[Quyển 1] Nhân Ngư Hãm Lạc

Chương 147




Omega bò sát số 6010, vũ khí đặc chủng có tên Hacker, số 6 đầu tiên đại diện cho tuyến thể không có sự sống, trung vị 0 đại diện cho không có mô hình, vị trí cuối cùng 10 đại diện cho khả năng chính dựa vào mạng.

Omega bò sát thuộc loại rất ít thí nghiệm thể am hiểu công nghệ mạng, phương hướng bồi dưỡng ban đầu là tạo ra mạng lưới đối phương tê liệt, đánh cắp tình báo, nhưng sự hiểu biết của con người về trí tuệ nhân tạo còn xa mới có thể khống chế, năng lực của omega bò sát đã vượt trội hơn so với năng lực của nhân viên an ninh mạng của viện nghiên cứu.

"Vụ đánh bom viện nghiên cứu mùa hè năm ngoái có liên quan đến cậu?" Bạch Sở Niên ngồi xuống, không khách khí rót cho mình một ly nước.

"Đúng, là tôi làm, tôi sửa một ít công thức dược tề thường dùng trong cơ sở dữ liệu của bọn họ, dùng bom lỏng do máy móc cấu hình kích nổ phòng động lực hạch tâm của bọn họ." Khi omega bò sát nói lời này ánh mắt khinh thường: "Đó chỉ là khởi đầu, nếu như không phải lần tập kích này, tôi sẽ để cho toàn bộ viện nghiên cứu bị diệt, đến cuối cùng bọn họ cũng sẽ không biết mình chết trong tay ai."

"Cậu xem thường bọn họ rồi, lần này bị tập kích tiêu diệt chính là một trận giáo huấn." Bạch Sở Niên giơ ly nước lên: "Thu liễm lại một chút đi."

Omega bò sát đã sử dụng công nghệ của mình để thúc đẩy các vụ đánh bom viện vào mùa hè năm ngoái, đến nỗi nhiều đối tượng thí nghiệm thể đã trốn thoát trong sự hỗn loạn, Rimbaud cũng đã trốn thoát vào thời điểm vụ nổ xảy ra đó.

Mặc dù omega bò sát như một vũ khí tác chiến đặc biệt không có bất kỳ phương tiện tấn công nào, nhưng hắn dựa vào sức mình lay động viện nghiên cứu 109, hơn nữa tạo thành tổn thất lớn về tiền bạc và danh dự cho bọn họ, điều này cũng đủ để chứng minh năng lực của hắn.

"Giáo sư Lâm, ông nói xem có phải không?" Bạch Sở Niên bóp phẳng chén giấy, nhẹ nhàng ném vào thùng rác bên chân Lâm Đăng.

Lâm Đăng dừng tay, khép lại mũ bút, đặt ở bên cạnh đèn bàn, chậm rãi xoay ghế lại đối mặt với Bạch Sở Niên.

"Ừ."

Ông ta thoạt nhìn già nua đi không ít, giữa tóc đen có mấy sợi tóc trắng ẩn hiện, nắm tay ho khan vài tiếng mới một lần nữa đứng thẳng người lên.

"Cậu đã thành thục như vậy rồi." Lâm Đăng khoa tay múa chân lên độ cao của tay vịn ghế: "Lần đầu tiên tôi gặp cậu, cậu chỉ mới lớn như vậy."

Bạch Sở Niên mím môi đánh giá ông ta.

"Cậu không nhớ rõ tôi cũng có thể tha thứ, trước kia tôi còn là omega, bây giờ ngay cả tin tức tố cũng nhạt như nước sôi." Lâm Đăng chậm rãi nói: "Chàng trai trẻ à, đừng gấp."

"Tôi và Ngải Liên là bạn tốt cùng trường đại học, cũng từng nói qua một hồi yêu đương. Tính cách Ngải Liên cường thế, cũng rất xinh đẹp, chúng tôi rất hợp nhau. Sau khi tốt nghiệp, chúng tôi cùng nhau vào viện 109 làm việc, dự định công việc ổn định thì sẽ kết hôn.

