Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1760: Tịch Cốc (1)




Tiên Thiên Thần Đế trên danh nghĩa là Lão tổ tông của Thần Tộc thiên hạ, nhưng ở trong Vũ trụ Cổ lão, cũng không phải toàn bộ Thần Tộc đều nghe lời Tiên Thiên Thần Đế, như Thiên Lôi sai đâu đánh đó. Kim Ô Thần Đế chiếm cứ Thánh địa Thang Cốc, đã có không ít Thần Tộc đầu nhập vào Kim Ô thị, thậm chí càng ngày càng thịnh vương hơn, khiến cho lực thống trị của Tiên Thiên Thần Đế đối với Thần Tộc bị giảm xuống thật lớn.

Trận tranh đấu Đế cấp lần này, trực tiếp là tranh đấu giữa Kim Ô Thần Đế và Dương Hầu Ma Đế, đệ tử của Tiên Thiên Ma Đế, căn bản không liên quan gì tới Tiên Thiên Thần Đế, không ngờ lại có một vị Đại Đế đệ tử của Tiên Thiên Thần Đế tham gia vào trong này.

- Sắp sửa tới Tịch Cốc rồi!

Hai mắt thiếu niên đầu to Hình Thiên trợn trừng, ngữ khí kinh ngạc kêu lên:

- Kỳ quái! Ta có cảm giác vô cùng quen thuộc đối với địa phương này! Địa phương này còn đang kêu gọi ta nữa!

Hắn chính là Tinh hồn sinh ra từ trong đầu của Ma Thần Ba Tuần, mà Ba Tuần chính là Tiên Thiên Ma Thần sinh ra từ trong Tịch Cốc, vì vậy giữa Hình Thiên và Tịch Cốc cũng có một loại cảm ứng kỳ diệu. Nhất là càng tiếp cận Tịch Cốc, loại cảm ứng này sẽ càng lúc càng cường liệt hơn.

Chung Nhạc thôi phát tốc độ Thiên Dực Cổ Thuyền lên tới mức tận cùng. Chỉ thấy phía trước xuất hiện một phiến Tinh vực thật lớn. Phiến Tinh vực này cũng không xuất hiện trong ghi chép của Tinh đồ. Chung Nhạc đối chiếu với Tinh đồ, cũng không phát hiện tung tích của phiến Tinh vực này.

- Phiến Tinh vực này vô cùng trẻ tuổi a!

Trường Sinh Đế hết nhìn Đông tới nhìn Tây, quan sát từng khỏa từng khỏa ngôi sao nhanh như chớp trôi qua bên cạnh Thiên Dực Cổ Thuyền, nói:

- Bọn chúng sinh ra cách hiện tại chỉ chừng mấy chục vạn năm! Bất quá, chúng cũng không phải là ngôi sao do Đại năng tạo vật biến thành, mà là ngôi sao do thiên địa tự nhiên sinh ra, vô cùng kỳ quái!

- Tịch Cốc chính là ở nơi này! Ta đã cảm giác được!

Hình Thiên đột nhiên trở nên hưng phấn, để Chung Nhạc dừng Cổ thuyền lại, kêu lên:

- Không sai! Chính là ở nơi này! Kỳ quái! Ta rõ ràng là cảm ứng được nó, nhưng sao lại không thấy hình bóng?

- Đó là vì nơi này đã bị một vị tồn tại mạnh mẽ ẩn giấu đi!

Ánh mắt Trường Sinh Đế lóe lên, thần thức khủng bố tuôn trào ra bốn phía, quét qua từng tầng từng tầng không gian nơi này, trầm giọng nói:

- Tiên Thiên Thánh Địa thường thường đều sẽ sinh ra Tiên Thiên Thần Ma. Tiên Thiên Thần Ma cũng sẽ tận lực ẩn giấu đi Tiên Thiên Thánh Địa sinh ra chính mình, đề phòng bị cừu địch phát hiện. Tòa Thánh địa này chắc cũng đã bị Tiên Thiên Thần Ma ẩn giấu đi rồi!

Thần thức của hắn vô cùng mạnh mẽ, trong khoảnh khắc đã quét qua một lần cả chín tầng không gian, nhưng lại không có bất kỳ phát hiện gì.

Chung Nhạc khẽ nhíu mày. Lời nói của Trường Sinh Đế quả thật không sai. Tiên Thiên Thần Ma sinh ra từ trong Tiên Thiên Thánh Địa thường thường đều sẽ tận lực ẩn giấu đi Tiên Thiên Thánh Địa đã sinh ra chính mình. Nhưng Tiên Thiên Ma Thần sinh ra trong tòa Tịch Cốc này chính là Ba Tuần.

Mà Ba Tuần rõ ràng là đã chết, Hình Thiên do Tinh phách Tinh hồn của hắn biến thành liền ở ngay bên cạnh bọn họ, vậy kẻ ẩn giấu đi Tịch Cốc rốt cuộc là ai?

- Chẳng lẽ trong Tịch Cốc không chỉ sản sinh ra một tôn Tiên Thiên Thần Ma sao?

Trong lòng Chung Nhạc nhất thời nghiêm nghị, nếu là như vậy, sẽ có thể giải thích vì sao Tịch Cốc lại bị ẩn giấu. Bất quá, trong này còn có càng nhiều bí ẩn hơn.

Tôn Tiên Thiên Ma Thần này là ai? Tôn Tiên Thiên Thần Thánh đối ứng với hắn lại là ai?

Vì sao Ba Tuần chết trong tay Kẻ thừa kế Tân Hỏa đời trước, lại cũng không phục sinh từ trong Tịch Cốc?

