Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1607: Quăng quật sao cũng không vỡ




Vài tháng sau, trăm vị sứ giả đã mời hết các lộ anh hào, chuẩn bị trở về Phá Thiên Quan, đột nhiên có thần quan từ trên trời xuống chặn lại, xem ra từ Thiên Đình xuống.

Vị thần quan đó nói:

- Chư vị sứ giả, có còn thừa thư mời không? Ta phụng mệnh bệ hạ tới xin trăm cái.

Chư vị sứ giả chấn động, nhìn nhau, thận trọng nói:

- Không có thư mời chuẩn bị cho bệ hạ.

Vị thần quan kia không để bụng, nói:

- Nếu vậy thì bảo Dịch Quân Vương chuẩn bị một chút, đưa trăm tấm thư mời tới Thiên Đình, đây là danh húy trên thư mời.

Hắn lấy ra một tờ kim sắc giao cho các vị sứ giả.

Các vị sứ giả nhận lấy rồi cáo từ rời đi.

- Thiên Đế bệ hạ cũng muốn tới Phá Thiên Quan tham gia đại hội chư đế tương lai, rốt cuộc là có ý định gì?

Chư vị sứ giả đều không hiểu.

Họ tiếp tục đi, chưa rời khỏi Đế Tinh thì thấy trên đường có một vị thần ma trẻ tuổi phong hoa tuyệt đại chặn đường.

Vị thần ma này tướng mạo xuất chúng, sau lưng có hai cánh, mắt phượng, lông phượng, nhưng lại tạo cho người ta cảm giác điên cuồng.

- Dịch Quân Vương không bảo các ngươi đưa ta một tấm thư mời sao?

Vị thần ma đó hỏi.

- Dám hỏi các hạ là?

Một vị sứ giả hỏi.

Tiếng nói của vị thần ma kia chấn động trong cổ họng, giống như tiếng phượng hoàng kêu xuyên thấu tâm linh:

- Phượng Minh Sơn.

- Phượng Minh Sơn? Cao thủ của Thiên Phượng Hoàng tộc, đã mở ra bí cảnh thứ bảy.

Một vị sứ giả khác mắt sáng lên, nói:

- Chúa công đã phái một sứ giả khác tới Thiên Hỏa Hoang Vực đưa thư mời rồi. Phượng sư huynh chỉ cần trở về Thiên Hỏa Hoang Vực là có thể nhận được thư mời.

- Trở về?

Phượng Minh Sơn mắt lóe ánh lửa, cười hề hề:

- Trở về? Ta đã không về được nữa rồi. Thiên Phượng Hoàng tộc, giờ chỉ còn lại ta mà thôi!

Mọi người nhìn nhau, Chung Nhạc rất coi trọng Phượng Minh Sơn của Thiên Hỏa Hoang Vực, đặc biệt phái sứ giả tới Thiên Hỏa Hoang Vực mời hắn, nhưng giờ xem ra hình như Phượng Minh Sơn và Thiên Phượng Hoàng tộc phân tách, dường như không còn bất cứ cảm tình gì với Thiên Hỏa Hoang Vực.

- Thế gian này đã không còn Thiên Phượng Hoàng tộc nữa rồi, chỉ còn Phượng Minh Sơn!

Phượng Minh Sơn chắp tay sau lưng, ngạo nghễ nói:

- Phượng Thiên Nguyên Quân coi ta như công cụ, coi ta như quân cờ, vậy thì ta việc gì phải coi bà ta là lão tổ tông? Ta muốn tự mình xây dựng một Thiên Phượng Hoàng tộc! Để Thiên Phượng Hoàng tộc mới trở thành hoàng tộc chân chính, có sự vinh quang thực sự thuộc về Hậu Thiên Phượng Hoàng, không phải con rối của Cổ Thần Vương. Các ngươi đưa ta tới gặp Dịch tiên sinh, ta có lời muốn nói với hắn.

Trong vũ trụ cổ xưa.

Dương Hầu ma tộc thôn tính lãnh địa các tộc khác, đại chiến với thần tộc. Dương Hầu Ma Đế đích thân chinh chiến bốn phương, giương cờ muốn trở thành Thiên Đế của vũ trụ cổ xưa, thế lực càng ngày càng lớn.