Mười bốn năm trước, vì việc thành lập IOA và một số yếu tố chính trị phức tạp hơn nên vũ khí hạt nhân dần dần bị cấm ở nhiều quốc gia khác nhau, tôi biết rằng hội trưởng sẽ luôn làm việc này, nhưng điều không tưởng không tồn tại, sẽ luôn có một vũ khí để thay thế hạt nhân, cái đó chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.

Ngải Liên là người đầu tiên đưa ra ý tưởng về cơ thể thí nghiệm tác chiến đặc chủng, cũng không ngừng thuyết phục Boss đầu tư tài lực và tinh lực để thực hiện ý tưởng này, từ đó về sau Ngải Liên được điều đến phòng lâm sàng bí mật, mà tôi ở lại phòng nghiên cứu và phát triển thuốc.

Ngải Liên phá hỏng quy củ, cư nhiên sau khi một thiếu niên ký vào giấy đồng ý hiến tặng thi thể, dưới tình huống hắn chưa qua đời tiến hành cải tạo, lợi dụng thân thể của vị thiếu niên bị ung thư mười chín tuổi này mà chế tạo ra thí nghiệm thể tác chiến đặc chủng đầu tiên. Ngải Liên còn cho tôi xem nó, nói bởi vì tôi từng nói hướng tới đôi mắt thần bí của nữ hoàng đầu rắn, cho nên trong thiết kế ngoại hình thí nghiệm thể của hắn cũng dùng sáng tạo này, và đặt tên cho thí nghiệm thể đó là Xà Nữ Mục, ý là đôi mắt nữ yêu tóc rắn.

Tôi thực sự cảm thấy sự điên rồ của Ngải Liên, vì vậy chúng tôi đã cãi nhau và quyết định chia tay.

Xà Nữ Mục đang trong giai đoạn nuôi dưỡng bởi vì thiếu thức ăn nên gần như chết, cho nên tôi nghiên cứu ra một loại dược tề, Accelerant thúc đẩy thể chất, chính là dược tề AC trong miệng các người nói vì mục đích cứ Xà Nữ Mục.

Ngải Liên còn đang tiếp tục kế hoạch điên cuồng này, sau đó hắn lại bắt cóc một thiếu niên mười bảy tuổi, cải tạo thành Kim Lũ Trùng, bởi vì các thương nhân vũ khí từ trên cơ thể thí nghiệm tác chiến đặc chủng nhìn thấy tiềm lực cùng triển vọng liền nhao nhao đầu tư lớn ủng hộ kế hoạch nghiên cứu, vì thế nguyên liệu của cơ thể thí nghiệm dần dần chuyển từ người quyên góp thi thể chuyển sang người lang thang, lại biến thành mua bán người, thậm chí còn trực tiếp bắt cóc, số lượng cơ thể thí nghiệm càng ngày càng nhiều, bọn họ cũng bắt đầu buôn bán ra bên ngoài.

Việc tạo ra thí nghiệm thể làm cho doanh thu của viện nghiên cứu thu được rất lớn, nhưng theo ý kiến của tôi, kế hoạch này đã vượt khỏi tầm kiểm soát, các nhà đầu tư không còn chỉ giới hạn trong các thương nhân vũ khí, từ quốc gia lớn đến quốc gia nhỏ đến thương nhân, những người mua bán có khứu giác nhạy cảm với lợi ích tiền bạc cũng đang ép buộc viện nghiên cứu.

Ngải Liên hồn nhiên bất giác, cho đến bây giờ vẫn còn đang đắm chìm trong thí nghiệm kinh thiên có thể khuấy đảo phong vân này.

Tôi không thể chịu đựng được, bởi vậy nộp đơn từ chức cho viện nghiên cứu, nhưng Boss không phê duyệt. Đêm hôm đó Ngải Liên tới tìm tôi nói chuyện, bảo tôi làm xong thuốc trên tay rồi đi.

Cậu có lẽ là biết, nó chính là dược tề HD ngang phát triển. Tôi đã làm hàng ngàn loại thí nghiệm mà không đạt được hiệu quả có thể thúc đẩy khả năng đồng sinh cho đến khi cậu xuất hiện. Lâm Đăng nhìn về phía Bạch Sở Niên: "Tôi dùng ADN của cậu làm thí nghiệm, phát hiện là khả thi. Và tôi phát hiện ra rằng DNA của cậu đã từng có đột biến, nút thắt nằm trong khoảng thời gian cậu kết hợp với Điện Quang U Linh.

