Thiên Ti nương nương và Mặc Ẩn bày mưu đặt kế là hai loại phong cách bất đồng. Mặc Ẩn chưởng khống Khí Vận Thiên Thư, giỏi về hành binh bố trận, xoay chuyển khí vận, là đại gia binh pháp. Hắn thống binh đánh trận có hai loại phong cách, đường đường chính chính và kỳ quỷ cùng tồn tại, cho nên cực kỳ khó đối phó. Thậm chí cho dù có chiến bại, hắn cũng sẽ bại lui vô cùng chỉnh tề ngăn nắp, không cấp cho người khác bất cứ cơ hội nào.
Mà Thiên Ti nương nương thì lại là một loại phong cách khác. Thiên Ti nương nương nắm giữ Nhân Quả Thiên Thư, giỏi về quấy chọc nhân quả, dẫn phát đại loạn. Nàng cũng không am hiểu hành binh bố trận, thống binh đánh trận, mà chỉ giỏi về bố cục, một cái bẫy bao lấy một cái bẫy khác, vòng vòng gắn liền.
Mười chín tòa Tế đàn này hẳn là xuất từ thủ bút của nàng. Dùng Tế đàn chặn đường, bố trí trong tầng tầng không gian, khiến cho Chung Nhạc không thể không tiến vào Hư Không Giới để vòng tránh. Nhưng mục đích chân chính của nàng chính là muốn khiến cho Chung Nhạc tiến vào Hư Không Giới. Trong Hư Không Giới sớm đã mai phục một tôn Đế linh Bàn Hồ thị, sẽ nhân cơ hội hạ thủ, khiến cho Chung Nhạc rơi vào vòng vây.
Lực chú ý của Chung Nhạc đặt ở trên người Mặc Ẩn, tuyệt đối không ngờ lần này xuất thủ lại là Thiên Ti nương nương. Hai đại trí giả hợp mưu bày kế, khiến cho ngay cả hắn cũng phải trúng chiêu.
Thiên Dực Cổ Thuyền rất không dễ dàng ổn định lại, đột nhiên chỉ thấy chỗ sát biên giới Tế đàn, một cái đầu thật lớn ở bên ngoài Tế đàn chậm rãi dâng lên. Từng đạo từng đạo quang luân lóe sáng rực rỡ giống như Tinh hà vậy, tổng cộng có tới năm đạo xuất hiện. Trong quang luân chuyển động vang lên Đạo âm du dương, ông minh chấn động, phảng phất như có ức vạn chúng sinh tán dương vậy.
Đế linh của một vị Thiên Đế Bàn Hồ thị khác xuất hiện. Đây chỉ là một cái đầu của hắn. Lúc này, hai cái đầu còn lại của hắn xuất hiện ở hai bên Tế đàn, sau mỗi cái đầu đều có năm đạo quang luân giống như Tinh hà vậy.
Cùng lúc đó, không gian Hư Không Giới phía trên nứt ra, tôn Đế linh Bàn Hồ thị đã đánh Thiên Dực Cổ Thuyền ra khỏi Hư Không Giới kia cũng vươn đầu xuống. Ba cái đầu Bàn Hồ khổng lồ không gì sánh nổi, sau mỗi cái đầu cũng đều có năm đạo quang luân.
Bàn Hồ thị thân là Hoàng tộc Thượng Cổ có thể sánh ngang với Phục Hy thị, mỗi một tôn Đế linh Bàn Hồ thị đều cường đại tới mức đáng sợ, khiến cho không gian run rẩy. Hai tôn Đế linh sắp sửa bao vây, bức cho Chung Nhạc và Chư Thần trên Thiên Dực Cổ Thuyền phải lưu lại trên Tế đàn.
- Chư quân, tế Đế binh!