Dương Hầu thị lại được sự ủng hộ của chủng tộc ngũ đại Ma Đế, lạii có Tiên Thiên Ma Đế đích thân chống lưng, chiếm cứ một nửa giang sơn của vũ trụ cổ xưa.

Dương Quan Viễn thân là đệ tử của Dương Hầu Ma Đế, cũng rất được trọng dụng. Hôm nay Dương Quan Viễn đón sứ giả của Chung Nhạc, mở thư mời ra đọc, cười:

- Thì ra ngày hẹn trăm năm đã tới, Dịch thị mời ta tới Tử Vi dự hội. Dịch thị đúng là hiểu chuyện, hắn không biết vũ trụ cổ xưa của ta có những thần ma nào có tư chất của đế nhờ ta mời giúp. Ngươi trở về nói cho Dịch thị biết, ta sẽ mời đông đảo quần hùng ở vũ trụ cổ xưa tới Tử Vi vào Phá Thiên Quan, cùng quần hùng của Tử Vi Tinh Vực của hắn học hỏi!

Vị sứ giả đó cúi người vâng.

Dương Quan Viễn lại cười hỏi:

- Các ngươi mời những ai của thần tộc vũ trụ cổ xưa này?

Sứ giả cúi người nói:

- Phụng mệnh chúa công, đưa thư mời cho các vị cường giả trẻ tuổi của Ma Vân thị, Đại Phần thị, Kỷ Thông thị, Đại Cốc thị, Thiên Yêu thị, Kim Ô thị, phiền họ mời những vị có đế tư tới Phá Thiên Quan dự hội.

Dương Quan Viên không để bụng, nói:

- Thần tộc ở vũ trụ cổ xưa, ngoài lục đại thần tộc thì có lẽ các đệ tử dưới trướng Tiên Thiên Thần Đế còn có chút bản lĩnh. Chỉ là thua kém ma tộc ta quá nhiều. Những kẻ này không đáng lo ngại. Dịch tiên sinh mời họ tới cũng là vô ích. Ta lần lượt xử chết bọn chúng tránh lãng phí rượu ngon! ừm, những kẻ của thần tộc này cũng tới dự đó cũng là cơ hội tốt giết chết chúng. Các ngươi có tới Tiên Thiên Thần Đế Cung không?

- Đã có sứ giả tới đó rồi.

Dương Quan Viễn gật đầu:

- Khí phách Dịch thị đúng là đến người ở Thần Đế Cung cũng dám mời, rất có đại khí phách. Hề hề, nếu đệ tử những vị đó cũng tới thì náo nhiệt lắm. Giờ ta đã khác xa trước kia, cũng muốn bóp chết mấy đệ tự của Thần Đế Cung.

Phá Thiên Quan.

Đề Mạc Bắc đem Thiên Thần Tế Đàn của Đề Đình thị tới. Đông đảo Thần Hoàng của Đề Đình Thị vận chuyển tòa tế đàn khổng lồ này, chậm rãi vào trong Phá Thiên Quan, đặt ở trung tâm Phá Thiên Quan, phía trước Quân Vương Điện.

Nơi này rất gần Đế Tinh, đã có không ít cường giả có đế tư tới nơi này, trong Phá Thiên Quan vô cùng náo nhiệt.

- Nhiều thiên tài như vậy, không thể nghiên cứu đúng là quá đáng tiếc.

Một bạch y trung niên nam tử rất lịch sự cùng Chung Nhạc đón các lộ cường giả từ các nơi tới, thấy những tuấn kiệt trẻ tuổi kia thì không khỏi ngứa ngáy trong lòng.

Đề Mạc Bắc không kìm được đánh giá thêm trung niên nam tử kia. Chỉ cảm thấy hắn phong thái thoát tục, khiến người ta không kìm được có cảm tình. Chỉ là, không nhìn ra được hắn có tu vi cảnh giới thế nào. Hắn ngạc nhiên nói:

- Dịch tiên sinh, vị đây là?

