Nhân Gian Băng Khí

Chương 699: Cách lợi dụng ta (2)




Mặc dù trong lòng không tin tưởng lời Mười Một cho lắm, nhưng Diệp Tiêu vẫn mặc định đồng ý: "Vâng." Rồi hắn quay lại nhìn căn nhà thu mua phế vật liệu gần đó, nói:" Sở thủ trưởng, chờ ta một chút, ta đi hỏi một chút. Nếu như lúc đó bọn chúng ở đây, chắc chắn đã có người nhìn thấy." Diệp Tiêu vội vã chạy đi, còn Mười Một về xe của mình.

Mười Một vừa nãy nói ra những suy đoán của hắn không phải để cho Diệp Tiêu nghe, mà là để cho Cuồng Triều bên phía đầu dây nghe. Tất cả lực lượng hacker của Hắc Ám Thập Tự đều chuyển từ khu vực xung quanh trường cao đẳng Tân Thành sang khu vực quốc lộ. Lực lượng hacker được triệu tập đông đến nỗi, chỉ riêng tiếng gõ bàn phím thôi cũng đủ làm cho người ta bất tỉnh. Mặc dù để xâm nhập vào hệ thống camera mặt đường quốc lộ vô cùng khó khăn lại tốn vô số thời gian, nhưng vấn đề này không làm khó được nhóm hacker có trình độ hàng đầu thế giới, nếu như bọn họ ngay cả việc này cũng không làm được, thì trước đây chính phủ Nhật cũng không phải bắt họ về làm gì. Mười Một ngồi trong xe một lúc, rồi lấy điện thoại di động ra gọi cho Tửu quỷ. Nhưng bên kia đầu dây là tiếng của vi tính:" Số máy quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được. Xin quý khách vui lòng gọi lại sau …"

Điện thoại của Tửu Quỷ tắt khi và chỉ khi đang là giờ họp.

Cất điện thoại di động đi, Mười Một lại dùng đồng hồ đeo tay liên hệ đến tổng đài Long Hồn. Trong đồng hồ phát ra một giọng nữ rất ngọt: "Chào ngài, Băng, ngài có yêu cầu gì ?"

"Chuyển máy cho Tửu Quỷ."

Mười Một đợi khoảng mười giây thì cô gái bên kia đầu dây nói: "Xin lỗi, ngài phó đội trưởng hiện đang họp, tạm thời không có cách nào liên lạc."

"Chuyển cho lão."

"Xin lỗi, ngài không có đủ quyền …"

Thanh âm Mười Một chợt lạnh:" Ngay!"

Không biết là do ngữ khí lạnh lẽo của Mười Một, hay là vì lý do nào khác, cô gái kia trầm mặc một lúc rồi nói:"Như vậy đi, ta có thể giúp ngài nhắn cho phó tổ trưởng, về phần ngài ấy có trả lời hay không thì ta không thể làm được."

Mười Một không nói gì, vẻ mặt vẫn lạnh như thường.

Đợi một lúc sau, di động của Mười Một rung lên. Hắn nhìn thoáng qua, quả nhiên là Tửu quỷ gọi đến.

Bắt máy, bên kia truyền đến giọng nói bất cần đời muôn đời không đổi của Tửu Quỷ: " Alo, tiểu hỗn đản, không biết ta đang họp à ? Tìm ta vội như thế làm gì, đi đầu thai chắc ? Tiền của nhân gia phân nửa …"

Mười Một lạnh lùng nói:" Hân Hân bị bắt cóc."

"Cái gì!?" Tửu Quỷ thất thanh kêu. Chỉ là ngay sau đó hạ giọng yếu đuối hỏi:" Hân Hân là ai thế…?"

"Đừng giả bộ!" Mười Một lạnh lùng nói: "Ta biết là ai làm, ngươi cũng biết. Ta cho ngươi 10 phút."

Các nếp nhăn trên mặt Tửu Quỷ va chạm vào nhau. Lão rõ ràng ý tứ của Mười Một, nhưng vẫn cố ý giả bộ:" Cái gì 10 phút ?"

"10 phút sau, ta mà không có tin bình an của Hân Hân, ta sẽ giải quyết theo cách của ta. "

Tửu Quỷ vội vàng nói:" Này này, chúng ta chính còn đang bàn việc này đây, ngươi đừng làm trò xằng bậy …"

" 10 phút."

"Tiểu hỗn đản!" – Tửu Quỷ vội vàng kêu lên, nhưng Mười Một đã treo máy.

Tửu quỷ nhìn điện thoại, sắc mặt ngưng trọng hiếm thấy. Ngón tay cái chực bấm gọi đến số máy của Mười Một một lần nữa, nhưng cuối cùng lại đánh một số điện thoại khác. "Tổ tình báo."- Đó là tên hiển thị của số điện thoại ấy, lão bắc lên tai hỏi vài câu, rồi vội vã chạy về phòng họp.

