Nhân Gian Băng Khí

Chương 439: Nguyệt Nhi xảy ra chuyện




Tửu Quỷ quen biết Âu Dương Bác nhiều năm, sớm đã hiểu rõ cách làm người của ông ta. Vị Thượng tướng này nói dễ nghe một chút thì là chính trực, nguyên tắc, nói khó nghe thì chính là ngoan cố, cứng nhắc, một khi đã nhận định chuyện gì là rất khó thay đổi. Tửu Quỷ muộn như thế này mà còn tới chính là vì muốn khuyên ông ta, nếu không với tính cách của Âu Dương Bác nói không chừng thực sự sẽ lấy đại cục làm trọng, đến con trai con gái mình cũng vứt qua một bên. Lão không hi vọng người bạn lâu năm của mình nửa đời sau sẽ phải sống trong sự hối hận và tự trách cứ bản thân.

Âu Dương Bác bị đôi mắt như hai hòn lửa kia của Tửu Quỷ nhìn cho phát đau, dời ánh mắt sang phía khác nói: "Giao cho phía cảnh sát xử lý đi."

"Phía cảnh sát?" Tửu Quỷ hừ một tiếng: "Đợi lúc cảnh sát tìm được người, chỉ sợ đến cả xương cũng chẳng thừa lại nữa rồi." Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn

Âu Dương Bác lắc lắc đầu nói: "Ta không thể vì con trai con gái của mình mà buông tay, như vậy sẽ không phải với quá nhiều các huynh đệ. Còn cả Trường Thanh đã hi sinh vì chuyện này và mẹ của y nữa."

"Mẹ kiếp." Tửu Quỷ hầm hừ chửi một tiếng, ghé sát đến trước mặt Âu Dương Bác phun ra một hơi rượu nồng nặc, nén giọng xuống thấp nhất nói: "Không bằng, đi tìm hắn nhờ giúp đi?"

"Hắn?" Âu Dương Bác suy nghĩ một chút, vẫn lắc đầu nói: "Không, bây giờ hắn thân mình còn khó giữ."

"Khó giữ cái rắm ấy, thằng khốn nạn đó bây giờ không biết đang sống vui vẻ thế nào nữa, lại nói, ta nghĩ đi nghĩ lại cũng chỉ có hắn là lựa chọn thích hợp nhất. Cái khác chưa nói, chỉ riêng vì đứa con gái xinh đẹp kia của ngươi, ta tin rằng hắn nhất định sẽ không cự tuyệt đâu." Tửu Quý nháy nháy mắt nói: "Chỉ cần ngươi có thể kiềm chế Long Hồn tạm thời không gây phiền phức cho hắn, ta đảm bảo hắn có thể đem hai đứa con trai con gái của ngươi lành lặn trở về."

Âu Dương Bác nheo mắt lại nhìn lão bạn già đã quen biết nhiều lăm. Ánh mắt đó hệt như đang nhìn một tên tội phạm mà ông không hề quen biết: "Ông thế này có tính là đang lôi kéo ta phản quốc không?"

Tửu Quý tức giận vô cùng: "Phản quốc cái rắm ấy, ngươi và ta đều rõ thằng khốn nạn kia là bị oan, cho nên cho dù chúng ta không tìm hắn, hắn chắc chắn cũng sẽ tìm đến Huyết Mân Côi để gây rối, hắn chẳng phải là loại người dễ dàng chịu nuốt trôi cơn tức giận vì bị đổ oan đâu, hiện giờ chúng ta chỉ là nhờ hắn giúp một chuyện nho nhỏ thôi. Trước khi tìm bọn kia tính sổ thì cứu người ra trước, vậy cũng không phải là quá khó chứ nhỉ? Hơn nữa nếu ngươi kiềm chế được Long Hồn, hắn mới có thể phóng tay mà làm."

Âu Dương Bác nheo chặt mắt lại: "Đêm nay ngươi tới tìm ta chắc là đã sớm có dự mưu rồi nhỉ? Có phải ngươi đã từng thấy hắn? Những lời này là hắn kêu ngươi tới nói không?"

Tửu Quỷ gãi gãi đầu, hắc hắc cười nói: "Thằng khốn nạn đó rất quan tâm đến con gái của ngươi đó, vừa thu được tin tức là lập tức tới đây, ta cũng là vừa mới lén ra ngoài nói chuyện riêng với hắn một chút, sau đó thì tới đây tìm ngươi."

Âu Dương Bác đanh mặt lại hừ một tiếng.

