[Quyển 1] Nhân Ngư Hãm Lạc

Chương 176




Kim Lũ Trùng tìm được cơ hội tự mình chỉ huy người trong giáo đường bên cạnh rời khỏi, đồng thời thao túng xác ướp đi bảo vệ những đứa nhỏ trong dàn hợp xướng chạy trốn, chờ xác định trong giáo đường không còn ai khác, xác ướp trở lại sau lưng Kim Lũ Trùng, quấn tơ nhện về dưới nền và hông của Kim Lũ Trùng, khôi phục trạng thái được Kim Kũ Trùng cõng.

Thao túng xác ướp hình người là khả năng M2 của Kim Lũ Trùng, sau một thời gian xác ướp cần phải trở lại với cậu, để lại thời gian tạm nghỉ cho Kim Lũ Trùng.

(Đặng: Tức là cậu bé điều khiển xác cũng mệt nên cần phải có TG nghỉ k điều khiển nữa ấy)

Rimnbaud xuống biển từ gần nhà hát múa ba lê rồi đi bộ đường thủy để hạ cánh từ bờ biển, vì vậy nên rất nhanh.

Anh từ trên nóc nhà thờ hạ xuống bên cạnh Bạch Sở Niên.

Bạch Sở Niên hỏi: "Sao lại nhanh như vậy?"

Rimnbaud vén tóc vàng vào tai: "Gặp Đế Ngạc trong nhà hát nên chậm trễ chút."

"Anh giết hắn?"

"Còn chưa, em bảo tôi mau tới đây, tôi nhổ đầu hắn liền tới."

"Ngược lại cũng không vội như vậy đâu..."

"Chỉ có hắn ta thôi sao?" Rimnbaud nhìn về phía Eris vô tâm luyến chiến định chạy trốn.

Eris nghe thấy Rimnbaud nói chuyện, tốc độ chạy trốn nhanh hơn một chút bắn ra sợi dây kim tuyến vàng nguyền rủa về phía xa, che mắt hô: "Cút đi, Knicks tự tay làm nó cho tôi, hoàn toàn mới, còn có tên khắc, các người đừng hòng móc nó ra nữa, anh là con cẩu quanh người tanh mùi không đếm xỉa mèo, không ngửi thấy mùi cá trích đóng hộp!"

(Đặng: Cá trích đóng hộp mùi khắm lắm á)

"?" Rimnbaud trợn tròn mắt, cách đó không xa chính là bến tàu, một cỗ sóng biển phẫn nộ ùa tới ở lòng bàn tay Rimnbaud hình thành một ống thép thủy hóa trong suốt bốn ống phóng tên lửa, Rimnbaud xách lên rồi khiêng lên vai, vừa định xông ra ngoài đã bị Bạch Sở Niên bắt lấy cổ tay kéo trở về.

"Đừng tạo ra hỗn loạn trong thành phố, hắn và Đế Ngạc nhất định là tới chung quanh phá hoại lẫn lộn nhằm lọt vào tầm mắt của chúng ta, mục đích của người làm con rối là cơ thể thí nghiệm của hội y học, theo tôi về IOA đi."

"Tôi muốn giết chết hắn, đem hai mắt hắn đều đào ra." Rimnbaud cắn răng nghiến lợi đến nỗi phát ra âm thanh nói.

"Đừng để ý đến hắn, chúng ta đi." Bạch Sở Niên kéo Rimnbaud lên ghế phụ lái xe trở về IOA, dùng máy liên lạc liên lạc với nhân viên của tổng bộ: "Có thể có kẻ xâm nhập hội y khoa, thêm người phái người đến khu phòng bệnh của hội y khoa bảo vệ bác sĩ. Bộ phận kỹ thuật của Bộ phận kiểm tra chú ý đến bảo mật thông tin."

"Rõ!"

"Rõ!"

"Bên nhóm bác sĩ mau báo cáo thương vong của quần chúng."

Hàn Hành Khiêm trả lời: "Đội cấp cứu đã có mặt, 52 người bị thương nhẹ, hai người bị thương nặng, không có người tử vong."