Trong phòng họp, Liệt Hỏa đang cùng vài thành viên dị năng tổ chủ chốt bàn luận thì "Phanh!" cửa phòng họp bị đẩy ra, mọi ánh mắt liền chuyển về phía Tửu Quỷ đang hối hả chạy vào, thắc mắc không biết chuyện gì có thể làm vị phó tổ trưởng ngày thường lôi đả bất động này nóng như vậy.

"Chuyện gì ?" Liệt Hỏa cau mày hỏi. Thấy Tửu Quỷ sắc mặt bối rối, lão chỉ biết chắc chắn có đại sự khó lường gì xảy ra, bằng không Tửu Quỷ trên mặt luôn luôn bất cần đời không thể nào chuyển thành ngưng trọng như vậy.

Tửu Quỷ nhíu chặt mày nói:" Ta có việc cần nói."

"Ừm." Liệt Hỏa gật đầu, nói với những người khác:" Tan họp thôi, kế hoạch làm việc sắp tới ta sẽ để Thủy Nhu an bài cho các ngươi. Có điều gì không rõ cứ đi tìm nó. Cứ như vậy đi."

Liệt Hỏa đứng dậy vỗ vai Tửu Quỷ, hai người vội vã rời khỏi phòng họp. Những người khác hoặc nhìn nhau, hoặc châu đầu thì thầm.

Hai người tới phòng làm việc của Liệt Hỏa, Liệt Hỏa còn chưa kịp mở miệng hỏi, Tửu Quỷ đã nói: "Họ hàng nhà Băng, tiểu nha đầu tên Trương Hân Hân bị bắt cóc!"

Liệt Hỏa hỏi:

-Chuyện xảy ra khi nào ?

-Hơn hai mươi phút trước. Truyện được copy tại Truyện FULL

Liệt Hỏa gật đầu nói:

- Chúng ta đang họp, không thu được tin tức là chuyện bình thường.

Dừng một chút, lão lại hỏi: "Là Dương gia làm sao ?"

"Tạm thời không rõ ràng lắm, nhưng chắc chắn có liên quan đến bọn họ. Lũ đểu!" Tửu Quỷ cắn răng căm hận nói: "Lần trước chúng ta đã để yên chuyện, chưa được vài ngày đã gây sự, chẳng lẽ cho ta dễ khi vậy sao ?"

Liệt Hỏa vung tay nói: "Ngươi bình tĩnh lại một chút, giờ không vội. Tới cùng có phải do họ làm hay không không rõ, hiện giờ mới chỉ là suy đoán. Trước mắt vẫn phải cứu người đã."

"Cẩn thận đấy." Tửu Quỷ trừng mắt nói: " Hơn nữa còn phải nhanh lên, ngươi biết Băng vừa nói với ta như thế nào không ? Hắn nói 10 phút nữa không có tin bình an của tiểu nha đầu ấy, hắn sẽ dùng cách của hắn để giải quyết."

Liệt Hỏa nhảy dựng lên, buột miệng nói: "Cái gì!?" Nhìn vẻ nghiêm túc của Tửu Quỷ, lão biết mình không nghe nhầm. Liệt Hỏa hỏi lại lần nữa: "Hắn nói như thế thật ?"

"Ừ. Bằng không thì ta gấp làm gì ?" Tửu Quỷ đau khổ nói: "Ngươi cũng biết tính tình thằng nhóc đó, từ trước đến giờ đều là nói một không nói hai. Hơn nữa hắn hoặc là không làm, đã làm thì đánh lên tận trời cũng dám."

Lúc này ngay cả Liệt Hỏa cũng mất bình tĩnh: " Ngươi sao không khuyên hắn ?"

" Khuyên hắn ? Khuyên như thế nào ? Chẳng lẽ bảo hắn lập địa thành phật sao ?"

Liệt Hỏa tức giận nói: "Giờ là lúc nào còn nói giỡn."

"Thiên tài mới hay nói đùa." Tửu Quỷ chà tay nói: " Ngươi cũng biết. Một là nha đầu Nguyễn Thanh Ngữ, hai là Trương Hân Hân, còn có con gái lớn lão Âu Dương nữa, ba nha đầu này Băng vô cùng quan tâm bảo vệ. Giờ liên tiếp gặp chuyện không may, đổi là ta thì ta cũng nổi điên mất a. Nếu như lần sau đến cả con gái lão Âu Dương gặp chuyện nữa, sợ rằng ngay cả lão Âu Dương nổi cơn thịnh nộ cũng không bằng ai đó đâu."

Liệt Hỏa gật đầu trầm giọng nói: "Dương gia quá đáng rồi."

"Được rồi, giờ không phải là lúc thảo luận về Dương gia nữa. Trước tìm người về rồi hẵng nói a, hỗn đản này chỉ cho ta 10 phút, người này nói 10 là 10, có cầu hắn cũng vô ích."