Tôi sử dụng các thí nghiệm kiểm soát DNA trước và sau đột biến, chỉ có DNA sau đột biến mới có thể hoạt động. Tôi phát hiện ra rằng Điện Quang U Linh phát ra một loại bức xạ đặc biệt có thể làm cho DNA của các thí nghiệm thể khác đột biến tích cực, miễn là khoảng cách phải đủ gần, bởi vì cường độ bức xạ này thực sự rất yếu.

Chuyện này tôi không nói cho ai biết, trên số liệu đem ADN của cậu biến thành DNA của con sư tử trắng bình thường, bởi vì các nguyên liệu khác để chế tạo dược tề HD cũng thưa thớt và đắt tiền, dược tề không chế tạo được quá nhiều, Ngải Liên nhất thời cũng không phát hiện ra bất thường."

Bạch Sở Niên bỗng nhiên đứng lên: "Sư tử trắng con? Cho nên viện nghiên cứu sau đó vận chuyển nhiều sư tử trắng như vậy là bởi vì ông thay đổi số liệu nguyên liệu?"

"Tôi xin lỗi. Sức lực của tôi ít ỏi, trong khả năng của mình chỉ có thể cứu người là chính." Lâm Đăng thở dài: "Sau đó tôi dự định ở lại, xem cuối cùng bọn họ sẽ làm cho sự tình không thể vãn hồi cỡ nào, tôi vẫn chờ ngày đó... Sau đó Ngải Liên trở thành giám đốc điều hành viện nghiên cứu, chức danh chỉ là giám đốc điều hành nhưng trên thực tế ngay cả Boss cũng hoàn toàn chịu sự khống chế của Ngải Liên.

Sau khi dược tề HD nghiên cứu thành công, tôi bị viện nghiên cứu sa thải, Ngải Liên cưỡng ép lấy danh nghĩa viện nghiên cứu mua đứt bằng sáng chế của tôi, còn bắt cóc cha mẹ tôi, yêu cầu tôi giữ bí mật, an bài tôi đến cơ sở bồi dưỡng cấp dưới, hắn không giết tôi, xem như nghĩ tới một mảng tình cũ đi."

"Nghĩ đi nghĩ lại cũng không cam lòng để kết quả thí nghiệm của tôi biến thành đồng lõa trong thí nghiệm chống người của Ngải Liên, cho nên tôi bèn lên kế hoạch chuẩn bị chu đáo, tôi cải trang thành nghiên cứu viên một lần nữa lẻn vào viện nghiên cứu, trộm hai dược tề HD đã chế tạo thành công, còn dùng virus phá hủy máy chủ có số liệu dược tề, tôi đã sao lưu một bộ số liệu giả, Ngải Liên sẽ không phát hiện ra.

Tôi mở vali không đổi ra xem qua, bên trong chỉ có một kít dược tề HD, một kit khác có thể bị Ngải Liên lấy ra dùng, lúc ấy tình huống khẩn cấp, hệ thống an ninh đã bắt đầu báo cảnh sát, tôi không quan tâm tìm một điếu khác nữa.

Kế hoạch của tôi rất chu đáo, nhưng điều duy nhất ngoài dự đoán của tôi là ngày hôm đó có một thí nghiệm thể lại trốn thoát khỏi phòng thiêu hủy, cậu ta coi tôi là một nghiên cứu viên của viện nghiên cứu bèn cướp vali của tôi và đánh tôi ngất xỉu, sau đó cướp đường và chạy trốn, tôi cũng bị bảo vệ bắn chết."

"Bắn chết?" Bạch Sở Niên nhướng mày.

"Ừ, là bắn chết, tôi trúng đạn mất mạng." Lâm Đăng nhẹ giọng thở dài: "Khả năng phân hóa J1 của tuyến thể sứa hải đăng là tự phục chế, có thể khi chết sao chép ra một bản thể khác, trí nhớ bảo trì, tướng mạo không thay đổi, trước đó tôi chính là omega sứa hải đăng."

