Nhân Gian Băng Khí

Chương 341: Chân tướng đại bạch




"Người tổng phụ trách?" Ánh mắt Mười Một nhìn về phía thân thể không trọn vẹn của Bố Lộ, các cơ bắp trong người hắn chỉ còn gắn với mấy sợi gân một cách lỏng lẻo như không nỡ chia lìa, một cái đống dòi đang ăn mớ thịt thối trên người hắn, rất khó tưởng tượng được với cái hình dáng như vậy mà lại có liên quan với một người tổng phụ trách một cơ sở bí mật.

Bố Lộ không hề ngại khi Mười Một nhìn lom lom vào thân thể mình, hắn nhìn chằm chằm vào Mười Một rồi hỏi: "Không tin?"

Trầm mặc một lát, Mười Một mới lạnh nhạt nói: "Tin hay không tin thì có quan trọng gì?"

Bố Lộ khẽ cười, gật đầu nói vẻ hài lòng: "Ngươi quả là đặc biệt."

"Ta không cần người tâng bốc, nói cho ta biết, thí nghiệm về vô úy chiến sĩ của các ngươi có thành công không?"

Bố Lộ lắc lắc đầu nói: "Còn chưa thành công, chúng ta gặp nhiều khó khăn về phương diện kỹ thuật, nhưng chỉ còn cách thành công một bước nữa thôi."

"Indonesia không có tiền, lại không có kỹ thuật, tại sao Mỹ lại lựa chọn hợp tác với các ngươi?"

"Ta nói rồi, giáng thuật, đây là cái đặc biệt mà một quốc gia có kỹ thuật cao cũng không có.

"Người Mỹ tin giáng thuật của các ngươi?"

Bố Lộ lắc đầu thở dài nói: " Bọn họ không tin, thậm chí ngay từ đầu khi mới gặp mặt, họ cũng không cho chúng ta cơ hội nói chuyện. May mà có người phụ trách bọn họ là một người gọi là Tần tiến sĩ, Tần tiến sĩ không hiểu sao lại biết chúng ta, lại cảm thấy hứng thú với những biểu hiện của giáng thuật, sau đó chủ động liên lạc với chúng ta. Lần đầu tiên gặp mặt hắn rất cởi mở yêu cầu chúng ta tiến hành một lần giáng thuật biểu diễn, a, sau khi chúng ta biểu diễn giáng thuật xong hắn lập tức đồng ý với ý tưởng của chúng ta rồi ký hợp đồng tại chỗ. Ừm! Tần tiến sĩ quả thật không đơn giản. Hơn nữa ta luôn luôn cảm thấy thân phận của hắn cũng không đơn giản như bề ngoài, ta nhớ lúc ấy hắn muốn ký hợp thì những người Mỹ kiêu ngạo trước đây vốn coi thường chúng ta, không ngờ đến không dám ho mạnh lấy một tiếng, dường như rất tôn kính hắn vậy."

Khi Bố Lộ nhắc tới Tần tiến sĩ, đồng tử trong mắt Mười Một khẽ co lại một chút, cả Bố Lộ cũng không thể phát hiện biến hóa rất nhỏ này của hắn.

Tần tiến sĩ, đã lâu không nghe tin tức về người này. Hắn là người đứng đầu trong danh sách cần phải giết của Mười Một, cũng là người mà trên đời này Mười Một đinh ninh cần phải giết. Năm đó lúc Sở Hải Lan hy sinh thân mình để bảo vệ hắn khỏi cơn "ác mộng" kia, Mười Một đã thề, một ngày nào đó hắn sẽ trở về, sau đó tự tay giết Tần tiến sĩ, người chế tạo ra Mười Một, cũng có nghĩ là tiêu hủy "Cha".

Bố Lộ không hề phát giác những dị dạng trong mắt Mười Một, vẫn tiếp tục nói: "Sau lại lấy được kỹ thuật gen của Mỹ, chúng ta bắt đầu chuẩn bị nghiên cứu loại vô úy chiến sĩ mới." Dừng lại một chút, hắn lại cười khổ nói: " Nói đến thì xấu hổ, tựa như nói lời vừa rồi của ngươi khá đúng. Indonesia chúng ta quả thật không có nhân tài kỹ thuật về phương diện này, do đó tới bây giờ tất cả các công tác trên phương diện kỹ thuật đều do Tần tiến sĩ phái ra chuyên gia chủ trì, chúng ta còn lại là làm giáng thuật phối hợp mà thôi."

Mười Một quay đầu về phía thông đạo sâu hun hút phía sau, ngữ khí không có chút cảm tình hỏi: "Tần tiến sĩ cũng ở đây hả?"

"Không, bất quá hắn phái tới những tinh anh hắn đắc ý nhất."