Liệt Hỏa vừa tóm lấy cái điện thoại, Tửu Quỷ liền nói: "Đừng gọi, ta đã gọi rồi. Tổ tình báo thu được tin từ lúc chúng ta còn đang họp, bọn họ lúc đó cũng chỉ coi là vụ án bình thường, chưa xử lý, ta gọi một cuộc điện thoại mới chạy đi điều tra. Nhưng được bao lâu rồi, có 10 phút thì bọn họ điều tra được cái gì ?"

Liệt Hỏa nặng nề buông điện thoại xuống, hỏi: "Cảnh sát ? Có hành động gì chưa ?"

"Tất cả vẫn còn đang đóng ở cổng trường."

Liệt Hỏa gõ tay lên mặt bàn vài cái, nói: " Vậy đi, ngươi giờ đi trấn an Băng, đừng để hắn quá xúc động, chí ít trước khi chúng ta tìm được người đừng để hắn làm chuyện gì. Ta giờ đi tìm Thiên Hành, xem hắn có ý kiến gì hay không ?"

Tửu Quỷ cười khổ: "Cũng chỉ đành như vậy, nhớ nói với Thiên Hành, trách nhiệm không phải do tiểu hỗn đản, mà là do Dương gia kia quá đáng rồi." – "Đã biết, mau đi đi."

Tửu Quỷ sau khi rời đi, Liệt Hỏa nắm lấy cái điều khiển từ xa bấm vài cái, toàn bộ cửa sổ trong phòng làm việc đều đóng lại, hệ thống cách âm được khởi động. Hệ thống cách âm này là hàng thiết bị công nghệ cực cao, khi nó khởi động, bên trong thì không vấn đề gì, nhưng nếu có người ở bên ngoài muốn nghe trộm, cho dù làm gì đi nữa cũng chỉ nghe được tiếng ong ong, về phần người trong phòng nói gì thì bên ngoài một chữ cũng không nghe được.

Liệt Hỏa lại bấm thêm một nút nữa trên chiếc điều khiển. Đối diện bàn làm việc liền buông xuống một bức màn trắng, hiện lên màn hình khởi động. Đợi chừng một lúc, màn hình nháy vài cái rồi hiện hình lên. Trên màn hình là một gian phòng làm việc, một người đàn ông năm nay gần 50 tuổi khí độ bất phàm ngồi ngay ngắn trước bàn làm việc, đây là người lãnh đạo Long Hồn hiện nay, Thiên Hành.

Thiên Hành cười nói: " Lão Liệt Hỏa, tìm ta sao ?"

Liệt Hỏa nghiêm trọng nói: " Thiên Hành. Có chuyện xảy ra."

"Sao ?"

Bên kia, phía ngoài bãi rác.

Mười Một ngồi ở trong xe, cầm trong tay cái điện thoại bị quăng vỡ của Trương Hân Hân lật qua lật lại kiểm tra. Mà bên kia bộ đàm, tiếng gõ bàn phím lách cách của Cuồng Triều vẫn liên tu bất tận. Tất cả mọi người đều giành giật từng giây để tìm lại Trương Hân Hân, ngược lại Mười Một trông có vẻ rất an nhàn.

Bỗng nhiên, điện thoại trong túi Mười Một rung lên, là Tửu Quỷ gọi tới. Từ khi hắn gọi cho Tửu Quỷ đã được bảy phút, không biết Long Hồn bên kia có tin tức gì không.

Mười Một tiếp điện thoại, không nói gì.

Vừa nối máy, Tửu Quỷ liền nói: " Tiểu hỗn đản, chúng ta đã dùng toàn lực đi điều tra, trước khi chúng ta có tin tức gì, ngươi đừng gây sự gì cho ta."

Mười Một thản nhiên nói: " Còn có ba phút nữa."

"Này, ta nói chuyện với ngươi ngươi có nghe không ?"

"Ta không có hứng thú nói lời vô ích với ngươi, ba phút sau không có tin tức gì, tự ta sẽ xử lý."

"Đại gia ngươi, ngươi đột nhiên gọi điện thoại nói người bị bắt cóc, ta ở đây bị ngươi nói cho gà bay chó chạy đi điều tra, ngươi còn muốn ta thế nào ? 10 phút ? Ngươi cho chúng ta là tiên à ? Ta chạy đến chỗ lão ta cũng mất 10 phút rồi… " Bỗng ngữ khí Tửu Quỷ thay đổi, tựa như xin xỏ: "Được rồi tiểu hỗn đản, bình thường ta đối ngươi không tệ, lần này coi như ngươi giúp ta một chút. Chuyện này để chúng ta xử lý không tốt hơn sao ? Cho ta một chút thời gian, ta bảo đảm sẽ cho ngươi một câu trả lời thuyết phục. Được chưa ? "

Mười Một nhàn nhạt nói: " Còn hai phút."