Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 606: Tuyệt sát (2)




Mà Tu Đà Di bên kia, một cái đầu chim cơ hồ bị kim kiếm bằng vũ của Chung Nhạc chém xuống. Hai cánh tay của hắn cầm lấy hai cái búa nhỏ, đều là Ma Thần binh, chém thẳng lên hai vai Thường Khanh, suýt chút nữa đã chặt đứt lìa hai cánh tay của Thường Khanh. Hai cánh tay còn lại vũ động, Ma đao chém lên trên đùi đang đá tới của Chung Nhạc, chặt đứt lìa bắp đùi Chung Nhạc. Một tay khác cầm đại ấn sơn hình oanh phá thần thông Thiếu Hạo Chung, lại chạm phải Quỳ Long Thần Cổ, không thể oanh kích lên trên người Chung Nhạc. Một chân khác của Chung Nhạc lại đá vào đũng quần hắn, bốn khuôn mặt của Tu Đà Di nhất thời tím tái, há miệng mắng lớn:

- Con mẹ nó! Cái tên này có ba chân…

Ba người nhanh chóng tách ra, mỗi người đều há miệng thổ huyết. Phần đùi bị chém đứt của Chung Nhạc nhanh chóng sinh trưởng, lại mọc trở về, cái động lớn trên ngực cũng sinh trưởng huyết nhục trở lại, rất nhanh một lần nữa sát nhập chiến trường.

Hai chân Tu Đà Di không ngừng chuyển động, toàn thân xoay tròn cực nhanh, tám cánh tay giống như lốc xoáy vậy, cả người giống như một con quay, tám kiện Ma Thần binh điên cuồng xoay chuyển, công kích về phía hai người.

Thường Khanh cũng nhanh chóng trấn áp thương thế, thân thể biến thành một tôn Thần Nhân ba chân, khôi phục lại thân nam nhi, trên mặt mọc ra sáu con mắt, nghiến răng nghiến lợi công kích về phía hai người.

Mà lúc này, Huyền Chân, Huyền Tần của Huyền Vũ Thần Tộc đột nhiên hợp thể biến thành Thần Nhân Huyền Vũ, cũng giết vào chiến cuộc. Chỉ nghe một tiếng chấn vang thật lớn, lực phòng ngự của tôn Thần Nhân Huyền Vũ này có thể xưng là đệ nhất, dùng từng tấm từng tấm Huyền Vũ Thần Thuẫn mạnh mẽ ngăn cản công kích của ba người, đồng thời công kích ngược lại bọn họ.

Đám cường giả còn lại thấy thế, nhất tề dâng trào lên. Thậm chí ngay cả Dư Huy, Tước Yên Nhi, Khoa Phụ Đỉnh cũng nhao nhao sát nhập chiến cuộc.

- Dám đánh huynh đệ ta, tất cả các ngươi muốn chết!

Tám cái đầu của thiếu niên Thiên Ngô cũng nhao nhao hô to gọi nhỏ, xông về phía trước, tế khởi Bát Thủ Thiên Ngô Tôn, mạnh mẽ đánh xuống, muốn thu Thường Khanh vào trong bầu luyện hóa.

Thường Khanh bị một đám thần thông đánh ngã trên mặt đất, thân thể phủ phục xuống, biến thành Tam Túc Tinh Thiềm, mãng cổ hét lớn. Nhưng thân thể đột nhiên bị kéo lên thật cao, bay vào trong Bát Thủ Thiên Ngô Tôn.

Hắn vội vàng lắc mình biến thành một con Bạch Hổ, gai xương Kim khí nhao nhao bắn ra, công kích về phía Bát Thủ Thiên Ngô Tôn, ngăn cản hấp lực của kiện Thần binh này. Ngay sau đó, Nguyệt Giám treo cao trên không trung, chiếu rọi quang mang. Một đạo quang trụ ngân sắc chiếu thẳng về phía Bát Thủ Thiên Ngô Tôn.

Thiếu niên Thiên Ngô thấy không thể thu được hắn, liền bắt ấn thôi động Bát Thủ Thiên Ngô Tôn. Chỉ thấy tám con Thiên Ngô ở trên miệng bầu chợt mở miệng ra rống lớn một tiếng, bắn ra tám đạo quang trụ bay vào trong miệng bầu, ở trong bầu hội tụ thành một đạo quang trụ kim sắc, từ trong miệng bầu bắn thẳng về phía Thường Khanh.

Không ngờ, một vị Cự bá Pháp Thiên Cảnh Ma Tộc ở một bên đúng lúc này lao thẳng tới, một chưởng đánh thẳng lên trên người thiếu niên Thiên Ngô. Toàn thân thiếu niên Thiên Ngô ầm một tiếng nổ tung, biến thành tám con Kim Quang Hống nhỏ nhắn chạy loạn ra bốn phía.

Tám con Kim Quang Hống lại đụng vào nhau, biến trở lại thành gã thiếu niên Thiên Ngô, một lần nữa quay lại chiến trường, thống hạ sát thủ với đám quần hùng bốn phía.

Xích Tuyết lúc này cũng đang ác chiến không ngừng. Xích Tình và Phù Tư Hương cũng bị cuốn vào cuộc hỗn chiến này. Ngay cả Bằng Kim Dật, Bằng Thiên Thu sớm đã né tránh ra xa, lúc này cũng phóng vọt trở lại, tìm cơ hội thống hạ sát thủ với Chung Nhạc.

