Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 799: Đao chém Chư Thần (1)




Đạo khí Thuần Dương này chính là lúc trước Chung Nhạc vì để hóa giải Âm Thần trong cơ thể Bạch Thương Hải, đã đánh một đạo khí Thuần Dương do chính mình luyện ra vào trong cơ thể Bạch Thương Hải. Hắn còn truyền thụ cho Bạch Thương Hải pháp môn tu luyện Nhật Nguyệt Bảo Chiếu, khiến cho Âm Dương tương sinh, chiếu rọi lẫn nhau. Một phương diện là để luyện hóa Âm Thần, biến thành khí Thuần Âm của chính mình, một phương diện là để lớn mạnh khí Thuần Dương, hình thành nên trạng thái cân bằng, khiến cho Âm Thần không ngừng bị luyện hóa, hóa giải tình thế nguy hiểm của Bạch Thương Hải.

Lúc đó, Bạch Thương Hải bị Âm mạch Âm Thần liên lụy, khiến cho nhiều bệnh lắm tai, cho dù là Thần Minh của Bạch Trạch thị cũng không thể hóa giải bệnh hoạn của hắn, chỉ có khí Thuần Dương của Chung Nhạc là có thể hóa giải được.

Chung Nhạc cho hắn mượn một đạo khí Thuần Dương, khiến cho Âm mạch Âm Thần không ngừng bị luyện hóa, cùng khí Thuần Dương bổ sung, hỗ trợ lẫn nhau, khiến cho tu vi của Bạch Thương Hải cũng là nước lên thì thuyền lên, tiến bộ thần tốc. Hiện tại hắn có thể nói là một cường giả trẻ tuổi duy nhất của Bắc Hoang có thể ngang vai ngang vế với Bạch Thục Nguyệt.

Một hai năm gần đây, tu vi thực lực của Bạch Thương Hải thậm chí còn siêu việt Bạch Thục Nguyệt, trở thành cường giả trẻ tuổi cường đại nhất của Bạch Trạch thị, đã tu thành Chân Linh, thành tựu Cự bá Chân Linh Cảnh.

Bất quá, khí Thuần Dương trong cơ thể hắn lại cũng không thuộc về hắn, mà là Chung Nhạc cho hắn mượn. Đợi sau khi hắn triệt để luyện hóa xong Âm mạch Âm Thần, sẽ thu hồi trở lại. Mục đích của Chung Nhạc ngoại trừ cứu trị hắn, cũng có ý muốn mượn Âm Thần để lớn mạnh khí Thuần Dương, khiến cho chính mình có thêm một phần tu vi.

Mà hiện tại Bạch Thương Hải đã triệt để luyện hóa xong Âm Thần, luyện ra Chân Linh Âm Thần của chính mình, chính là một tôn Xà Thần thuần âm, mà tương ứng, đạo khí Thuần Dương do Chung Nhạc cho hắn mượn kia cũng đã luyện thành Chân Linh Dương Thần.

Đạo khí Thuần Dương này bay về phía Toại Thụ, ở giữa không trung hóa thành một con Thuần Dương Chi Long, chính là biểu hiện của hình thái Chân Linh Dương Thần. Dương Thần mà hắn luyện ra chính là một con Thuần Dương Chi Long. Xà và Long, một âm một dương.

Chân Linh Dương Thần gào thét bay tới, chui thẳng vào trong cơ thể Chung Nhạc. Chung Nhạc vốn dĩ đã sắp sửa dầu hết đèn tắt, thậm chí ngay cả Bất Tử Chi Thân cũng bị đánh tan. Nhưng đạo Chân Linh Dương Thần này vừa mới nhập thể, nhất thời liền khiến cho tu vi của hắn tăng vọt, Bất Tử Chi Thân một lần nữa khôi phục lại, pháp lực ầm ầm phóng chạy, Dương hóa thành Âm, Âm hóa thành Dương, Âm Dương bổ sung, hỗ trợ lẫn nhau.

Chỉ là đạo khí Thuần Dương này cũng chỉ khiến cho hắn tạm thời khôi phục lại chiến lực mà thôi, cũng không thể khiến cho hắn có đủ thực lực hóa giải tình thế nguy hiểm trước mắt. Đợi tới lúc pháp lực hắn hao hết, hắn vẫn phải đối mặt với cục diện đồng dạng.

Cũng trong nháy mắt đạo khí Thuần Dương này nhập thể, Chung Nhạc đột nhiên quát lớn một tiếng, pháp lực tuôn trào ra. Trên không trung, Côn Hầu đang giao chiến với Long Hầu, thân thể nhất thời cứng đờ, cảm thấy trong Thần Dực Đao không ngờ lại có một cỗ pháp lực cường đại tranh đoạt quyền chưởng khống thanh Thần đao này với chính mình.

Nguồn gốc của cỗ pháp lực này, không ngờ lại là tới từ một sợi lông chim trên Thần Dực Đao, chính là Kim kiếm Bằng vũ.

