Nhân Duyên Của Chúng Ta

Chương 276: Trên gác xép có một chú mèo nhỏ




Mình đã đổi phần 6 spoil NDCCT thành "Trên gác xép có một chú mèo nhỏ" rồi nhé.

- -----------

CHƯƠNG 1. VẠN DẶM XUÂN PHONG

“Hai... ba... bắt đầu!” – Đạo diễn hô lớn, ngồi xuống ghế giám sát sau máy quay.

Ánh sáng chiếu về phía Vãn Hướng Khuê, có chút chói song cô nhanh chóng lấy lại tinh thần, nở một nụ cười thật tươi, nhìn thẳng vào ống kính cùng MC.

Vãn Hướng Khuê quả thực là một đóa hoa nở muộn, nổi bật, thu hút ánh mắt người khác. Không ngoại lệ, nam dẫn chương trình mới có vài năm kinh nghiệm cũng mất mấy giây mới thoát ra khỏi ma lực của cô:

- Chị Vãn, rất vui khi chị nhận lời của chương trình trong buổi tối hôm nay!

- Không có gì, tôi cũng rất vinh dự. _ Hướng Khuê vén lọn tóc lòa xòa trước mặt ra sau tai, gò má hơi ửng lên vì sức nóng trong trường quay _ Gọi Hướng Khuê là được rồi!

- Vâng, chị Hướng Khuê. Tôi không ngờ một nữ doanh nhân thành đạt và bản lĩnh trên thương trường như chị lại luôn giữ cho mình nụ cười xinh đẹp và nhan sắc tươi trẻ như vậy. Nếu không phải tôi biết trước nhân vật khác mời là ai thì nhất định tôi sẽ nhận nhầm chị thành một nữ sinh trung học mất!

- Quá khen a...

- Chị có thể chia sẻ bí quyết thành công của mình một chút được không ạ? Tôi tin rằng không chỉ tôi mà tất cả các khán giả của chương trình cũng đang mong chờ những tiết lộ của nữ doanh nhân sở hữu tập đoàn đứng top 5 bảng xếp hạng doanh nghiệp niêm yết quyền lực nhất châu Á đấy ạ!

- Tôi nghĩ rằng thành công của KD chỉ có một phần nhỏ là công sức và nỗ lực của mình. Bên cạnh đó, yếu tố lớn nhất quyết định thành tựu của tập đoàn chính là sự may mắn. Tôi đã rất may mắn khi được gia đình, bạn bè hậu thuẫn; được toàn thể cán bộ, công nhân viên của KD ủng hộ, cùng nhau làm việc không ngừng nghỉ... Nói cách khác, vị trí của KD trên bảng xếp hạng ngày hôm nay là thành quả chung, hoàn toàn không có bí quyết cá nhân nào cả.

- Qua lời chia sẻ của chị, tôi đoán rằng chị chắc chắn là một người sếp tốt, luôn hết mình vì công việc, đặt lợi ích của tập thể lên hàng đầu. Nếu như các nhân viên của KD cùng hậu phương của chị đang theo dõi chương trình nhất định sẽ rất tự hào về chị.

Hướng Khuê ngại ngùng. Quả nhiên sức mạnh của truyền thông thật khủng khiếp. Chỉ sợ bọn họ nghe được sẽ tức chết mất. Bình thường cô chính là nữ ma đầu máu lạnh khét tiếng trong các câu chuyện bà tám bên lề của ban điều hành cho đến nhân viên đấy!

- Chị Hướng Khuê, tôi có thể đặt ra vài câu hỏi về cuộc sống riêng của chị có được không ạ?

- Tất nhiên là được, không thành vấn đề.

- Vậy thì trước tiên tôi phải giúp các quý ông hỏi chị rồi! Không biết chị có còn độc thân không ạ?

- Tôi nghĩ mình sẽ độc thân đến khi KD lọt vào bảng xếp hạng 50 doanh nghiệp có doanh thu lớn nhất thế giới.

Nam MC có phần bất ngờ trước câu trả lời vô thưởng vô phạt của của Hướng Khuê. Anh cảm giác nội dung chương trình hình như đang bị cô bẻ lái sang một hướng khác thì phải. Có đúng không nhỉ?

