Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 2314: Trí tuệ tề thiên (1)




Sắc mặt Mặc Ẩn khẽ biến, ánh mắt đảo quét về phía đám Đại Đế vừa mới suất lĩnh binh mã chạy tới kia. Chỉ thấy trong đám Đại Đế này cũng không thiếu thân ảnh quen thuộc. Ngoại trừ một đám Tân Đế ra, khuôn mặt quen thuộc tự nhiên chính là đám Đại Đế biên giới của Hoàng Triều.

Đám Đại Đế này vậy mà đã đầu phục vào Thiên, mà Vân Quyển Thư và Thiên Ti nương nương lại không đạt được bất cứ tin tức gì. Có thể thấy được là Thiên đã mê muội Thiên cơ, khiến cho Vân Quyển Thư và Thiên Ti nương nương không thể tính ra bất kỳ cái gì, không chiếm được bất luận tin tức gì.

Mà đáng sợ nhất vẫn chưa phải là đám Đại Đế đã dựng cờ tạo phản này.

Mặc Ẩn quay đầu lại, nhìn về phía vô số đại quân Thần Ma mà chính mình suất lĩnh tới kia. Đáng sợ nhất chính là đám Đại Đế ẩn giấu trong đại quân của chính mình, vẫn chưa bộc lộ ra kia.

Thiên vô cùng giảo hoạt, nhất định sẽ mai phục nội gian trong đám Đại Đế này. Hiện tại Mặc Ẩn thống lĩnh đại quân, vẫn chưa giao chiến, đám nội gian này vẫn tiếp tục ẩn giấu, tạm thời cũng không tạo thành cho hắn bao nhiêu nhiễu loạn. Nhưng chỉ cần chiến sự mở ra, Mặc Ẩn cần điều động toàn cục. Thời điểm này, nội gian đột nhiên bạo phát, vậy thì không phải là chuyện đùa, nhắm thẳng vào tử huyệt của hắn.

Nếu trận chiến này thua rồi, vậy thật sự là binh bại như núi đổ. Hắn thân tử chỉ là chuyện nhỏ, chỉ sợ uy nghiêm của Hoàng Triều cũng sẽ quét rác, không còn tồn tại.

Không chỉ như vậy, Mặc Ẩn còn ngay lập tức nghĩ tới, trong đám Đại Đế dưới trướng Cửu Hoàng thị có phải cũng có nội gian của Thiên hay không?

Nếu là như vậy, chỉ sợ tính mạng của Cửu Hoàng thị cũng sớm đã bị Thiên nắm giữ trong tay.

Còn nữa, trong sáu mươi bốn Thần thành tám Thần quan, không biết cũng có bị Thiên an bày nội gian vào không?

Thiên đã mê muội Thiên cơ, lừa gạt được Vân Quyển Thư và Thiên Ti nương nương, thủ đoạn quả thật hơn người.

Nếu Càn Đô Thần Vương không bị Thiên thôn phệ, vậy Càn Đô khẳng định có thể phát hiện ra chuyện này. Tạo nghệ của hắn trên phương diện Thiên cơ còn vượt qua Thiên rất nhiều, chỉ là Càn Đô đã chết, hơn nữa còn bị Thiên thôn phệ. Thiên đã chưởng khống được Tiên Thiên Thiên Đạo, tạo nghệ trên phương diện này đã không ai có thể địch nổi.

Lần này, Thiên đã chuẩn bị vô cùng đầy đủ.

- Chư quân đều là trọng thần của Hoàng Triều, lại không tuân thủ đạo quân thần, dựng cờ tạo phản, các ngươi có thể được chỗ tốt gì?

Mặc Ẩn nhìn về phía từng vị từng vị Đại Đế tạo phản kia, lạnh nhạt nói:

- Cho dù Hách Liên Khuê Ngọc có leo lên Đế vị, đã làm Thiên Đế, các ngươi có thể được cái gì?

Một vị Đại Đế cao giọng nói:

- Phương pháp nghịch chuyển Tiên Thiên! Ít nhất cũng có thể đoạt được Bỉ Ngạn Hoa, trùng kiến Hư Không Giới. Mặc tướng, năm xưa Thái Hoàng chủ trì Đại hội Chư Đế tương lai, cùng với chúng ta nghiên cứu và thảo luận Thất Đạo Luân Hồi. Chính là nhờ có chúng ta tương trợ, Thái Hoàng và Đạo Tôn mới có thể trong thời gian một ngàn năm ngắn ngủi xác lập Thất Đạo Luân Hồi. Thái Hoàng có thể nghịch chuyển Tiên Thiên, chúng ta hẳn là cũng có đại công a? Hiện tại Thái Hoàng lại độc chiếm thành quả, không truyền thụ công pháp ra ngoài. Hắn đã mục nát rồi, không xứng ngồi trên Đế vị này nữa!