Mười Một thu hồi ánh mắt thất vọng, quay đầu lại nhìn về phía Bố Lộ. Hỏi: "Kỹ thuật gien làm sao có thể kết hợp cùng giáng thuật được?"

Bố Lộ cười nhẹ nói vẻ tự hào: "Dược giáng. Chúng ta dùng giáng thuật loại đặc thù về dược tề, làm cho vô úy chiến sĩ ngấm thuốc vào bên trong rồi tiến hành cải tạo gien. Còn kết quả thí nghiệm cũng chứng minh dược tề của chúng ta so với thuốc tẩm của họ đem tới thì có hiệu quả tốt hơn rất nhiều. Trừ việc này chúng ta còn phụ trách cải tạo cơ thể vô úy chiến sĩ, nếu có khả năng thành công, sau này cho dù bọn họ có bị thương nghiêm trọng đến đâu, cơ bắp trên thân thể cũng sẽ không thối rữa, không cần phải lo lắng khi người bị thương thì cơ bắp bị phá vỡ ảnh hưởng tới năng lực tác chiến. Hơn nữa trải qua quá trình ngấm thuốc đặc thù, thân thể bọn chúng cũng có thể sinh ra những năng lực kháng khuẩn nhất định, cũng không cần sợ bị người hạ độc khi ăn uống nữa. Lúc trước Tần tiến sĩ nhìn thấy hai điểm này của chúng ta mới bằng lòng chủ động liên lạc với chúng ta đó."

Mười Một rốt cục hiểu được, nguyên lai Tần tiến sĩ cũng không phải nhắm vào giáng thuật của Indonesia, mà là những thứ thuốc mà giáng thuật bí mật không truyền ra ngoài, như vậy có khả năng làm giảm thấp tỷ lệ thất bại của việc cải tạo chiến sĩ. Giáng thuật mặc dù không thể nào so sánh được với chiến sĩ cải tạo gen, nhìn tới nhìn lui cũng chỉ được xếp vào loại nghề nghiệp cấp hai, nhưng giáng thuật sư lại nắm giữ những phối phương đặc chế về dược tề, cũng có loại đến cả y dược học hiện đại cũng không thể so sánh được. Mấy công thức dân gian, có đôi khi lại còn hay hơn cả thuốc men điều trị ở trong những bệnh viện hiện đại chính qui, việc này cũng cùng một đạo lý.

Đã hiểu rõ vấn đề này, Mười Một đột nhiên nghĩ tới vấn đề khác "Mấy cái thi thể ở ngoài phòng lạnh có phải là do thí nghiệm thất bại sinh ra không? Còn nữa, ở chỗ khác ta thấy nuôi dưỡng rất nhiều rắn. Đó là chuyện gì thế?"

Bố Lộ lộ ra vẻ mặt quái lạ hỏi: " Ngươi đi tới 'Dưỡng Thực Tràng' rồi sao?"

"Dưỡng thực tràng? Nếu ngươi nói là chỗ nuôi rắn thì đúng là ta vừa rồi đã vào rồi."

Bố Lộ cau mày, nhìn hắn từ trên xuống dưới, ánh mắt có chút quái dị, thật lâu sau lão mới nói: " Kỳ quái, ta làm sao không phát hiện được?"

"Phát hiện cái gì?"

"Giáng thuật." Bố Lộ lại hỏi: " Ngươi từ nơi nào đi vào dưỡng thực tràng vậy?" Thấy được Mười Một lộ ra thần sắc nghi vấn, lại nói thêm một câu: " Điều đó rất trọng yếu, bởi vì nó có quan hệ đến tánh mạng của ngươi."

Mười Một chỉ chỉ phương hướng mình vừa đi qua, nói: " Tới đây chỉ có hai đường thôi, bên kia là một cái hầm nuôi rắn rất lớn."

Bố Lộ trừng mắt, lộ vẻ khó tin, hắn nhìn Mười Một như nhìn một con quái vật.

Mười Một không nhịn được hỏi: " Ngươi nhìn cái gì?"

"Ngươi …… có phải là giết mấy tên bảo vệ, sau đó trực tiếp mở cửa đi vào. Bên trong có một con đường, cuối cùng là dưỡng thực tràng hả?"

"Đúng."

"Ngươi …… ngươi dùng vật gì mở cửa? Mở cửa xong có cảm giác gì không?"

"Cảm giác?" Mười Một cúi đầu nhìn nhìn bàn tay mình, nói: " Nơi này hơi lạnh."

"Chỉ như vậy thôi sao?"

"Chỉ như vậy."

Bố Lộ đột nhiên kêu lên: "Trời ơi! Ngươi không thể ngờ lại không trúng phải giáng thuật? Cánh cửa đó nếu không dùng phương pháp mở cửa chính xác sẽ làm phát động giáng thuật của chúng ta. Còn ngươi không thể ngờ lại chẳng hề hấn gì cả?"

