Nhân Gian Băng Khí

Chương 633: Tình hình của Tư Vũ (thượng)




Tửu quỷ bỗng nhiên nhảy dựng lên, hỏi: "Ma Quỷ đã chạy đến Trung Quốc rồi sao ? Ngươi đã chạm chán bọn họ ? Bị thương có nặng hay không ? Đợi một chút…Ngươi không phải đã đi Đông Hải rồi sao ? Lại đợi ta một chút nữa…"

Cách nửa phút đồng hồ sau, âm thanh của Tửu Quỷ lần thứ hai truyền đến: "Người phải chăng là ở công tước sơn trang ? Cái khu biệt thự xa hoa trên núi kia?"

Mười Một nhỏ giọng thở hổn hển: "Ta đã đi rồi."

"Ừm, vậy là tốt rồi. Vậy đám Ma Quỷ kia đâu ? Xác chết đâu ? Cảnh sát Đông Hải đã nhận được điện thoại, đang hướng tới đó đó"

"Đừng để bọn họ đi vào"Mười Một ngắt lời nói

Tửu Quỷ sững sờ một chút, rất nhanh hiểu được hỏi:"Người dùng dị năng?"

Mười Một yếu ớt "Ừm" một tiếng

Tửu Quỷ chà xát cái mũi bã rượu nói:"Nghiêm trọng như thế ? Người nào có thể buộc ngươi dùng dị năng ? "Dừng một chút lão nói: "Biết rồi, ta sẽ thông báo cho quân đội bọn họ tiếp nhận. Trước khi quân đội tới, cảnh sát chỉ có thể phong tỏa hiện trường, không để bất luận kẻ nào đi vào.Được rồi, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?"

Mười Một tóm tắt ngắn gọn mọi chuyện lại nói một lần, Tửu Quỷ tập trung tinh thần nghe, sau đó nói: "Nói như vậy mấy ngày nay ngươi luôn luôn ở công tước sơn trang và cùng đám người Dương gia ở chung một chỗ?"

"Ừm"

"Ba người Dương gia kia đang ở đâu"

Mười Một miễn cưỡng chống mi mắt nặng nề, suy yếu nói: "Vợ chồng Dương Tử Nghiệp đã chết, Dương Tư Vũ bị thương"

Tửu Quỷ trầm mặc một hồi, khẽ thở dài: "Có nghiêm trọng không?"

"Ta có thể xử lý"

Tửu Quỷ bên kia lại im lặng trong chốc lát, mới lại hỏi: "Ngươi cần giúp gì không ? Có muốn ta phái người đi trợ giúp ngươi không?"

"Không cần, tìm cho ta một chỗ an toàn"

"Cái …này không thành vấn đề, trước ta an bài cho ngươi thầy thuốc nhé?Tuyệt đối an toàn" Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Mười Một vẫn là câu nói kia: "Ta có thể xử lý"

Đối với sự cố chấp của Mười Một Tửu Quỷ cũng đành chịu, tuy nhiên lão hiểu tình cảnh hiện tại của Mười Một, đổi lại nếu là lão đặt mình vào vị trí của Mười Một thì cũng sẽ không dễ dàng tin tưởng bất luận kẻ nào.

Gật gật đầu, Tửu Quỷ nói: "Vậy ngươi phải cẩn thận, cảnh sát Đông hải kia chúng ta có thể xử lý. Hai ngày này ngươi cứ an tâm dưỡng thương, chiếu cố tốt tới nha đầu kia, tạm thời cũng đừng nóng vội mà trở về. Ôi được rồi, nếu có thời gian thì hỗ trợ tìm… Quên đi, tiểu yêu ngươi cứ chăm sóc tốt cho ngươi và tiểu nha đầu họ Dương kia là được rồi."

Nghe được Tửu Quỷ nói như vậy, mi mắt Mười Một hơi nhảy một chút, nghe ý tứ của lão xem ra xác Yêu Linh vẫn chưa bị phát hiện. Chỉ có một khả năng, lũ Vận Mệnh kia đã đem xử lý cái xác của hắn rồi

Tửu Quỷ lại dặn dò vài câu nữa rồi thôi, Mười Một tình huống hiện tại cần phải nhanh chóng tìm chỗ nghỉ ngơi, mà không phải theo người đi nói chuyện trên trời dưới đất.