Lại có một vị Nữ Đế nói:

- Mặc tướng, Thái Hoàng có tư tâm, không truyền thụ công pháp ngược lại cũng thôi đi, nhưng sao cũng không xây dựng lại Hư Không Giới? Chúng ta chưa chắc đã có thể trường sinh, không xây dựng lại Hư Không Giới, ngay cả đường lui của chúng ta cũng đã mất. Chẳng phải là bức chúng ta tạo phản sao? Chúng ta cũng không phải là muốn tạo phản, mà là hành động bất đắc dĩ mà thôi!

Mặc Ẩn hừ lạnh một tiếng, lạnh nhạt nói:

- Bệ hạ không truyền thụ, là lo lắng sau khi các ngươi trở thành Tiên Thiên Thần Ma, sẽ đồng dạng trở nên mục nát giống như đám Thần Vương kia. Hơn nữa, cho dù có truyền thụ, các ngươi ai có thể học được?

Một vị Đại Đế cười hắc hắc, nói:

- Chúng ta còn chưa mục nát, thì Bệ hạ cũng đã mục nát trước rồi, lại muốn thay đổi Kỷ nguyên Thần Kỷ, lập một Kỷ nguyên mới! Hắn là Tiên Thiên Thần, đã trường sinh bất tử, vĩnh viễn ngồi trên Đế vị, độc chiếm thiên hạ mà không phải là có công với thiên hạ, tự nhiên là mỗi người đều có quyền tru diệt!

Mặc Ẩn mỉm cười, nói:

- Ngươi cũng vì bảo vị Thiên Đế? Nói cho cùng, lý do các ngươi tạo phản cũng là vì tư dục của bản thân mà thôi, đừng vội thiếp vàng lên trên mặt chính mình, nói cái gì công đạo công chính, nói cái gì Thái Hoàng tư tâm!

Hắn nghiêm nghị nói:

- Năm xưa Bệ hạ khởi sự khởi nghĩa, trước là vì đại nghĩa chủng tộc, vì để chấn hưng Nhân Tộc và Phục Hy! Về sau là vì thiên hạ thương sinh, là vì sinh linh Hậu Thiên không bị Tiên Thiên Thần Ma nô dịch, tùy tiện đồ sát. Lý niệm của Bệ hạ tốt hơn các ngươi ngàn vạn lần! Sau khi Bệ hạ xưng Đế, tru diệt Tiên Thiên Thần Vương, diệt trừ Tiên Thiên Thần Ma, khai Luân Hồi, mở Thất đạo, thủ hộ chúng sinh, có công với thiên hạ, có công với thương sinh! Hành động ngày hôm nay của các ngươi, xách giày cho Bệ hạ, xứng không?

Hắn nhìn về phía Hách Liên Khuê Ngọc, cười lạnh một tiếng, nói:

- Hách Liên, ngươi xách giày cho Bệ hạ, xứng không?

Sắc mặt đám Đại Đế phản bội kia đại biến, trầm mặc không nói lời nào. Sắc mặt Hách Liên Khuê Ngọc không thay đổi, mỉm cười nói:

- Các tộc trên thế gian này đều là Tiên Thiên Thần Ma sinh dưỡng ra, tất cả chủng tộc xét tới cùng đều là con cháu của Tiên Thiên Thần Ma. Tiên Thiên Thần Ma chính là tổ tông của chúng ta. Bệ hạ giết tổ tông của chúng ta, Mặc tướng lại còn nói lẽ thẳng khí hùng tới như vậy, Khuê Ngọc thật sự bội phục! Bệ hạ thống hạ sát thủ với tổ tông chúng ta, không phải là vì chính mình có thể vĩnh viễn thống trị nô dịch chúng ta hay sao? Bởi vì chỉ có tổ tông của chúng ta mới có được thực lực lật đổ hắn. Đáng thương rất nhiều đạo hữu không biết dụng tâm hiểm ác của Thái Hoàng, vậy mà giúp hắn đối phó tổ tông của chúng ta, thật khiến cho ta tiếc hận a! Bất quá, thế gian kẻ nào không có lỗi? Hiện tại lạc đường biết quay lại cũng chưa muộn!

Phong Vô Kỵ không khỏi tán thán. Khẩu tài của Hách Liên Khuê Ngọc cũng không kém hắn chút nào, quả thật có thể chết nói thành sống, sống nói thành chết.

Vừa rồi, rất nhiều Đại Đế phản bội bị Mặc Ẩn nói cho trong lòng cũng có chút dao động, nhưng hiện tại đã kiên định lòng tạo phản, thậm chí nói không chừng còn có một vài Đại Đế dưới trướng Mặc Ẩn sẽ lựa chọn đầu nhập vào Hách Liên Khuê Ngọc.

- Yêu ngôn hoặc chúng!

Sắc mặt Mặc Ẩn lạnh lùng nghiêm nghị, hạ lệnh đại quân xuất kích.

- Mặc Ẩn, ngươi bất quá chỉ là trí tuệ Hậu Thiên nho nhỏ, cũng xứng đối đầu với ta? Hôm nay ta sẽ không để cho người bên cạnh ngươi giết ngươi, mà sẽ để cho ngươi kiến thức một chút uy năng của Thiên đạo, ngươi mới có thể chết tâm phục khẩu phục!

