Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1684: Lời thề Thiên đạo (1)




- Phát thệ với thần thông của ngươi?

Tà Dương, Phượng Ngọc Hoàn và Thần Hạ Các đều thoáng ngẩn người. Phát thệ có rất nhiều loại, thường thấy nhất là phát thệ với trời, nhưng chưa chắc đã linh nghiệm, bởi vì Thương Thiên không có mắt, không có tai, không nghe được lời thề. Còn có Khế ước Hư Không, là dùng linh hồn của chính mình để phát thệ, sau khi chết không thể tiến vào Hư Không Giới. Còn có Đạo thệ, dùng Đạo để phát thệ, dùng đại đạo của bản thân kết thành điều kiện phong ấn, nếu không tuân theo lời thề, sẽ liền thỏa mãn điều kiện khởi động phong ấn, khiến cho kẻ phát thệ đạo hạnh bị hủy, đạo tâm tan rã.

Bất quá, Chung Nhạc muốn bọn họ phát thệ với thần thông của hắn, loại thủ đoạn tuyên thệ cổ quái này, bọn họ vẫn là lần đầu tiên nghe nói tới.

- Lẽ nào trong này có quỷ kế gì?

Ba người đều có chút chần chờ chưa quyết. Chung Nhạc thì không nói một lời, lẳng lặng chờ đợi. Một lúc sau, Tà Dương cười hắc hắc, nói:

- Dịch Quân Vương, trong này có hoa chiêu gì sao?

Chung Nhạc khẽ mỉm cười, thản nhiên nói:

- Phát thệ với thần thông của ta, các ngươi còn sợ ta có thể có hoa chiêu gì chứ? Thực lực các ngươi kẻ nào không mạnh mẽ hơn ta rất nhiều? Ta đánh cũng đánh không lại các ngươi, cho dù các ngươi có làm trái lời thề, cũng sẽ không bị ta trừng phạt, có đúng không?

Thần Hạ Các lạnh nhạt nói:

- Chính vì như vậy, cho nên bên trong tất nhiên sẽ có âm mưu! Dịch Quân Vương luôn luôn là trí kế bách xuất, mưu lược hơn người, cho nên lời thề đơn giản như vậy sẽ có thể phá giải, bên trong tất có chỗ âm hiểm! Nếu chúng ta phát thệ, liền sẽ trúng kế!

Chung Nhạc cười hắc hắc, nói:

- Nói như vậy, chúng ta là không thể hợp tác rồi?

Tà Dương âm lãnh nói:

- Còn có một thủ đoạn nữa, đó chính là bức bách Dịch Quân Vương không thể không xuất lực cho chúng ta. Ta có một loại thủ đoạn, có thể khống chế Nguyên thần của hắn, bức bách hắn không thể không đáp ứng!

Chung Nhạc cười lạnh, nói:

- Ta ngay cả chết cũng không sợ, còn sợ bị ngươi khống chế Nguyên thần sao? Hơn nữa, ngươi có thể khống chế được Nguyên thần của ta sao?

Hắn đột nhiên thi triển ra Đại Lục Đạo Luân Hồi, nhất tề nhét ba người vào trong không gian Đại Lục Đạo Luân Hồi của chính mình. Ba người nhìn lên Nguyên thần vĩ ngạn giống như một tôn Quỷ Đế kia, sắc mặt nhất tề đại biến.

Phượng Ngọc Hoàn tế khởi Thiên Phượng Thần Hỏa Phiến, nhẹ nhàng quạt một cái, Đại Lục Đạo Luân Hồi nhất thời đổ nát, ba người liền quay trở về hiện thực.

- Dịch Quân Vương quả nhiên bất phàm! Nguyên thần cực mạnh, khiến cho chúng ta cũng cam bái hạ phong, tự thẹn không bằng!

Ánh mắt Phượng Ngọc Hoàn khẽ chớp động, mỉm cười nói:

- Nếu đã như thế, vậy ta liền phát thệ với Dịch Quân Vương! Tà Dương sư huynh, Hạ Các sư huynh, ý các ngươi như thế nào?

Thần Hạ Các chần chờ một chút, miễn cưỡng khó khăn nói:

- Cũng được! Liền lập một lời thề với Dịch Quân Vương, sau khi chạy thoát khỏi nơi này, chúng ta sẽ không xuất thủ với hắn. Tà Dương sư huynh nghĩ thế nào?

