Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 750: Địa phương quỷ dị (2)




Thân hình Chung Nhạc trầm xuống, đáp xuống mặt đất, nhục thân đại biến, hóa thành Câu Xà Thần Tộc, chui vào trong đại địa, chỉ trong chốc lát đã đi tới bên cạnh lớp xác ngoài của Đại Chân Lão Mẫu.

Lòng đất nơi này bị Đại Chân Lão Mẫu đào ra một cái huyệt động thật lớn. Chung Nhạc vươn tay, xốc lên cái xác trùng giống như ngọn núi khổng lồ này, chỉ thấy dưới bụng cái xác trùng nứt ra một lỗ hổng lớn, hiển nhiên đã có một con đại trùng từ bên trong chui ra.

Phía dưới bộ xác trùng lại là một cái huyệt động vừa mới đào ra. Chung Nhạc lập tức xông vào cái huyệt động mới này, vô số Kim kiếm Bằng vũ bay ở phía trước mở đường, tránh cho bị Đại Chân Lão Mẫu đánh lén.

- Nó vừa mới cởi bỏ xác cũ, xác mới nhất định còn rất yếu ớt, căn bản không chống đỡ nổi một kích của Thần Dực Đao, đây chính là cơ hội tuyệt giai để giết nó!

Hắn nhanh chóng phóng đi. Cái huyệt động này chúc thẳng xuống phía dưới, đâm sâu vào lòng đất. Nhiệt độ bốn phía càng lúc càng nóng lên, hiển nhiên đã tiếp cận tầng nham tương sâu bên trong lòng đất.

Cũng không lâu lắm, đột nhiên phía trước chợt rộng mở sáng ngời, hỏa diễm bốc cháy cuồn cuộn, Địa Hỏa và nham tương càng lúc càng nhiều, khắp nơi đều là hỏa diễm nham tương và hang động đá vôi. Chung Nhạc tay cầm đao, thôi động từng thanh từng thanh Kim kiếm Bằng vũ sát nhập vào trong hang động nham tương.

Đột nhiên, trong lòng hắn nhất thời căng thẳng, vô số Kim kiếm Bằng vũ xoay ngược trở lại, vù vù bay lượn xung quanh hắn, bảo vệ toàn thân.

Ầm ầm!

Một cỗ cự lực khổng lồ đột nhiên đánh tới. Thân thể Chung Nhạc chấn động, rên lên một tiếng đau đớn. Từng thanh từng thanh Kim kiếm Bằng vũ bị đánh tới nghiêng nghiêng ngã ngã. Hắn vội vàng nhìn lại, chỉ thấy trong nham tương bốn phía, từng pho từng pho tượng từ trong ao nham tương chậm rãi dâng lên, bao vây hắn vào trong.

Những pho tượng này là bức tượng từng tôn từng tôn Mẫu Thần, thiên hình vạn trạng, đều có chỗ bất đồng. Mẫu Thần cũng có nhiều chủng loại bất đồng, đám pho tượng này tổng cộng có tới trăm bức, không ngờ lại có một trăm loại Mẫu Thần bất đồng. Đám tượng đá này hấp thu lực lượng Địa Hỏa, Địa Hỏa hóa thành từng đạo từng đạo văn lộ Đồ đằng nóng cháy. lan tỏa khắp nơi trong hang động nham tương, hiển nhiên là do Đại Chân Lão Mẫu tạo thành. Đại Chân Lão Mẫu đi trước một bước, sớm chạy tới nơi này, điêu khắc một đám tượng Mẫu Thần, bố trí một tòa đại trận, đợi hắn tự chui đầu vào lưới.

- Ha ha ha… tiểu quỷ Chung Sơn thị, ngươi quả nhiên đã mắc lừa!

Đại Chân Lão Mẫu lại hóa thành một vị phụ nhân, màu da trắng tinh, trên mặt tràn ngập vết sẹo, nhìn thấy khiến người ta giật mình. Nàng đang đứng bên ngoài tòa trận pháp này, cười khanh khách nói:

- Ta đã chuẩn bị cho ngươi một tòa Mẫu Hoàng Luyện Thần Trận, chuẩn bị luyện chết ngươi ở chỗ này. Ngươi cảm thấy thế nào?

Đám pho tượng Mẫu Thần kia hấp thu năng lượng Địa Hỏa, rút ra hỏa lực từ trong nham tương. Đám tượng từ từ hòa tan ra, giống như từng con từng con Cự thú nham tương. Từng sợi từng sợi xúc tu hỏa diễm tung bay, từng cặp từng cặp càng ba ba cắt tới cắt lui, tung bay xung quanh Chung Nhạc, nỗ lực đột phá phòng ngự của hắn.