Giọng nói của bác sĩ Chung bỗng nhiên nói vào trong bản tin, thở hổn hển rất mạnh, xem ra tình huống khẩn cấp, mới bảo hắn cố ý chạy đến phòng nghe để truyền đạt tin tức: "Thí nghiệm thể Kỳ Sinh Cốt và đồng hồ cát lẻn vào khu phòng bệnh trộm cắp cơ thể thí nghiệm, hiện tại trong phòng bệnh có tám thí nghiệm bị bọn họ mang đi, ba y tá tử vong, đội tuần tra phụ trách chặn lại thương vong hơn phân nửa, bọn họ đã trốn vào nội thành rồi."

Bạch Sở Niên nghe xong, lập tức nói: "Đã rõ, tổ đặc công điều tra chú ý, tôi đang trở về tổng bộ, Tiêu Thuần Lãm Tinh tại chỗ tìm kiếm điểm bắn tỉa chuẩn bị phục kích đồng hồ cát và Kỳ Sinh Cốt."

"Đám người này!" Bạch Sở Niên tắt máy dùng sức nện một cái vô lăng: "Liều mà đi vào nội thành là muốn làm gì? Cướp cơ thể thí nghiệm làm gì cơ chứ, chúng ta tiếp nhận đều là những người không có lực công kích gì, bằng không chính là tiểu hài tử đang trong thời kỳ bồi dưỡng, bọn họ cướp đi có ích lợi gì? Nếu thật sự bị cướp đi, phiền toái sẽ lớn thêm mất."

Những thí nghiệm thể này đều không thuộc IOA, IOA chỉ là tạm thời lưu lại làm kiểm tra, thời gian tạm giữ vừa đến phải trả lại hết cho viện nghiên cứu, một khi trong thời gian bị giam giữ có đối tượng thí nghiệm bị trộm đi, không chỉ bị viện nghiên cứu tìm cớ nắm lấy, cũng sẽ bởi vậy mà đánh giá năng lực của thí nghiệm trông coi giảm đi rất nhiều. Liên quan đến độ tin cậy của IOA, vì vậy không được để lộ ra ngoài.

"Lãm Tinh, nói cho tôi biết tình huống của Kỳ Sinh Cốt."

Tất Lãm Tinh nhanh chóng tìm được từ trên đồng hồ tra cứu của omega bò sát: "Cơ thể thí nghiệm 723 Kỳ Sinh Cốt, alpha M2 thời kỳ trưởng thành, khả năng phân hóa J1 của cô ta có thể lấy chính mình làm trung tâm hình thành lá chắn bảo hộ, hấp thu 70% sát thương công kích của đối phương, cũng có thể hóa thành mảnh vụn nổ bắn ngược trở về.

Khả năng phân hóa M2 là ăn mòn máu và thịt của tất cả mọi người trong phạm vi bức xạ xung quanh cho đến khi kẻ thù hóa thành bộ xương.

Khả năng đồng hành "Bình minh xanh": Làm cho các mục tiêu bị bức xạ đột biến, bị chia thành đột biến tích cực và đột biến tiêu cực, sau khi mục tiêu bị bức xạ, mi tâm sẽ xuất hiện các chấm ba màu vàng xanh lam tương tự như mi tâm của Kỳ Sinh Cốt."

"Phiền toái ghê..." Bạch Sở Niên nhíu mày: "Trách không được cần phải giấu đến nhà máy dược phẩm Bernard bồi dưỡng, cũng khó trách người làm con rối không tiếc hao phí tâm lực tự mình xuất động cũng muốn từ nhà máy dược phẩm Bernard cướp đi Kỳ Sinh Cốt, tuy rằng chỉ có cấp M2, nhưng mỗi năng lực phân hóa đều rất mạnh, người làm con rối nói cô ta là thí nghiệm thể hình đẹp nhất trên thế giới, ngoài ra, ở trong tất cả các thí nghiệm cấp M2, thực lực của cô ta cũng đứng đầu."

Rimnbaud cúi đầu nhìn ra ngoài cửa sổ: "Ờ, đúng rồi, giống như gà hoa lông, như một cây gậy mèo, em thích sao?"

Thần kinh căng thẳng của Bạch Sở Niên bị anh chọc cho lơi lỏng một chút, nghiêng đầu nhìn thấy Rimnbaud ngồi ở ghế phụ, rầu rĩ không vui ngửi ngửi ngón tay mình, lẩm bẩm: "Không hôi, tôi là một con mèo thích ngửi thấy mùi lon."

