Nhân Duyên Của Chúng Ta

Chương 169




(Up trước nội dung phần 2 trong lúc chờ admin duyệt.)

- ----

Bởi vì Nhã Ly dòng máu một nửa là người Đế Quốc, rốt cục Lam Uyên không có truy hỏi nhiều. Chung quy đều là người xuất phát từ một chỗ, cô cũng phần nào tin tưởng nhân phẩm của nàng. Người dám đá đít Thẩm đại phá gia anh ta nhất định là người có đạo đức~

Tháng mười một, trời càng ngày càng trở lạnh... Thời tiết ảnh hưởng khá nhiều tới sức khỏe Lam Uyên.

Phân khúc thời sinh viên của Bạch Miên và Mạc Thiết Tâm hôm nay là kết thúc, cả đoàn sau đó sẽ lập tức di chuyển tới nội thành trong ngày.

Dựa trên tiến độ hiện tại, phải đến khoảng chín, mười giờ tối mới xong cho nên Lam Uyên sớm mang một túi lớn bình nước giữ nhiệt.

Mùa đông cô không thể nào sống thiếu nước ấm và túi chườm. Quả nhiên là càng già càng lắm bệnh...

Mộc Đào một thân sù sụ áo trong áo ngoài đi tới ngồi cạnh cô, mặt đỏ lên vì lạnh, răng va vào nhau cầm cập, vô cùng không hài lòng:

- Chị, em thật sự không chịu nổi nữa... quá lạnh!!!! Hừ~ hừ~ hừ~

Mắt cô híp lại thành hình bán nguyệt, nhe răng cười ranh, thò tay rút bớt một chiếc túi sưởi hình mèo hello kitty trong lòng ra đưa cho cậu ta:

- Chỉ còn cái này thôi đấy.

Tiểu Đào ghét cay ghét đắng mèo miễn cưỡng nhận lấy đồ vật mang lại hơi ấm kia, coi như bảo bối mà ôm rịt vào người.

Phân cảnh chính là Mạc Thiết Tâm do cô thủ vai xảy ra tranh cãi với Như Ý (Trịnh Thư Kỳ đóng), sau đó hai người đánh nhau long trời lở đất, vật lộn từ lớp xuống sân. Mộc Đào phải diễn cảnh nhân vật người qua đường éo le bị nữ chính lỡ chân đá nhầm xuống hồ nước trong lúc xxoo với nữ phụ. Số phận con hàng này coi như là bãi phân trâu không bằng.

Từ xa, Thẩm Trác Nghiêm đi tới, trên người cũng khoác đầy quần áo lẫn chăn bông, ánh mắt ai oán nhìn cô.

Nhắc tới bãi phân trâu, thật ra anh ta còn thảm hơn Đào Đào. Kịch bản buộc anh lần đầu nhảy xuống cứu người qua đường Tiểu Đào. Lên bờ rồi lại thấy nữ chính nữ phụ rơi xuống, tiếp tục lần thứ hai làm Lôi Phong, nhảy xuống cứu các bạn học liễu yếu đào tơ... Nhưng mà con mẹ nó cô đâu phải là đứa viết ra kịch bản, anh ta không cần ghét bỏ cô như vậy chứ?