Tòa trận pháp này cực kỳ cao minh, hẳn là trận pháp Thần cấp. Chỉ là Đại Chân Lão Mẫu bố trí vô cùng là gấp gáp, lấy tài liệu ngay tại chỗ, không có sử dụng Thần Kim để luyện chế. Nếu như nàng dùng Thần Kim đã trải qua thiên chuy bách luyện để bố trí trận pháp, sợ rằng chỉ một kích đã có thể lấy đi tính mạng của Chung Nhạc.

Đột nhiên, trăm tôn Mẫu Thần hỏa diễm đồng thanh thét lớn, âm ba hóa thành vô số văn lộ Đồ đằng xông vào trong cơ thể Chung Nhạc, hóa thành vô số con côn trùng nhỏ, chui tới chui lui trong huyết nhục và Nguyên thần của hắn.

Sắc mặt Chung Nhạc kịch biến, quan tưởng Thiếu Hạo Chung. Thiếu Hạo Chung phiêu phù trên đỉnh đầu hắn, tiếng chuông không ngừng chấn động, cùng với đám âm ba kia va chạm với nhau, triệt tiêu một bộ phận lực lượng của trận pháp. Đồng thời, hắn thi triển Long Giao Tiễn, cắt nát đám Côn Tộc do văn lộ Đồ đằng dị chủng biến thành trong cơ thể.

- Đi!

Chung Nhạc quát lớn một tiếng, từng tấm từng tấm đại kỳ tam giác bay ra, phốc phốc phốc bắn vào trong tòa Mẫu Hoàng Luyện Thần Trận này. Một trăm lẻ tám lá cờ dựng thẳng, đón gió liền tăng lên, hóa thành đại kỳ phiêu diêu. Từng đạo từng đạo văn lộ Đồ đằng trên mặt cờ sáng lên, vô số văn lộ Đồ đằng cấu thành hình tượng từng tôn từng tôn Ma Thần.

Từng tôn từng tôn Ma Thần từ trong mặt cờ nhảy ra, há miệng đại hống, thét to chấn động, nháy mắt đã đè xuống thanh âm cuồng thét của trăm tôn Mẫu Thần hỏa diễm kia. Đám Mẫu Thần hỏa diễm kia không ngừng bành bành nổ tung, biến thành nham tương cuồn cuộn.

- Đại Chân, ngươi cũng vào trong trận của ta a!

Chung Nhạc quát lớn một tiếng, đại kỳ tung bay. Đám hư ảnh Ma Thần bay ra bốn phương tám hướng, mở rộng phạm vi của Huyền Âm Bách Ma Kỳ Trận ra mấy chục lần.

Sắc mặt Đại Chân Lão Mẫu kịch biến, vội vàng cướp đường bỏ chạy. Mắt thấy đã sắp sửa chạy ra khỏi phạm vi bao phủ của trận pháp, đột nhiên hư ảnh một trăm lẻ tám tôn Ma Thần nhất tề quát lớn một tiếng, Ma âm cuồn cuộn lao thẳng về phía nó. Đại Chân Lão Mẫu bị chấn động tới mức thần hồn điên đảo, nhịn không được oa oa thổ huyết. Nhưng đúng lúc này, một đạo đao quang chém xuống, chém đứt Đại Chân Lão Mẫu ngay tại chỗ.

Đại Chân Lão Mẫu bị chém làm hai mảnh, vẫn tiếp tục phóng như điên về phía trước. Hư ảnh trăm tôn Ma Thần nhất tề huy quyền đánh về phía trước. Hai mảnh đại trùng kia bị đánh thành hai đống thịt vụn, đập vỡ một mặt vách đá. Sau vách đá kia là một mảnh trống rỗng, hai đống thịt vụn rơi thẳng vào trong đó.

Chung Nhạc ngưng mắt nhìn về phía sau vách đá, tránh cho lại bị đánh lén. Chỉ thấy hai đống thịt vụn kia nhúc nhích, lại hóa thành Đại Chân Lão Mẫu, nhanh chân phóng như điên. Chung Nhạc đang muốn giết qua, đột nhiên Đại Chân Lão Mẫu lại mất đi tung tích từ trong Thần Nhãn của hắn.

- Hửm?

Chung Nhạc nhất thời giật mình. Không phải Đại Chân Lão Mẫu đã mất đi tung tích, mà là Đại Chân Lão Mẫu đã chạy ra khỏi phạm vi nhãn lực Thần Nhãn của hắn.

- Năm trăm tám mươi hai trượng? Nhãn lực của ta làm sao chỉ có thể nhìn xuyên hơn năm trăm trượng?

Chung Nhạc giơ tay thu cờ, phóng qua vách đá kia, nhìn về phía trước, thân thể không khỏi đại chấn:

- Nơi này là…