"Ai nha, lời nói của Eris anh để trong lòng làm gì, hắn chỉ là đang đánh rắm thôi, mù của anh là miêu bạc hà, rất thơm."

"Tìm thấy rồi." Rimnbaud bỗng nhiên vội vàng gõ cửa kính xe, sau khi Bạch Sở Niên hạ thủy tinh xuống phát hiện bóng người màu xanh lam nhảy vọt giữa kiến trúc cách đó khoảng hai ba trăm mét.

Kỳ Sinh Cốt tuy rằng không có cánh nhưng tựa hồ có thể dựa vào lông đuôi khổng tước phía sau kim lam đan xen bay lượn trên không trung, phía sau kéo ra một dải kim lam quang lấp lánh, dân chúng trên đường không rõ nguyên nhân còn đang ngửa đầu dùng điện thoại di động chụp ảnh.

Bọn chúng đã tạo ra một trận chiến lớn như vậy để gây rắc rối cho IOA.

Rimnbaud lấy ra một khẩu súng trường bắn từ dưới ghế lên, nửa người trên thò ra ngoài cửa sổ, đuôi cá cuộn chặt ghế cố định thân thể, nhẹ giọng nói: "Cho tôi kính gấp bốn lần."

Bạch Sở Niên tay trái điều khiển vô lăng, tay phải cầm lấy một chai nước khoáng, dùng răng cắn mở nắp chai, ném ra ngoài cửa sổ.

Khi chai nước khoáng bay ra ngoài cửa sổ, thân chai lập tức bị một cỗ khí áp vô hình đè bẹp, nước nhất thời bị ép ra, giống như bị khống chế hội tụ đến trước mặt Rimnbaud, Rimnbaud hình thành một gương thép hydrat trong suốt gấp bốn lần, trên súng trường xạ thủ đang một mắt nhắm chuẩn tinh vào màu lam đang di chuyển đến trên người Kỳ Sinh Cốt với tốc độ cao.

"Cô ta có năng lực phản thương, anh đừng đánh cô ta, đuổi cô ta đến nơi ít người đã." Bạch Sở Niên đối diện với xe, một cái lắc đuôi trôi dạt đầu từ trong đường hẹp xuyên qua.

Rimnbaud từ trong cửa sổ xe thò người ra, nằm sấp trên nóc xe nhắm vào, khẽ bóp cò, một viên đạn liền theo quỹ tích bay đến chỗ Kỳ Sinh Cốt.

Kỳ Sinh Cốt mở ra lông đuôi khổng tước lăng không lướt qua, đồng hồ cát Võng Lượng nằm trên lưng cô ta.

"Tỷ tỷ, có súng." đồng hồ cát nhìn chằm chằm vào chiếc xe đang di chuyển với tốc độ cao trên mặt đất xa xa thấy Rimnbaud đang nằm trên nóc xe nhắm vào họ.

Kỳ Sinh Cốt hơi điều chỉnh phương hướng: "Cậu yên ổn chút, chúng ta nên đi, người làm con rối bảo chúng ta trở về, nói con rối nghe lén đã phát hiện một ít tin tức mới về viện nghiên cứu."

Khi viên đạn sắp tiếp xúc với bọn họ, dồng hồ cát đột nhiên xoay chiều đồng hồ cát, tiếp cận khoảnh khắc viên đạn của bọn họ bay trở về theo quỹ đạo ban đầu.

Khi tiếp cận tháp đồng hồ, Kỳ Sinh Cốt đang định hạ cánh xuống phía dưới, nhưng giữa kim tháp chuông yên tĩnh không người bỗng nhiên mở cửa sổ, một khẩu súng bắn tỉa vươn ra, hơn nữa không chút do dự bắn cô ta một phát.

Kỳ Sinh Cốt dồn dập né tránh, đồng thời ở trước mặt hình thành một mặt phòng hộ tráo lưu quang tràn đầy màu sắc, đạn bắn tỉa đánh vào lồng phòng hộ liền không cách nào đi tới, vòng phòng hộ hấp thu 70% uy lực của đạn bắn tỉa này chợt vỡ vụn, bén nhọn giống như mảnh thủy tinh bắn ra bốn phía.

Nhưng dây leo màu đen ở trên tháp chuông rất nhanh sinh trưởng, hình thành một bức tường dây leo cứng cỏi, đem Tiêu Thuần phụ trách bắn tỉa bảo hộ lại.

