[Quyển 1] Nhân Ngư Hãm Lạc

Chương 114




Lá của cây thông trồng trong vườn của Thiều Kim Công Quán đỏ rồi, Domino dựa vào gối tựa cửa sổ ôm sổ ghi chép viết chuyện nhân sinh.

Trang trên sách ghi chép lại chuyện Bạch Sở Niên hôn mê không khống chế được mà bạo tẩu ở cảng M, khiến cho uy lực của M2 tiêu diệt mở rộng đến mức có thể quét ngang trăm người.

Omega bò sát ngồi đối diện với hắn, miệng ngậm kẹo mút, bút điện đặt trên đùi đánh máy, ánh mắt nhìn chằm chằm vào màn hình: "Nói cách khác, mức độ phân hóa hiện tại của Thần Sứ rất có thể đã đột phá cấp M2 rồi?"

"Ừm, tôi cảm nhận được lực lượng ba động cao hơn, nhưng không thể phán đoán rốt cuộc là cái gì."

Bất kể là người hay là thí nghiệm thể, cấp bậc phân hóa đều rất khó từ bên ngoài bị thăm dò ra, chỉ có khi hắn sử dụng năng lực phân hóa, phát ra tin tức tố mới có thể khiến người khác phán đoán cấp bậc, nói cách khác, nếu như cấp bậc phân hóa của một người đạt tới cấp M2, nhưng hắn chỉ ở trước mặt người khác biểu hiện qua năng lực J1, như vậy người khác chỉ có thể căn cứ vào pheromone xác định hắn đạt tới cấp bậc J1 thôi, không thể xác định cấp bậc phân hóa thật sự của hắn.

Omega bò sát phàn nàn: "Cậu ở gần anh ta như vậy, cậu không thể lấy thêm một chút thông tin tình báo trở lại sao?"

Domino bĩu môi triệu hồi ra mấy con bướm màu đỏ có hoa văn màu xanh lam đang bay múa trên đầu ngón tay, một bên nói: "Tình huống lúc đó, nếu như tôi sờ Bạch Sở Niên nhiều một chút, Rimbaud sẽ không chút do dự mà ăn tôi, cậu biết không, ở trong mắt anh ta chúng ta đều là con kiến hôi cùng với nhân loại không có gì khác nhau cả."

"Thỏa mãn đi, cuối cùng lúc radar dị hình khởi động quét tới tôi, may mà tôi chạy nhanh bằng không tôi cũng ngồi tù mất." Hắn nâng cằm lên thưởng thức hồ điệp càng thêm xinh đẹp của mình, còn đang vì hồ điệp được Rimbaud ban phước mà vui vẻ: "Nói cậu quá khinh thường bốn người khác trong tổ đặc công IOA cũng chẳng ngoa, tuy rằng cũng không phải là thí nghiệm thể nhưng rõ ràng biểu hiện ra tiềm lực đủ để chống lại thí nghiệm thể, tiếp tục khinh thị sẽ chịu thiệt thòi lớn, đừng trách tôi không nhắc nhở cậu trước."

"Cậu xem rõ được tình hình chưa, khẩu súng của Kim Lũ Trùng kia là xảy ra chuyện gì vậy?"

Omega bò ssát chuyển bút qua và cho Domino xem: "Yo?"

Khả năng phân hóa M2 của loài bò sát "Vị trí song song của trái đất", có thể chuyển đổi thực thể mục tiêu thành dữ liệu bản sao, sau đó chuyển đổi văn bản, để có được phân tích chi tiết về mục tiêu.

Tương tự đơn giản là sao chép dữ liệu của toàn bộ trái đất, tạo ra một trò chơi 3D, tất cả các đối tượng vô sinh tồn tại khách quan có thể được kéo ra khỏi thanh vật phẩm để xem chi tiết của nó.

"Trang bị đặc thù gắn trên khẩu súng của Kim Lũ Trùng gọi là "Hộp đạn bạo ti"." Hắn chỉ vào một vài dòng văn bản trên màn hình bút và điện cho đồng bạn thấy.