Cỗ pháp lực trong sợi Kim kiếm Bằng vũ này vậy mà cũng tinh thông Côn Bằng Thiên Địa Quyết. Mà Côn Bằng Thiên Địa Quyết chính là công pháp do Côn Hầu tự nghĩ ra, cho dù là trong Côn Bằng Thần Tộc, đạt được sự truyền thụ của hắn cũng không nhiều.

- Chung Sơn thị!

Trong lòng Côn Hầu nhất thời kinh hãi.

Cỗ pháp lực này đồng dạng dùng công pháp Côn Bằng Thiên Địa Quyết tranh đoạt Thần Dực Đao với hắn. Nếu toàn bộ Côn Bằng Thần Tộc toàn lực tế tự, thôi động Thần Dực Đao, tế tự Côn Hầu, vậy đạo pháp lực này của Chung Nhạc căn bản là không thể hình thành bất kỳ sự quấy nhiễu nào với hắn.

Nhưng hiện tại, hai vị đại cao thủ Thông Thần Cảnh viên mãn Côn Đại tiên sinh và Bằng Đại tiên sinh đều đã bị điều phối đi. Đã không còn hai tồn tại mạnh mẽ này tế tự, lực lượng tế tự liền rơi xuống hơn một thành. Côn Hầu đang giao chiến sinh tử với Long Hầu, sớm đã rơi xuống hạ phong, lúc này lại bị cỗ pháp lực của Chung Nhạc quấy nhiễu, đã tạo thành hậu quả không thể gánh nổi.

Hắn chỉ bị đạo pháp lực này của Chung Nhạc quấy nhiễu trong một cái nháy mắt, nhưng chính trong một cái nháy mắt này, Long Hầu chợt đâm tới một kiếm, Bàn Long Thần Kiếm nhất thời quấn lấy thân thể Côn Hầu, giống như một con Cự long vờn quanh vậy.

Côn Hầu cực kỳ hoảng sợ, vừa mới khôi phục lại quyền chưởng khống đối với Thần Dực Đao, thân thể đột nhiên chia năm xẻ bảy, đã bị Long Hầu giảo sát.

Sau một khắc, thanh âm tế tự mãnh liệt vang lên, Linh của Côn Hầu một lần nữa phục sinh trên Tế đàn của Côn Bằng Thần Tộc. Ngay sau đó Bàn Long Kiếm đã bay tới, một lần nữa giảo sát Linh của hắn.

Cơ hồ ngay cùng một khoảnh khắc, Thần Dực Đao đột nhiên bay lên, thoát ly khỏi sự chưởng khống của Côn Hầu, bay tới chỗ Toại Thụ, rơi vào trong tay Chung Nhạc. Chung Nhạc vươn tay cầm đao, thu hồi Toại Thụ. Cây Toại Thụ khổng lồ đột nhiên biến mất không thấy đâu nữa, chỉ còn lại có một đám Thần Linh ngập trời.

Mà trên Tế đàn của Côn Bằng Thần Tộc, Thần Linh của Côn Hầu một lần nữa phục sinh, lại một lần nữa bị chém chết, không khỏi kêu lên một tiếng đau đớn, hóa thành vô số đạo linh quang viễn độn bỏ chạy. Khoảnh khắc này, hắn đã ý thức được chính mình đã bại, nếu lại tiếp tục phục sinh nữa, chỉ sợ sẽ là kết cục hồn phi phách tán. Long Hầu ba lần đánh chết hắn, đã khiến cho Linh và hồn của hắn bị thương nặng, khiến cho hắn không thể không bỏ chạy.

Mà lúc này, Chung Nhạc đã tế đao. Hắn quán chú toàn bộ pháp lực của chính mình vào trong Thần Dực Đao. Thanh Thánh khí hoàn chỉnh này ở trong tay hắn đại phóng quang mang, nghênh đón đám Thần Linh ngập trời, quơ đao chém xuống.

Nghênh Thần Nhất Đao Trảm!

Đám quang luân sau đầu hắn chuyển động, Sư Bất Dịch khoanh chân ngồi ở trong đó, cũng là pháp lực không chút lưu lại, ào ào tuôn ra, giúp hắn tế đao.

Lúc này, Long Hầu đã hàng lâm xuống trước Tế đàn Côn Bằng Thần Tộc. Bên dưới, rất nhiều cường giả của Côn Bằng Thần Tộc đang căng căng thẳng thẳng đứng ở nơi đó, không dám thở mạnh một hơi, ánh mắt hoảng loạn nhìn về phía tôn Thần Hầu Chi Linh này, nhưng vẫn như cũ tiếp tục tế tự.

Nhưng Long Hầu lại không hề nhìn về phía bọn họ, cũng không xuất thủ đánh chết hết thảy đám cường giả của Côn Bằng Thần Tộc này. Chỉ cần hắn muốn, đừng nói là xuất thủ, sợ rằng chỉ cần một đạo ý niệm trong đầu đã có thể khiến cho đám Luyện Khí Sĩ Côn Bằng Thần Tộc này hồn phi phách tán. Nhưng hắn lại không xuất thủ, chính là khinh thường cho xuất thủ. Hắn ngẩng đầu lên, nhìn về phía một đao nghênh đón Chư Thần Chi Linh Tây Hoang ở giữa không trung kia.

