Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1707: Ân huệ (2)




Lão đạo kia cũng không quay đầu lại, nói:

- Tu đạo của ta, ngươi mới tính là tiến vào cánh cửa trí tuệ nhập Đạo. Năm xưa tại thời kỳ Phục Mân Đạo Tôn, chính là ta đã giúp hắn sáng tạo ra ba bộ Trí Tuệ Thiên Thư!

Sắc mặt Tử Quang Quân Vương khẽ động, thất thanh nói:

- Ngươi là dư nghiệt tiền triều!

- Dư nghiệt tiền triều? Thẹn không dám nhận!

Lão đạo kia mỉm cười, nói:

- Ta cũng không phải là Phục Hy Thần Tộc! Phục Hy Thần Tộc quá kiên cường, kiên cường quá sẽ dễ gãy, khí vận quá cường thịnh sẽ dễ suy. Ta phát hiện khí vận của Phục Hy Thần Tộc sắp đổi, cho nên sớm thoát thân, làm kẻ tiêu dao. Bọn họ gọi ta là Tiêu Dao Đế! Hiện tại ta già rồi, muốn tìm một truyền nhân. Ngươi theo ta tu hành, ngàn năm sau, trong thế gian Chư Đế có một chỗ cho ngươi đặt chân!

Tử Quang Quân Vương định thần trở lại, khom người nói:

- Tiền bối, vãn bối muốn giúp Mục Tiên Thiên đoạt được Đế vị, chỉ sợ không rảnh đi theo tiền bối! Đợi tới lúc vãn bối giúp Mục Tiên Thiên leo lên Đế vị, vãn bối liền công thành lui thân, có thể đi theo tiền bối!

Lão đạo kia trầm mặc trong chốc lát, thở dài một cái, dị tượng ngập trời đột nhiên biến mất, lạnh nhạt nói:

- Ngươi đi đi! Ta có thể đợi ngươi thêm ngàn năm, nhưng ngươi chưa chắc đã có thể đợi ta được ngàn năm. Trước khi đi, ta cho ngươi hai lời khuyên. Một là cẩn thận Mục Tiên Thiên, hai là không nên trách cứ chính mình!

Tử Quang Quân Vương khẽ giật mình. Đột nhiên, gian miếu đổ nát và ngọn núi nhỏ kia bất chợt biến mất, mà hắn chẳng biết tại sao lại xuất hiện bên cạnh Đế Tu La, phảng phất như chưa từng bao giờ di động qua vậy. Thần sắc Đế Tu La không đổi, nhẹ giọng nói:

- Đại năng Thượng Cổ!

Tử Quang Quân Vương gật đầu một cái, nói:

- Hắn muốn thu ta làm đồ đệ. Kỳ quái! Đại Đế Thượng Cổ như thế nào lại xuất hiện vào lúc này? Bí cảnh thứ bảy, Thất Đạo Luân Hồi… Vị Đế này quả thật có duyên với ta! Nếu ta tu luyện Đạo của hắn, trí tuệ thông suốt, hoàn toàn có thể thành Đế!

Hắn cất bước đi về phía Thiên Hà trên thiên không Đế tinh, Đế Tu La trầm mặc không nói lời nào, vẫn như cũ đi theo bên cạnh hắn. Một lúc sau, tâm thần Tử Quang Quân Vương đột nhiên đại chấn, dừng bước lại, thất thanh nói:

- Ta biết rồi!

Đế Tu La cũng dừng bước lại, sắc mặt không chút bận tâm. Sắc mặt Tử Quang Quân Vương âm tình bất định, nói:

- Chư Đế Thượng Cổ từ cuối Thời đại Địa Kỷ sống tới hiện tại, sợ rằng thọ nguyên của bọn họ đã sắp sửa tiêu hao hết rồi!

Dáng vẻ Đế Tu La không chút nào khiếp sợ, chỉ có Tử Quang Quân Vương là không ngừng lẩm bẩm, tiếp tục nói:

- Vị Tiêu Dao Đế này tới đây tìm ta, chỉ sợ Chư Đế Thượng Cổ còn lại cũng đều đang tìm kiếm người truyền thừa, sẽ không để cho y bát của chính mình biến thành hư không! Tiêu Dao Đế đã xuất hiện, vậy Chư Đế khác cũng sẽ xuất hiện, tìm kiếm người truyền thừa tốt nhất của mỗi người. Cũng tức là nói, thế gian này sợ rằng sẽ có thêm rất nhiều tồn tại tu thành Bí cảnh thứ bảy! Đế Tu La, ngươi sao lại không chút kinh hãi nào vậy?

Đế Tu La ậm ừ một tiếng, nói:

- Đã biết rồi!

Tử Quang Quân Vương cả giận nói:

- Ngươi có biết đây chính là đại sự kiện sẽ thay đổi thế cục thiên hạ không? Năm xưa, Chư Đế Thượng Cổ này chính là những tồn tại cùng xưng đạo hữu với Phục Mân Đạo Tôn. Năm xưa bọn họ thí nghiệm Lục Đạo Luân Hồi thất bại, đã mở ra đủ loại Bí cảnh khác nhau, thôi diễn thần thông đạo pháp tới tình trạng cực cao! Bọn họ tại thời điểm Thời đại Địa Kỷ kết thúc, Thời đại Thần Kỷ mở ra đã nhao nhao biến mất không thấy đâu nữa. Trong này khẳng định có sự kỳ hoặc gì! Sau khi Lục Đạo xác lập, những tích lũy thí nghiệm thất bại năm xưa của bọn họ ngược lại sẽ trở thành ưu điểm của bọn họ, có thể trợ giúp khiến cho bọn họ mở ra Bí cảnh thứ bảy!