Tên vũ khí: Hộp đạn bạo ti

Tạo thành vật liệu: Tuyến thể có mối quan hệ chung với chính mình, đóng góp tự nguyện của người phù hợp 100%.

Độ hiếm: 4 sao

Năng lực đặc biệt: Vũ khí được trang bị hộp dạn bạo ti sẽ biến thành vũ khí lỗi vô hạn, độ bền vô hạn, con người bị trúng mục tiêu thì trong nháy mắt thân thể sẽ bị nổ tung thành tơ nhện, cơ thể thí nghiệm bị trúng thì sẽ kéo dài thời gian tự chữa bệnh.

"Wow, lạ nha." Domino mới lạ đọc những văn tự kia: "Có điều vũ khí kia của Kim Lũ Trùng tôi xem qua cũng gần như hiểu rõ, tôi lại càng muốn biết Rimbaud đưa cho Bạch Sở Niên thanh liêm đao kia là xảy ra chuyện gì hơn."

Omega bò sát có khuôn mặt nhăn nhó. Năng lực M2 của hắn tuy rằng cường đại nhưng đối với bản thân hắn tiêu hao cũng phi thường lớn, không dễ dàng sử dụng, hơn nữa xem xét vật phẩm mức độ hiếm có khác nhau, cần hao phí tinh lực cũng bất đồng, cần phải cẩn thận làm việc.

"Để tôi thử xem." Omega bò sát cũng vô cùng muốn biết vũ khí uy lực khủng bố của Điện Quang U Linh mà Thần Sứ sử dụng là có chuyện gì xảy ra.

Hắn gõ một dòng mã trên bút điện, màn hình dần dần hiện ra hình dạng của thanh liềm dài do Rimbaud lấy máu thép thủy hóa đông lại, văn tự giống như đang đọc thanh tiến độ.

Tên vũ khí: Lưỡi hái biển chết

Vật liệu tạo ra: Tập hợp các sinh vật chết trong đại dương.

Khả năng đặc biệt:

Việc đọc dữ liệu bị mắc kẹt trong dòng này, sau đó đã xảy ra một lỗi không xác định nghiêm trọng, Omega bò sát muốn đọc lại nhưng khi nhập mã mới, một giọt máu từ mũi nhỏ giọt trên bàn phím. Hắn lau một chút, sửng sốt, lập tức khép bút điện lại, rút điện, dừng lại khả năng M2 đang phóng thích ra của mình.

*Hắt xì!!!*

Rimbaud đang ngâm mình trong bể cá xem TV, đột nhiên hắt hơi phun ra một chuỗi sứa nhỏ rơi vào bể cá từ từ bơi đi.

"Bị cảm sao?" Bạch Sở Niên cầm lấy ly thủy tinh rỗng trên bàn trà múc một ly nước từ trong bể cá đưa cho anh: "Uống nhiều nước lạnh vào."

Nước trong bể cá rất sạch, miễn là Rimbaud ngâm bên trong, chất lượng nước sẽ được tuần hoàn làm sạch như chất lượng nước uống, hơn nữa nó còn so với nước khoáng siêu thị sạch hơn, hoàn toàn không phải lo lắng về các bức tường xi lanh sẽ bị dính và bẩn, cũng không cần phải thay đổi nước.

"Không." Rimbaud nằm sấp trên mép bể cá, đuôi cá vểnh ra vỗ vỗ mặt nước: "Vào ngâm mình không? Chúng ta đã không tiếp xúc gần gũi trong tám phút rồi, tôi rất cô đơn."

"Không được, mùa này sẽ ngâm đến mức khiếm tôi đông cóng chân mất." Bạch Sở Niên nằm trên bàn trà vẽ bản đồ, trên bàn trà trải một bản đồ địa hình nhà tù quốc tế cùng lịch tuần tra.

"Không phải em ở trong phòng khách lắp đặt đèn sưởi ấm rồi sao?" Rimbaud đặt hai tay lên mép bể, đệm cằm dưới tay: "Rất ấm."

