Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1603: Binh tới Đế Tinh




Thần ma tràn tới thánh địa của Thiên Hầu vương tộc như thủy triều cuồn cuộn, các loại trọng khí dẫn đầu, xe công thành, thang leo thành, thần điện, cự mộc, thuyền chiến, chiến lũy phá trận, ào ào ập tới, xuyên qua thành trì của Thiên Hầu vương tộc, đất đá bay loạn xạ, vô số thần ma hung hăng đánh vào trong thành!

Các loại bảo vật như Phù Tang Thần Thụ, Tạo Hóa Huyền Môn, Trấn Thiên Hà Đỉnh, Ô Thanh Phi Hồng, Bích Tỉ Tà Đồng, Thiên Linh Bảo Hoa cái thì xoay chuyển, cái thì càn quét, cái thì trấn áp, bóp méo thời không, đánh cho Thiên Hầu thánh địa tan tành, từng mảng lục địa vỡ ra, từng quả tinh cầu rơi xuống, thậm chí ngay cả mặt trời cũng bị oanh tạc vỡ tan!

- Đi!

- Mau đi thôi!

Mặc Ẩn hét lớn, đại quân lập tức rút khỏi Thiên Hầu thánh địa, bỏ chạy tán loạn. Mấy người Lâu Chính Sư quay lại nhìn thì thấy đội quân lang sói của Trấn Thiên Quan tràn vào Thiên Hầu thánh địa như đàn châu chấu, nhán chìm cả tòa thánh địa.

Đại quân Thiên Hầu hoảng hốt bỏ chạy, chạy về hướng Đế Tinh, hơn mười ngày sau thì tới một đại ma tộc đã quy nhập Thiên Đình, có tên là Huyết Linh ma tộc.

Mặc Ẩn vừa hạ lệnh chỉnh đốn đại quân bổ sung lương thảo thì nghe tiếng keng keng rèn sắt. Mặc Ẩn lập tức quyết đoán đem cả đại quân Huyết Linh ma tộc rời đi, từ bỏ Huyết Linh thánh địa.

Bỏ chạy liền hơn nửa năm, đại quân Thiên Đình đi qua thánh địa của mộtt răm mười thần tộc ma tộc, góp thành một đội quân sinh lực, tới Tì Hưu vương tộc.

- Tì Hưu vương tộc thực lực cường đại, đưa quý nữ vào cung, cũng là hoàng thân, trong chủng tộc không thiếu cường giả cộng với trên đường chúng ta đã tập trung được tinh nhuệ của trăm tộc, có thể chiến đấu!

Lâu Chính Sư nói.

Mặc Ẩn nghiến răng, dặn dò Tì Hưu Thái Sư không được lộ diện, nói:

- Được, dựng quân ở đây đánh trở lại Trấn Thiên Quan, san bằng Dịch tặc! Lâu tướng quân, các ngươi phòng thủ cho tốt, ta làm phép tiêu hao khí vận của hắn!

Mặc Ẩn vừa bày tế đàn, còn chưa kịp làm phép thì đột nhiên có tiếng ồn ào truyền tới, đại quân rút lui. Chỉ thấy tinh nhuệ của trăm tộc thần ma mà hắn khó khăn tập trung được đột nhiên trở mặt giết ngược lại đại quân Thiên Đình, khiến trong thành đại loạn, rồi ánh sáng chói lòa từ trên trời bắn xuống, Phù Tang Thần Thụ quét qua, trực tiếp quét bằng thành lầu!

- Tiên sinh, không phòng thủ được nữa rồi!

Bàn Kê, Đình Đạo Cực mấy người vội lao tới, nhấc Mặc Ẩn bỏ chạy, phẫn nộ nói:

- Đối diện có hai Thánh Linh Thể, một là Huyên nương nương, một là bạch y nam tử kia, tế thần binh thần tướng của ta, làm loạn trận thế của ta!

Mặc Ẩn nộ hỏa công tâm, ộc một tiếng thổ huyết.

Hơn một năm, đại quân Thiên Đình từ Trấn Thiên Quan bắt đầu rút lui, rút tới Đế Khuân thánh địa, dọc đường thế lực Thiên Đình có không ít thánh địa, hùng quan bị Chung Nhạc hủy diệt, thần ma bị bắt làm tù binh càng ngày càng nhiều.

