Nhân Lộ Thành Thần

Chương 205: Thôn nữ




“Người đâu, bắt hắn lại...”

“Chạy mau, đồ ngốc cẩu...”

Lâm Vũ như mọi khi chơi trò đuổi bắt với quan binh. Đằng sau hắn là vô số đao kiếm sáng loáng, chỉ chờ hắn sơ hở liền lôi hắn tống vào ngục giam đến mọt gông. Hắn cũng chỉ được thuê để giơ tấm bảng hiệu đòi nam quyền mà thôi. Hắn đâu có làm gì sai mà suốt ngày truy bắt hắn. Thật quá đáng.

Lâm Vũ không do dự dẫn theo hắc cẩu chạy trốn vào trong khu chợ đen. Đây là nơi cư chú của rất nhiều tội phạm, địa hình phức tạp dễ dàng trốn tránh quan binh đuổi bắt.

Cùng lúc đó, trong một góc nhỏ không xa khu chợ đen. Một cô thôn nữ ăn mặc mộc mạc, khuôn mặt giản dị, cả người hơi gầy yếu đang bị một đám người trói lại, thô bạo ném mạnh vào góc tường. Ánh mắt cô thôn nữ tràn đầy tuyệt vọng cùng sợ hãi nhìn đám người trước mắt nhịn không được khóc nức nở.

“Không...Đừng mà...Hức...Hức...Đừng mà...”

Trùng hợp thay, Lâm Vũ lại vội vàng lách mình vào nơi đó trốn tránh quan binh ngay trước mặt đám người. Thấy quan binh đã rời xa, Lâm Vũ mới thở phào nhẹ nhõm.

“Phù...cuối cùng cũng trốn thoát...cuộc sống mưu sinh thật khó...”

Chưa để Lâm Vũ kịp nói xong, một giọng nói tràn đầy sợ hãi cùng tuyệt vọng khác đã vang lên sau lưng Lâm Vũ

“A...cứu mạng...hức... hức...đừng mà...”

Lâm Vũ mộng bức quay đầu. Một đám người cũng đang mộng bức nhìn xem hắn.

Lâm Vũ nhìn cảnh tượng trước mắt, một cô thôn nữ bị trói ném vào góc tường. Một đám nam nhân đang bất thiện nhìn xem hắn. Lâm Vũ vội cúi đầu xấu hổ, cười khan nói.

“Ha ha...các vị cứ tự nhiên...ta chẳng qua chỉ là người qua đường mà thôi”

Cả đám người đưa mắt nhìn nhau, một tên trong số đó nhịn không được hỏi.

“Đại ca, chúng ta nên làm sao bây giờ...”

Tên cầm đầu không do dự đẩy ra đám người, đi tới trước mặt Lâm Vũ mỉn cười, đầy dụ dỗ nói.

“Huynh đệ, chắc ngươi cũng biết cái thế giới nữ quyền vi tôn này bất công với nam nhân chúng ta như thế nào. Chắc huynh đệ đã phải chịu không ít đau khổ vì nó. Nào, hãy tham gia cùng chúng ta, phát tiết tất cả bất công phải chịu đựng lên người cô ta. Huynh đệ thấy sao...”

Cả đám người cũng vô cùng nhanh trí phụ họa, không ngừng dụ dỗ Lâm Vũ.

“Đúng vậy huynh đệ, hãy tham gia cùng chúng ta....Cho cô ta phải nếm trải đau khổ như chúng ta phải chịu...Hắc hắc...”

“Ha ha...đúng vậy...Làm đi huynh đệ, chúng ta cũng chỉ là đang lấy lại công bằng mà thôi ha ha...”

Tên cầm đầu tràn đầy mỉn cười, nhét một con dao vào tay Lâm Vũ, từng bước càng thêm dụ dỗ nói.