Bạch Sở Niên mặc một chiếc áo len, tay áo xắn lên khuỷu tay, kẹp bút chì trầm tư với bản đồ.

Rimbaud bò ra, đẩy bể cá về phía Bạch Sở Niên, sau đó ngâm vào, ghé vào mép bể cá nhìn hắn vẽ tranh.

"Em muốn vào nhà tù quốc tế điều tra sao?" Rimbaud không cho là đúng, quai hàm cười rộ lên: "Em không vào được, lão gia hỏa biết em là người của tôi, bọn họ không dám động đến em đâu."

Anh tuyệt không muốn Tiểu Bạch rời khỏi mình, một phút cũng không muốn.

"Đừng náo loạn nữa, đứng đắn chút coi." Đối với con cá cố chấp này, Bạch Sở Niên ý đồ dùng đạo lý thuyết phục anh: "Hiện tại thế lực thế giới đối với chúng ta thái độ chia làm ba loại, loại thứ nhất chính là do viện nghiên cứu 109 cầm đầu cung cấp mua đồ, chế tạo thí nghiệm thể, sau đó bán ra, có tiền là có thể mua được, sau đó lợi dụng.

Thứ hai là liên minh IOA, ủng hộ lệnh cấm sản xuất các cơ quan thử nghiệm và công nhận quyền con người của các đối tượng thử nghiệm hiện có.

Thứ ba là các nhà tù quốc tế yêu cầu giam giữ hoặc loại bỏ các đối tượng thí nghiệm."

"Loại thứ nhất và thứ ba đều có hướng đi cực đoan, trên thực tế chỉ có loại thứ hai là có lợi nhất cho cuộc sống sau này của chúng ta." Bạch Sở Niên nói: "Anh không cảm thấy chúng ta nên làm cái gì đó sao?"

Rimbaud cười lạnh: "Còn không phải vì hội trưởng thỏ đề xuất ra sao."

"Ai nha." Bạch Sở Niên đưa tay chà xát mặt anh: "Lại bắt đầu rồi, omega toàn cầu đều là tình địch của anh, tôi nào có mị lực lớn như vậy, tôi thật sự là một A rất bình thường, sẽ không có người cùng anh cướp đi đâu."

"Được rồi, em muốn làm cái gì cũng được."

"Vấn đề bây giờ chính là, số lượng cơ thể thí nghiệm rất nhiều, hơn nữa không hoàn toàn là trạng thái quan bức dân phản, có một bộ phận thật sự xấu, nói đi cũng phải nói lại, từ nhỏ đều bị nhốt đến lớn, họ mà tâm lý bình thường mới là không bình thường đấy." Bạch Sở Niên chỉ chỉ mình: "Loại như tôi thật sự rất ít."

Rimbaud lắng nghe hắn một cách cẩn thận và thỉnh thoảng hỏi hắn: "Tại sao em không trở thành như vậy?"

"Tôi cũng không biết." Bạch Sở Niên nghiến bút chì cúi đầu đo đạc, sau đó lấy máy tính tính toán tỷ lệ một chút, miệng lưỡi không rõ nói: "Bởi vì anh đi."

"Kỳ thật tôi cũng chỉ nhìn qua bình thường mà thôi, đối với chúng ta mà nói tâm lý vặn vẹo hay không vặn vẹo không quan trọng, chỉ cần có thể khống chế được hành vi là được." Bạch Sở Niên quét vụn cao su trên giấy, giơ lên nhìn một chút, thoải mái nói: "Xong việc rồi, tôi đi tắm rửa đây, cánh tay đầy chì đen luôn rồi."

Rimbaud nâng đuôi cá vươn ra khỏi mặt nước cuốn hắn lại: "Đến đây."

"Không cần, tôi muốn tắm nước ấm cơ." Bạch Sở Niên nhanh như chớp chạy đến cửa phòng tắm, vén vạt áo lên trên cởi ra.

Đường cong của bụng và thắt lưng theo động tác cởi quần áo của hắn kéo dài, trên làn da trắng khảm tên Rimbaud.