Dựa theo địa chỉ mà Tửu Quỷ nói, Mười Một rất nhanh chạy xe trên một con đường ven biển, ở cuối phố sớm đã có một chiếc xe màu bạc đậu ở đây, giấy phép xe cộ cũng hoàn toàn ăn khớp với lời của Tửu Quỷ. Mười Một đem xe chạy đến dừng lại phía sau chiếc xe nọ. Xe còn chưa kịp dừng lại, cửa xe phía trước đã mở ra, đầu tiên trong xe lộ ra lại hai chân thon dài gợi cảm, sau đó là mông, eo nhỏ, ngực ưỡn, cô gái hoàn toàn bước ra khỏi xe làm khung cảnh xung quanh phải bừng sáng. Không thể không nói thân thể đàn bà là vũ khí lợi hại nhất, người phụ nữ từ trong xe đi ra mặc một chiếc váy ngắn thấp ngực gợi cảm vô cùng, ngay lúc đó lôi kéo rất nhiều cái đầu quay lại nhìn. Đương nhiên, những cái quay đầu liên tiếp kia không phải nhìn mặt của nàng, phần nhiều là soi bộ ngực sữa sâu hun hút cùng chiếc váy ngắn chỉ còn kém có 0,5 cm là lộ ra quần lót phía bên (kiokew:ôi xịt máu mũi)

Cô gái này quay đầu về phía Mười Một cười, rồi thản nhiên đi tới, nàng đi với tư thế hai chân giao nhau, mỗi bước đi là cái mông lại lắc một cái, bộ ngực cũng rung một cái, làm ánh mắt các anh chàng lân cận phải nháy một cái.(omg!)

Phỏng đoán cũng chỉ có Mười Một không có vì dáng người gợi cảm của nàng mà động lòng, chỉ là theo thói quen cẩn thận đề phòng, hắn lạnh nhạt nhìn vào cô gái nọ đi đến bên cạnh xe, gõ lên cửa kính

Mười Một kéo cửa kính xuống, lạnh lùng nhìn nàng. Cô gái cũng không có vì ánh mắt của hắn mà không vui, càng không có nhân cơ hội dò xét bên trong xe, đôi mắt nàng từ đầu đến cuối nhìn vào Mười Một, lên tiếng lộ ra một nụ cười với hàm răng trắng bạc như tuyết:"Băng?"

Mười Một nhẹ khẽ gật đầu, nhưng không có mởm miệng nói chuyện, chỉ có đôi mắt vẫn như cũ, lạnh nhạt, ẩn giấu bên trong là sự mỏi mệt

Cô gái hơi nghiêng người một chút, dùng thân thể che đi động tác kế tiếp của cô nàng. Trong nháy mắt, nàng rất nhanh kéo ra ba lô nhỏ, lấy ra một khối huy chương vàng không phải vàng, sắt không phải sắt, chính diện khắc một con cự long đang giương nanh múa vuốt, phía sau lại khắc một đường gió lốc cuồng bạo, chiếc huy chương này chính là thể hiện thân phận biểu tượng của Long Hồn, bất luận kẻ nào cũng bắt chước không được.

Mặc dù chỉ là vội vã nhìn lướt qua, nhưng Mười Một đã nhận ra khối huy chương này là đồ thật, trước mắt hắn cô gái này là thành viên đời thứ 5 của Long Hồn dị năng tổ, Thính Phong.

Thu hồi lại huy chương, Thính Phong lại nhìn về phía Mười Một.Mười Một cũng lấy ra huy chương của bản thân lắc lắc trước mặt nàng, rồi nhanh chóng thu lại.

Thính Phong cười nói:"Rất đã sớm nghe nói tới ngươi, nhưng bây giờ chúng ta mới lần đầu tiên gặp mặt."Vừa nói, nàng dò xét trên dưới Mười Một vài lần, nói:"Ngươi thương tích rất nặng a"

Mười Một không trả lời nàng, ánh mắt hướng nàng rồi lại liếc về phía chiếc BMW kia

Thính Phong hiểu ý nói:"Phó tổ trưởng đã giao phó cho chúng ta rồi, ta và Cuồng Lôi có thể bảo hộ các ngươi đến nơi an toàn.Tuy nhiên thương thể của ngươi có muốn xử lý trước đã hay không?"