Mặc Ẩn nhìn thấy Đế Khuân thánh địa, nghiến răng kèn kẹt, đột nhiên ngửa lên trời phun máu rồi ngất đi. Mấy người Lâu Chính Sư vội tiến tới áp chế thương thế cho hắn, nghĩ:

- Quỷ Sư làm đúng là hơi quá, tham công liều lĩnh, muốn công hạ Trấn Thiên Quan trước đoạt đại công. Nếu hắn không liều lĩnh như vậy, với thủ đoạn của Mặc tiên sinh chúng ta chắc chắn có thể hạ Trấn Thiên Quan… chẳng trách mà Mặc tiên sinh tức tới hộc máu.

Dưới sự chăm sóc của các vị Đế Quân, Mặc Ẩn dần tỉnh lại, sắc mặt lạnh lẽo, thấy đại quân Thiên Đình đã tới Đế Khuân thánh địa, đang chỉnh đốn đại quân, dựng đại doanh, đối khánh đại quân Trấn Thiên Quan.

Tiếng rèn sắt từ bên ngoài thánh địa vọng vào cho thấy đại quân Trấn Thiên Quan đã tới, Huyền Kỳ Nhị Tẩu đang rèn thần binh lợi khí nhằm vào cường giả Đế Khuân thánh địa.

Mặc Ẩn trầm mặc một lúc, lắc đầu cười thảm:

- Các vị, Đế Khuân thánh địa không giữ được, chắc chắn sẽ bị Dịch Quân Vương công hạ. Quỷ Sư đã chết, ta khó lòng bị xử tội, bệ hạ bảo ta và Huyền Kỳ Nhị Lão tới, thật ra ý là để ta thay thế Quỷ Sư thống soái đại quân tấn công Trấn Thiên Quan. Ai ngờ Quỷ Sư lại quá tự tin, chưa nói tự hại mình mất mạng mà còn làm nhỡ thời cơ cho chúng ta công hạ Trấn Thiên Quan. Giờ chúng ta chiến bại, dọc đường tổn binh hại tướng, rút lui tới Đế Khuân thánh địa, rút lui nữa là tới Đế Tinh rồi!

Mọi người đều trầm mặc, lần này đại bại đúng là không ngờ tới, không ngờ lại thất bại thê thảm như vậy.

Mặc Ẩn thở dài:

- Bệ hạ trách tội chắc chắn đầu ta không giữ được. Chư vị nếu nể mặt Mặc mỗ, đừng ngăn cản ta, ta sẽ rời khỏi đại doanh, mạng này mất cũng được. Chư vị hãy tìm cao minh khác.

Nói rồi hắn gượng đứng dậy, định đi ra ngoài.

Mấy người Lâu Chính Sư nhìn nhau, Bàn Kê vội tiến lại chặn hắn, cười:

- Tiên sinh khoan đã. Bệ hạ không phải hôn quân, chắc chắn sẽ không trách tiên sinh. Lần này đại bại không phải lỗi của tiên sinh mà là Quỷ Sư. Bọn ta sẽ có gì nói nấy, nói toàn bộ sự thật cho bệ hạ, chắc chắn bệ hạ sẽ không trách tội tiên sinh.

Thống soái của tứ đại sư môn cũng tiến tới khuyên bảo:

- Mặc tiên sinh, nếu tiên sinh đi thì ai là đối thủ của Dịch Quân Vương được? Mong tiên sinh hãy lấy đại cục làm trọng!

Lâu Chính Sư cũng khuyên:

- Mặc tiên sinh không nghĩ tới tính mạng của hàng nghìn tỷ thần ma của ta sao? Tiên sinh ở lại, về bệ hạ cứ để bọn ta khuyên, sẽ không để tiên sinh chịu nửa câu trách tội. Mấy tướng lĩnh bọn ta sẽ gánh hậu quả của lần đại bại này, mong bệ hạ trách tội. Còn tiên sinh thì tuyệt đối không thể đi!