Rimbaud cúi đầu thưởng thức cơ bắp thịt trên thân thể của mỹ thiếu niên, giọng nói ẩm ướt trầm thấp quyến rũ: "Obe không?"

Tay Bạch Sở Niên để quần áo không được tự nhiên dừng lại một chút, xoay người đẩy cửa vào phòng tắm.

Khe cửa kính phòng tắm có một bàn tay chống xuống, Rimbaud nhanh chóng từ trong bể cá nhảy ra, theo trần nhà bò đến cửa phòng tắm, tay vịn cửa phòng tắm lại không cho đóng, khi cửa đóng lại suýt nữa kẹp vào tay anh.

"Em luôn trốn tránh đề tài này, loại trải nghiệm này đối với em mà nói là không tốt sao?" Rimbaud chui vào phòng tắm, ngồi trên bàn làm đá cẩm thạch của bồn rửa tay, đuôi cá ôm lấy đôi chân thon dài của hắn.

"Tôi rất quý trọng mối quan hệ hiện tại của chúng ta." Bạch Sở Niên nghiêng đầu nhìn nơi khác: "Cho nên, giao//phối, có chút bẩn."

Bình thường miệng thì ha ha hi hi, nhưng trước kia bị ép giao kết là một loại nhiệm vụ, mỗi lần từ loại chuyện này đạt được cảm giác sung sướng đều làm cho hắn cảm thấy xấu hổ cùng tự trách.

Rimbaud ôm cổ hắn, chăm chú nhìn hắn: "Hài tử tội nghiệp, họ thực sự làm tổn thương đến em rồi, xét về mặt tâm lý, thì không thể đảo ngược được."

"Tôi sẽ dạy em từng chút một, em phải học cách thể hiện tình yêu này." Rimbaud bò lên người hắn, đuôi cá quấn lấy đùi hắn chống đỡ thân thể, từ sau lưng ôm hắn: "Hết thảy đều sẽ ổn thôi."

"Hôm nay làm đơn giản nhất." Rimbaud đỡ mu bàn tay nóng bỏng của hắn, để cho hắn nhìn mình trong gương: "Chúng ta dùng tay thử xem."

Qua thật lâu, điện thoại di động bên ngoài phòng tắm vang lên hai lần, Bạch Sở Niên mặc áo choàng tắm đi ra nhận điện thoại.

Hàn Hành Khiêm: "Chúng tôi đã rạch thành công tơ nhện trên mặt xác ướp rồi, dung mạo vẫn còn nguyên vẹn, hội trưởng sau khi nhìn thấy tâm tình có chút kích động, cậu cũng đến xem đi, nói không chừng sẽ có manh mối."

"Được." Thanh âm Bạch Sở Niên khàn khàn, mắt trái băng bó nhìn không ra, mí mắt phải đỏ rất lợi hại.

Hàn Hành Khiêm: "Sao lâu như vậy cậu mới nghe điện thoại, mới tỉnh dậy sao?"

"Anh có nhất thiết phải hỏi không? Người độc thân thực sự không phù hợp để nghe đâu."

"..." Cúp máy rồi?

Mọi người tập hợp trong phòng hội chẩn của Hiệp hội y khoa và chiếu hình ảnh giải phẫu của họ trên một tấm màn treo.

Các chuyên gia đã bóc tách thành công tơ nhện trên khuôn mặt của xác ướp nhện trong phòng vô trùng, để lộ một khuôn mặt đẹp trai không khác gì người sống, lại quét nhanh và khâu lại tơ nhện trở lại để tránh sự thối rữa bên trong ngoài ý muốn.

Ảnh chụp quét được chiếu lên màn hình, bộ phận kỹ thuật điều tra toàn bộ tư liệu của alpha này, phát hiện hắn chính là tổng giám đốc công ty thiết bị y tế Thiệu Văn Cảnh đã mất tích năm năm trước, mãi đến năm nay mới tiết lộ tin tức qua đời.