Chung Nhạc quát lớn một tiếng. Đám người Phù Kỳ Chi, Phù Lê lập tức trợ giúp Hồn Đôn Vũ tế khởi Phù Tang Thần Thụ. Mà bên kia, đám người Âm Phần Huyên, Âm Phó Khang cũng đồng thời thôi động Trấn Thiên Hà Đỉnh. Đám người dốc toàn lực thôi động hai kiện Đế binh, thôi phát uy năng, đánh về phía hai cái đầu của tôn Đế linh Bàn Hồ thị sát biên giới Tế đàn kia.
Mà Thiên Dực Cổ Thuyền thì bay theo sát phía sau, xông vào thông đạo duy nhất này. Tôn Đế linh Bàn Hồ thị kia đã ngăn chặn con đường duy nhất này, nhất định phải xông qua mới có thể rời khỏi nơi này.
Trấn Thiên Hà Đỉnh va chạm với bàn tay của tôn Đế linh Bàn Hồ thị kia, bộc phát ra một tiếng nổ vang kinh thiên động địa. Trong đỉnh bay ra một đạo Thiên Hà, ầm ầm rơi xuống, nỗ lực trấn áp cái đầu của tôn Đế linh này.
Cùng lúc đó, Phù Tang Thần Thụ cũng quất mạnh về phía một cái đầu khác của tôn Đế linh Bàn Hồ thị này. Cái đầu tôn Đế linh kia há miệng rít gào, Đạo âm ầm ầm chấn động. Phù Tang Thần Thụ vậy mà không thể quất xuống, bị Đạo âm của tiếng thét kia chấn cho không ngừng run rẩy giữa không trung.
- Thất Đạo Luân Hồi!
Sau đầu Chung Nhạc ông ông chấn động, bảy đạo quang luân đột nhiên đại phóng, nhét chiếc Cổ thuyền kể cả tất cả mọi người trên thuyền vào trong bảy đạo quang luân. Công kích của hai tôn Đế linh Bàn Hồ thị kia từ phía trên và hai bên đánh tới. Nhưng lúc này, chỉ nghe soạt một tiếng, chiếc Cổ thuyền kể cả tất cả mọi người trên thuyền hết thảy đều biến mất không thấy đâu nữa.
Bàn tay của hai tôn Đế linh kia va chạm với nhau, ngay sau đó tách ra. Sáu cái đầu hướng ra sáu phương hướng khác nhau rống to một tiếng. Toàn bộ U Không chấn động kịch liệt, nhưng lại không phát hiện ra tung tích của Thiên Dực Cổ Thuyền.
Đột nhiên, thân thể của hai tôn Đế linh chợt chìm xuống, từ U Không tiến vào tầng không gian thứ mười bảy. Nơi này một mảnh trống trống trải trải, cũng không có bất cứ vết tích gì của Chung Nhạc.
Hai tôn Đế linh một lần nữa chìm xuống, đi tới tầng không gian thứ mười sáu, sau đó là tầng thứ mười lăm, tầng thứ mười bốn… Hai tôn Đế linh Bàn Hồ thị một đường chìm xuống, mãi cho tới khi đi tới thế giới hiện thực, mỗi người liếc nhìn nhau một cái.
Một đường đi xuống này, bọn họ vẫn không hề phát hiện ra tung tích của Chung Nhạc và Thiên Dực Cổ Thuyền. Đây cơ hồ là chuyện tình không có khả năng phát sinh!
Tốc độ của Thiên Dực Cổ Thuyền mặc dù cực nhanh, nhưng cũng không có khả năng chạy thoát được sự truy kích của hai tôn Đế linh Bàn Hồ thị. Nhưng hiện tại Chung Nhạc lại hết lần này tới lần khác mang theo mấy trăm vạn Thần Ma đào thoát mất rồi.
Ngay tại một khắc bọn họ rời khỏi U Không kia, Thiên Dực Cổ Thuyền một lần nữa xuất hiện trong U Không, cực nhanh phóng vọt về phía trước.
- Đại đạo Không Gian?
