Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 2200: Bí mật (1)




- Luân Hồi Hải không phục chế được Tiên Thiên Quả Thụ, cho nên ta tuyệt sẽ không chém lầm!

Chung Nhạc thu đao, nhàn nhạt nói một câu. Đại đạo Luân Hồi còn có rất nhiều địa phương chưa biết, nhưng lại có thể phục chế được những cường giả cấp bậc như bọn họ, không khỏi quá không thể tưởng tượng nổi, quá rợn cả người rồi!

Phải biết rằng đám người bọn họ đều là tồn tại tiếp cận Đạo Thần hoặc là Cấu thân của Đạo Thần, ngay cả những tồn tại cường đại như vậy cũng có thể bị Luân Hồi Hải phục chế, quả thật khiến cho bọn họ luống cuống tay chân.

Bất quá, Luân Hồi Hải có thể phục chế được bọn họ, nhưng lại không phục chế được Tiên Thiên Linh Căn. Tiên Thiên Quả Thụ chính là một trong Cửu Đại Linh Căn thời điểm ban đầu lúc vũ trụ mở ra, nếu ngay cả Cửu Đại Linh Căn cũng có thể phục chế ra, vậy Chung Nhạc tình nguyện để cho nó phỏng chế ra hàng trăm hàng ngàn gốc, mỗi người một gốc.

Nếu đã không phục chế được, vậy Tiên Thiên Quả Thụ bị chém đứt chính là giả, tiểu long Lôi Trạch trên cây cũng là giả, bị hắn một đao chém rơi đầu cũng sẽ không sai lầm.

- Đại đạo Luân Hồi không có khả năng bao quát được hết thảy của chúng ta! Nếu Luân Hồi thật sự có thể bao quát được hết thảy, chưởng khống được hết thảy, vậy chúng ta còn cần tu luyện làm gì nữa? Trực tiếp Luân Hồi là được! Chém!

Sau đầu Chung Nhạc đột nhiên xuất hiện bảy đạo quang luân xoay tròn, Quá Khứ Vị Lai Kinh khởi động, bảy vị Thiên Đế từ trong bảy đạo quang luân nhảy ra, một kích hợp lực với Chung Nhạc, chém chết chính mình đối diện, cực kỳ quả đoán lưu loát.

Chung Nhạc Luân Hồi đối diện chính là sinh ra từ phiến Luân Hồi Hải này, tu vi thực lực cơ hồ giống hắn như đúc, nhưng Đại đạo Luân Hồi cũng có chỗ thiếu hụt, không thể bao quát hết thảy mọi thành tựu của hắn.

Đầu tiên chính là thân thể Tiên Thiên Thần Ma. Chung Nhạc nghịch chuyển Tiên Thiên, hao phí không biết bao nhiêu tâm tư, bao nhiêu trí tuệ, dùng hết không biết bao nhiêu bảo vật, mời tới không biết bao nhiêu cường giả trợ trận. Những thứ này, chỉ dựa vào Luân Hồi Hải căn bản là không thể làm được.

Không chỉ như vậy, Quá Khứ Vị Lai Kinh của hắn lại càng thần kỳ hơn, ảo diệu cao thâm, thần bí khó lường, Luân Hồi Hải này không thể nào lấy ra được tương lai, không thể luyện thành môn công pháp thần thông này của hắn.

Chung Nhạc giết chết thân Luân Hồi của chính mình. Mà ở bên kia, Thất Đạo Luân Hồi sau đầu Phong Hiếu Trung xoay tròn, trong chớp mắt tinh không trải rộng, Tinh hà chảy dài, trong Tinh hà mơ hồ xuất hiện hình ảnh một gã nam tử trung niên từ trong núi thây biển máu moi ra một đứa bé trai.

- Thần Túc Thất Đạo Luân Hồi, ký ức sự kiên trì của cả đời ta! Thứ khiến cho ta trở thành Phong Đạo Tôn như hiện tại, không phải là lòng cầu đạo của ta, mà là đứa con trai đã kéo ta trở về, đã gọi trở lại nhân tính của ta!

Phong Hiếu Trung xoắn nát chính mình đối diện, lạnh nhạt nói:

- Nhưng ngươi hoàn toàn không hiểu! Ngươi không có Hoài Ngọc bên cạnh…

Chung Nhạc thu hồi Thân tương lai Thân quá khứ của chính mình, nhìn về phía những trận chiến còn lại. Cũng không lâu lắm, Hoa Tư nương nương đã đánh chết một cái chính mình khác, Càn Đô Thần Vương cũng đánh chết một vị Càn Đô khác. Mà trận chiến giữa Thần Hậu nương nương và thân Luân Hồi của chính mình vẫn chưa phân ra thắng bại.