Thiệu tiên sinh chưa lập gia đình, vẫn sống ở nước ngoài với em ruột nhỏ tuổi Thiệu Văn Trì, nhưng sáu năm trước Thiệu Văn Trì bị bắt cóc, rất nhanh bản thân Thiệu tiên sinh cũng không biết tung tích, sau khi Thiệu tiên sinh bị tung tin tức tử vong, tài sản dưới danh nghĩa bị vô thanh vô tức dời đi, Thiệu thị giống như bốc hơi biến mất khỏi thế giới này.

Càng thái quá chính là năm đó rất nhiều người cảm thấy việc này là do Lục Thượng Cẩm làm, bởi vì khi còn trẻ khí thịnh hai người từng kết thù lớn, lại ngại thân phận địa vị của Lục Thượng Cẩm nên không ai dám nói ra mà thôi.

Lúc Bạch Sở Niên đi vào phòng hội chẩn, hội trưởng Ngôn vừa mới đập vỡ một cái bàn.

Hắn đến gần Hàn Hành Khiêm, nhỏ giọng hỏi: "Làm sao vậy?"

Hàn Hành Khiêm cho hắn xem báo cáo xét nghiệm: "Trải qua so sánh, ADN của tơ nhện hoàn toàn trùng khớp với ADN của Thiệu Văn Trì, Kim Lũ Trùng chính là Thiệu Văn Trì."

"Đây cũng là lần đầu tiên chúng ta tiếp xúc với một ví dụ về việc chuyển đổi trực tiếp từ con người trưởng thành thành một cơ thể thí nghiệm."

Hàn Hành Khiêm mở hồ sơ trước đó: "Không giống như thể thí nghiệm chú hề 408 Samel, Samel là do phôi người nuôi cấy mà đến, nói cách khác thông qua một số kỹ thuật nào đó đem thụ tinh trứng nuôi cấy trong ngoài cơ thể, sau đó tiến hành dẫn thuốc, cuối cùng phát triển thành thí nghiệm thể, từ góc độ nào đó mà nói, chúng ta không cho rằng hắn là con người. Kim Lũ Trùng lúc trước vẫn là con người, mới mười bảy tuổi mà đã bị mạnh mẽ cải tạo, loại cải tạo này sẽ ảnh hưởng cái gì đến thân thể cậu ta đến đâu chúng ta vẫn còn chưa xác định được, dù sao chúng ta hiện tại không tiếp xúc được với cậu ta."

Bởi vì chuyện này, hội trưởng Ngôn giận tím mặt, anh hao phí tâm huyết gần hai mươi năm để bảo vệ omega, thành lập liên minh IOA, cư nhiên có người bắt người sống trước mắt anh làm thí nghiệm, viện nghiên cứu 109 hoàn toàn là đang khiêu khích anh.

"Lão đại, đừng tức giận." Trong bầu không khí cứng ngắc, Bạch Sở Niên không đúng lúc chen vào một câu.

Ngôn Dật ngẩng đầu, thấy Bạch Sở Niên, giật mình.

"?" Bạch Sở Niên cúi đầu nhìn ống quần một chút, đi ra quá gấp, hẳn là không dính vào cái gì không nên dính đi?

Ngôn Dật xua tay để cho mọi người đi ra ngoài, chỉ để lại Bạch Sở Niên.

"Sao cậu không đi." Ngôn Dật khoác áo khoác đồng phục, từ trong túi lấy ra bật lửa, châm một điếu thuốc nhỏ.

Hội trưởng bình thường không hút thuốc, hắn rất ít khi nhìn thấy bộ dáng hội trưởng như này, tuy rằng chán nản nhưng có ý vị.

"Đi? Tại sao? Tôi vừa nghỉ phép ba ngày thôi mà đã bị sa thải rồi sao?"

Ngôn Dật tựa vào bệ cửa sổ, khẽ lắc đầu: "Tôi tưởng cậu nhìn thấy những thứ đó sẽ rất thất vọng về chúng tôi, sẽ cùng Rimbaud rời khỏi đây, như vậy sẽ thoải mái một chút."