Tà Dương cười ha hả, nói:

- Các ngươi cũng đều đồng ý phát thệ, nếu ta không đồng ý, chẳng phải là sẽ bị nhốt ở nơi này sao?

Chung Nhạc chậm rãi giơ tay lên, đại đạo thiên địa trong Vũ Quang Bình nhất thời chen chúc lao tới, hội tụ trong bàn tay hắn, hình thành Thiên Đạo Đồ thứ mười bốn, Thiên Ấn Đồ, biến thành một kiện Thiên Ấn, mỉm cười nói:

- Kính xin ba vị sư huynh sư tỷ phát thệ với đạo thần thông này của ta!

Phượng Ngọc Hoàn, Tà Dương và Thần Hạ Các liếc nhìn nhau một cái, lộ ra thần sắc nghi hoặc. Chung Nhạc đột nhiên đánh ra một đạo thần thông, đạo thần thông này mặc dù tinh diệu khó lường, uy lực cũng rất bất phàm, nhưng đối với Đế Quân Đại viên mãn đẳng cấp như bọn họ thì cũng không có bao nhiêu lực uy hiếp.

Bất quá, phát thệ với đạo thần thông này, vẫn khiến cho trong lòng bọn họ cảm giác được có chút bất an. Bọn họ chưa từng nhìn thấy qua đạo thần thông này, căn bản không biết đây là thần thông Thiên đạo. Mặc dù có thể nhìn ra chỗ bất phàm của nó, nhưng lại không biết công dụng chân chính của nó. Tà Dương ho khan một tiếng, cười híp mắt nói:

- Dịch Quân Vương có thể thi triển ra đạo thần thông này, để chúng ta nhìn một chút uy lực của nó như thế nào không?

Chung Nhạc bình thản nói:

- Có gì mà không thể?

Hắn đánh một ấn về phía không gian trong Vũ Quang Bình, đánh sập một mảnh không gian. Uy lực của Thiên Ấn quả thật không tầm thường, cơ hồ không thua kém gì thần thông Trảm Đạo của Chung Nhạc.

Ba người liếc nhìn nhau một cái, mỗi người tính toán một phen. Đạo thần thông này của Chung Nhạc quả thật lợi hại, nhưng cũng chỉ dừng lại ở đây mà thôi. Đánh lên trên người bọn họ có lẽ sẽ rất đau, nhưng lực uy hiếp đối với bọn họ cũng không gì hơn cái này.

Ba người lập tức tuyên thệ, lập ra lời thề với Thiên Ấn, sau khi thoát khỏi Vũ Quang Bình, sẽ không tiếp tục động thủ với Chung Nhạc, nếu làm trái lời thề, ắt sẽ bị đạo thần thông này của Chung Nhạc đánh chết. Ba người vừa phát thệ xong, đột nhiên cảm thấy một đạo linh hồn bay ra, kết thành một ấn ký kỳ lạ, rơi vào trong đạo ấn pháp kỳ quái trong lòng bàn tay Chung Nhạc kia. Sắc mặt ba người đại biến. Bọn họ chỉ là tiện miệng phát thệ, không ngờ lại tạo thành dị tượng kết thệ.

Cái gọi là kết thệ, là khi khế ước thệ ngôn thành lập, hình thành nên một loại ấn ký kỳ lạ. Loại dị tượng kết thệ này chỉ có tại thời điểm tuyên thệ với tồn tại cực cao mới sẽ xuất hiện. Mà bọn họ tuyên thệ với đạo thần thông kia của Chung Nhạc, không ngờ cũng đã xuất hiện dị tượng kết thệ, khiến cho trong lòng bọn họ không khỏi có chút bất an.

Chung Nhạc tản đi thần thông Thiên Ấn, mỉm cười nói:

- Mời ba vị lên thuyền!

Ba người dằn xuống sự rung động và bất an trong lòng, lục tục leo lên Thiên Dực Cổ Thuyền, trong lòng thầm nghĩ:

- Đạo thần thông này của Dịch Quân Vương cũng không lợi hại, tạo thành dị tượng kết thệ có khả năng là vì đạo thần thông này của hắn quá cao cấp. Cho dù chúng ta vi phạm lời thề, đạo thần thông này có đánh tới, cũng không làm gì được chúng ta chút nào!