Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1971: Hảo thần thông (1)




Ba tôn Thần Vương bắt đầu cãi nhau chí chóe. Táng Linh Thần Vương cãi không lại hai tiểu hài tử, đột nhiên bộc phát hung bạo, giết về phía hai tiểu hài tử. Thiên Cơ Thiên Huyền tự nhiên không chịu thiệt thòi, lập tức hoàn thủ. Ba tôn Thần Vương lập tức giết tới trời long đất lở.

Tâm niệm Chung Nhạc khẽ động, đệ nhất sát trận của Tổ Đình khởi động, dịch chuyển ba tôn Thần Vương vào trong một tòa sát trận, mặc cho bọn họ đấu đá ở trong đó.

Đám người một trận dở khóc dở cười. Bất quá, nhìn thấy chiến lực của ba tôn Thần Vương này, ai nấy cũng đều líu lưỡi không thôi.

Táng Linh Thần Vương ngược lại thì cũng thôi, mọi người đều đã từng kiến thức qua chiến lực của hắn, chính là nhân tài kiệt xuất trong Đế cảnh, có thể nói là tồn tại có chiến lực mạnh nhất trong Tổ Đình.

Mà chiến lực của hai tiểu hài tử mình mặc yếm đỏ kia vậy mà cũng không thua kém Táng Linh Thần Vương bao nhiêu. Hai tiểu hài tử này tay không tấc sắt đón đỡ thần thông của Táng Linh Thần Vương, mặc cho Táng Linh Thần Vương thi triển ra Táng Địa Thập Trọng Thiên, cũng không áp chế được tu vi của bọn họ.

Hai tiểu hài tử hợp lực vây công Táng Linh Thần Vương, khiến cho Táng Linh Thần Vương chỉ có thể rơi vào thế thủ, không thể đột phá vòng vây của bọn họ, vô cùng bị động.

Ba tôn Thần Vương này đều là tồn tại vô cùng cổ lão, sinh ra từ Thời đại Hỏa Kỷ Viễn Cổ. Hai tôn Thần Vương Thiên Cơ Thiên Huyền lại càng là tại Thời đại Hỏa Kỷ sơ khai cũng đã sinh ra. Bất quá, bọn họ một người là móc phân mười vạn năm, hai người còn lại thì trên người chỉ mặc một cái yếm đỏ, ngôn hành cử chỉ đều mười phần quái dị.

- Tổ Đình chúng ta có thêm hai tôn Thần Vương này, quả nhiên là như hổ thêm cánh, phòng thủ kiên cố!

Âm Phần Huyên mỉm cười, nói:

- Phu quân mời được hai tôn Thần Vương này từ chỗ nào vậy?

Chung Nhạc giải thích một phen, nói:

- Có thêm hai tôn Thần Vương Thiên Cơ và Thiên Huyền này, thực lực của Tổ Đình ta sẽ càng tăng nhiều. Bất quá, với lực lượng hiện tại của Tổ Đình, chỉ có thể miễn cưỡng tự bảo vệ mình, muốn lại mở rộng lãnh địa, đã khó càng thêm khó!

Hắn nhìn thế cục vô cùng thấu triệt. Tổ Đình hiện tại cũng chỉ là hoa trong kính, trăng trong nước, có thể chống lại Tiên Thiên Thần Đế và Tiên Thiên Ma Đế, nhưng nếu đám Thần Vương ẩn cư kia cùng nhau xuất hiện, hoặc là Đạo Thần hạ giới, vậy Tổ Đình tất bị công phá.

Cố thủ Tổ Đình, cũng không có bao nhiêu thành tựu.

Khiến cho Chung Nhạc lo lắng chính là, mặc dù Lôi Trạch thị đã phái Trác Long Cửu Tử tới, Hoa Tư thị cũng đã phái Hoa Thiến Mân tới, nhưng Trác Long và Thần Hậu nương nương cũng không có quang minh chính đại nói là sẽ ủng hộ hắn.

Cái này nói rõ, Trác Long và Thần Hậu nương nương còn chưa xem trọng đối với thực lực và thế lực trước mắt của Chung Nhạc, vẫn cho rằng hắn không có bất kỳ hy vọng chiến thắng nào.

Cũng tức là nói, Tổ Đình nhìn như vững chắc, nhưng thật ra không chút vững chắc, bất cứ lúc nào cũng có khả năng sẽ bị công phá. Cho nên Lôi Trạch thị và Hoa Tư thị mới không áp toàn bộ lực lượng của chính mình lên trên người Chung Nhạc.

- Ta nhất định sẽ khiến cho Hoa Tư thị và Lôi Trạch thị toàn lực ủng hộ ta! Chỉ là… còn cần thời gian!

