Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 294: Xá Nữ Thiên Ma (2)




Thanh âm này vừa mới vang lên, liền thấy thanh kiếm vũ trong tay nàng đột nhiên đại phóng kim quang, từ độ dài ba thước hóa thành một thanh cự kiếm trăm trượng. Một kiếm chém xuống, nắm tay của Xá Nữ Thiên Ma nhất thời nứt vỡ. Nắm tay tách làm hai mảnh, từ hai bên người nàng sượt qua, hung hăng oanh kích lên Kiếm Môn sau lưng nàng, chấn cho Kiếm Môn nứt vỡ, từng khỏa kiếm hoàn bay ngược về phía sau.

Mà cây kim kiếm bằng vũ trăm trượng kia thì cắt thẳng vào lồng ngực Xá Nữ Thiên Ma. Hai nàng Ma nữ tránh né không kịp, bị một kiếm chém giết, thi thể từ trên lồng ngực Xá Nữ Thiên Ma rớt thẳng xuống dưới.

Kiếm Môn của Khâu Cấm Nhi trúng phải trọng kích, nhịn không được phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt càng thêm tái nhợt, nhưng trong lòng thì vừa mừng vừa sợ. Nàng vội vàng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Chung Nhạc trên chiếc xe lăn gỗ đã tỉnh lại, hữu khí vô lực ngồi trên chiếc xe lăn.

- Sư ca!

Chung Nhạc miễn cưỡng cười một tiếng, trên mặt vẫn không có một chút huyết sắc nào, ho khan nói:

- Sư muội, khổ cực ngươi rồi…

Khâu Cấm Nhi lau đi vệt máu trên khóe miệng, ngọt ngào cười nói:

- Không khổ cực! Một chút cũng không khổ cực!

Nàng nghĩ tới những tao ngộ trong một ngày qua, không ngừng hoảng sợ chạy trối chết, không có ai bên cạnh, liều mạng lẩn trốn, vành mắt nhất thời không khỏi đỏ lên, vội vàng nhịn xuống nước mắt, quay đầu lại nghiêm túc chuẩn bị đối địch.

Hơn mười nàng Ma nữ kia vừa sợ vừa giận, thôi động Xá Nữ Thiên Ma một lần nữa đánh tới. Một nàng Ma nữ cao giọng nói:

- Ma Phi nương nương, vì sao ngươi còn chưa ra tay?

Thiên Ma Phi từ đầu đến giờ vẫn luôn chưa xuất thủ, cho dù là lúc bị Khâu Cấm Nhi kéo vào trong Kiếm trận, nàng cũng chỉ là thân hình lóe lên, tránh né công kích, cũng không tham dự vào chiến cuộc. Nếu nàng xuất thủ, Khâu Cấm Nhi đã bị bại càng sớm hơn, càng nhanh hơn.

Trong lòng Khâu Cấm Nhi không khỏi trở nên khẩn trương, kiếm hoàn một lần nữa bay trở về, lại hóa thành một tòa Kiếm Môn. Nàng giấu Chung Nhạc vào bên trong Kiếm Môn, lại huy kiếm chém giết với Xá Nữ Thiên Ma.

Lần này, đám Ma nữ kia đã có đề phòng, không mạnh mẽ đón đỡ kim kiếm bằng vũ nữa, mà là thi triển thần thông từ xa oanh kích lên kim kiếm bằng vũ, chấn cho thân thể Khâu Cấm Nhi không ngừng rung động, lại nhịn không được phun ra một ngụm máu tươi.

Chung Nhạc xụi lơ vô lực ngồi trên chiếc xe lăn gỗ, không ngừng ho khan, mỉm cười nói:

- Thiên Ma Phi, chúng ta làm cuộc giao dịch như thế nào?

Ánh mắt Thiên Ma Phi chớp động, cười duyên hỏi:

- Giao dịch như thế nào?

- Hôm nay ngươi giúp ta giết chết đồng bạn của ngươi, tương lai ta giúp ngươi giết chết trượng phu Ma Thánh của ngươi! Giao dịch này như thế nào?