Hai vị Thần Hậu nương nương đều tế khởi Linh căn Tử Trúc, thân hình phiêu hốt giao thoa, tốc độ công kích cực nhanh. Một vị Thần Hậu nương nương trong đó đã chiếm thượng phong.

Đám người Chung Nhạc nhìn tới mức hoa cả mắt. Tiểu Long Quy Tương Vương trên bả vai Chung Nhạc hưng phấn nói:

- Xem ra, Thần Hậu nương nương sắp thắng rồi…

- Không! Là sắp thua rồi!

Hoa Tư nương nương đột nhiên nói:

- Nàng sắp sửa bị sản vật Luân Hồi giết chết!

Đám người nhất thời ngẩn ra:

- Thần Hậu nương nương sắp bại sao?

- Nàng là Cấu thân, mà đối phương chính là chân thân trong Luân Hồi!

Hoa Tư nương nương đột nhiên xuất thủ, liên thủ với một vị Thần Hậu nương nương trong đó, song xà tạo thành vòng tròn, giảo sát một vị Thần Hậu nương nương còn lại, sau đó vươn tay đoạt lấy cây Linh căn Tử Trúc trong tay thi thể vị Thần Hậu kia, dùng sức chà một cái. Cây Linh căn Tử Trúc lập tức vỡ nát, cười lạnh một tiếng, nói:

- Cấu thân là đồ dơ bẩn do chân thân lột xuống, phương diện thực lực quả thật yếu hơn chân thân một chút! Cái sản vật Luân Hồi này nghĩ muốn lừa gạt ta, nằm mơ!

Trong lòng Chung Nhạc thầm khen một tiếng. Tâm tư Hoa Tư nương nương quả thật vô cùng tinh tế, thông minh hơn người.

Phiến Luân Hồi Hải này tự bình tĩnh trở lại, sương mù phía trước vẫn như cũ tầng tầng lớp lớp. Bất quá, dựa vào cảm ứng của bọn họ đối với Thánh địa Luân Hồi, cũng không tới mức lệch khỏi phương hướng.

Đột nhiên, phía trước chợt truyền tới thanh âm huyên náo. Chỉ thấy một con Tiểu Ô Nha đang lúc tranh cãi ầm ĩ với một con Tiểu Cửu Đầu Phượng Hoàng. Tiếp theo, một cây đại thụ sừng sững xuất hiện. Chỉ thấy một tôn Cự nhân vô song tay nâng Sinh Mệnh Cổ Thụ nguy nga vượt biển tiến về phía trước, nước biển còn chưa dâng tới phần eo của hắn.

Trên bàn tay tôn Cự nhân vô song kia còn đứng rất nhiều Thần Vương.

- Đại Tư Mệnh!

Tiểu long Lôi Trạch kêu lên:

- Bọn họ là người thật hay là sản vật Luân Hồi? Phục Hy thị, mau giấu ta đi a! Ta cũng không muốn đám lão đối đầu này nhìn thấy bộ dáng hiện tại của ta!

Chung Nhạc mỉm cười, nói:

- Bọn họ là giả! Đại Tư Mệnh hẳn cũng đã tới Luân Hồi Hải, hẳn cũng đã bị Luân Hồi Hải phục chế!

- Sao ngươi biết bọn họ là giả?

Ngữ khí Tiểu long Lôi Trạch không tin, nói:

- Ta đã đấu với hắn cả trăm ức năm, cũng không nhìn ra được. Ngươi có thể nhìn ra được sao?

- Ta đã từng chém Đại Tư Mệnh một đao!

Chung Nhạc mỉm cười, nói:

- Một đao kia vẫn còn lưu lại trong cơ thể Đại Tư Mệnh! Mà trong cơ thể gã Đại Tư Mệnh này lại không có một đao kia của ta, cho nên hắn tất nhiên là giả!

- Ngay cả Đại Tư Mệnh cũng có thể Luân Hồi, cũng có thể phục chế! Chẳng lẽ tôn Luân Hồi Thánh Vương này vừa mới xuất thế liền vô địch rồi sao?

Cặp mày Hoa Tư nương nương nhíu chặt, thấp giọng lẩm bẩm.

- Bệ hạ!

Vị Đại Tư Mệnh kia đột nhiên nhìn về phía Chung Nhạc, thanh âm chợt ầm ầm chấn động, lạnh lùng nói:

- Ta đối với Bệ hạ một mảnh chân thành, nhưng Bệ hạ lại muốn ám toán ta! Hôm nay ta không thể không đòi Bệ hạ một cái công đạo a!