- Với tiềm năng và năng lực đang trên đà phát triển mạnh mẽ của KD, tôi nghĩ chưa tới năm năm nữa tập đoàn sẽ đạt được thành tựu này thôi. Có phải chị Hướng Khuê muốn tập trung vào sự nghiệp tới khi ổn định mới quyết định lập gia đình đúng không?

- Đúng vậy.

- Hiện nay không ít chị em phụ nữ đã và đang đứng lên tự mình gây dựng “đế chế riêng”. Là một trong những người từng trải, chị có lời nhắn nhủ bên lề nào dành cho họ không?

- Với tuổi tác của mình, tôi nghĩ rằng những kinh nghiệm của bản thân có thể chưa dày dặn bằng các tiền bối đi trước. Tuy nhiên, bằng những sai lầm từng gặp phải, tôi mong mọi người hãy mạnh dạn thử thách, vượt qua bản ngã của chính mình, sống không hối hận.

- Châm ngôn “Sống không hối hận” thật đơn giản nhưng vô cùng ý nghĩa. Nếu tôi nhớ không nhầm, câu nói này gần đây rất được giới trẻ yêu thích, nguyên bản có trong tập truyện “Trên gác xép có một chú mèo nhỏ” thì phải? Cá nhân tôi cảm thấy chị không chỉ có tài năng xuất chúng mà còn có kiến thức xã hội sâu rộng, thường xuyên cập nhật xu hướng chung nữa. Chị Hướng Khuê có lẽ là một fan cứng của tác giả BL chăng?

Nói thừa! Vãn Hướng Khuê cô nương đây chính là tác giả đại nhân! Đây chính là PR trực tiếp giá bạc triệu đó! Cô vốn dĩ kiếm tiền ăn vặt không dễ dàng gì, lại còn bị vô số trang web đăng lại tác phẩm vô tội vạ, không chịu trả nhuận bút, giá trị gia tăng. Cứ chờ bản cô nương mấy ngày nữa đâm đơn kiện hết các người đi! Quân tử trả thù, mười năm không muộn!

- Tôi thường đọc truyện của BL từ lúc còn ngồi trên ghế nhà trường. Tính đến nay đã mười ba năm rồi. Các tác phẩm đời đầu từ “Nhân duyên của chúng ta”, “Thiên ái”... đến gần đây là “Trên gác xép có một chú mèo nhỏ” đều sưu tầm đủ, thậm chí còn có chữ ký của tác giả trên sách nữa!

Cách đó rất xa, tại một căn hộ chung cư nhỏ, Cao Lam Trang đang nằm ườn trên ghế sofa xem trực tiếp phỏng vấn Hướng Khuê bèn sặc nước bọt. “Chữ ký của tác giả”? Tự mình ký lên sách của mình qua lời nói của bạn cô lại có chút đúng đắn là thế nào? Cô cầm chiếc điện thoại trên bàn, bấm một tin nhắn cho Hương Khuê: “Bạn tốt, cậu chém hay lắm!”.

Tin gửi đi nhưng Vãn Hướng Khuê không đáp lại ngay. Cao Lam Trang đoán, điện thoại của cô gái kia chắc sớm đã hết pin, nằm lăn lóc một góc trong túi xách rồi.

Sự thật không trật khỏi dự đoán của Cao Lam Trang bao nhiêu. Có điều, bạn thân của cô sau khi đóng máy để quên luôn cả túi xách ở phim trường, tung tăng ra về.

Đương đứng chờ thang máy, nam MC quay chương trình cùng cô mang túi xách tới, vật hoàn cố chủ:

- Chị Vãn! Chị để quên túi này, kiểm tra lại xem xem còn quên cái gì không!

Hướng Khuê theo lời anh ta, kiểm tra đồ đạc mang theo lại một lượt, sau đó khẽ cúi đầu cảm ơn.

Trong ấn tượng của cô, chàng trai trẻ này không tồi. Kinh nghiệm còn non nhưng so với tiêu chuẩn chung đã là cao hơn rất nhiều rồi, khá bản lĩnh.

Hai người cùng bước vào thang máy trong im lặng. Cô thông qua mặt cửa thép bóng loáng, nhìn thấy anh bồn chồn lo lắng, tiện miệng hỏi thăm:

- Có chuyện gì sao?