Mặc Ẩn khựng người, một hồi lâu thở dài:

- Thịnh tình của chư vị… thôi đành, ta ở lại! Nếu bệ hạ trách tội, muốn giết Mặc mỗ mong chư vị có thể cho ta một đường sống.

Lâu Chính Sư nhíu mày:

- Tiên sinh, Đế Khuân thánh địa thật sự không giữ được sao?

Mặc Ẩn lặng lẽ gật đầu, một lúc sau nói:

- Rút quân.

Ma Thiên Vương nhắc:

- Tiên sinh, lui quân nữa chính là Đế Tinh rồi…

Mặc Ẩn trầm mặc hồi lâu, nghiến răng:

- Rút!

Các tướng lĩnh bất lực, đành hạ lệnh rút khỏi Đế Khuân thánh địa, thiêu trụi hết số lương thảo không thể đem theo, rút về Đế Tinh. Chung Nhạc dẫn đại quân truy sát, hơn mười ngày sau thấy phía trước xuất hiện một ngôi sao khổng lồ.

Tới Đế Tinh rồi.

- Đế Tinh, Thiên Đình… truyền lệnh, hạ trại!

Chung Nhạc nhìn về phía trước, đánh giá Đế Tinh, nói với chư tướng bên cạnh mình, cười:

- Đế Tinh đúng là mê người, nếu công chiếm được nơi này, Thiên Đình lấy dễ như trở bàn tay. Chư vị nghỉ ngơi vài ngày, cùng ta luyện bảo rồi gặp quần hùng Đế Tinh xem sao!

Thần ma đại quân của Trấn Thiên Quan có tới một trăm sáu mươi triệu quân, dựng đại doanh bên ngoài Đế Tinh, hàng chục triệu thần ma tế Lôi Hoang Thiên Lô, ném các ngôi sao vào trong lò luyện hóa, dựng lên một tòa hùng quan bên cạnh Đế Tinh, lấy tên Phá Thiên Quan, nhăm nhe Đế Tinh.

Cảnh tượng vô số thần ma xây dựng hùng quan vô cùng hoành tráng, trong mấy ngày tạo nên một tòa thành trì màu bạc hùng vũ.

Còn Mặc Ẩn dẫn tàn quân Thiên Đình lùi tới Thiên Hà, dựng căn cơ ở đó.

Mấy người Lâu Chính Sư dâng thư lên Thiên Đình báo cáo trận chiến Trấn Thiên Quan khiến cả triều chấn kinh. Các đại quân bộ khác của Thiên Đình lập tức điều động binh lực tới Thiên Hà chi viện.

Thiên Đế hạ chỉ, cảnh cáo trách mắng chủ tướng các quân, rồi lại cổ vũ khích lễ, rồi đề bạt Mặc Ẩn làm chủ soái, chủ tướng các quân đều phải nghe lệnh Mặc Ẩn.

Mặc Ẩn nắm trong tay đại quyền, chỉnh đốn các quân, khích lệ sĩ khí, chuẩn bị tái chiến.

Trong Phá Thiên Quan vọng ra vô số tiếng rèn sắt keng keng suốt ngày đêm, Mặc Ẩn nhìn phía đối diện, trong lòng ngạc nhiên:

- Dịch Quân Vương bảo Huyền Kỳ Nhị Tẩu chế tạo cái gì? Lẽ nào là thần binh phá chư tướng của Thiên Đình ta? Hay là hắn chuẩn bị bảo Huyền Kỳ Nhị Tẩu chế tạo thần binh đối phó chư đế tương lai? Chuẩn bị một mẻ bắt gọn chư đế, độc bá tương lai?

Trong Phá Thiên Quan, nghìn vạn đại quân thần ma thi triển các loại thiên địa pháp tướng, hiện ra nhục thân cao lớn, thi triển pháp lực, tế Hồng Hoang Thiên Lô, thần hỏa rừng rực cháy!

Lại có nghìn vạn thần ma thổi gió vào lò, còn có nghìn vị Thần Hoàng, trăm vị Tạo Vật Chủ tinh luyện Bạch Diệu Kim, tiếng keng keng rèn sắt liên miên không ngừng.

Lại có hơn chục vị Đế Quân dẫn tinh thủy trong Thiên Hà tôi luyện Bạch Diệu Kim.