- Loạn rồi! Loạn rồi!

Trên trán Chung Nhạc toát ra mồ hôi lạnh. Chiến cuộc hiện tại đã hoàn toàn một mảnh hỗn loạn. Đám cường giả hai tộc Thần Ma không chỉ công kích hắn, đồng thời cũng công kích đám cường giả còn lại. Đám cường giả hai tộc Thần Ma cũng không chỉ có ân oán với hắn, mà cũng có ân oán lẫn nhau. Thậm chí giữa Thần Tộc và giữa Ma Tộc đồng dạng cũng có cừu hận, cũng có cạnh tranh với nhau. Dù sao chỉ cần xung quanh có những thân ảnh khác tiếp cận, liền phát sinh một trận loạn đả. Loại tình huống này, đối với tồn tại như Chung Nhạc vẫn còn có thể chịu được. Nhưng sự tình càng nguy hiểm hơn vẫn còn ở phía sau.

Quả nhiên, một lúc sau, Dư Huy bởi vì thương thế quá nặng, trong mi tâm đột nhiên phát ra một tiếng ầm vang thật lớn. Thiên Tẫn Thánh Lệnh do Lão tổ tông Thiên Tẫn Thánh Tộc lưu lại trong mi tâm hắn đột nhiên bay ra, thiêu đốt hừng hực.

Thiên Tẫn Thánh Lệnh vừa thiêu đốt, một đạo Ma hỏa khủng bố nhất thời thổi quét ra bốn phương tám hướng, bao phủ hết thảy mọi người vào trong Thiên Tẫn Ma Hỏa. Ma uy ngập trời đốt tận hết thảy, khiến cho tất cả mọi người cùng một lúc tao ngộ cục diện tất sát.

Thời điểm Ma hỏa sắp sửa bao trùm tất cả mọi người, thì trong mi tâm Tước Yên Nhi đột nhiên cũng có Ma uy ngập trời phóng thẳng lên cao. Một đạo Long Tước Thánh Lệnh từ trong mi tâm nàng bay ra, biến thành một con Long Tước khổng lồ. Long Tước mở ra cánh chim, vô số hỏa tiễn như mưa bắn thẳng xuống dưới, tất cả mọi người đều bị bao trùm dưới Ma uy đáng sợ của Long Tước.

Cùng lúc đó, Khoa Phụ Sắc Lệnh trong mi tâm của Khoa Phụ Đỉnh cũng bay ra, phát ra kim quang xán lạn, biến thành một tôn cự nhân Khoa Phụ, song chưởng oanh thẳng xuống, lòng bàn tay to lớn khôn cùng, bao phủ tất cả mọi người vào trong phạm vi của chưởng ấn.

Lúc này, trong mi tâm Tu Đà Di cũng bay ra một đạo Tu Đà Thánh Lệnh, biến thành hư ảnh của A Thác Thiên Chủ, Ma uy khủng bố trấn áp hết thảy, đại sát tứ phương.

Trong mi tâm Huyền Chân, Huyền Tần đồng thời bay ra hai đạo Huyền Vũ Sắc Lệnh, biến thành hai con Cự thú Huyền Vũ. Huyền Quy mở miệng rống lớn, Huyền Xà há miệng thôn thiên, hút sạch hết thảy.

Trong mi tâm Phù Tư Hương thì bay ra Phù Tang Thánh Lệnh, biến thành hư ảnh của Phù Tang Lão Mẫu, tay cầm Phù Tang Thần Thụ quét ngang bốn phương tám hướng.

Mà trong mi tâm Thường Khanh vậy mà cũng bay ra một đạo Vương Mẫu Sắc Lệnh, khiến cho Xích Tuyết nhìn thấy cơ hồ phẫn uất tới mức muốn thổ huyết.

Trong khoảnh khắc này, át chủ bài của tất cả các cường giả trẻ tuổi các tộc đều đồng thời nở rộ, khiến cho tất cả mọi người nhìn tới mức khóe mắt cơ hồ nứt ra, mất hồn mất vía, đều bị dọa tới mức sắc mặt tái nhợt.

Tất cả những Sắc lệnh, Thánh lệnh này chính là đại biểu cho chiến lực tối cao của hai tộc Thần Ma Côn Lôn Cảnh và A Đà Cảnh. Là đại biểu cho uy nghiêm và uy năng của tồn tại cấp Thần Hầu đám Tây Vương Mẫu, Tộc trưởng Khoa Phụ Thần Tộc, A Thác Thiên Chủ… tương đương với một lần va chạm giữa những tồn tại khủng bố này.

Không nói những tồn tại này thắng bại như thế nào, ai mạnh ai yếu, chỉ nói đám cường giả bọn Chung Nhạc, Thường Khanh này. Bọn họ mặc kệ là có Sắc lệnh, Thánh lệnh bảo hộ hay không, hết thảy cũng sẽ bị uy năng Thần Ma khủng bố gạt bỏ. Tuyệt đối không một người nào có thể may mắn còn sống sót nữa.

- Chẳng lẽ tất cả mọi người đều phải chết sạch sẽ hết sao?

Thiếu niên Thiên Ngô đau khổ kêu lên.