“Huynh đệ làm đi, chọn ngày không bằng gặp ngày. Chúng ta nhường huynh đệ là người đầu tiên. Huynh đệ thấy...”



“CÚT...”

Cả đám người còn chưa kịp nói xong, một cơn ớn lạnh đã chạy dọc sống lưng đám người, sự sợ hãi , khủng hoảng tràn lan không thể dừng lại, phá hủy khắp cơ thể bọn hắn. Một dòng sát khí kinh khủng bao vây lấy đám người, khiến bọn hắn như nghẹt thở.

“Tha mạng...tha mạng...”

Cả đám người khó khăn nuốt từng ngụm nước bọt, khó khăn cố gắng phun ra từng chữ khỏi cổ họng cầu xin tha thứ.

Lâm Vủ ánh mắt lạnh lùng vô cảm, không nhìn xem đám người đang sợ hãi, quay người bỏ đi. Mặc kệ tất cả.

“Rầm...”

Cả đám người đồng loạt nổ tung hình thành một cơn mưa máu, Lâm Vũ dừng bước, quay đầu.

Cô thôn nữ như tắm mình trong cơn mưa máu đỏ tươi, mái tóc dần chuyển sang màu máu, ánh mắt dần trở nên đỏ rực nhìn xem Lâm Vũ, từng hạt mưa máu đỏ tươi như xoáy thành một bộ váy lỗng lẫy, khoát lên người cô thôn nữ, như toát ra một vẻ đẹp câu hồn đoạt phách, yêu diễm đến kỳ lạ, chấn động nhân tâm của Huyết Nữ Vương-Huyêt Hà Kỳ.

Trong nàn mưa máu đang rơi xuống. Lâm Vũ bị Huyết Nữ Vương đẩy vào góc tường. Từng giọt mưa máu đang rơi xung quanh hắn. Huyết Nữ Vương nhẹ nhàng dùng một đầu ngón tay nâng lên khuôn mặt Lâm Vũ. Ánh mắt nhìn hắn như một con thú săn mồi khát máu. Nhẹ nhàng quyến rũ liếm bờ môi căng mọng còn dính máu. Đầy hứng thú nhìn Lâm Vũ bá đạo nói.

“Ta đang vô cùng hưng phấn vì sắp được thử cảm giác mới. Vậy mà ngươi dám phá hỏng chuyện tốt của ta. Ta cho ngươi hai lựa chọn. Một, là trở thành nam sủng của ta. Hai là chết. Ngươi chọn đi”

Lâm Vũ nuốt mỗt ngụm nườc bọt, hắn biết mình ăn...trái đắng rồi. Cuộc đời nam nhân tự do của hắm đến đây là kết thúc. Thôi toang rồi. Hắn bị bá vương ngạnh thượng cung.

“Trước lầu Vương Điện khóa xuân

Vẻ non xa tấm, trăng gần ở chung

Bốn bề bát ngát xa trông

Nửa tình nửa cảnh như chia tấm lòng

Nay xa cơ, bị nhục nhằn tù hãm

Để làm trò, nam sủng thứ đồ chơi

Chịu ngang bầy, cùng những kẻ dở hơi

Với Huyết Nữ, đang âm mưu đùa bỡn

Ta sống mãi trong tình thương nỗi nhớ

Thủa tung hoành hống hách những ngày xưa

Nào đâu, những đêm vàng bên bờ suối.



Ta tiêu sái, đứng uống ánh trăng tan.