Vì sao Tân Hỏa lại sau khi Kẻ thừa kế đời trước chết đi đã ngủ say suốt bảy mươi ba vạn năm đằng đẳng?

Trong trận chiến giữa Kẻ thừa kế đời trước với Ba Tuần, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Là sự tình gì đột phát khiến cho Tân Hỏa ngủ một giấc tới bảy mươi ba vạn năm? Thậm chí sau khi tỉnh lại cũng không nhớ ra là đã xảy ra chuyện gì?

- Tịch Cốc ẩn giấu quá nghiêm mật rồi!

Trường Sinh Đế khẽ nhíu mày, thu hồi thần thức, lắc đầu nói:

- Tồn tại che giấu Tịch Cốc cực kỳ đáng sợ! Thực lực chỉ sợ cũng không thua kém gì Tà Đế, Ma Đế! Hẳn cũng là một tôn Thần Vương Thái Cổ! Ta không thể nhìn ra được hắn đã giấu Tịch Cốc ở nơi nào!

- Muốn nhìn ra một vị tồn tại tiếp cận Đạo Thần ẩn giấu Tịch Cốc ở nơi nào quả thật cực kỳ khó khăn. Bất quá, đám người Kim Ô Thần Đế, Dương Hầu Ma Đế nhất định là một đường đại chiến đi tới nơi này, sau đó đụng vào trong Tịch Cốc. Bọn họ tất nhiên sẽ lưu lại vết tích! Tam Mục Thiên Đồng!

Chung Nhạc quát khẽ một tiếng, trên mi tâm hiện ra Thần Nhãn thứ ba. Thần quang do ba khỏa Thần Nhãn của hắn bắn ra dung hợp lại thành một. Những nơi Thần quang trong mắt hắn chiếu rọi tới, không gian ở trong Thần quang nhất thời trở nên không có bí mật gì đáng nói. Có thể nhìn thấy không gian tựa hồ đã biến thành vô số ô vuông, không ngừng phân nhỏ ra. Ngay cả tầng không gian thứ chín U Không cũng bị chiếu rọi hiện rõ ra chân tơ kẽ tóc.

Sau đó, sâu bên trong không gian hiện ra từng cái từng cái dấu chân, có trảo chim, có móng dê, còn có hai loại dấu chân kỳ quái, không biết là dấu chân của chủng tộc gì.

Chung Nhạc dọc theo dấu chân tiến về phía trước. Chỉ thấy đám dấu chân kia đi tới trước một khỏa Thái Dương đột nhiên biến mất không thấy đâu nữa.

- Đi!

Thiên Dực Cổ Thuyền gào thét lao thẳng về phía khỏa Thái Dương kia, ầm một tiếng đụng vào trong khỏa Thái Dương kia. Tốc độ của chiếc Cổ thuyền này cực nhanh, xuyên qua khỏa Thái Dương kia cũng chỉ là trong một cái nháy mắt. Nhưng Cổ thuyền sau khi xông vào khỏa Thái Dương kia lại không có đi ra.

Bên trong khỏa Thái Dương kia, một màn kỳ diệu xuất hiện. Càng bay vào trong, chiếc Cổ thuyền này càng trở nên nhỏ lại. Theo Cổ thuyền không ngừng thâm nhập, chiếc Cổ thuyền rốt cuộc đã nhỏ tới cực hạn. Bất quá, ở trong mắt bốn người trên thuyền, chiếc Cổ thuyền này cũng không có nhỏ đi, mà là khỏa Thái Dương này đang dần dần lớn lên, càng lúc càng lớn.

Bởi vì khỏa Thái Dương này đang không ngừng bành trướng, cho nên chiếc Cổ thuyền thủy chung cũng không thể lái xuyên qua khỏa Thái Dương này được.

- Kim Ô Thần Đế xông vào nơi này, nhất định là đã bị thương, dự định mượn khỏa Thái Dương này để khôi phục lại chiến lực, không ngờ lại rơi vào bẫy rập của đối phương, đi lạc vào địa phương mặt trời lặn. Đám người Dương Hầu Ma Đế nghĩ muốn giết hắn, bất quá, hắn chính là Tiên Thiên Thần, có thể mượn Thang Cốc phục sinh. Cho nên thế lực của Dương Hầu Ma Đế mới tấn công Thánh địa Thang Cốc, chiếm cứ nơi đó. Cho dù Kim Ô Thần Đế có phục sinh lại trong Thang Cốc, cũng sẽ rơi vào trong tay địch thủ!

Chung Nhạc trầm tư, nói:

- Trước mắt, mặc dù ta đã tiêu diệt sạch toàn bộ đám Ma Tộc vây khốn Thang Cốc, nhưng nếu đám người Dương Hầu Ma Đế giết chết Kim Ô Thần Đế, sẽ có thể rảnh tay xuất thủ công chiếm Thang Cốc. Với thực lực của Thang Cốc, căn bản không thể chống cự được bọn họ. Kim Ô Thần Đế vẫn là phải chết…

Hắn còn đang nghĩ ngợi, phía trước đột nhiên xuất hiện một mảnh không gian hạo hãn. Một địa phương khó có thể tưởng tượng xuất hiện trước mặt bọn họ. Một phiến Tinh hải thật lớn xoay tròn trước mặt bọn họ, trung tâm là một cái Hắc động thật lớn, vô số Thái Dương sắp sửa tử vong không biết từ chỗ nào tới, lần lượt bị hút vào trong cái Hắc động cự hình kia.

Hắc động thậm chí còn khiến cho Tinh hải vặn vẹo hõm xuống. Đứng ở góc độ này của bọn họ nhìn tới, lại giống như một mảnh thung lũng thật lớn.