Chung Nhạc thì không muốn giới thiệu vị trung niên nam tử này lắm, cười:

- Vị đây là sư huynh của ta. Mạc Bắc huynh, gần đây có không ít cường giả tới, không ít người là kẻ thù của huynh.

Đề Mạc Bắc cười ha ha, ánh mắt thâm sâu, nói:

- Những năm gần đây ta nam chinh bắc chiến, gặp không ít cao thủ, muốn thắng ta không dễ vậy đâu. Có những kẻ thù cũ, ta cũng rất muốn so tài với họ. Dịch tiên sinh, ta đi gặp họ chút.

Chung Nhạc tiễn hắn bằng mắt, cười:

- Phong sư huynh, huynh có phần tình cũ không rũ cũng tới rồi. Ta truyền thụ cho huynh về Thất Đạo Luân Hồi của Tổ Đình, giờ huynh tham ngộ thế nào rồi?

Vị trung niên nam tử cạnh hắn chính là Phong Hiếu Trung, nói:

- Chư đế thượng cổ cũng chỉ mới biết qua loa về bí cảnh thứ bảy, Phục Mân Đạo Tôn nghiên cứu được sâu hơn, nhưng cũng chưa hình thành được hệ thống Thất Đạo Luân Hồi hoàn chỉnh. Nếu hắn sống thêm được vài vạn năm chưa biết chừng có thể khai sáng được Thất Đạo Luân Hồi, thậm chí là Bát Đạo Luân Hồi.

Hắn tâm niệm khẽ động, sau đầu đột nhiên xuất hiện thấu ảnh của bí cảnh thứ bảy, biến thành quầng sáng thứ bảy, chậm rãi chuyển động, hắn nói:

- Bảy bí cảnh nối liền làm một, rất khó thực hiện được. Mấy năm nay ta đã thử nhiều loại bí cảnh, đều không thể thống nhất được.

Khóe mắt Chung Nhạc giật giật, thấy quầng sáng sau đầu Phong Hiếu Trung đột nhiên biến thành một loại bí cảnh thứ bảy khác, không phải Thìn Tú Bí Cảnh. Hiển nhiên là sau khi Phong Hiếu Trung được hắn truyền thụ, bắt đầu mở ra các bí cảnh khác, thử tìm kiếm sự ảo diệu của hệ thống Thất Đạo Luân Hồi từ các bí cảnh khác.

Tiếp đó bí cảnh sau đầu Phong Hiếu Trung lại biến đổi thành loại bí cảnh thứ ba, rồi thành loại thứ tư, thứ năm…

- Biến thái! Không sợ mất mạng!

Chung Nhạc rủa thầm trong bụng, Phong Hiếu Trung liên tục biến đổi bí cảnh thứ bảy với các thuộc tính khác nhau. Tình hình này giống như hắn thấy bức tượng Phục Hy tạo thành tứ vô số bí cảnh ở Tổ Đình.

Tượng Phục Hy chính là liên tục biến đổi bí cảnh thứ bảy của mình, nghiên cứu mối liên hệ giữa bí cảnh thứ bảy và các bí cảnh khác.

Đó là con đường mà Phục Mân Đạo Tôn nghiên cứu, Chung Nhạc không truyền thụ cho Phong Hiếu Trung, nhưng Phong Hiếu Trung lại không hẹn mà đi cùng đường với Phục Mân Đạo Tôn.

Hơn nữa Phong Hiếu Trung cực đoan hơn, Phục Mân Đạo Tôn là dùng vô số bí cảnh hư hóa thành một vị Phục Hy, dùng tượng Phục Hy đã hư hóa nghiên cứu mối liên hệ giữa bí cảnh thứ bảy và Lục Đạo Luân Hồi.

Phong Hiếu Trung thì trực tiếp thí nghiệm trên người mình, bất chấp hậu quả!

Cách làm này Chung Nhạc không thể làm được, Phục Mân Đạo Tôn cũng không làm được, hai người đều có quá nhiều gánh nặng, phải suy nghĩ tới hậu quả. Đó chính là điểm mà họ không bằng Phong Hiếu Trung.

