Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 747: Kịch đấu (1)




- Đau quá a!

Đại Chân Lão Mẫu vẫn như cũ kêu la thảm thiết, tiếng thét tê tâm liệt phế giống như ngàn vạn con côn trùng đang cùng nhau tru lên vậy, vô cùng chói tai. Chung Nhạc cảm thấy trong cơ thể chính mình giống như có vô số côn trùng nhỏ đang gặm nhắm nhục thân của chính mình, thậm chí ngay cả Nguyên thần cũng có cảm giác tương tự.

- Đây không phải là kêu gào đơn thuần, mà là thần thông!

Chung Nhạc nhất thời rợn cả tóc gáy, lập tức cảm giác được khí huyết của chính mình giống như hồng thủy tìm được chỗ phát tiết vậy, không ngừng tuôn trào ra. Pháp lực, tinh thần lực trong Nguyên thần vậy mà cũng không ngừng suy giảm xuống.

Mỗi lần Đại Chân Lão Mẫu kêu gào, sóng âm hình thành nên các đạo văn lộ Đồ đằng, chấn động nhục thân và Nguyên thần của hắn. Đám văn lộ Đồ đằng kia vậy mà hóa thành vô số con côn trùng chui vào trong cơ thể hắn.

Loại thần thông này hắn trước giờ chưa từng bao giờ gặp qua, vô cùng quỷ dị, khó lòng phòng bị. Nó dùng thanh âm biến thành Côn Tộc, ăn tươi nhục thân đối phương, ăn tươi Nguyên thần, ăn tươi tu vi, cực kỳ bất đồng với bất luận thần thông gì mà trước đây hắn từng nhìn thấy, hẳn là tuyệt học độc hữu của Côn Tộc. Không hỗ là tồn tại Thần cấp, chỉ riêng tiếng thét thôi cũng đã đủ để lấy tính mạng của hắn.

Chung Nhạc quát khẽ một tiếng, đột nhiên thi triển thần thông Long Giao Tiễn do Phong Hiếu Trung truyền lại. Trong cơ thể hắn nhất thời xuất hiện vô số cây kéo do Long và Giao cấu thành, cắt loạn một trận, cắt nát đám Côn Tộc do văn lộ Đồ đằng biến thành kia.

Long Giao Tiễn là tuyệt học do Phong Hiếu Trung sáng chế, thần diệu khó lường. Tiếng thét của Đại Chân Lão Mẫu mặc dù quỷ dị khó lường, nhưng chỉ cần là Côn Tộc do thanh âm hóa thành, thì cũng là vô hình hóa hữu hình. Chỉ cần hữu hình sẽ có thể dùng Long Giao Tiễn tiêu diệt.

- Tế!

Chung Nhạc quát lớn một tiếng, uy năng của Thần Dực Đao đột nhiên bạo phát. Một đao bay lên, đao khí quán nhập thiên không, chém xuống Đại Chân Lão Mẫu.

- Tiểu quỷ, ngươi hại ta thê thảm a!

Tiếng thét của Đại Chân Lão Mẫu lại càng kịch liệt hơn, hai bàn tay đột nhiên hóa thành hai cái càng lớn, một cái nghênh đón Thần Dực Đao, một cái cắt về phía Chung Nhạc. Cùng lúc đó, sau lưng nữ tử này bay ra từng sợi từng sợi xúc tu. Những sợi xúc tu này bén nhọn như mâu, càng lúc càng dài, giống như vạn mâu tề phát, đồng thời đâm thẳng về phía Chung Nhạc.

Bành bành bành!

Từng đạo từng đạo thanh âm nổ vang truyền tới. Đại Chân Lão Mẫu hiện ra nguyên hình, hóa thành một con Mẫu Trùng, hình thể so với núi non còn khổng lồ hơn, mọc ra từng sợi từng sợi xúc tu như mãng xà, to lớn tới mấy chục trượng, ngắn dài như ý. Lại có từng sợi từng sợi xúc tu giống như đuôi bò cạp vậy, phần chóp có móc câu. Trên lưng nàng lại mọc ra vô số những nốt mụn mủ sần sùi giống như con cóc, bên trong cất chứa kịch độc, hình dáng giống như pháo đài, bởi vậy được gọi là Độc Bảo.

Trên bụng nàng thì mọc ra vô số ống trụ giáp xác giống như ống khói, không biết là có tác dụng gì. Dọc hai bên thân của nàng mọc ra một tầng giáp xác giống như lân phiến, vừa cứng vừa dày. Cho dù vừa rồi nàng bị Chung Nhạc tiến hành tế tự cho thiên địa, nhưng trên giáp xác của nàng vẫn mơ hồ lộ ra quang trạch Thần Kim. Bốn phía giáp xác là từng cây từng cây gai nhọn vô cùng sắc bén.