Ánh mắt Thiên Ma Phi sáng ngời, cười ha hả, nói:

- Ngươi muốn giết trượng phu của người ta, chẳng phải người ta sẽ trở thành tiểu quả phụ sao? Người ta làm sao có thể đồng ý giao dịch này đây? Hơn nữa, ngươi cũng chưa chắc có thể sống sót rời khỏi Nam Hoang. Nếu lần này ngươi chết ở Nam Hoang, ta chẳng phải là thua thiệt lớn rồi sao?

Chung Nhạc thản nhiên nói:

- Giết ta đối với ngươi có chỗ tốt gì? Huống chi hiện tại ta đã tỉnh, các ngươi chưa chắc đã có thể giết được ta, thậm chí nói không chừng ngay cả ngươi cũng sẽ chết trong tay ta. Ta nghịch khai năm luân, sớm muộn gì cũng thành Thần, chỉ có ta mới có thể giết chết trượng phu ngươi. Nếu ngươi muốn giết chết Ma Thánh, ta chính là hy vọng duy nhất của ngươi, không phải sao?

Thiên Ma Phi nhìn chằm chằm hắn một hồi, ánh mắt giống như rắn độc đang tập trung con mồi, đột nhiên cười nói:

- Ngươi làm sao biết ta muốn giết trượng phu ta?

Lồng ngực Chung Nhạc giống như cái túi khí bị thủng vậy, không ngừng phập phồng, ho khan nói:

- Một nữ tử xuất sắc, tâm cao khí ngạo như ngươi vậy, làm sao có thể cam tâm gả cho một kẻ đã chết? Hơn nữa còn là làm tiểu thiếp? Bất quá, nếu Ma Thánh phục sinh, ngươi lại không thể giết được hắn. Cho dù hắn chưa phục sinh, ngươi cũng đã giết không được hắn. Chỉ có thể liên thủ với ta, mượn ta cái ngoại viện này mới có thể giết chết được hắn. Giao dịch ngày hôm nay, chỉ có ta, ngươi và sư muội ta biết rõ, những người khác nhất định đều phải chết. Nếu ngươi đáp ứng giao dịch này, liền có thể động thủ rồi!

Thiên Ma Phi phất ống tay áo, từng cây từng cây ngân châm bắn thẳng ra, từ sau lưng Xá Nữ Thiên Ma bắn vào. Đám Ma nữ đứng trên ngực Xá Nữ Thiên Ma kia còn chưa kịp phản ứng, đã thấy một đám ngân châm từ phía sau xuyên thấu cái đầu của các nàng. Sắc mặt đám Ma nữ này nhất thời cháy đen, Thức hải trong đầu khô cạn, Nguyên thần bị hút vào trong ngân châm, nhục thân trong khoảnh khắc hóa thành nước mủ.

Thiên Ma Phi thu hồi ngân châm, xoay người rời khỏi, phiêu nhiên bỏ đi, tiếng cười khanh khách vang vọng:

- Chung Sơn thị, đừng quên ước hẹn ngày hôm nay! Bằng không, tương lai ta sẽ cùng với trượng phu ta tới giết ngươi!

Lúc này Xá Nữ Thiên Ma mới ầm ầm đổ nát, từng tôn từng tôn Ma Thần Tượng từ giữa không trung rơi thẳng xuống đất.

Khâu Cấm Nhi thở phào nhẹ nhõm, đang muốn xoay người lại, đột nhiên thân hình lảo đảo, khó có thể chế trụ thương thế, cùng với Chung Nhạc từ giữa không trung rơi thẳng xuống dưới.

Tới thời điểm sắp sửa rơi xuống đất, nàng mới miễn cưỡng tụ tập một tia pháp lực. Dưới mặt đất trùng trùng điệp điệp thanh đằng tung bay sinh trưởng, đón lấy thân hình đang rơi xuống của nàng và Chung Nhạc.

- Nhật Nguyệt Bảo Chiếu!

Khâu Cấm Nhi khẽ giãy dụa đứng dậy, một nhật một nguyệt tuôn xuất hiện, không ngừng xoay tròn xung quanh nàng, soi sáng nhục thân Nguyên thần, khiến cho thương thế thoáng bình phục lại một chút, lại đẩy Chung Nhạc tiếp tục lên đường.