Đao quang cực kỳ rực rỡ, vô cùng kinh diễm. Nhưng uy năng của Thần Dực Đao vẫn chưa có triệt để phát huy, so với thời điểm ở trong tay Côn Hầu vẫn còn kém cỏi hơn một phần. Nhưng cỗ uy năng này đã siêu việt Thần binh do Thần Minh tế khởi.

Đây cũng không phải là do pháp lực của bản thân Chung Nhạc mạnh mẽ. Với thực lực hiện tại của Chung Nhạc còn không làm được một bước này. Cho dù hắn đang ở trạng thái toàn thịnh, cũng không có khả năng thôi động kiện bảo vật này tới tình trạng cường đại như vậy. Cho dù có cộng thêm Sư Bất Dịch, cũng không thể làm được.

- Chư Thần Tây Hoang bị bại không oan!

Long Hầu nhẹ giọng nói. Hắn có thể nhìn ra được, Chung Nhạc và Sư Bất Dịch đều đã là nỏ mạnh hết đà, chân chính phát huy ra uy năng của Thần Dực Đao, chính là lực lượng tế tự của rất nhiều cường giả của Côn Bằng Thần Tộc.

Đám Luyện Khí Sĩ Côn Bằng Thần Tộc kia vẫn chưa dừng lại tế tự, bởi vì Côn Hầu vẫn còn đang bỏ chạy, cần bọn họ tiếp tục duy trì lực lượng tế tự. Bằng không, tế tự vừa dừng lại, Côn Hầu sẽ lập tức hồn phi phách tán. Mà Thần Dực Đao thân là Thánh khí do cánh chim của Côn Hầu luyện thành, cũng được bọn họ tế tự, cung cấp cho lực lượng. Chung Nhạc chính là mượn cỗ lực lượng tế tự này, phát huy uy năng của Thần Dực Đao tới trình độ như hiện tại.

Bá!

Đao quang dâng lên hạ xuống, chém thẳng vào trong Chư Thần. Những nơi đao quang đi qua, từng tôn từng tôn Thần Linh bị chém làm đôi. Đám Thần Linh còn lại vội vàng tản ra bốn phía, tránh né đao quang. Mà lúc này, một cỗ chấn động khủng bố lan tỏa bốn phía. Thần Dực Đao đột nhiên nổ tung, từng thanh từng thanh Kim kiếm Bằng vũ bắn thẳng ra bốn phương tám hướng, hóa thành một đạo hồng lưu do vô số kim kiếm hình thành, xen kẽ giao thoa, biến phương viên trăm dặm thành một phiến đại dương kim kiếm mênh mông.

Hồng lưu kim quang khủng bố bao phủ từng tôn từng tôn Thần Linh, từ xa nhìn lại giống như một quả kim cầu thật lớn. Trong kim cầu vang lên từng tràng thanh âm rống giận, thanh âm va chạm. Trong kim quang mơ hồ có thể nhìn thấy từng tôn từng tôn Thần Linh đang không ngừng gào thét, liều mạng va chạm, bị đánh trọng thương, bị chém nát.

Ở đằng xa, sắc mặt Phong Vô Kỵ kịch biến, vội vàng quát đám cường giả của Côn Bằng Thần Tộc:

- Mau mau đình chỉ tế tự!

Trên trán đám cường giả Côn Bằng Thần Tộc toát ra mồ hôi lạnh cuồn cuộn, nhưng cũng không một người nào dừng lại. Bọn họ vừa dừng lại, Côn Hầu sẽ lập tức hồn phi phách tán, triệt để tử vong. Làm sao bọn họ có thể dừng lại được?

Vô số kim quang đột nhiên thu lại, hóa thành từng sợi từng sợi lông vũ tranh tranh cắm trở lại trên cốt dực. Thần Dực Đao hồi phục lại như cũ, mà đám Thần Linh trong khỏa quang cầu kia thì đã bị chém tan thành từng mảnh nhỏ, cơ hồ không tìm được một tôn Thần Linh nào còn hoàn chỉnh. Toàn bộ đám Thần Linh kia đều bị chém nát, hóa thành từng đạo từng đạo linh quang, lan tỏa ra bốn phương tám hướng.

Chung Nhạc vứt bỏ Thần Dực Đao, từ trong quang luân sau đầu bay ra một cây đèn đồng, một chút pháp lực cuối cùng điên cuồng tiến nhập vào trong cây đèn đồng, hút lấy đám linh quang tứ tán ngập trời, thu toàn bộ vào trong cây đèn đồng.

- Chung Sơn thị, tha được kẻ nào thì tha kẻ đó, không nên làm quá mức!

Lúc này, Long Hầu đột nhiên mở miệng nói, thanh âm bình bình đạm đạm:

- Nếu ngươi một lưới bắt hết toàn bộ các Thần Linh của các Thần Tộc Tây Hoang, sợ rằng cả thiên hạ cũng sẽ không để yên cho Nhân Tộc! Hai tôn Thần Minh Tây Hoang còn lại kia cũng sẽ xuất thủ với ngươi a!