Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 786: Đao quang kinh diễm (2)




Trên Tế đàn Sơn Thần Tộc, một tôn Sơn Thần Chi Linh khom người nhìn xuống, vươn mấy bàn tay ra, con mắt trong lòng bàn tay rơi xuống trên người Chung Nhạc, thanh âm ầm ầm chấn động, quát hỏi:

- Nhân Tộc, ngươi rốt cuộc muốn nói cái gì?

Chung Nhạc tiếp tục tiến về phía trước, thần sắc trào phúng trên mặt càng lúc càng đậm, cười ha hả, nói:

- Mười ba tôn Thần Minh tiến về Côn Tinh, bị Côn Thần của Côn Tộc giết chết mười hai tôn, chỉ còn lại một tôn sống sót trốn chạy trở về. Các ngươi với Côn Tộc chính là huyết hải thâm thù, bất cộng đái thiên. Nhưng thời điểm Côn Thần hàng lâm, các ngươi lại vẫn co đầu rút cổ không ra, không hề nói tới chuyện thảo phạt. Mà ta, hiện tại bất quá chỉ bắt giữ một tôn Thần Minh, các ngươi liền chạy tới đòi thảo phạt ta, muốn tiễn ta lên đường! Hắc hắc… Thần Linh của Tây Hoang, Thần Tộc của Tây Hoang…

Hắn bước đi càng lúc càng vững vàng, khí thế càng lúc càng mạnh, khuấy động phong vân. Phong vân giữa không trung biến ảo, hóa thành một vòng xoáy hắc sắc thật lớn, mây đen chằng chịt. Trong vòng xoáy sấm chớp rền vang, răng rắc răng rắc đánh loạn.

- Thần Linh chó má cái gì? Thần Tộc chó má cái gì? Không phải chỉ là một đám quen thói bắt nạt kẻ yếu, lấy nhiều khi ít thôi sao?

Chung Nhạc cất bước tiến vào Thần Chiến Chi Địa, cách tòa Tế đàn đầu tiên càng lúc càng gần. Trước Tế đàn, cường giả Thần Tộc số lượng lên tới mấy ngàn cấu thành một tòa Thần trận. Thần trận vận chuyển, phát ra khí diễm ngập trời, va chạm với khí thế của hắn.

Ầm ầm! Ầm ầm!

Thanh âm nổ vang liên miên không dứt. Chung Nhạc cất tiếng cười to, sau lưng tuôn ra hai đạo Thần quang, hóa thành hai thanh trường đao giao thoa cắm ở sau lưng hắn:

- Nội tình năm vạn năm chó má cái gì? Một đám gà đất chó sành mà thôi! Chỉ vì Nhân Tộc ta thế yếu. Nếu Nhân Tộc ta mạnh mẽ, các ngươi ai dám cản ta?

- Nhân Tộc!

Trên từng tòa từng tòa Tế đàn, đám Thần Linh nhất tề nổi giận, nhao nhao quát lớn, thanh âm rung trời:

- Làm càn!

Sư Bất Dịch cũng bị lời nói của Chung Nhạc khiến cho khí huyết cuồn cuộn, nhiệt huyết trong lồng ngực dâng trào. Hắn bật cười ha hả, nói:

- Nói thật hay! Nói không sai! Sở dĩ Yêu Tộc ta có thể ngang hàng với các tộc, chính là do tổ bối chúng ta đã giết ra sự tôn trọng, tôn nghiêm! Nếu không chém giết một trận long trời lở đất, bọn họ sao có thể cho phép ngươi cùng đứng cùng ngồi?

Chung Nhạc lạnh lùng nói:

- Không phải là cùng đứng cùng ngồi, mà Nhân Tộc ta muốn làm linh trưởng của Vạn Tộc!

- Chung Sơn thị, bớt sàm ngôn đi!

Đại Tế ty của Quỷ Thần Tộc dộng mạnh một cái thanh quyền trượng trong tay, mở miệng quát lớn:

- Mời vào trận, tiễn ngươi lên đường!

Chung Nhạc rốt cuộc cũng tiếp xúc với tòa Thần trận đầu tiên. Tòa Thần trận này sớm đã được rất nhiều cường giả Tây Hoang thôi động, các loại văn lộ Đồ đằng ở trong trận quay cuồng. Không biết bao nhiêu văn lộ Đồ đằng cùng nhau tụ hội, hóa thành hư ảnh một tôn Thần Ma đỉnh thiên lập địa.