"Giáng thuật?" Mười Một hỏi tò mò: " Giáng thuật gì?"

Bố Lộ lắc đầu cười khổ nói: "Ta phát hiện ngươi không chỉ có can đảm hơn người, đồng thời vận khí cũng tốt kinh người. Kia cánh cửa đó bị chúng ta hạ giáng rồi. Chúng ta làm một cái nắm cửa rỗng, bên trong dấu cổ độc. Cánh cửa đó không dùng nắm tay để mở ra. Mặc dù cũng có thể dùng tay nắm mở được cửa, nhưng khi nắm cửa chuyển động thì sẽ kinh động cổ độc bên trong, cổ độc đó sẽ lập tức chui ra ngoài theo lớp da trên tay, rồi cứ thế xuyên qua lớp da sau đó chui vào trong cơ thể ăn mòn các bộ phận của thân thể. Nhưng ta không biết do nguyên nhân nào mà ngươi mở cửa lại không kinh động đến cổ độc, trời ạ, xem ra vận khí cũng là một bộ phận của thực lực. Anh bạn trẻ, vận khí của ngươi đã cứu mạng cho ngươi đó."

"Vận khí sao?" Mười Một cúi đầu nhìn nhìn bàn tay, kỳ thật trước khi hắn mở cửa hắn cũng đã xem xét kỹ, thấy cánh cửa không có chỗ nào đặc biệt. Bên trong cửa cũng không có trang bị gì đặc biệt, do đó hắn mới dám mở cửa đi vào. "Ma Quỷ" có những giáo sư chuyên nghiệp về kỹ xảo không thể ngờ lại không có khả năng phát hiện đến cổ độc theo như lời của Bố Lộ, có thể tưởng tượng được giáng thuật quả nhiên rất đáng sợ đồng thời cũng có chỗ đặc biệt.

Đồng thời, Mười Một cũng nghĩ tới một việc khác. Đó là trong cuộc thi tốt nghiệp ở "Ma Quỷ", hắn ở trong một cánh rừng nguyên sinh tiến hành việc chiến đấu sinh tồn. Hắn trốn ở trên cây, lúc ấy dưới tàng cây có người, còn trên thân cây lúc này lại có con rắn thật lớn. Trong khi Mười Một đã gần như không còn biện pháp khả thi, thì không biết nguyên nhân gì đã khiến Mãng xà không đụng chạm gì đến hắn, chỉ là đi vòng qua bên chân hắn thôi. Mười Một vốn đã gần như quên bẵng chuyện này rồi, nhưng khi Bố Lộ nói chuyện vừa rồi làm hắn lại một lần nữa nhớ tới sự tình ngày trước. Đồng thời liên tưởng giữa hai sự kiện này có thể còn có chút liên lạc với nhau. Có lẽ cũng không phải là vận khí cứu mạng hắn. Có thể là có liên quan tới thân thể của hắn.

Suy nghĩ một lát, Mười Một quyết định không nên tiếp tục suy nghĩ về phương diện này nữa, lên tiếng đổi đề tài nói: " Ngươi còn chưa trả lời vấn đề của ta."

"À! Me kiếp!" Bố Lộ thoát khỏi tình trạng kinh ngạc vì tên Mười Một biến thái ấy, lấy lại tinh thần, gật đầu: " Được rồi, ta nói cho ngươi. Thi thể trong phòng lạnh quả thật là đồ phế phẩm khi nghiên cứu vô úy chiến sĩ. Về phần chỗ nuôi rắn, kỳ thật gọi là dưỡng thực tràng của chúng ta, mấy dược tề mà ta vừa rồi đã nói cũng được lấy từ mấy con rắn này mà ra đó."

"Các ngươi dùng người nuôi rắn hả?"

"Đúng, hơn nữa chỉ dùng người sống để nuôi thôi. Chúng ta trước tiên trù úm vào người sống, sau đó đem họ ném vào trong hố rắn, để rắn ăn thân thể họ rồi cũng từ từ hấp thu dược hiệu của chúng ta. Đừng nghĩ chúng ta tàn nhẫn, giáng thuật sở dĩ bị ngoại giới gọi là tà thuật, cũng do có rất nhiều lĩnh vực vi phạm vào đạo đức thế tục "

Sắc mặt Mười Một vẫn bình thản nói: " Ta không nghĩ nó tàn nhẫn, việc chết sống của bọn họ không liên quan tới ta. Còn có chuyện gì với mấy thí nghiệm phẩm?"

"Ngươi xem đến xem mấy người ở phòng giam bên cạnh ta mà xem? Ngươi có phát hiện bọn họ có gì khác với ta không?"