Nửa thân trên con Mẫu Trùng này là hình thái Ma nữ, khuôn mặt vô cùng xinh đẹp, mái tóc dài tới thắt lưng, trên người không một mảnh vải, lồng ngực căng tròn mê người. Cái miệng lúc khép kín thì diêm dúa mê người, là một mỹ nhân tuyệt thế. Nhưng khi cái miệng của nó mở ra, lại giống như một đóa hoa thịt đang nở rộ ra bốn phương tám hướng, trên đám cánh hoa thịt treo đầy những cái răng nhọn hoắc.

Cái càng lớn nghênh đón Thần Dực Đao, hỏa quang văng bắn tứ tung. Chung Nhạc rít gào một tiếng, tế khởi Chân Linh. Chân Linh Phục Hy cao tới ngàn trượng đột nhiên bò về phía trước một chút, tương dung với nhục thân của hắn. Cơ thể Chung Nhạc vang lên thanh âm nổ vang ầm ầm đùng đùng, nhục thân nhanh chóng bành trướng, hóa thành một tôn Thần Nhân Phục Hy cao lớn ngàn trượng. Pháp lực toàn thân không giữ lại chút nào, tiến nhập trong Thần Dực Đao. Vô số văn lộ Đồ đằng ngoài mặt thanh Thần đao này sáng lên, càng lúc càng sáng ngời. Giữa không trung mơ hồ xuất hiện hư ảnh một con Kim Sí Đại Bằng, Thần uy ngập trời bạo phát.

Chỉ nghe xuy một tiếng, một cái càng của Đại Chân Lão Mẫu trúng đao gãy rời. Thần đao chém xuống, chém lên phần lưng vô cùng dày cứng của Đại Chân Lão Mẫu. Thần đao mạnh mẽ mở ra giáp xác của nó, cắt vào huyết nhục, cắt phá Độc Bảo, độc thủy văng tứ tung.

Mà lúc này, vô số sợi xúc tu phá không lao tới, đâm tới trước mặt Chung Nhạc. Đột nhiên, một tiếng chuông ngân vang lên. Bên ngoài thân thể Chung Nhạc vô số văn lộ Đồ đằng tung bay, hóa thành một chiếc Thiếu Hạo Chung. Tiếng chuông réo rắt không ngừng chấn động, ngăn cản đám xúc tu kia đâm tới. Ngay sau đó, tiếng chuông tắt dần, trên vách chuông xuất hiện từng đạo từng đạo vết rách.

Phốc phốc phốc!

Đám xúc tu xuyên thấu qua vách chuông, trực tiếp cắm lên trên cơ thể Chung Nhạc, xuyên thấu nhục thân hắn. Sau lưng Chung Nhạc, vô số sợi xúc tu đâm ra. Đám xúc tu đột nhiên biến hóa, đỉnh đầu xúc tu bung ra, biến thành từng cái từng cái móc câu đáng sợ, lưỡi móc câu vô cùng sắc bén, mọc đầy gai nhọn.

Đại Chân Lão Mẫu dùng sức lôi kéo xúc tu, đám gai nhọn nhất thời cắm vào huyết nhục của Chung Nhạc, móc câu móc lấy nhục thân của hắn, kéo hắn về phía trước. Cái miệng của Đại Chân Lão Mẫu giống như đóa hoa tươi nở rộ, tầng tầng mở ra, đám xúc tu kéo Chung Nhạc về phía trong miệng của nó.

Một người một con trùng điên cuồng thi triển thủ đoạn. Thần Dực Đao của Chung Nhạc chặt đứt cái càng của Đại Chân Lão Mẫu, cắt xuống phần lưng nàng, mà xúc tu của Đại Chân Lão Mẫu cũng móc lấy Chung Nhạc, kéo vào trong miệng chính mình thôn phệ.

Thân thể Chung Nhạc thân bất do kỷ bay lên, rơi về phía cái miệng của Đại Chân Lão Mẫu. Nhưng sắc mặt hắn vẫn như cũ bình tĩnh như trước, không có bất kỳ thần sắc đau đớn hoặc là kinh hoảng nào. Hắn vẫn như cũ toàn lực giá ngự Thần Dực Đao. Thanh Thần đao này chém vào phần lưng của Đại Chân Lão Mẫu, liền không thể tiến thêm một bước chém đôi Đại Chân Lão Mẫu ra. Nhưng lúc này, theo pháp lực của Chung Nhạc quán nhập vào, thanh Thần Dực Đao đột nhiên nổ tung.

Trong nháy mắt, trên không trung xuất hiện nhiều vô số kể Kim kiếm Bằng vũ, bay lượn đầy trời, kim quang xán lạn, dọc theo vết thương do Thần Dực Đao chém ra xuy xuy xuy chui vào trong cơ thể Đại Chân Lão Mẫu. Toàn bộ Thần Dực Đao chỉ còn lại có thanh đao cốt lẻ loi trơ trọi, chính là xương cánh của Côn Hầu. Mà lúc này, Chung Nhạc đã bị xúc tu móc lên, kéo tới bên mép Đại Chân Lão Mẫu.

- Vạn Kiếm Quy Tông! Tế!