"Không cần."Mười Một thản nhiên nói

"Được rồi, nhưng mà nàng…"Ánh mắt của Thính Phong lại rơi vào Dương Tư Vũ đang ngủ mê mệt ở phía sau

"Ta sẽ xử lý. "Mười Một nói: "Dẫn chúng ta đi"

Thính Phong gật đầu nói:"Được rồi, tuy nhiên nơi này có bất tiện, ngươi trước lái xe đi theo ta" Sau khi nói xong, Thính Phong lập tức trở lại bên trong chiếc BMW, hạ cửa kính xuống quay về phía Mười Một vẫy vẫy tay, rồi khởi động xe đi trước dẫn đường.Mười Một tập trung tinh thần, không nhanh không chậm bám theo siêu xe chạy ra khỏi con phố.

Đi được một đoạn đường, Thính Phong quẹo vào trong một cái ngõ, chạy nhanh đến chỗ sâu trong ngõ mới dừng lại,xuống xe nói:"Tốt rồi, ở chỗ này đổi xe.Cuồng Lôi đang ở gần đây giám thị, có tình huống gì hắn có thể báo cho chúng ta biết"

"Oh"Mười Một lạnh nhạt lên tiếng, ôm Dương Tư Vũ xuống xe tiến vào bên trong chiếc BMW của Thính Phong. Giở phút này Dương Tư Vũ sắc mặt tái nhợt vô lực, mặc dù máu ở vết thương bụng đã được Mười Một ngưng lại nhưng mà thân thể đau đớn hơn nữa tâm lý cũng bị đả kích, hai tầng hành hạ khiến cho nàng thể xác và tinh thần mỏi mệt.

Quả xử lý không tốt, khả năng có thể rơi vào hôn mê bất tỉnh thời gian dài không chừng

Khi Dương Tư Vũ được Mười Một ôm tới, Thính Phong nhìn cũng không nhịn được nhíu lông mày lại. Dương Tư Vũ khí chất vốn nhu nhược bây giờ lại thêm hình dáng thê thảm, ngay cả Thính Phong cũng cảm thấy không đành lòng.

Ngồi trên xe Thính Phong quẹo bảy rẽ tám ra khỏi ngõ, rất nhanh đã có một chiếc xe màu đen có rèm che đuổi kịp. Thính Phong giải thích:"Không cần lo lắng, kia là Cuồng Lôi, hắn ở phía sau bảo vệ chúng ta."

Mười Một ném đi một cái liếc mắt, bởi vì kính chắn gió phản quang, góc độ của hắn không nhìn rõ được hình dáng của Cuồng Lôi bên trong, liếc đi một cái Mười Một liền thu hồi ánh mắt, nhắm mắt lại tựa lưng vào ghế ngồi nghỉ ngơi.

Thính Phong và Cuồng Lôi hai người dọc đường đi rất cẩn thận, thường thường cứ một chút lại quay vòng theo dõi ngược lại, tuy nhiên cả đoạn đường cũng không có phát hiện ai theo dõi bọn họ, làm cho hai người rỗi rãi quá lại nảy lên một chút nghi hoặc. Bởi vì không ngừng thay đổi tuyến đường, trong chốc lát lại đi tới phía thành đông, chốc lát lại đi tới thành tây, sau hơn hai giờ bốn người cuối cùng cũng đi vào một khu vực cũ đang chờ phá bỏ ở thành nam.

Một khu này đều là nhà cũ, bởi vì phát triển thương nghiệp nên muốn phá bỏ xây dựng lại, cho nên một khu này không còn nhiều gia đình, chỉ còn vài hộ chậm chạp chưa chịu dọn đi.

Thính Phong lái xe đến lầu dưới một tòa nhà cũ, ôm lấy Dương Tư Vũ trên người Mười Một. Xe Cuồng Lôi cũng dừng ở phía sau nhưng không đi vào, cũng không ai xuống xe chào hỏi Mười Một

Nơi này cao nhất chỉ có sáu tầng, không có thang máy, Thính Phong đưa hai người lên lầu sáu, lấy một chiếc chìa khóa mở cửa một căn phòng, rồi lại đưa nó vào tay Mười Một, nói:"Phía trên này hoàn toàn yên tĩnh, trong lúc các ngươi ở đây sẽ không có ai tới quấy rối các ngươi.Trong phòng dự trữ một lượng đồ ăn và thức uống dự trữ đủ cho một tuần, đương nhiên chỉ là phần của một người, nếu như không đủ các ngươi có thể ra ngoài mua hoặc cho ta biết và Cuồng Lôi sẽ đưa tới cho các ngươi.Còn có một chút quần áo sạch sẽ và dược phẩm khác, đồ dùng trong nhà cũng đầy đủ, nước máy và điện cũng không bị cắt.Ôi được rồi…" Thính Phong trừng mắt đẹp nhìn Mười Một nói:"Quần áo đa số đều là cho nữ hài tử, mặc dù còn có vài món đồ nam, nhưng đều dựa vào dáng người Cuồng Lôi mà mua.Ách, hắn mập lắm đóa"

Mười Một nhìn mọi nơi: "Nơi đây là cứ điểm tạm thời của các ngươi?"