"Đúng vậy, bởi vì tôi còn có đường lui này nên tôi mới có thể ở chỗ này muốn làm gì thì làm, cho dù làm hỏng, tôi còn có thể chạy đến đây."

Bạch Sở Niên từ trong túi lấy ra bản in thu nhỏ của bản vẽ của mình cho hội trưởng xem, ở một trong những phòng giam đánh dấu một chấm đỏ: "Kim Lũ Trùng đã bị nhốt ở chỗ này, tôi muốn đi gặp cậu ta, đem sự tình làm cho rõ ràng."

"Cậu muốn biết cái gì?"

"Hết thảy." Bạch Sở Niên đánh một cái: "Về toàn bộ viện nghiên cứu 109."

"Nhưng cậu ta không nhất định là sẽ biết nhiều như vậy."

"Đúng, nhưng cậu ta là manh mối lớn nhất." Bạch Sở Niên đem bản đồ thu nhỏ đẩy cho hội trưởng: "Rimbaud từng nói cho tôi, anh ấy đã bỏ lại một thứ ở viện nghiên cứu 109, tôi vẫn chưa từng hỏi qua anh ấy lần nữa bởi vì tôi còn chưa có năng lực giúp anh ấy lấy về, cho nên không muốn nhắc tới chuyện thương tâm của anh ấy, nhưng một ngày nào đó tôi sẽ làm điều nó."

"Lão đại, ngài vừa muốn cứu thí nghiệm thể, lại muốn cứu nhân loại, đây là không thể thực hiện được, nhưng cũng là vĩ đại. Có điều là tôi không giống, tôi không có cảnh giới cao như ngài, tôi chỉ muốn cứu mình." Bạch Sở Niên đứng thẳng người, lòng bàn tay dán lên ngực trái: "Hết thảy đều ổn thôi."

Ngôn Dật há miệng, cuối cùng chỉ nói một câu "Xin lỗi"

Qua hồi lâu, Ngôn Dật cầm lấy bản vẽ của hắn quan sát, nghiền nát đầu điếu thuốc lá: "Nói một chút kế hoạch của cậu đi."

"Boss của Hồng Hầu Điểu không chỉ mua một cơ thể thí nghiệm là Kim Lũ Trùng, hắn mua bốn năm tên khác nữa, sau đó thành lập một tiểu đội điên cuồng tạo ra khủng hoảng ở thành thị, đặt tên cho người dẫn đầu là Eris, hiện tại tôi còn chưa biết rõ hắn là thí nghiệm cơ thể gì, có điều là không quan trọng."

"Chuyện Kim Lũ Trùng bị nhà tù quốc tế bắt giữ chỉ có chúng ta và bộ đội đặc chủng PBB biết, nhà tù quốc tế sẽ không lên tiếng tránh cho mình gây phiền toái, khẩu phong của chúng ta luôn rất nghiêm ngặt, căn cứ quân sự PBB cách chúng ta lại rất xa, lúc ấy cảng M cũng không có bất kỳ thành viên nào còn sót lại."

"Cho nên hiện tại Hồng Hầu Điểu còn tưởng rằng Kim Lũ Trùng bị chúng ta bắt."

"Tiểu đội điên này rất nhanh sẽ mò tới phụ cận tìm Kim Lũ Trùng, tôi muốn đi gặp bọn họ."

Ngôn Dật nhíu mày: "Là loại tiểu đội như nào, cậu cần bao nhiêu người?"

"Trước mắt thì không cần, đến xem giám sát đã, đây là bộ phận kỹ thuật gửi tới cho tôi."

Đây là một đoạn giám sát lâm thị, trên cầu cạn thành phố, trực thăng bỏ lại một cái hộp quái dị khổng lồ, một chiếc xe vừa vặn đi qua bên cạnh, hộp sơn thành màu sắc đột nhiên tan rã, từ bên trong nhảy ra bốn thí nghiệm thể áo đỏ ôm súng đeo đai đạn, hô to "Surprise!" đang điên cuồng đổ sơn đỏ lên những chiếc xe đi lại xung quanh.