Nào đâu, những ngày, mưa chuyển bốn phương ngàn

Ta lặng ngắm thiên hạ đang đổi mới

Nào đâu, những ngày, bình minh cây xanh nắng gội

Tiếng chim ca giấc ngủ ta tưng bừng

Nào đâu, những chiều lênh láng máu sau rừng

Ta lặng người, dưới mặt trời găy gắt

Để ta giữ lấy những phần riêng bí mật

Than Ôi ! Thời oanh liệt nay còn đâu”

“Bốp...Bốp...Bốp...Hay...thơ rất hay...Không ngờ nam sủng mới của ta lại có tài làm thơ như vậy”

Huyết Nữ Vương mặc một bộ váy đỏ tươi đầy yêu diễm, mở tung cánh cửa lớn, mê người bước vào bên trong, bờ môi căng mọng đỏ tươi khẽ nhếch, mê người mỉn cười, đưa bàn tay trắng nõn mịn màng như nhung lụa không nhịn được vỗ tay khen ngợi Lâm Vũ.

Lâm Vũ một mặt chính nhân quân tử nhìn Huyết Nữ Vương nói.

“Ngươi có thể giam cầm được ta nhưng không bao giờ có thể giam cầm được trái tim ta.”

“Vậy sao...”

Huyết Nữ Vương đưa tay mê người liếm bờ môi đỏ tươi đầy quyến rũ, đẩy ngã Lâm Vũ xuống giường, lộ ra đôi vai trần trắng nõn đầy mê người nhìn xem Lâm Vũ.

“Muốn không...”

Huyết Nữ Vương nhìn thẳng mắt Lâm Vũ, Lâm Vũ cũng nhìn thẳng mắt Huyết Nữ Vương. Cuối cùng Huyết Nữ Vương cũng nhàm chán đứng dậy, ngáp một hơi chán nản nói.

“Nhàm chán. Ngươi chằng có gì thú vị cả. Bất quá càng khó ta càng thích...”

Sau đó liền ung dung rời đi. Lâm Vũ vẫn một bộ chính nhân quân tử không ham nữ sắc, kiên định nhìn Huyết Nữ Vương rời đi. Bề ngoài là vậy nhưng trong lòng thì.

“Tiếc quá...”

Huyết Nữ Vương rất đẹp, đẹp không thua kém bất kỳ một người con gái nào trước đây hắn từng gặp nhưng hắn thích cái mạng của hắn hơn. Đừng nhìn Huyết Nữ Vương có vẻ phóng đãng. Nhìn vào bộ luật nữ quyền vi tôn của thế giới này, hắn liền biết Huyết Nữ Vương vô cùng căm ghét nam nhân trong thiên hạ. Chẳng qua cô ta che dấu nó rất sâu mà thôi. Cô ta chính là một kẻ biến thái từ đầu tới cuối. Tất cả nam sủng của cô ta đều không có một người có kết cục tốt đẹp. Cho nên hắn có thể khẳng định. Huyết Nữ Vương chính là một kẻ biến thái, tâm lý vặn vẹo, căm ghét nam nhân trong thiên hạ đến tận xương tủy, luôn muốn đùa bỡn tình cảm nam nhân trong thiên hạ để thỏa mãn thú vui vặn vẹo của cô ta. Bất cứ nam nhân nào dám có tình cảm với cô ta sẽ đều bị cô ta giết chết, cho nên đây chính là một cuộc chiến tình cảm vô cùng tàn khốc.

Hắn không được phép có tình cảm với Huyết Nữ Vương, nếu không Huyết Nữ Vương sẽ giết hắn. Hắn cũng không thể để Huyết Nữ Vương có tình cảm với hắn. Nếu không, hắn cũng sẽ bị Huyết Nữ Vương giết chết. Nhưng nếu Huyết Nữ Vương không còn hứng thú với hắn, hắn cũng sẽ bị giết chết, mà gây hứng thú quá lớn với Huyết Nữ Vương. Hắn cũng phải chết. Cho nên cuỗc chiến tình cảm này vô cùng nguy hiểm, hắn gần như không có khả năng chiến thắng. Chính xác khả năng chiến thắng của hắn là con số không tròn trĩnh, Lâm Vũ nhịn không được ngửa mặt lên trời tuyệt vọng. Ngày tháng sau này của hắn biết sống sao đây...toàn là death flag hắn sống sao nổi.