"Được rồi, ở đây chỉ có ngươi với ta, nghiêm mặt lại cho ai nhìn? Ta chẳng để ý đến cái này đâu." Tửu Quỷ dùng tay khẽ vỗ lên cánh tay Âu Dương Bác: "Lại nói, con gái ngươi xinh đẹp như vậy, rơi vào tay một đám nam nhân, ngươi không lo lắng sao? Đừng có không thừa nhận, ngươi là người thế nào lão tử hiểu rất rõ. Ngươi cho rằng bản thân thực sự chính trực như thế, chí công vô tư như thế sao? Ta nhổ vào, nếu ngươi thực sự chí công vô tư, trước đây cũng sẽ không tiếp nhận điều kiện của thằng khốn nạn kia, nhận lấy cái huyết thanh virus khỉ gió gì đó để đi cứu vợ ngươi rồi."

Âu Dương Bác khuôn mặt trầm lại, vừa muốn phát tác, nhưng cuối cùng chỉ đành thở dài một hơi, hỏi: "Nói kế hoạch của ngươi ra xem!"

Tửu Quỷ ghé đến sát bên tai ông, nhỏ giọng thầm thì vài câu. Trong mắt Âu Dương Bác lúc sáng lúc tối lấp lóe không ngừng.

"Thế nào?" Tửu Quỷ hỏi: "Kế hoạch này là do thằng khốn nạn kia nghĩ ra đó. Không tồi chứ? Cho dù là đối với ngươi hay đối với Long Hồn đều không có chỗ nào không tố, Long Hồn cũng sẽ rất vui vẻ tiếp nhận. Hơn nữa ngươi còn có thể điều động người đi giúp đỡ bọn ta giám thị mấy tổ chức, thế lực vừa lẻn vào quốc nội. Mọi người đều có được cái mình cần nhé." Tửu Quỷ khuôn mặt dương dương đắc dĩ, tựa như cái kế hoạch áo trời không kẽ hở này là do lão nghĩ ra vậy.

Âu Dương Bác thở dài một hơi: "Quả đúng là một kế hoạch tốt, nếu ta là Long Hồn, ta cũng sẽ rất vui lòng tiếp nhận." Hắn lại dùng ánh mắt kỳ lạ nhìn sang Tửu Quỷ, hỏi: "Có điều sao ta cảm thấy dường như đang ăn cơm nhà vác tù và hàng tổng ấy nhỉ? Giúp người ngoài đi lập kế hoạch đối phó với người mình sao?"

"Mẹ." Tửu Quỷ trừng mắt nhìn ông ta: "Lão tử còn chưa phải là lão hồ đồ, ai là người ngoài ai là người mình còn có thể phân rõ ràng. Nói thực với ngươi nhé, thằng khốn nạn đó là do ta một tay đem ra, hơn nữa lại là đồ đệ của Thần Kiếm, không thể tính là người ngoài được. Lại nói, mọi người đều biết rõ là hắn bị kẻ khác hãm hại, ta cùng với mấy gã bạn già trong đám chúng ta đều có chung một lòng, thực một muốn nhìn thấy một nhân tài như thế bị chết đi một cách oan uổng."

"Nói trắng ra, ông chính là muốn tìm mọi cách để giúp hắn chứng minh sự trong sạch sao?"

"Lẽ nào ngươi không muốn ư?" Tửu Quỷ nháy nháy mắt, nói với vẻ ám muội: "Lằng nhằng hắn tương lai còn là con rể của ngươi nữa đó."

Âu Dương Bác lườm lão một cái, không thừa nhận cũng không phủ nhận. Âu Dương Nguyệt Nhi có hảo cảm với Mười Một, chỉ cần là người có mắt là đều có thể nhìn ra được, Âu Dương Bác cũng không muốn đi quản đến chuyện riêng của con gái mình. Lại thêm con trai của ông ta Âu Dương Lâm cũng suốt ngày ở bên cạnh ông bô già của mình tán thưởng Mười Một tốt đẹp thế này tốt đẹp thế kia, nếu nói không động tâm là chuyện không thể nào. Không thể phủ nhận Mười Một là một nhân tài, ngoại trừ cái vẻ mặt lạnh lùng không có quá nhiều biểu cảm, thủ đoạn hơi quá độc ác một chút ra, những cái khác miễn cưỡng có thể tính là hợp khẩu vị của ông. Có điều những khuyết điểm kia đối với một quân nhân chân chính mà nói chẳng thể tính là khuyết điểm, ngược lại nó còn là ưu điểm.

Nếu nói đến giết người, bản thân Âu Dương Bác không biết đã từng giết chết bao nhiêu tính mạng. Thân là một quân nhân thiết huyết (ý chí kiên cường và giàu lòng hi sinh, thường dùng để nói về quân nhân), làm gì có chuyện chưa từng giết người? Đương nhiên, đó đều là tính mạng của kẻ địch. Ông có thể từ một binh sĩ nho nhỏ dựa vào bản thân mà bò dần từng bước lên tới chức Thượng tướng, chính là dựa vào liều mạng, dựa vào những lần tắm máu mà chiến đấu. Cho nên đối với những vụ án mạng mà Mười Một đang phải gánh chịu trách nhiệm, Âu Dương Bác lại không để ý lắm.

