Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 781: Tế phẩm thứ hai (1)




Trong lòng Chung Nhạc chấn động, lập tức nghĩ tới lúc trước chính mình mấy lần dùng Thái Dương Thần Đao chém lên cơ thể Phong Vô Kỵ, chém trúng cái đầu của hắn, muốn chém chết Nguyên thần hắn, nhưng thủy chung luôn bị một cỗ lực lượng cổ quái ngăn cản. Hắn còn tưởng rằng Nguyên thần của Phong Vô Kỵ vô cùng mạnh mẽ, có thể ngăn cản Thái Dương Thần Đao của hắn.

Trong lúc giao chiến, hắn không rảnh điều tra, mà hiện tại Phong Vô Kỵ đã bị hắn chém bay đầu, cướp vào trong tay, không ngờ vẫn không cách nào chém vào cái đầu của hắn. Điều này nói rõ không phải Nguyên thần của Phong Vô Kỵ cường đại, mà là trong cái đầu này của Phong Vô Kỵ có cổ quái.

Chung Nhạc đang định để cái đầu này vào trong Bí cảnh Nguyên thần, tiếp tục truy sát Phong Vô Kỵ, đột nhiên trong đầu Phong Vô Kỵ chợt truyền tới một cỗ tinh thần lực ba động như có như không.

- Là Chung Sơn thị sao? Nếu ngươi giúp Lão tổ ta thoát khốn, ta sẽ cấp cho ngươi tài phú ngập trời, chỗ tốt vô cùng tận, khiến cho ngươi độc bá Tổ Tinh, thành Thần thành Tổ!

Chung Nhạc nhất thời ngẩn ra:

- Tựa hồ là thanh âm của Hiếu Mang Lão tổ!

Cỗ tinh thần lực ba động này tiếp tục dụ dỗ:

- Chung Sơn thị, ngươi yên tâm! Chỉ cần ngươi có thể giúp ta thoát khốn, ta tuyệt sẽ không nuốt lời! Hiếu Vô Kỵ tính là cái gì? Chỉ cần ta hô lên một tiếng, toàn bộ Hiếu Mang Thần Tộc ta vẫn sẽ lại là bộ hạ của ta. Cả một Thần Tộc khổng lồ như thế mặc cho ngươi sai sử, cộng thêm Lão tổ ta, đủ để cho ngươi nhất thống thiên hạ, đạt được lực lượng tế tự vô cùng vô tận!

Lúc này, Phong Vô Kỵ đã bỏ chạy thật xa, không nhìn thấy hình bóng. Nhưng hắn vẫn như cũ vô cùng mạnh mẽ, không ngừng thi triển Ngôn Xuất Pháp Tùy, một đường bày bố tầng tầng phong cấm, giá ngự phong vũ lôi điện bão táp lao đi, rất khó lại tìm được tung tích của hắn. Chung Nhạc chần chừ một chút, dừng bước lại, quan sát cái đầu này.

- Chẳng lẽ Hiếu Mang Lão tổ đang bị nhốt trong Thức hải của Phong Vô Kỵ sao? Khó trách có thể ngăn cản được Thái Dương Thần Đao của ta! Hiếu Mang Lão tổ quả thật có loại bản lãnh này… Không đúng! Không đúng! Hiếu Mang Lão tổ bị nhốt ở trong Thức hải Phong Vô Kỵ, loại phong cấm mà ngay cả hắn cũng có thể khốn trụ được, tự nhiên có thể ngăn cản được Thần đao của ta!

Ánh mắt Chung Nhạc chớp động, một cỗ pháp lực cùng với tinh thần lực nhất thời tiến vào Thức hải của Phong Vô Kỵ, nhìn xem rốt cuộc là vật gì đang vây khốn Hiếu Mang Lão tổ, đồng thời ngăn cản Thần đao của chính mình. Không ngờ pháp lực và tinh thần lực của hắn vừa mới thăm dò vào Thức hải của Phong Vô Kỵ, lập tức giống như trâu đất xuống biển, biến mất không còn, trong nháy mắt đã bị luyện hóa sạch sẽ.

Trong lòng Chung Nhạc cả kinh, trong khoảnh khắc tiếp xúc ngắn ngủi này, hắn đã nhìn thấy Thức hải của Phong Vô Kỵ bị vô số phù văn Đồ đằng kim quang xán lạn bao phủ, có được lực luyện hóa và lực phòng ngự đáng sợ, luyện hóa hết thảy, bảo vệ chặt chẽ cả trong lẫn ngoài. Chính là những phù văn này, đã khiến cho hắn không thể chém chết Nguyên thần của Phong Vô Kỵ, đồng thời vây khốn Hiếu Mang Lão tổ.

- Xem ra, Hiếu Mang Lão tổ là bị vây ở trong Thức hải Phong Vô Kỵ, bị Phong Vô Kỵ luyện hóa. Khó trách tu vi thực lực của Phong Vô Kỵ đột nhiên tăng mạnh như vậy!