Dây leo theo thao tác của Tất Lãm Tinh tùy ý sinh trưởng cắm rễ ở trên tháp chuông, mũi nhọn giống như dây thừng truy kích.

Tất Lãm Tinh nhìn Kỳ Sinh Cốt thay đổi phương hướng trượt, đè tai nghe thấp giọng nói: "Sở ca, đồng hồ cát thủy tinh của omega kia nhét đầy cơ thể thí nghiệm, ít nhất bảy tám người, xem ra mấy người trộm đều ở bên trong.

Bạch Sở Niên: "Chúng ta đuổi cô ta về, Tiêu Thuần bắn tỉa đồng hồ cát."

Tiêu Thuần do dự nói: "Viên đạn của tôi không bắn xuyên qua đồng hồ cát được."

"Kim Lũ Trùng đang trên đường đến, băng đạn nổ lụa của cậu ta có thể xuyên qua đồng hồ cát."

"Không kịp, đạn định vị bắn tỉa của cậu đâu, còn lại giao hết cho tôi." Bạch Sở Niên đang lái xe từ mặt đất đuổi theo Kỳ Sinh Cốt, mắt thấy cô ta đã tiếp cận mép thành thị, Bạch Sở Niên kéo Rimnbaud từ cửa sổ xe về, Rimnbaud dễ dàng hiểu được ý tứ của hắn, sau một khúc cua, Bạch Sở Niên hai tay trèo lên nóc xe từ vị trí lái rút ra, Rimnbaud trượt vào ghế lái khống chế vô lăng, Bạch Sở Niên thì nửa người thò ra cửa sổ xe, dùng kính thép thủy hóa của Rimnbaud gấp bốn lần tìm vị trí của Kỳ Sinh Cốt.

Một quả đạn bắn tỉa chính xác đánh trúng đồng hồ cát ôm trong ngực, đồng hồ cát vô cùng cứng, không xuất hiện một vết nứt, nhưng trên bề mặt đồng hồ cát hình thành một dấu hiệu định vị màu đỏ.

Năng lực M2 của Tiêu Thuần săn lùng khóa lại, chỉ cần mục tiêu bị đạn bắn tỉa của hắn khóa chặt, tỷ lệ trúng mục tiêu của tất cả các loại vũ khí bắn súng của bạn bè sẽ tăng lên rất nhiều.

Bạch Sở Niên mở tay trái ra, vòng cổ trên cổ hòa tan thành đá trái tim Biển Chết, tinh thạch màu đen đúc lại ở lòng bàn tay hình thành một thanh nỏ chữ thập, hắn đem kính ngắm gấp bốn lần thép thủy hóa của Rimnbaud mắc kẹt vào trong nỏ chữ thập, nhắm vào dấu vết đạn định vị lưu lại, mặc định tính toán khoảng cách rồi bắn xuống.

Tinh thạch nỏ tiễn rời cung mà đi, Kỳ Sinh Cốt nhìn thấy Bạch Sở Niên trên mặt đất, chợt chuyển phương hướng, mà đạn định vị là có thể sửa chữa phương hướng, nỏ tiễn vẫn một mũi tên đánh thủng đồng hồ cát.

Omega đồng hồ cát kinh hô một tiếng, lực trùng kích cực lớn khi bị đồng hồ cát nổ tung từ trên người Kỳ Sinh Cốt xốc xuống.

Bọn họ cùng nhau rơi xuống còn có các thí nghiệm từ đồng hồ cát cũng rải rác ra.

Một sợi tơ màu vàng quanh co bay tới, quấn quanh tứ chi đồng hồ cát, Eris từ mép thành phố chạy tới, dùng sức kéo sợi dây kim tuyến nguyền rủa, trước khi đồng hồ cát rơi xuống đất kéo hắn lên.

Kỳ Sinh Cốt hung hăng nhìn chăm chú vào Bạch Sở Niên, trên trán kim lục lam viên sáng lên: "Muốn sao, trả lại cho các người này!"

Cùng lúc đó, mi tâm cơ thể thí nghiệm rơi xuống đất lần lượt sáng lên những chấm tròn giống như Kỳ Sinh Cốt, mỗi thí nghiệm thể đều xảy ra biến hóa quỷ dị.