Mười Một nghiêng người nhìn nhìn sang cửa phòng bên cạnh, rồi nói: "Ánh mắt của bọn họ, rất trống rỗng

Bố Lộ cười nói: " Đúng, là trống rỗng. Nhưng cũng không phải là do họ đã hoàn toàn buông xuôi chỉ ngồi chờ chết, mà là bọn họ thân mình đã không có ý thức nữa, có thể nói chỉ là một xác biết thở mà thôi. Nói như vậy đã hiểu chưa?"

"Bọn họ là …… vô úy chiến sĩ?"

Bố Lộ khẽ cười nói: " Có thể nói là vô úy chiến sĩ, cũng có thể nói không phải. Vô úy chiến sĩ chỉ là một kế hoạch, nhưng chúng ta sẽ không đem binh lính của mình ra làm thí nghiệm, do đó tìm vài người nào đó không có quan hệ bắt vào đây làm thí nghiệm, đến khi chắc chắn thành công mới có thể đem kế hoạch này áp dụng trên người binh lính của mình."

"Chẳng trách, bọn họ nhìn tới nhìn lui không chỗ nào giống binh lính."

"Ngươi không muốn biết bọn họ là ai sao?"

Mười Một lắc đầu nói: " Ta không có hứng thú với họ."

Bố Lộ cười cười, rồi nói: "Nước Indonesia này rất loạn, thường hay phát sinh bạo động, còn khi có bạo động thì một vài người bị mất tích cũng là chuyện bình thường thôi. Hơn nữa thời gian gần đây gián điệp và đặc vụ của nhiều nước mò đến đây, đã là gián điệp nên phải có chuẩn bị trong lòng, khi một gián điệp đột nhiên bốc hơi khỏi nhân gian thì cũng chỉ là chuyện thường. Còn những người này, cuối cùng đương nhiên sẽ được bí mật chuyển tới nơi này, cũng là mấy cái thi thể mà ngươi thấy ở bên ngoài, những người khác thì đang bị giam giữ bên cạnh."

"Nói như vậy, mấy nhà khảo cổ Mỹ đào bới đồ cổ từ mộ hoàng thất Indonesia, sau đó không hiểu vì sao tử vong một cách lạ lùng, cũng là do các ngươi cố ý bố trí phải không? Mục đích là hấp dẫn những người này tự mò tới nộp mạng cho các ngươi làm thí nghiệm phẩm, tiện tay làm cho các quốc gia khác tưởng rằng các ngươi có quan hệ căng thẳng với Mỹ, do đó không liên tưởng đến việc các ngươi đang bí mật hợp tác?"

"Ha ha ha ha ……" Bố Lộ đột nhiên cười to nói: " Mười Một, khoái trá, nói chuyện rất giống lão bằng hữu của ta, luôn luôn làm cho ta rất vui vẻ. A a, ngươi rất thông minh, đã ngươi đoán ra tám chín phần mười rồi. Kỳ thật những người Mỹ đó đích xác đã đào được cổ vật ở mộ La Đăng-Vi Tra, cũng là một vật gì đó của Trung Quốc, đại khái là vật do năm đó La Đăng-Vi Tra lấy được từ tay quân Nguyên. Bất quá mộ của hoàng thất Indonesia đâu phải ai muốn đào cũng được? Nhất là mộ La Đăng - Vi Tra. Mộ của ngài sớm đã bị người ta hạ giáng rồi, người Mỹ không rõ việc này, cứ thế mở cửa mộ đi vào, kết quả đương nhiên là phải chịu chết. Chúng ta đem những thi thể người Mỹ này về, bỗng nghĩ ra một ý tưởng, nên mới bày ra kế sách một đá hạ ba chim, chuyện này ngươi về sau sẽ biết."

"Một đá hạ ba chim?"

"Ừm, hai điểm đầu ngươi đoán đều là chính xác cả. Còn có một điểm nữa là chúng ta muốn mượn cơ hội lần này, tìm hiểu hết những gián điệp nằm vùng trong nước chúng ta." Truyện được copy tại Truyện FULL

"Nguyên lai như thế. " Mười Một lại hỏi: " Vậy cổ vật đào được là gì?"

"Ta không rõ ràng lắm, nó không có mặt vì công tác này không nằm trong phạm vi của ta." Dừng một chút, Bố Lộ nói thêm: "Còn có gì muốn hỏi nữa không? Chỉ cần ta biết, ta đều có thể nói cho ngươi nghe."

Mười Một hỏi: "Có, ngươi."

"Ta?"

"Ngươi tại sao lại ở chỗ này? Còn nữa thân thể của ngươi, đã có chuyện gì thế?"

-------------------

Chú thích:

(1) vô úy chiến sĩ: chiến sĩ không sợ chết, cảm tử quân