Chung Nhạc thôi động đệ nhất sát trận của Tổ Đình, tách ba tôn Thần Vương đang lúc giao chiến ra, nói:

- Ta chuẩn bị đi bái phỏng những Thần Vương khác! Táng Linh Thần Vương, ngươi đi theo ta! Các ngươi cũng đi theo ta!

Ba tôn Thần Vương nhao nhao lên thuyền, Chung Nhạc tế khởi Thiên Dực Cổ Thuyền, ngàn cánh chấn động, bay về phía phương xa.

Thời điểm Tiên Thiên Thần Đao tách ra Thần đạo và Ma đạo của Vũ trụ Cổ lão, hắn đã cảm giác được trong Vũ trụ Cổ lão có rất nhiều địa phương dị thường, hẳn là địa phương ẩn cư của các Thần Vương.

Mà ở trong phạm vi lãnh địa của hắn, hẳn là có mười một địa phương. Thiên ngoại Thiên Động ngoại Động của Càn Đô Thần Vương chỉ là một cái trong số đó.

Ngoài ra còn có một địa phương cách Vị Tế Thành gần nhất.

Vị Tế là một trong sáu mươi bốn quẻ của Bát Quái, Hồn Đôn Vũ chính là đang trấn thủ nơi này, thống trị các Tinh vực to to nhỏ nhỏ ở phụ cận. Hiện tại nhân thủ Chung Nhạc không đủ, cho nên chỉ đành để cho Hồn Đôn Vũ cầm binh, trấn thủ nơi này.

Thiên Dực Cổ Thuyền vừa bay tới Vị Tế Thành, Hồn Đôn Vũ đã vội vàng ra nghênh đón, oán giận nói:

- Thừa Tướng, Lão tổ tông nhà ta là để cho ta tới quan sát ngươi. Hiện tại ngược lại tốt rồi, ngươi lại để cho ta cầm binh, đã mất đi rất nhiều cơ hội tốt quan sát ngươi!

Chung Nhạc ngẩng đầu quan sát Vị Tế Thành. Chỉ thấy tòa Thần thành này được Hồn Đôn Vũ thống trị ngay ngắn rõ ràng. Rất nhiều Thần Tộc và Ma Tộc dung nhập vào dưới sự che chở của Vị Tế Thành. Hồn Đôn Vũ lại lựa chọn những nhân vật siêu quần bạt tụy từ trong các Thần Tộc Ma Tộc này, bổ sung vào quân đội, bổ khuyết quân lực.

- Vũ sư huynh bình tĩnh chớ nóng! Hiện tại binh lực Tổ Đình không đủ, chỉ có cường giả như ngươi trấn thủ nơi này, ta mới sẽ yên tâm!

Chung Nhạc đối với hắn cũng có chút áy náy. Hồn Đôn Vũ từng giúp qua hắn không ít việc, mà hắn lại còn suy nghĩ làm cách nào dụ dỗ Hỗn Độn thị.

- Vũ sư huynh, gần đây không có chiến sự, ta dự định đi bái phỏng mấy tôn Thần Vương. Nếu ngươi cũng rảnh rỗi vô sự, vậy liền đi cùng ta a!

Chung Nhạc mỉm cười, nói.

Hồn Đôn Vũ nhất thời đại hỉ, vội vàng ném Phù Tang Chi xuống, biến thành Phù Tang Thần Thụ bảo vệ Vị Tế Thành, bản thân thì leo lên Cổ thuyền, mỉm cười nói:

- Ta đã sớm muốn ra ngoài đi dạo một chút rồi. Đây là con trai của ngươi à? Thật là khả ái!

Hồn Đôn Vũ nhìn thấy hai tôn Thần Vương, không khỏi tán thán, nói:

- Là do Nguyệt Thần sinh à? Quả nhiên là giống mẹ hơn một chút! Thừa Tướng, ngươi tốt xấu gì cũng cho bọn họ mặc một cái quần, sao lại để mông trần chạy loạn ra ngoài như vậy!

Thiên Cơ Thần Vương và Thiên Huyền Thần Vương nhất thời giận dữ, tức giận nhìn chằm chằm hắn.

Chung Nhạc ho khan một tiếng, giải thích:

- Đây là hai tôn Thần Vương Viễn Cổ của Thánh địa Càn Đô, không nên hiểu lầm!

Hồn Đôn Vũ bị dọa cho sợ hết hồn, vội vàng tạ tội với hai tôn Thần Vương. Hai tôn Thần Vương vẫn như cũ tức giận không thôi, không thèm để ý tới hắn.

Táng Linh Thần Vương thì lại dương dương đắc ý, cho rằng đã thắng bọn họ một bậc.

o0o