Trong lòng Chung Nhạc bừng tỉnh, thấp giọng nói:

- Nhất định là Hiếu Mang Lão tổ sau khi nhục thân bị đánh chết, thân tử nhưng đạo chưa tiêu, lại nổi lên ý niệm đoạt xá trọng sinh, nghĩ muốn đoạt xá Phong Vô Kỵ, lại bị Phong Vô Kỵ ám toán, vây khốn luyện hóa. Chó cắn chó, cái miệng đầy lông! Bất quá, Phong Vô Kỵ cũng vì vậy mà đạt được chỗ tốt cực lớn, tu vi thực lực tăng mạnh. Nhưng hắn tích lũy cảnh giới không đủ, không thể đột phá tu thành Nguyên thần Thuần dương, cho nên mới phát động binh đao, chủ động đi khiêu chiến Thần Linh các tộc!

Về sau, ngay cả Thần Linh cũng không thể mang tới cho hắn càng nhiều áp lực, vì vậy hắn mới tìm tới Uy Huyết Thần. Trong Chư Thần Tây Hoang, Uy Huyết Thần chính là yếu nhất. Uy Huyết Thần mặc dù công pháp quỷ dị, hơn nữa có thể ẩn nấp trong không gian, tới vô ảnh đi vô tung, nhưng lực công kích của hắn lại là yếu nhất trong Chư Thần. Chỉ cần không thể một chiêu đánh chết Phong Vô Kỵ, Phong Vô Kỵ sẽ có thể dùng hắn làm đá mài đao, không ngừng ma luyện chính mình.

Mà hiện tại, cái đầu mà Chung Nhạc chém rơi này, chính là cái đầu chủ yếu nhất của Phong Vô Kỵ. Hiếu Mang Lão tổ chính là bị phong cấm ở trong này.

- Nếu là vậy, ta chẳng phải là đã có tế phẩm thứ hai rồi sao?

Ánh mắt Chung Nhạc sáng ngời, trên mặt lộ ra nụ cười:

- Tự Nhiên Chi Thành là tế phẩm đầu tiên, Hiếu Mang Lão tổ chỉ có thể đặt ở vị trí thứ hai. Chỉ là không biết Phong Vô Kỵ rốt cuộc đã thôn phệ bao nhiêu tu vi pháp lực của tôn Thần Hầu Chi Linh này? Hẳn là cũng không nhiều lắm a! Hiện tại hắn không tiêu hóa được bao nhiêu, chỉ có thể chứa đựng bên trong Thức hải!

- Chung Sơn thị, nếu ngươi giúp ta thoát khốn…

Tinh thần lực của Hiếu Mang Lão tổ vẫn như cũ không ngừng truyền tới.

- Phong Vô Kỵ rốt cuộc lấy được bảo bối từ nơi nào? Không ngờ lại có thể trấn áp Hiếu Mang Lão tổ vào trong Thức hải chính mình, tiến hành luyện hóa, khiến cho tôn Thần Hầu Chi Linh này thậm chí ngay cả cơ hội chạy trốn cũng không có!

Chung Nhạc lâm vào suy tư, đối với lời cầu cứu của Hiếu Mang Lão tổ căn bản chính là mắt điếc tai ngơ:

- Chẳng lẽ là tôn Tiên Thiên Thần đã truyền thụ cho hắn Ngôn Xuất Pháp Tùy kia? Có khả năng này! Đoán chừng cũng chỉ có tồn tại bậc này, mới sẽ có được thực lực siêu tuyệt như vậy!

Hiếu Mang Lão tổ vẫn không ngừng dụ dỗ:

- Chỉ cần ngươi giúp ta thoát khốn, ta hứa hẹn Hiếu Mang Thần Tộc ta sẽ không ăn Nhân Tộc nữa! Không chỉ như thế, ta còn có thể định ra quy củ với các tộc Thần Ma, để cho Nhân Tộc các ngươi đạt được địa vị tương đương với các tộc Thần Ma ta. Từ nay về sau, Nhân Tộc các ngươi sẽ không còn là thức ăn của Vạn Tộc nữa…

Chung Nhạc nhét cái đầu của Phong Vô Kỵ vào trong Bí cảnh Nguyên thần của chính mình, khóe mắt lóe lên:

- Thức ăn? Mười vạn năm! Nhân Tộc ta đã làm thức ăn của Thần Ma Vạn Tộc suốt mười vạn năm rồi a? Ta muốn phong ấn Thần Ma Vạn Tộc các ngươi, để cho các ngươi cũng trở thành thức ăn một lần!

o0o

Phong Vô Kỵ thi triển Ngôn Xuất Pháp Tùy, bày bố tầng tầng cấm cố, cuối cùng cũng bỏ rơi Chung Nhạc lại phía sau. Hắn một đường chạy thẳng về phía Tây, vượt qua Đại Tuyết Sơn, bay nhanh như điên, bay tới trên đại hải, lại chuyển hướng sang phía Bắc, chạy vào khu vực hắc ám của Bắc Cực, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

- Thua rồi! Cuối cùng vẫn là thua rồi!