Mấy thí nghiệm thể gần tháp chuông nhất da biến thành xanh, mắt trắng biến mất, răng nanh sinh trưởng, cũng giống như mất đi thần trí nhanh chóng leo lên trên tháo chông, trong miệng phát ra nụ cười nhe răng vụn vặt.

Tiêu Thuần nhìn xuống phía dưới, tốc độ của những thí nghiệm thể này cực nhanh, cơ hồ ba năm bước là có thể bò lên, hắn không dám ngạnh kháng, bò trở lại mặt đồng hồ của tháp chuông, khóa cửa lại dùng sức chống đỡ, vội vàng nói: "Tôi bị vây quanh, ba giây cũng không chống đỡ nổi. Lãm Tinh, tôi có thể đốt dây leo của cậu được không?"

"Chờ tôi." Bạch Sở Niên bên này đang đứng trên nóc xe đạp xuống một cơ thể thí nghiệm bị đột biến lấp lánh, lại không thể hạ sát thủ giết chết bọn họ, một chiêu này của Kỳ Sinh Cốt thật sự là ghê tởm. Cũng may đột biến có giới hạn thời gian, cũng có thể bị năng lực của bác sĩ Hàn tiêu trừ.

"Không được, Rimbaud, ném xe đi, chúng ta đi qua."

"Ồ." Rimnbaud quét sạch đồ ăn vặt trong khóa, theo Bạch Sở Niên nhảy xuống xe chạy tới tháp chuông.

Tiếng còi báo động và tiếng còi xe cứu thương trong thành phố liên tiếp vang lên, cảnh sát Liên minh và nhóm hành động IOA đã niêm phong các đường phố khác nhau, nhưng mục tiêu đã chạy trốn.

Kỳ Sinh Cốt tiêu hao quá nhiều thể lực, ho khan càng lợi hại.

"Chúng ta, không mang theo, thí nghiệm thể. Knicks, sẽ tức giận sao?" Đồng hồ cát ôm đồng hồ tạm thời dính lại bằng băng dính, cẩn thận hỏi.

"Tức giận liền tức giận, hắn cũng sẽ không làm gì chúng ta. Khụ khụ... Eris thất bại một trăm lần, hắn còn không phải một câu nặng lời cũng không nói sao... Khụ... Không khí ở đây sương mù rất nặng, nhân loại ở một mức độ nào đó sinh mệnh lực thật đúng là ngoan cường, làm cho ta thực chán ghét." Kỳ Sinh Cốt phủi lớp bụi bặm bám trên lông đuôi.

Eris bước về phía trước: "Bà chị à, tôi chỉ thất bại 6 lần. Hơn nữa, điều này cũng không thể tính là thất bại, bọn họ căn bản cũng không muốn đi theo chúng ta, bà chị đoán xem những tên ngu ngốc bị IOA truyền bá tẩy não nói cái gì? Satan cư nhiên bắt đầu giảng kinh thánh, Cương Ngọc muốn học gấp origami, bồ công anh khóc không dứt, Kim Lũ Trùng mỗi ngày cõng anh trai xác ướp của hắn tưới hoa trong vườn rau, cam tâm làm chó của nhân loại, bọn họ không xứng để cho chúng ta trả giá nhiều như vậy, đây quả thực là vũ nhục Knicks!"

"Không muốn, ông ta thất vọng. Nhưng lại, đánh không lại." Đồng hồ cát xoa xoa mái tóc mềm mại của mình, lẩm bẩm: "Xin lỗi, Knicks, không thể cứu bọn họ, chúng ta, quá nhỏ yếu."

"Bọn họ sẽ, thế nào?" Đồng hồ cát hơi ngửa đầu hỏi.

"Thời gian IOA giam giữ vừa đến cũng chỉ có thể trả lại viện nghiên cứu, cũng không phải là cơ thể thí nghiệm mạnh mẽ gì, đại khái sẽ bị coi là thức ăn chăn nuôi." Kỳ Sinh Cốt che miệng lại: "Tổ chức nhân loại không nên xen vào chuyện của người khác, điều này đối với hai bên đều không có chỗ tốt gì. Khụ... Nếu Thần Sứ mà cũng đứng về phía chúng ta, mọi thứ sẽ đơn giản hơn nhiều rồi."

Eris trợn trắng mắt.