Nhờ năng lực phân hóa này mà tôi nhặt được một cái mạng, Ngải Liên cũng cho rằng tôi đã chết. Tôi thuận nước đẩy thuyền phẫu thuật cấy ghép một tuyến thể beta, thay đổi dung mạo trốn đến bộ phận nghiên cứu và phát triển của bệnh viện Ân Hi thay đổi diện mạo, chuyện sau đó cậu cũng đều biết đấy, sau đó tôi ở trong Thiều Kim Công Quán."

Bạch Sở Niên đứng thẳng người: "Ông đụng phải Vô Tượng Tiềm Hành Giả?"

Lâm Đăng gật đầu: "Tôi biết, bây giờ nói nhiều hơn nữa cũng không thể chuộc tội, hiện tại tôi thấy lập trường của IOA chống lại chiến tranh và vũ khí hủy diệt, tôi nguyện ý cung cấp cho IOA tất cả thông tin tôi biết về cơ thể thí nghiệm đặc biệt."

Omega bò sát chuyển bút điện sang Bạch Sở Niên: "Tôi sẽ viết cho IOA một chương trình truy vấn cơ thể thử nghiệm và một chương trình phân tích vũ khí. Nghe nói bộ phận kỹ thuật của các người có một vị siêu cấp tiền bối, tôi nghĩ người đó sẽ cảm thấy hứng thú."

Khả năng M2 của Hacker- Vị trí song song của trái đất, có thể sao chép toàn bộ dữ liệu của trái đất, sau đó thực hiện chuyển đổi văn bản, để có được một phân tích chi tiết về mục tiêu. Tất cả các đối tượng vô sinh tồn tại khách quan có thể được kéo ra khỏi thanh vật phẩm để xem chi tiết của nó.

Trên màn hình bút điện xoay tròn mô hình 3D của một chìa khóa màu bạc, phía trước của chìa khóa có một giắc cắm hình vuông, thoạt nhìn chính là cái trong tay của người làm búp bê rối.

Tên vũ khí: Dải tóc thần thánh

Vật liệu tạo ra: Các tinh thể nhỏ còn sót lại khi đốt con rối, tan chảy sau khi tập hợp và được nung lại để tạo thành.

Độ hiếm: 7 sao

Khả năng đặc biệt: Điều kiển con rối, tất cả những con rối được chèn và xoay bởi các sợi tóc thần thánh đó có thể đạt được khả năng di chuyển tự do, và có một sự gia tăng đặc biệt 300%- 600% đối với Eris.

Bạch Sở Niên nhìn xong, khẽ thở nhẹ ra một hơi.

"Chào mừng gia nhập IOA."

Văn phòng chủ tịch.

Ngôn Dật ngồi ở sau bàn làm việc, hai tay mười ngón tay đan chéo nâng cằm, ánh mắt nhìn kỹ rơi vào trên cổ Tất Lãm Tinh cùng dấu răng ở tay phải.

"Là chuyện gì xảy ra đây?" Ngôn Dật luôn đối với Tất Lãm Tinh hòa ái có thừa, nhưng hôm nay lại đặc biệt nghiêm túc.

Tất Lãm Tinh tuy rằng trong lòng không yên tâm, nhưng vẫn đứng thẳng lưng, đem nguyên gốc sự việc cùng Ngôn Dật thành thật báo cáo. Kỳ thật hắn không làm gì cả, Lục Ngôn sau khi tiêm thuốc ức chế đau đến kêu um lên, lăn lộn trên mặt đất, Tất Lãm Tinh ôm cậu đứng lên phóng ra tin tức tố trấn an dỗ dành, con thỏ nhỏ kia không chịu buông tha mà cứ gặm hắn, đem cơn đau ra đều phát tiết lên người Tất Lãm Tinh, miệng la hét "Dựa vào cái gì O lại đau như vậy, tôi không làm O nữa! Không làm O nữa! Tôi phải đánh dấu anh!"

Tất Lãm Tinh vừa đau lòng vừa không biết làm sao, đành phải hôn lên trán và mặt cậu, đem toàn bộ tin tức tố trấn an ép ra an ủi cậu, nhỏ giọng dỗ dành cậu: "Được, tôi là O, em đánh dấu tôi, tôi đau thay em cho."