Hai tôn Đế linh ngẩng đầu nhìn lên, thoáng nhìn đạo quang mang xuyên qua Hắc Vực kia, kinh ngạc không thôi. Thanh âm một tôn Bàn Hồ Thiên Đế trong đó vang vọng, nói:
- Đây chính là Thất Đạo Luân Hồi sao?
Vừa rồi Chung Nhạc thi triển ra Bí cảnh Không Gian Thất Đạo Luân Hồi, từ trong vòng vây của bọn họ chạy thoát. Bọn họ rống lớn, nghĩ muốn chấn cho Chung Nhạc từ trong không gian văng ra. Nhưng ngay tại thời điểm tiếng thét của bọn họ còn chưa kịp truyền ra, Chung Nhạc cũng đã rời khỏi U Không, mang theo Thiên Dực Cổ Thuyền xuyên toa qua từng tầng từng tầng không gian.
Hắn tu thành Bí cảnh Không Gian, có thể tùy ý ra vào bất cứ tầng không gian nào. Hai tôn Đế linh Bàn Hồ thị muốn đuổi kịp hắn, liền không có bất cứ khả năng nào. Tốc độ bọn họ xuyên toa qua các tầng không gian mặc dù cũng rất nhanh, nhưng so với Chung Nhạc thì vẫn còn chậm hơn một tia.
Đợi tới lúc bọn họ hàng lâm thế giới hiện thực, Chung Nhạc đã vòng quanh một vòng lớn, một lần nữa quay trở lại U Không, điều khiển Cổ thuyền chạy đi.
- Thần thông đạo pháp hậu thế tiến bộ thật nhanh a!
Hai tôn Đế linh không khỏi tán thán, cất bước đuổi theo Thiên Dực Cổ Thuyền, tốc độ không nhanh không chậm, cũng không hề để ý chuyện Chung Nhạc chạy ra khỏi vòng vây của bọn họ chút nào.
Thiên Dực Cổ Thuyền dọc theo thông đạo Hắc Vực bão táp lao đi. Trên đầu thuyền, trong lòng Chung Nhạc thoáng trầm xuống. Hắn chỉ mới gặp qua hai tôn Đế linh, mà Bàn Hồ thị có tổng cộng tới năm tôn Đế linh. Tại chỗ lối vào thông đạo Hắc Vực chỉ mới xuất hiện hai tôn, nói như vậy, ba tôn còn lại hẳn là ở trong thông đạo Hắc Vực, hoặc là ở chỗ cửa ra thông đạo.
- Bố trí của Thiên Ti nương nương quả thật thiên y vô phùng! Nữ tử này cố ý bày ra mười chín tòa Tế đàn, khiến cho ta lầm tưởng rằng nàng mời năm tôn Đế linh hạ Hư Không Giới. Nhưng ở nơi đó chỉ sắp xếp hai tôn Đế linh. Nàng đây là cố ý thả cho ta chạy thoát, khiến cho ta một đường đâm đầu vào trong hủ, sau đó nàng sẽ có thể nhân cơ hội thu hủ, tróc nã thậm chí giết chết ta!
Sau một khắc, hắn đã nhìn thấy trong U Không lại xuất hiện một tòa Tế đàn. Không chỉ như vậy, tại tầng không gian thứ mười bảy, tầng không gian thứ mười sáu, vân vân… trong mỗi một tầng không gian cũng đều có một tòa Tế đàn nhuộm máu.
Chung Nhạc làm như không thấy, toàn lực thôi động Thiên Dực Cổ Thuyền xông thẳng tới.
o0o
- Mặc tiên sinh, chúng ta làm như vậy có chút không ổn lắm a?
Mặc Ẩn và Bàn Kê đang đứng bên cạnh một tòa Tế đàn, nhìn trăm ngàn cường giả Bàn Hồ thị đang ở sát biên giới một tòa Tế đàn không ngừng tế tự triều bái. Lại có Thần binh Thần tướng áp giải từng gã từng gã tù binh Thần Ma, dẫn lên trên Tế đàn, chuẩn bị giết chết, tiến hành Huyết tế.