Cứ thế lặp lại liên tục, luyện ra các miếng kim đỉnh không lẫn chút tạp chất nào.

Huyền Kỳ Nhị Tẩu nâng lò rèn lên, hai vị lão Đế Quân đích thân làm trợ thủ cho Chung Nhạc, Chung Nhạc tế Bát Trận Đồ, tập hợp sức mạnh của hai nghìn vạn thần ma Tiên Thiên Cấm Quân, cầm Vạn Bảo Đạo Chùy trong tay, dùng hết sức đập xuống.

Phù Lê Đế Quân bên cạnh liên tục đưa các miếng Bạch Diệu Kim xuống dưới chùy của hắn, Vạn Bảo Đạo Chùy giáng xuống, tia lửa bắn tóe, một món thần binh dần hình thành.

Hắn đang luyện lại Thiên Bàn!

Năm đó Chung Nhạc và Huyền Kỳ Nhị Tẩu đánh cược, Thiên Bàn bán thành phẩm thắng Huyền Kỳ Nhị Tẩu, nhưng sau đó Thiên Bàn bị hủy trong lần chư đế suy đoán.

Thiên Bàn luyện chế hồi đầu chỉ là Chung Nhạc tiện tay làm, dùng ngoan thiết do Huyền Kỳ Nhị Tẩu luyện chế. Còn giờ hắn dùng Bạch Diệu Kim cứng nhất, lại có các Đế Quân, Tạo Vật Chủ, Thần Hoàng tương trợ, tập hợp sức mạnh của nghìn vạn thần ma, chắc chắn sẽ tạo ra được Thiên Bàn hoàn chỉnh!

Theo từng nhịp búa của hắn, không gian Đế Tinh chấn động dữ dội, Thiên Hà nổi sóng, thiên địa đại đạo biến thành ánh sáng từ hư không chiếu vào Vạn Bảo Chùy trong tay hắn.

Trong Đế Tinh, vô số thần ma ngẩng lên nhìn ngó với vẻ nghi hoặc.

- Đó là cái gì?

Cường giả ở thánh địa của các đế tộc ai cũng sắc mặt đại biến, thấy trên không trung đột nhiên có thêm một tòa thành bạc dài tới nghìn vạn dặm.

Tòa thành lấp lánh ánh bạc đó dường như được tạo nên trong một đem, ngay cả vĩ lực của thần ma cũng khó lòng làm được như vậy!

Mặc Ẩn đang quan sát động tĩnh của Phá Thiên Quan, đột nhiên bên cạnh xuất hiện hai người, định thần lại nhìn, sắc mặt biến đổi, vội cúi người:

- Bệ hạ, nương nương!

Mấy người Lâu Chính Sư bị kinh động, liền đi ra, sắc mặt cũng thay đổi, vội quỳ một chân xuống.

Đế Minh Thiên Đế và Đế Hậu nương nương giáng lâm, lúc này nhìn Phá Thiên Quan, hai vị đế cấp này tới từ bao giờ họ cũng không biết.

- Đứng dậy đi.

Đế Minh Thiên Đế phất tay, sắc mặt không thấy hỷ nộ, ánh mắt rời khỏi Phá Thiên Quan nhìn lên trời.

Chúng tướng đứng dậy, Mặc Ẩn hỏi dò:

- Lẽ nào bệ hạ và nương nương định đích thân ra tay trừ bỏ Dịch Quân Vương?

Đế Hậu nương nương cười:

- Dịch tiên sinh của Tiên Thiên Cung lại đánh tới tận Đế Tinh, đúng là đáng chết vạn lần. Nhưng muốn trừ bỏ hắn cũng không dễ.

Chư tướng không hiểu.

Cm Thiên Đế vẫn nhìn lên trời, ánh mắt ẩn chúa thần quang, một lúc sau nói:

- Nương nương, nàng nghĩ sao?

Đế Hậu nương nương cũng ngẩng lên nhìn trời:

- Thần thiếp cũng cảm thấy có dao động dị thường, với thiên nhãn của thần thiếp thì có thể miễn cưỡng thấy một đường nét nhưng không biết là ai.