Thính Phong gật đầu nói:"Tuy nhiên ngươi yên tâm, trừ phi ngươi gọi chúng ta, nếu không chúng ta cũng sẽ không tới."

"An toàn sao?"

Thính Phong cười nói: "Ta và Cuồng Lôi dùng cứ điểm này là để ngừa vạn nhất, trên thực tế ngoài lần trước ổn định cứ điểm này thì chúng ta một lần cũng chưa từng tới, hôm nay là lần thứ hai chúng ta tới đây đấy"

Mười Một gật gật đầu, đi qua lại trong phòng một lần.Phòng ở cũng không lớn, chỉ có khoảng hơn sáu mươi mét vuông, chia thành hai phòng, thủy điện đều có cung ứng, khí gas trong bình vẫn còn đầy.

Phòng khách rất lớn, có sô pha có TV,cách bố trí tạo cảm giác ấm áp như ở nhà, phỏng đoán là do chủ nhân trước lưu lại.Trong tủ lạnh có đồ ăn và thức uống, đa số đều là đồ hộp.May mà phòng bếp còn có một túi gạo, nếu không… số đồ hộp này thật không đủ cho người ăn.

Trong phòng ngủ có giường hai người, bàn trang điểm và một tủ quần áo.Mở tủ ra, bên trong quả nhiên treo hơn mười bộ quần áo nữ, thậm chí quần lót cũng có, tuy nhiên nhìn mỗi bộ y phục đều gợi cảm là có thể nhận ra đây là do Thính Phong.Ngoài ra còn có hai bộ quần áo nam rộng lớn đặt chỉnh tề ở bên cạnh,Mười Một xốc mớ quần áo ra nhìn một chút, cái này đến cả hai Mười Một còn có thể mặc xuyên qua.Cuồng Lôi béo đến như vậy sao?

Sau khi đi một vòng, Mười Một không nén nổi cảm thấy ngạc nhiên về sự cẩn thận của Thính Phong, nơi này vỏn vẹn chỉ là cứ điểm tạm thời, có thể cũng sẽ không dùng đến, nhưng Thính Phong vẫn chú ý đến mọi mặt, ngay cả hành lang và lầu dưới đều đặt camera giám sát, chỉ cần

mở ra notebook trong phòng ngủ kia là có thể giám sát toàn bộ căn nhà.

Đợi đến khi Mười Một tiếp quản cái cứ điểm này, Thính Phong lại cùng hắn nói chuyện vài câu rồi biết điều mà rời đi.Khóa cửa lại, Mười Một đầu tiên là dùng chiếc notebook kia kết nối với mạng lưới của Cuồng Triều, để bọn Cuồng Triều giám sát nơi này bất cứ lúc nào.Có đạo phòng tuyến này, hắn mới hơi buông lỏng một chút, bắt đầu kiểm tra tình trạng vết thương của Dương Tư Vũ.

Vết thương của Dương Tư Vũ là ở bụng, Mười Một cởi váy nàng ra cẩn thận kiểm tra một lần, phát hiện vết thương không nghiêm trọng lắm.Một súng vừa rồi nhiều nhất là xuyên qua ruột, không có tạo thành tổn thương với cơ quan nào khác.Mười Một dùng thuốc men sẵn có trong phòng, khâu vết thương và băng bó cho Dương Tư Vũ, mặc dù vết thương không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng trên bụng và lưng để lại cái vết sẹo này là không thể tránh khỏi.Bây giờ khó giải quyết nhát là tâm lý bị đả kích của Dương Tư Vũ, chính mắt nàng nhìn thấy cha mẹ chết thảm, tinh thần nàng đã hoàn toàn tan vỡ, rất nhiều người đối mặt với thảm sự như vậy đã lựa chọn cái chết, theo như người khác nói là sống đời sống thực vật.Bây giờ cũng chỉ hy vọng Dương Tư Vũ có thể kiên cường mà qua được cửa ải này, nếu không Mười Một cũng chỉ có thể đem nàng giao cho Long Hồn xử lý, hắn không có khả năng cả đời coi chừng hộ một người sống đời sống thực vật không biết bao giờ mới hồi tỉnh.