Họ ném sơn đỏ vào và viết lên chữ cái tiếng Anh viết hoa "DROP DEAD (Đi chết đi)" và sau đó đứng trên mái nhà khổng lồ và bắn vào các phương tiện xung quanh.

Tiểu đội thí nghiệm thể bốn người đến từ Hồng Hầu Điểu, người dẫn đầu tên là Eris có ngoại hình vô cùng tinh xảo--

Hắn cảm thấy oi bức, cởi mặt nạ mỏ chim trên đầu ra, lộ ra một mái tóc ngắn màu bạc phiêu dật, con ngươi màu xám xanh biếc, có được dáng người và khuôn mặt giống như người mẫu nam, hết thảy đều hoàn mỹ như vậy, ngoại trừ nụ cười trên mặt khiến người ta không rét mà run ra.

Eris hưng phấn khiêng một khẩu súng ngắn Remington, đúng lúc này một chiếc xe từ dưới đi ngang qua, hắn cao hứng phấn chấn kêu từ trên cao nhảy xuống, mạnh mẽ rơi xuống nóc chiếc xe kia.

Ầm một tiếng, nóc xe bị hắn đập ra một cái hố lớn, kính chắn gió phía trước vỡ vụn thành lưới, hành khách trong xe sợ tới mức thét chói tai.

Khi xe phanh gấp, xe dừng khẩn không làm Eris bị ném ra sau nóc xe, hắn ta dùng súng đập vỡ kính chắn gió, thò đầu vào xe và cười với họ: "H-e-l-l-o~"

Sau đó đặt súng ngắn vào đầu người lái phụ, ngạc nhiên nói: "Ta chưa bao giờ bắn ai ở khoảng cách gần như vậy."

Sau đó, rất hạnh phúc mong đợi để hỏi người lái xe: "Ngươi thì sao?"

"Không, không muốn..." Tài xế sợ hãi, cứng ngắc lắc đầu, đem tất cả những thứ đáng giá trong xe run rẩy giao cho hắn.

Eris không chút do dự mà bắn vỡ ghế phụ, súng ngắn bắn vỡ đầu và toàn bộ ghế phụ của hắn, huyết bắn ra ngoài, cũng văng lên mặt Eris.

Hắn cười không ngừng, từ trên nóc xe đổi hướng, một phát súng đập vỡ kính ghế sau, từ bên trong ghế trẻ em kéo ra một đứa trẻ đang oa oa khóc lớn.

"Baby!" Eris hạnh phúc đến chết, xách đứa trẻ lên như một con chó con, kéo núm vú giả ra và nhét nó vào miệng của mình, và sau đó giơ tay lên và ném đứa bé ra khỏi cầu cạn.

Bốn người bọn họ đã tạo ra ùn tắc giao thông lớn nhất từ trước đến nay trên đường cao tốc của thành phố, sau đó nhảy ra khỏi hàng rào trên cao và chạy đi không một dấu vết.

Đội thực nghiệm này đã đột nhập vào thành phố Nha Trùng, phá hủy tất cả mọi thứ họ có thể nhìn thấy.

Cửa hàng xăm bị đập vỡ, chủ cửa hàng bị bắn chết trên ghế xăm, 4 người mới lạ cầm dụng cụ trong cửa hàng chơi.

Eris là thí nghiệm thể thời kỳ trưởng thành, năng lực hiểu biết của hắn cao hơn rất nhiều so với ba huynh đệ khác không có chỉ số thông minh chỉ biết giết loạn một trận, hắn rất nhanh đã nắm giữ nguyên lý hoạt động của máy móc, xắn ống tay áo lộ ra hình xăm Hồng Hầu Điểu phía trên, dính chất liệu màu đỏ bừa bãi trên đồ án.

"Red thouat bird (Hồng Hầu Điểu)" ban đầu được hắn đổi thành "Crazy bird (Chim Điên)", sau đó hắn nhìn vào gương hiếm khi an tĩnh lại, trên mặt mình đi ngang qua sống mũi đâm một đường màu đỏ, từ trán đến cằm dựng thẳng một đường màu đen, khi đâm vào đường đen hắn còn thè lưỡi, vì thế ngay cả đầu lưỡi cũng cùng nhau đâm vào đường hắc tuyến.