Ngôn Dật vẻ mặt hòa hoãn một chút, nhẹ giọng nói: "Hai đứa còn nhỏ, tương lai có rất nhiều không xác định, chú hy vọng hai đứa sẽ đều chịu trách nhiệm về hành vi của mình, bởi vì muốn được yêu thì nhất định phải học cách yêu lấy chính bản thân mình, yêu quý tình cảm, yêu quý thân thể."

Tất Lãm Tinh lờ mờ, chỉ biết cứng ngắc gật đầu.

"Được rồi, đi nghỉ ngơi đi."

"A... Cám ơn hội trưởng." Đầu óc Tất Lãm Tinh trống rỗng đi ra khỏi văn phòng.

Ngôn Dật gọi điện thoại cho Lục Ngôn.

Con thỏ nhỏ này, lần đầu tiên phát tình cũng không nói với anh, Ngôn Dật không khỏi tự kiểm điểm mình, có phải đối với Lục Ngôn quản giáo quá mức nghiêm khắc hay không.

Huấn luyện viên căn cứ quân sự chuyển điện thoại cho Lục Ngôn, giọng Lục Ngôn nghe như bị cảm, xem ra đích thật là không thoải mái.

"Cầu Cầu, ở bên kia có quen không?"

"A, rất tốt, ai nha, đây cũng không phải là lần đầu tiên con tới, chú Tiểu Hạ cũng sẽ chiếu cố con mà. Hơn nữa, Lãm Tinh cũng cùng con tham gia huấn luyện, ba đừng bận tâm, bận tâm nhiều nhanh có nếp nhăn đấy, bà cứ cùng ba Lục con đi du lịch nhiều hơn đi, lúc nào cũng ngồi trong văn phòng, ngồi nhiều mông sẽ lớn. Bai yên tâm, con hiện tại là con thỏ mạnh nhất căn cứ quân sự, sau này ba mà về hưu thì tất cả đều giao cho con cũng không có vấn đề gì đâu. Đúng rồi, chú Tiểu Hạ nói chú nhớ ba, bảo ba tới đây chơi đấy."

Ngôn Dật cười: "Để cho cậu ta tự mình chơi đi. Con không có gì là tốt rồi, đào tạo nghiêm túc, không phải lúc nào cũng gây rắc rối cho mọi người được."

"Tại sao con lại gây rắc rối được chứ? Sở ca viết báo cáo không viết công lao của con sao? Ba không thể nhìn con nhiều hơn sao, sao con lại gây rắc rối được?"

Cửa văn phòng đột nhiên bị đẩy ra, Tất Lãm Tinh có chút liều lĩnh đứng ở cửa, đầu óc hắn vừa quay lại, hắn đoan chính chào Ngôn Dật, miệng tuôn ra một lời: "Hội trưởng, cháu thật lòng thích A Ngôn, mặc kệ bao nhiêu năm sau cháu vẫn sẽ chăm sóc cho em ấy như bây giờ, có lẽ chú cảm thấy tuổi của chúng cháu nói yêu đương rất buồn cười, cũng sẽ không để cam đoan của cháu ở trong lòng, nhưng cháu vẫn muốn nói, cháu muốn kết giao với Lục Ngôn, mong được chú cho phép!"

Ngôn Dật cầm điện thoại: "..."

Lục Ngôn: "..."

Tất Lãm Tinh: "..."

........

Lục Ngôn: "A a, anh đang nói cái gì vậy chứ, tên ngốc Tất Lãm Tinh này!!!"

Tiểu kịch trường

Lục Thượng Cẩm: "Nhìn xem hài tử nhà tôi cắn con cậu thành ra như thế nào kìa! Cái này hợp lý sao! Cậu dạy con cậu kiểu gì thế?"

Tất Duệ Cạnh: "? Không phải là đứa nhỏ nhà tôi chịu thiệt sao, Lục Ngôn suốt ngày khi dễ Lãm Tinh tôi đều nhìn thấy, hay lắm, hiện tại còn cắn nó luôn rồi đây này! Cậu xem một thân cả người nó đều là đánh dấu hình đầu thỏ, đều sắp cắn lên mặt luôn rồi! Nó còn đi ra ngoài như thế nào được nữa?"

Lục Thượng Cẩm: "Có lý nhỉ? Cúp máy đây, tạm biệt!"

Tất Duệ Cạnh: "?????"