Hư ảnh Thần Ma mở miệng rống giận, hai bàn tay chắp lại ở trước ngực, vô số văn lộ Đồ đằng ngưng tụ lại, hóa thành hư ảnh một thanh Thần kiếm cầm trong tay, phát ra quang mang sáng lạn chói mắt.

Hư ảnh Thần Ma lại rống lớn một tiếng, lại có thêm hai cánh tay nữa mọc ra, hai tay chắp lại với nhau, lại xuất hiện thêm hư ảnh một thanh Thần kiếm nữa.

Ba ba ba!

Từng tiếng từng tiếng vang khẽ, từng đầu từng đầu cánh tay có đôi có cặp mọc ra, hư ảnh từng thanh từng thanh Thần kiếm từ trên xuống dưới lần lượt xuất hiện, từ xa nhìn lại giống như một lưỡi cưa âm sâm vậy.

Hư ảnh Thần Ma há miệng rít gào, hư ảnh trên một trăm thanh Thần kiếm xé tan thiên địa, chém thẳng xuống Chung Nhạc.

Uy năng của tòa Thần trận này mênh mông bát ngát, thực lực của hư ảnh Thần Ma thật sự đáng sợ. Hẳn là các tộc Tây Hoang lần này có chuẩn bị mà tới, trước muốn cấp cho Chung Nhạc và Sư Bất Dịch một cái hạ mã uy.

Chung Nhạc trở tay rút đao, một đạo Thần quang từ sau lưng phóng thẳng lên cao. Thái Dương Thần Đao quang mang vạn trượng, nghênh đón từng thanh từng thanh Thần kiếm, nghênh đón hư ảnh tôn Thần Ma kia, nghênh đón tòa Thần trận khủng bố này, một đao chém xuống.

Một đao này, đao quang chiếu rọi toàn thể Thần Chiến Chi Địa, uy thế bẻ gãy nghiền nát, cắt ra hư ảnh tôn Thần Ma nhìn như mạnh mẽ vô cùng kia, chặt đứt hư ảnh từng thanh từng thanh Thần kiếm, chém thẳng vào trong Thần trận, cắt thẳng xuống đầu từng gã từng gã cường giả Tây Hoang.

Ầm ầm!

Đại trận run rẩy kịch liệt, mặt đất nứt ra, tòa Thần trận này bị một đao của hắn chém thành hai mảnh.

Trung tâm đại trận lập tức xuất hiện một con đường rộng chừng gần một dặm, toàn bộ đám văn lộ Đồ đằng tụ hội đều bị cắt ra làm đôi.

Chung Nhạc thu đao, trở tay cắm Thái Dương Thần Đao vào sau lưng, vẫn như cũ là hai đao giao thoa. Hắn phất lên y phục, cất bước tiến vào trong đại trận bị chém thành hai mảnh kia, như đi vào chỗ không người, tiến về phía Thần Linh của tòa Tế đàn đầu tiên.

Mà trên con đường rộng gần một dặm này, từng gã từng gã cường giả Thần Tộc đứng thẳng ở nơi đó, không chút cử động. Bọn họ đều đã bị đao quang của Thái Dương Thần Đao chém trúng. Chung Nhạc thu đao, bọn họ vẫn như cũ đứng thẳng không ngã, trên người cũng không có bất kỳ vết thương gì.

- Giết!

Đại Tế ty của Quỷ Thần Tộc quát lớn.

- Giết!

Đám cường giả Thần Tộc hai bên đại trận kia nhất tề quát lớn, phóng vọt về phía Chung Nhạc và Sư Bất Dịch.

Tiếng quát còn chưa dứt, trên con đường rộng gần một dặm, đám cường giả Thần Tộc kia đột nhiên phốc phốc ngã xuống đất. Toàn bộ Nguyên thần trong cơ thể bọn họ không ngờ đều đã bị Thái Dương Thần Đao chém chết, không có Nguyên thần của một người nào có thể chạy thoát.

- Giết!

Sư Bất Dịch tức giận rống lớn một tiếng, thân thể đột nhiên bành trướng, càng lúc càng cao, hóa thành một con Cửu Đầu Sư Tử cao tới mấy ngàn trượng. Chín cái đầu đồng thời rít gào, giống như chín con sư tử đồng thời rống lớn.