Eris say sưa chiêm ngưỡng họa tiết này, quay lại khoe với ba người bạn của mình và lè lưỡi ra: "Thế nào?"

Ba thí nghiệm khác trong thời kỳ nuôi dưỡng lại chỉ lo gặm nhấm đồ đạc, bọn họ không có năng lực lý giải, tự nhiên cũng không hiểu Eris đang khoe khoang cái gì.

Eris chán nản ngồi xuống đất, ném kim tiêm sang một bên, bật núm vú giả vừa lấy từ đứa bé, lẩm bẩm một cách lạc lõng: "Không ai ở đây biết thưởng thức nghệ thuật."

Bả vai bỗng nhiên bị vỗ một cái, Eris cảnh giác nâng họng súng lên, xoay người chống đầu người tới.

Bạch Sở Niên hai tay đút vào túi quần, cúi người quan sát mặt hắn, không chút để ý mi tâm đang chống một ống súng ngắn.

Bốn mắt nhìn nhau, Bạch Sở Niên nhanh chóng đánh giá mặt hắn một lần, khuôn mặt thiếu niên u ám tái nhợt, diện mạo mười bảy mười tám tuổi, thẩm mỹ của viện nghiên cứu 109 vẫn đơn điệu như trước, giống như đem thí nghiệm thể làm thành loại này mới có thể thỏa mãn thú vị ghê tởm nào đó của bọn họ.

"Thật tuyệt vời." Bạch Sở Niên chân thành khen hoa văn trên mặt Eris: "Đường nét vừa lưu loát vừa thẳng, màu đỏ đen phối màu tuyệt đẹp."

Urris nhổ núm vú giả ra và nhướng mày: "Cậu là ai?"

"9100, Thần Sứ." Bạch Sở Niên buông tay thẳng thắn.

"À, tôi cũng đang tìm cậu, Boss nói cho chúng tôi biết nếu nhìn thấy Thần Sứ thì phải lập tức tiêu diệt hắn." Urris cười âm trầm, đột nhiên bóp cò.

Súng phát ra một tiếng trống rỗng không có đạn dược, Bạch Sở Niên vẻ mặt tự nhiên, ánh mắt cũng không chớp: "Thủ pháp của cậu rất đẹp trai."

Eris thưởng thức nhìn hắn, buông tay cầm súng ra, từ trong lòng bàn tay rơi ra một quả đạn ngắn tạm thời tháo ra.

Bàn tay của hắn rất đặc biệt, mỗi ngón tay có một khớp hình cầu, nhìn kỹ cổ của mình, cũng dựa vào khớp hình cầu để kết nối.

Quả bom ngắn được Eris tiếp nhận trong tay ném chơi: "Tôi tin cậu là Thần Sứ rồi, muốn sống đi trải nghiệm không? Vừa hay tôi không có cộng sự."

"Được, đi đâu?"

Eris nhe răng: "Tôi sẽ đến nhà hát múa ba lê để cắt ngón chân cái của tất cả mọi người."

"Không có ý nghĩa." Bạch Sở Niên nói: "Tôi dẫn cậu đi tới một nơi tốt."

Eris tò mò.

"Đúng rồi, nghe nói Boss của Hồng Hầu Điểu có cấy chip định vị và bom mini trong cơ thể các cậu, hành động rời khỏi phạm vi nhiệm vụ sẽ kích nổ một quả bom mini." Bạch Sở Niên quay đầu lại hỏi hắn: "Nếu cậu đi theo tôi, sẽ bị phát hiện sao?"

Eris nhấc chân bước ra khỏi cửa hàng, hướng lên trời đem viên đạn ngắn vừa rồi đánh ra ngoài, ở trong mảnh đạn nhỏ tí tách rơi xuống tự nhiên xoay một vòng: "Tôi đánh cuộc lần này, có nổ cũng không phải là viên trong đầu tôi."