Xử lý tốt vết thương của Dương Tư Vũ, Mười Một cuối cùng cũng không chống được từng đợt mỏi mệt tấn công, cùng Dương Tư Vũ nằm trên giường im lặng ngủ

Mười Một cảm giác hắn ngủ rất say sưa, trong trí nhớ của hắn chính mình chưa từng có cảm giác ngủ an lành như vậy, đây là lần đầu tiên.Khi ý thức dần quay về đầu óc, mi mắt vẫn không mở, Mười Một vô ý thức từ trên giường nhảy dựng lên.

Cẩn thận quan sát phòng một chút, Mười Một không nén nổi nhẹ nhàng thở ra.Căn phòng vẫn như trước, Dương Tư Vũ vẫn như cũ nằm ở phía dưới Mười Một

Nhưng mà Mười Một…..

Trước kia hắn đang ngủ con chuột chạy qua hắn cũng có thể nhận ra được, nhưng mà lần này sao có thể ngủ sâu như thế?Chẳng lẽ điều này cùng với thể lực tiêu hao có quan hệ?

Phất phất cánh tay, Mười Một phát hiện thể lực của hắn đã hoàn toàn hồi phục, trên người một chút vết thương cũng không có, ngoại trừ toàn thân khủng bố đầy vết máu thì trên dưới đều hoàn hảo như ban đầu.Hắn nhanh chóng đi một vòng trong phòng, phát hiện cái mà hắn bố trí ở phía dưới không có dấu vết bị người phá hỏng, tức là trong khoảng thời gian vừa rồi không có người đi qua, lúc này hắn mới nhẹ nhàng thở ra.

Sờ sờ lỗ tai, Mười Một kêu:"Cuồng Triều"

Trong máy bộ đàm truyền ra âm thanh khàn khan:"Ngươi cuối cùng cũng tỉnh rồi, nếu không ta có lẽ đã kêu Hoàng Hậu đến xem ngươi đã chết hay chưa đấy"

"Oh"Mười Một đi đến bên cửa sổ nhìn, bên ngoài sắc trời hoàn toàn tối đen, toàn bộ tiểu khu chìm trong im ắng, chỉ có vài hộ vẫn còn sáng đèn. Trong một tòa cao ốc tối như mực một vài cửa sổ lộ ra ánh đèn vộ cùng rõ ràng.Mười Một hỏi:"Ta ngủ bao lâu ?"

"Ba ngày rồi, lão đại."Cuồng Triều tức giận nói:"Chuẩn xác mà nói là ba ngày hai đêm, bây giờ là đêm ngày thứ ba.Ngươi toàn để máy bộ đàm tắt a, ta không có cách nào liên lạc với ngươi, khẩn cấp đến muốn chết."

"Chuyện gì xảy ra?"

"Không có việc gì, chính là không có tin tức của ngươi, ta sợ ngươi có hay không chết rồi nữa."

"Ôi, ba ngày này có sự tình gì không?"

"Đại sự không có, chỉ là trong căn cứ, Hầu Tử đau đớn cố sức chửi người điên suốt ba ngày không ngừng nghỉ thôi."

"Ừm"Đối với Hầu Từ mắng liên tục ba ngày không ngừng Mười Một cũng không cảm thấy giật mình, Hầu Tử tên kia,lầm bà lầm bầm ba ngày liền mới là bình thường, mới mắng ba ngày chưa là cái gì, cho dù hắn mắng ba năm liền cùng lắm mới làm Mười Một kinh ngạc một chút thôi.Tuy nhiên chính mình có thể ngủ như chết hết ba ngày, Mười cũng không nén nổi cảm thấy lo lắng về tình trạng thân thể của mình.

Trở lại phòng ngủ, phát hiện khuôn mặt trắng noãn của Dương Tư Vũ lại càng thêm tái nhợt, hơn nữa lại trắng bệch.Da thịt mềm trơn bóng đã trở nên hơi khô khô, mà lại có cảm giác thô ráp.Mười Một từ trong quầy tìm được đường glucoza truyền dịch cho Dương Tư Vũ, tình hình nàng bây giờ cũng chỉ có thể dựa vào truyền nước để mà duy trì.