Dường như chỉ chờ câu hỏi này của cô, anh ta chớp lấy thời cơ, hỏi tới tấp:

- Chị Vãn, chị thật sự có chữ ký của BL sao? Mặc dù BL nổi tiếng nhiều năm rồi nhưng em chưa nghe tới sự kiện ký sách nào cả. Có phải chị đã gặp cả tác giả rồi không? Thật lợi hại quá! Em có thể xem chữ ký đó một lần được không ạ? Em hâm mộ cô ấy rất lâu rồi, đáng tiếc chưa từng được thấy chữ ký của cô ấy, cũng chưa từng được gặp người thật bao giờ!

Vãn Hướng Khuê che miệng cười, mắt híp lại thành hai vầng trăng khuyết cong cong duyên dáng. Ban nãy cô còn nghĩ rằng người này chỉ là giỏi nắm bắt xu hướng một chút, không ngờ hóa ra lại là fan của cô. Thật ngại quá!

- Bạn thân của chị viết truyện cho MDT, coi như là đồng nghiệp của BL. Như vậy đi, để chị nhờ cô ấy xin chữ ký BL giúp em, có được không?

- Được ạ! Được ạ! Cảm ơn chị Vãn! _ Anh chàng gật đầu lia lịa, nhìn cô với ánh mắt sùng bái, sau đó vội lục lọi trong balo sau lưng, trao cho cô cuốn truyện mới nhất của mình được bọc cẩn thận _ Đây là tác phẩm mới nhất của cô ấy, chị giúp em xin chữ ký lên đây nhé?

- Không thành vấn đề! _ Vãn Hướng Khuê nhận cuốn truyện từ tay anh ta _ Em có muốn nhắn gì với cô ấy nữa không?

Nam MC đỏ mặt:

- Vậy... chị chuyển lời giúp em, nói với cô ấy: Chúc cô ấy hạnh phúc! Em và các bạn fan sẽ luôn ở bên cô ấy!

Hướng Khuê có chút bâng khuâng. Mười ba năm là một quãng thời gian dài đến thế nào. Họ đã âm thầm ở bên cô tần ấy năm, có thể là một giai đoạn trong đời người, cũng có thể là cả thanh xuân của ai đó.

- Cảm ơn em! Cô ấy nhất định sẽ rất hạnh phúc!

Chuông báo tự động kêu “Ting” một tiếng, khung cửa thép lạnh dần mở ra, bên ngoài là một tốp nhân viên văn phòng đeo thẻ chấm công đang chờ. Vãn Hướng Khuê kéo áo khoác sát vào người, ôm chặt quyển truyện vào ngực, ngửi thấy hương giấy in mới còn thoang thoảng mùi mực. Chàng MC lẽo đẽo tiễn cô xuống hầm để xe, vẻ mặt hớn hở như vừa trúng số độc đặc không khỏi khiến người đi qua ngoái lại nhìn xem.

- Chị Vãn, cảm ơn chị! _ Anh chàng một lần nữa cảm ơn cô, ánh mắt lấp lánh niềm vui sướng xen vào đó là lưu luyến, vẫn muốn hỏi cô rất nhiều chuyện của BL.

- Được rồi. Đừng khách sáo, chỉ là chút chuyện nhỏ mà thôi! Chị về đây! _ Hướng Khuê bấm điều khiển từ xa trên chìa khóa xe để mở chốt. Cô sợ nếu nán lại lâu thêm chút nữa sẽ bị anh ta gợi chuyện tới khuya mất.

- Vâng, tạm biệt chị Vãn, đi đường cẩn thận!

- Ừ! _ Hướng Khuê gật đầu, dùng lực kéo cửa xe ô tô mở ra, vẫy tay chào nam MC lần cuối.

An vị tại ghế lái, cô khẽ thở phào, khóe môi giương lên nụ cười nhàn nhạt, sau đó khởi động xe, đạp ga trở về.

- ------

Nghe hơi tự kỷ nhưng nếu không nói tác phẩm của Hướng Khuê là tên tác phẩm mà bả làm nv chính thì mình chả biết lấy tác phẩm của ai để nhồi vào luôn.

Nhân tiện, tên bả nhân vật chính kỳ dị là vì mình hết hứng đặt tên, trên đường đi học về qua Hoàng Hoa Thám thì nhớ ra đường này song song với đường Thụy Khuê, chốt luôn tên là Hướng Khuê (cùng hướng ~ song song). Còn Vãn có nghĩa là ở cuối, đi đến gần cuối đường Hoàng Hoa Thám rẽ xuống Thụy Khuê là nhà mình nên... pick bừa:)))