Nếu Mười Một thực sự muốn ở cùng con gái của ông, ông chỉ có một điều kiện là Mười Một nhất định phải gia nhập Long Hồn, thực lòng thực dạ làm việc cho quốc gia, đây là điều kiện duy nhất của ông, cũng là sự nhượng bộ cuối cùng. Đương nhiên, tất cả những chuyện này chỉ là tiền đề. Mười Một phải thực sự cứu được Âu Dương Nguyệt Nhi trở về, nếu không tất cả sẽ chỉ đều tan thành bọt nước.

Hơn nữa từ khi ông ta quen biết Mười Một đến giờ, tất cả những chuyện hắn làm tuy đều là vì bản thân, nhưng cũng có những công lao không thể bị mai một, những chuyện mà Mười Một làm có chuyện nào mà không là những đại sự chấn động cả quốc gia? Xâm nhập vào Tiểu Trùng quốc cứu những nhà khoa học của Long Quốc bị bắt cóc, thả những vũ khí sinh vật và Cơ Nhân chiến sĩ ghê tởm ra. Hai lần vào Tiểu Trung Quốc phá hủy đi "Siêu Não" – mệnh căn của người ta, đồng thời còn cứu đi một đám hacker đỉnh cấp. Cùng với Long gia và chính phủ hợp tác tiêu diệt mối họa tiềm tàng Trần gia. Thậm chí còn chạy đến Anh Ni cho nổ tung một khu căn cứ quân sự của người ta. Tất cả những chuyện này đều chứng tỏ rằng hắn không phải là người bình thường, xác định rằng cả đời này hắn sẽ không thể bình thường được. Âu Dương Bác đương nhiên rất vui vẻ để con gái mình gả cho một vị anh hùng của quốc gia thế này. Tuy đối với một vài người mà nói Mười Một chẳng phải là anh hùng, những tất cả những việc hắn làm quả thực là có công lao rất lớn đối với quốc gia. Chỉ cần Mười Một gia nhập vào Long Hồn, thực lòng thực dạ làm việc hco quốc gia, dùng thân phận là thành viên của Long Hồn đến rước con gái của ông đi, Âu Dương Bác sẽ không phản đối.

Đương nhiên, muốn để Mười Một trở về được Long Hồn còn cần có một tiền đề, đó là nhất định phải chứng minh được sự trong sạch của hắn với toàn thế giới, chứng minh rằng là hắn bị Huyết Mân Côi đổ oan. Cho nên cả về công lẫn về tư, Âu Dương Bác đều quyết định giúp hắn một tay.

Âu Dương Bác và Tửu Quỷ rất nhanh đã thương lượng xong kế hoạch chi tiết. Âu Dương Bác sẽ ra mặt khiến tầm mắt Long Hồn phải rời đi, khiến bọn họ tạm thời không thể để ý đến Mười Một, mặt khác Mười Một sẽ đi truy tìm tung tích của Âu Dương Lâm và Âu Dương Nguyệt Nhi. Chỉ cần tìm được tung tích là hắn sẽ động thủ cướp người về.

Sau khi thương thảo xong, Tửu Quỷ đang chuẩn bị thông báo kết quả cho Mười Một thì Âu Dương Bác đột nhiên hỏi một câu: "Bách Biến, chuyện của y xử lý thế nào rồi?"

Tửu Quỷ vừa đi đến bên cửa thì khựng người lại đó, lưng hướng về phía Âu Dương Bác, cay đắng nói: "Thân phận của hắn vẫn là nhân viên công chức của quốc gia, sau khi hết giờ làm, trên đường trở về nhà thì bị hai tên lưu manh chặn đường chấn lột. Trong lúc đánh nhau bị lỡ tay giết chết, hung thủ đã bị bắt lại, hơn nữa cũng đã thành thực kể lại quá trình phạm tội, đã bị phán tử hình rồi. Quốc gia cũng đã gửi tiền phủ tuất (tiền cứu trợ cho thân nhân của người bị chết hoặc bị thương vì công việc chung) cho người nhà hắn, còn bao gồm cả tiền lương trước đây của hắn nữa."

Âu Dương Bác cười khổ nói: "Thế này có tính là khiến người vô tội chịu oan uổng không?"

Tửu Quỷ hừ một tiếng nói: "Hai tên lưu manh đó vốn cũng chẳng phải loại tốt đẹp gì. Trước đó đều sớm đã giết vài người, thêm một mạng này cũng chẳng nhiều hơn."

Âu Dương Bác gật gật đầu không nói thêm nữa. Thân phận của Bách Biến không thể công khai được. Có lẽ xử lý như vậy mới là tốt nhất, dù sao hai bên xui xẻo kia vốn đã bị phán tử hình rồi, cho dù gánh thêm một tội này nữa thì cũng vẫn là tử hình mà thôi.