với cô không chỉ là gấp trăm nghìn lần, nhưng hắn lại không thể giải thích rõ ràng với cô được.
Nói không yêu Viên Lỵ, Hạ Trừng chắc chắn sẽ không tin tưởng, mà nếu có tin tưởng, cũng sẽ cho rằng hắn là người nhẫn tâm, người phụ nữ yêu hắn tha thiết như vậy, mà hắn cũng nhẫn tâm lừa gạt.
- ------Hồi Ức-------
Thực ra nếu hỏi hắn, Tô Hằng thật sự là không nhớ nổi năm nào Viên lỵ bắt đầu trở thành thực tập sinh của công ty.
Trong ấn tượng của hắn, đám người mới được nhận vào làm thực tập sinh kia, đặc biệt trẻ tuổi hoạt bát, Viên Lỵ là một trong những người đó, có lẽ bởi vì cô là con gái duy nhất trong đám người kia, cho nên mới khiến cho cô ra trở nên khác biệt.
Bởi vì tính chất quan hệ của công ty, cho nên văn hóa công ty bọn hắn tương đối cởi mở tùy hứng, lãnh đạo và nhân viên cấp thấp không có rào cản ngăn cách, cùng làm việc với nhau rất dễ dàng, hòa đồng.
Để tuyển dụng những nhân tài thưc sự có ích cho đất nước, đích thân Tô Hằng đã đến các trường đại học để thu nạp những hạt giống trẻ tuổi. Mà bọn họ không phụ sự kỳ vọng của hắn, từng người một đều tràn ngập sức sống và ý chí tiến thủ.
Bởi vì hắn muốn giữ lại nhóm hạt giống nhân tài này cho nên lựa chọn phương thức quản lý giống với các công ty lớn ở nước ngoài mà làm.
Tô Hằng cho bọn họ không gian tự do thoải mái, những đồng thời cũng yêu cầu bọn họ nhất định phải hoàn thành tốt những yêu cầu mà hắn đề ra.
Công ty áp dụng các điều luật, không yêu cầu thời gian đi làm chính xác đúng giờ, nhưng đám người ưu tú trẻ tuổi kia mỗi ngày đều tự phát huy tính tự giác. Công việc nếu chưa hoàn thành xong sẽ không tan làm, luôn yêu cầu bản thân hoàn thành công việc một cách tốt nhất.
Tô Hằng thân là ông chủ, đương nhiên phải làm gương tốt.
Bọn hắn thường thường ở trên bàn họp tròn lớn làm việc trắng đêm không ngủ, sửa đổi trang web khai thác phương hướng.
Mỗi ngày mọi người đều ở cùng nhau, cùng ăn một loại cơm hộp giống nhau, uống cũng cùng một loại nước lấy từ mấy đun nước mà ra.
Tô Hằng không sử dụng hình thức làm việc với nhân viên giống như những ông chủ truyền thống, mà ngược lại giống như là một người anh cả lớn, tất cả mọi người đều tín nhiệm hắn, cùng nhau hướng tới một mục tiêu cao nhất mà cố gắng.
Ngành học chính của Viên Lỵ là thiết kế, nhưng đồng thời cô ta cũng biết sử dụng phần mền vẽ bản đồ mới nhất lúc bấy giờ, kết cấu các trang web trải qua tay cô ta đều vô cùng sống động tinh tế khác với các đồng nghiệp chỉ hiểu máy tính.
Là vì như vậy mà Tô Hằng bắt đầu chú ý tới cô ta.
Nói thật, thân hình của cô ta không hề tệ, hai chân thon dài chắc khỏe, bộ ngực đầy đặn, thuộc loại con gái khỏe mạnh, rực rỡ như ánh mặt trời.
Toàn thân Viên Lỵ tràn ngập tinh thần phấn chấn, hết sức nhiệt tình. Nếu so sánh thể năng với các thực tập sinh nam cùng thời thì cô ta chưa chắc sẽ bị đánh bại bởi bọn họ.
Về phương diện ý tưởng, cô ta có rất nhiều ý tưởng hayy, thường xuyên mang đến cho mọ người rất nhiều kinh ngạc.
Cô ta khiếc cho mọi người trong công ty rất ưu thích, quan hệ với các tiền bối rất tốt, cũng rất hiểu chuyện, chuyện gì cần nịnh nọt thì sẽ nịnh nọt. Trong thời gian thực tập đó chỉ có cô ta là con gái, cho nên rất tự nhiên mà trở thành tiêu điểm được mọi người vây quanh.
Tác phong Viên lỵ thoải mái, ngay cả nói chuyện cùng với ông chủ Tô Hàng cũng không sợ, cô ta thường xuyên mặt không đỏ hơi thở không gấp nói đùa hắn, muốn hắn tốt bụng bỏ qua cho đám thực tập sinh, để mọi người về nhà nghỉ ngơi.
Chương 50: Thay lòng đổi dạ
Hồn ma Tô Hằng không giống với Hạ Trừng, chuyện kiếp trước nói có thế buông xuống là có thế buông xuống được.
Những ảo não trong lòng hắn so với cô không chỉ là gấp trăm nghìn lần, nhưng hắn lại không thể giải thích rõ ràng với cô được.
Nói không yêu Viên Lỵ, Hạ Trừng chắc chắn sẽ không tin tưởng, mà nếu có tin tưởng, cũng sẽ cho rằng hắn là người nhẫn tâm, người phụ nữ yêu hắn tha thiết như vậy, mà hắn cũng nhẫn tâm lừa gạt.
- ------Hồi Ức-------