Sắc mặt Đế Tu La vẫn như cũ không chút thay đổi, chỉ có Tử Quang Quân Vương là không ngừng lẩm bẩm, nói:

- Bọn họ có thể nói là một nhóm tồn tại nắm giữ huyền bí của Bí cảnh thứ bảy! Nếu bọn họ thu đồ đệ, vậy trên thế gian sợ rằng sẽ có thêm rất nhiều cao thủ tu thành Bí cảnh thứ bảy. Tương lai sợ rằng sẽ có thêm rất nhiều tôn Đế cường đại nghịch thiên a!

Sắc mặt Đế Tu La vẫn không chút biểu tình. Tử Quang Quân Vương triệt để bất đắc dĩ, chỉ đành mặc kệ hắn, tiếp tục đi về phía Phá Thiên Quan, dở khóc dở cười nói:

- Ngươi chính là một khúc gỗ! Ta thật không biết phải chuyện gì mới có thể chấn kinh được ngươi!

o0o

Phá Thiên Quan, Chung Nhạc chấn chỉnh đại quân, điều binh khiển tướng, chỉ chờ tin tức của Tử Quang Quân Vương. Một ngày này, đột nhiên có Thần tướng báo lại, nói:

- Chủ công, có mấy lão giả không biết từ đâu tới, đã lẻn vào Phá Thiên Quan ta, đang quan sát Tương Lai Chư Đế Bảng kia của Chủ công!

Chung Nhạc nghe hắn nói vậy, vội vàng chạy tới. Tấm Tương Lai Chư Đế Bảng kia, hắn cũng không có thu lại, vẫn luôn đặt trong Phá Thiên Quan. Tấm bảng này là thứ tốt để hấp dẫn những cường giả trong Đế tinh tới đây đầu nhập vào. Những năm gần đây, quả thật cũng có không ít cường giả Đế tinh mộ danh tới đây, nghĩ muốn quan sát tấm bảng này, được chư tướng Phá Thiên Quan thịnh tình chiêu đãi giữ lại, vì vậy đã lưu lại Phá Thiên Quan.

Chung Nhạc bước nhanh tới dưới tấm bảng, quả nhiên thấy có mấy lão giả đứng ở đó, đang ngẩng đầu lên quan sát, thỉnh thoảng lại châu đầu ghé tai nghị luận mấy câu.

Chung Nhạc kinh nghi bất định. Mấy lão giả này có tu vi cảnh giới gì, thậm chí ngay cả chính hắn cũng không thể nhìn ra. Phải biết rằng hắn đã là Thần Hoàng, tu vi tinh thâm, cộng thêm Tam Mục Thiên Đồng, cho dù là một tôn Đế, ít nhiều cũng có thể nhìn ra chút manh mối.

- Phòng ngự của Phá Thiên Quan ta sâm nghiêm, chỉ riêng Đế Quân Đại viên mãn thôi cũng đã có tới tám vị. Mấy lão giả này rốt cuộc có lai lịch gì, vậy mà có thể thần không biết quỷ không hay xông vào đây?

Chung Nhạc tiến lên, mặt mày vui vẻ, mỉm cười nói:

- Các vị tiền bối đường xa tới thăm, Dịch mỗ không thể nghênh tiếp, còn xin thứ tội!

Một lão giả bộ dạng cao gầy trong đó xoay người hoàn lễ, ngữ khí nho nhã nói:

- Thôn phu sơn dã, còn chưa thông báo đã tùy tiện tới đây quấy nhiễu, mong rằng Dịch tiên sinh bao dung thứ tội!

Chung Nhạc chắp tay hoàn lễ, ngẩng đầu nhìn về phía Tương Lai Chư Đế Bảng, nói:

- Các vị tiền bối…

- Không dám nhận!

Lại có một lão giả mỉm cười, nói:

- Dịch tiên sinh lập ra bảng này, tất cả chúng ta đều chịu ân huệ của ngươi, không cần gọi chúng ta là tiền bối. Mọi người thật ra đều là đạo hữu! Dịch Quân Vương sớm đã là đồng đạo của chúng ta!

Trong lòng Chung Nhạc chấn động, đã có suy đoán, nói:

- Các vị quan sát Tương Lai Chư Đế Bảng này là có chuyện gì?

Mấy lão giả liếc nhìn nhau một cái, nhao nhao mỉm cười, nói:

- Chúng ta mệnh không bao lâu, thừa dịp còn lại chút hơi tàn, muốn tìm một người truyền thừa. May mà có Tương Lai Chư Đế Bảng của Dịch tiên sinh, có thể tiết kiệm được thời gian chạy ngược chạy xuôi khắp nơi. Người truyền thừa này sẽ thừa kế y bát của chúng ta, tương lai cũng sẽ báo thù cho chúng ta. Thiên tài hiếm thấy vốn không dễ tìm, nhưng Dịch tiên sinh lập ra bảng này, đối với chúng ta chính là công đức vô lượng. Cho nên mấy bộ xương già chúng ta mới tính là chịu ân huệ của ngươi!