Thiên khẽ mỉm cười, ngồi xếp bằng xuống. Vận dụng một đám Tiên Thiên Thiên Đạo Thiên Cơ, Thiên Nhãn, Thiên Toán, Thiên Tâm, Thiên Minh, Thiên Hư, Thiên Thực… vào trong chiến trường. Thiên Cơ mê muội khả năng suy diễn của đối phương đối với phe mình, Thiên Nhãn phát giác hư thực của đối phương, Thiên Toán có được năng lực thôi diễn cường đại không gì sánh được, Thiên Tâm bảo trì đạo tâm bản thân thông thấu, Thiên Minh chiếu rọi hết thảy chi tiết trên chiến trường, Thiên Hư tạo thành hư tượng hư huyễn cho đối phương, Thiên Thực lại tương hợp với Thiên Hư, hư hư thực thực biến hóa khó lường.

Thiên đích thân chủ chưởng chiến cuộc, hoàn toàn là hai phong cách khác biệt so với Phong Vô Kỵ. Sau khi thôn phệ ba tôn Thần Vương Càn Đô, Thiên Cơ và Thiên Huyền, trí tuệ của Thiên cũng đề thăng thật lớn, không gì sánh nổi.

Song phương điều động ức ngàn vạn Thần Ma, yêu cầu đối với trí tuệ cực cao, trong mỗi một cái nháy mắt đều có không biết bao nhiêu Thần Ma chết trận, chém giết vô cùng thảm liệt.

Trên trán Mặc Ẩn toát ra một tầng mồ hôi lạnh. Biên độ đề thăng trí tuệ của Thiên to lớn ngoài dự liệu của hắn, mang tới cho hắn áp lực khôn cùng. Năm xưa, trí tuệ hắn vẫn chưa đại thành, gặp phải Chung Nhạc, nhiều lần bị đánh bại, nhưng áp lực cũng không lớn như ngày hôm nay.

Khí Vận Đại Đạo của hắn đã đạt tới thành tựu hoàn mỹ, chỉ kém một bước sẽ tu thành Trí Tuệ Thất Đạo Luân Hồi. Bất quá, năng lực của hắn có hạn, không đủ để đạt tới trình độ Trí Tuệ Thất Đạo Luân Hồi. Hắn biết rõ thành bại hôm nay quan hệ tới xu hướng khí vận của Hoàng Triều, tuyệt đối không thể sơ sót.

Bất quá, Thiên thật sự quá cường đại, trên phương diện trí tuệ khiến cho hắn có một loại cảm giác khó có thể địch nổi, khiến cho hắn phải không ngừng đào sâu tiềm năng của chính mình để làm ra đối sách.

Tuy là chiến trường to lớn khôn cùng, thổi quét khắp các Tinh vực to to nhỏ nhỏ xung quanh, vô số Thần Ma và Đại Đế tham chiến vào trong đó, nhưng trận đại chiến này lại là cuộc chiến so đấu trí tuệ giữa hắn và Thiên, thôi phát tiềm năng của hắn tới cực hạn, khiến cho thần kinh căng thẳng như dây cung kéo chặt.

Mặc Ẩn ngồi trong trung quân, phân ra vô số phân thân, giám sát động tĩnh biến hóa của chiến trường. Từng mặt từng mặt đại kỳ tung bay khắp nơi, chỉ huy chiến trường. Lại có từng cây từng cây Đồ Đằng Thần Trụ không ngừng liên lạc tướng lĩnh các lộ đại quân Thần Ma, chỉ điểm trận thế.

Hắn thậm chí ngay cả tướng lĩnh chư quân thi triển loại công pháp nào, sử dụng loại thần thông nào, tế khởi loại Thần binh nào cũng đều nhất nhất hạ đạt, lớn nhỏ đều không bỏ sót. Nhưng cho dù là vậy, cũng khó có thể đối địch lại với Thiên.

Hắn phân tâm quá nhiều, tiêu hao tinh thần quá mức, nhưng lại không thể không làm.

Đại quân của Mặc Ẩn liên tiếp bại lui, từng tòa từng tòa trận thế của phe mình nhao nhao bị công phá. Nhưng tiềm lực của hắn nhìn như đã cạn kiệt, lại từng lần từng lần phát huy vượt bậc, giải cứu toàn cục khỏi nguy nan, khiến cho người ta líu lưỡi không thôi.

- Mặc Ẩn không tầm thường, trí tuệ tề thiên a!

Thiên nhìn thấy một chi kỳ binh của Mặc Ẩn tập kích bất ngờ, cứu ra đám người Hiếu Văn Đế, Công chúa Băng Xuyên trong Tinh vực Quảng Hàn, cũng không khỏi tán thán, nói:

- Sinh linh Hậu Thiên có thể có trí tuệ thông suốt tới trình độ này, thật sự rất cao a! Chỉ là đáng tiếc rồi!