Đạo tâm của Phong Hiếu Trung thuần túy hơn, không có bất cứ tạp chất nào.

Phong Hiếu Trung tiếp tục thay đổi bí cảnh thứ bảy, suy nghĩ rồi nói:

- Chủng loại của Thất Đạo Luân Hồi rất nhiều, Không Gian, Trụ Quang, Thìn Tú, Vạn Đạo, Hồng Mông, Khởi Quang, Bí Tàng, Bát Hoang, Cửu Cung, Thiên Can, Địa Chi, tổng thể mà nói thì tất cả bí cảnh thứ bảy đều có quỹ đạo riêng của nó. Nhìn có vẻ không giống nhưng trong đó có đạo lý “ném sao cũng không vỡ”. Mối liên hệ của mỗi loại bí cảnh với Lục Đạo Luân Hồi đều ẩn chứa đạo lý đó. Tham ngộ thấu triệt được thì sẽ nắm trong tay chìa khóa cuối cùng của bí cảnh thứ bảy.

Chung Nhạc khâm phục vạn phần, Thất Đạo Luân Hồi của Phong Hiếu Trung tuy là do hắn truyền thụ nhưng Phong Hiếu Trung tham ngộ được nhiều hơn.

- Sư huynh, trí tuệ của một người có lúc cạn kiệt, nhưng trí tuệ của chư đế thì có thể vô cùng vô tận. Lần này ta triệu tập chư đế tương lai, chư đế tương lai luận đạo, định vũ trụ càn khôn, Thất Đạo Luân Hồi có thể tiến thêm một bước!

Chung Nhạc cười.

- Đây là điểm ta không bằng ngươi.

Phong Hiếu Trung cảm nhận được Thất Đạo Luân Hồi sắp sụp đổ, lập tức xua đi bảy quầng sáng sau đầu để tránh nguy hiểm tới bản thân. Hắn nói:

- Ngươi dụng tâm hành sự, nhất cử nhất động có thể điều động thiên hạ đại thế, phát lệnh là chư đế tương lai tề tựu Phá Thiên Quan, tập trung trí tuệ chư đế. Ta thì không làm được.

Chung Nhạc khựng người, Phong Hiếu Trung một lòng cầu đạo, đạo tâm ổn định không ai bằng, còn hắn thì xây dựng thế lực, hai người đi trên hai con đường khác nhau. Nhưng với tình hình trước mắt thì dường như vạn ban đại đạo đồng quy.

Lại có sứ giả trở về, bái kiến Chung Nhạc:

- Chúa công, bọn ta từ Đế Tinh trở về, Thiên Đế lệnh cho thần quan chặn đường đòi trăm lá thư mời.

- Đế Minh Thiên Đế cũng muốn tham gia đại hội chư đế?

Chung Nhạc vô cùng kinh ngạc, sứ giả đưa danh sách, Chung Nhạc nhíu mày đọc. Trên danh sách, ngoài Đế Minh Thiên Đế ra thì còn rất nhiều cái tên lạ, hắn nói nhỏ:

- Rốt cuộc Đế Minh Thiên Đế đang có ý đồ gì? Lẽ nào hắn định đích thân ra tay trừ bỏ ta và đại quân của ta?

- Đi cùng về còn có một vị thần ma trẻ tuổi, tự xưng Phượng Minh Sơn, cũng muốn gặp chúa công.

Sứ giả nói tiếp.

Chung Nhạc ngạc nhiên:

- Không phải Phượng Minh Sơn nên ở Thiên Hỏa Hoang Vực sao? Tại sao lại xuất hiện ở Đế Tinh? Ta đi gặp hắn.

Đột nhiên lại có sứ giả tới báo:

- Thần hạ từ Tiên Thiên Cung về, gặp Đế Quân, Đế Quân nói hãy mời thêm ba mươi bảy người, đây là danh sách.

Chung Nhạc lại càng ngạc nhiên, nhận danh sách nhìn thì thấy có danh húy của Tiên Thiên Đế Quân, và ba mươi sáu cái tên hắn chưa từng nghe.

- Tiên Thiên Đế Quân rõ ràng đã tới rồi, tại sao còn muốn làm điều này?