Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1578: Khế ước Hư Không (2)




- Đám người Thu Sơn sư đệ cũng đã đi Tổ Đình của Phục Hy thị, bọn họ…

Tiên Thiên Thần Đế phất tay nói:

- Bọn họ đã thân gặp bất hạnh rồi! Ngươi đi nhanh đi, không cần lại trì hoãn nữa!

Thần Hạ Các mang theo Kim Thừng, lập tức rời đi.

Tinh vực Tử Vi, Hoang vực Thiên Hỏa, trên một cây ngô đồng khổng lồ đứng sừng sững trong Thiên Hỏa, vô số Thải Phượng đang dang cánh tung bay. Từng tòa từng tòa cung điện xây dựng trên từng phiến từng phiến lá cây. Còn có từng tòa từng tòa Thần cung xây dựng trong những đóa hoa ngô đồng màu hồng nhạt.

Vô số Thiên Hỏa hừng hực không ngừng từ trong những đóa hoa ngô đồng phun ra.

- Ngọc Hoàn sư tỷ, Lão tổ tông triệu kiến ngươi!

Một nàng Phượng Nữ từ xa bay tới, nói với một con Phượng Hoàng đang dang cánh bay lượn trong Thiên Hỏa. Con Phượng Hoàng trong Thiên Hỏa kia lên tiếng, biến thành một nàng thiếu nữ thanh xuân, dưới chân đeo một cặp vòng chân, đi chân trần về phía Thánh điện của Thiên Phượng Hoàng Tộc.

Trong Thánh điện, Phượng Thiên Nguyên Quân ngồi uy nghiêm bất động, từ sau lưng bay ra một cây Phượng Vũ Phiến, nói:

- Ngọc Hoàn, rất nhiều sư đệ sư muội của ngươi cũng đều đã thân gặp bất hạnh, chết trong Tổ Đình Phục Hy thị tại Vũ trụ Cổ lão. Ngươi cầm theo cây Thiên Phượng Thần Hỏa Phiến này của vi sư đi tới đó. Sau khi tới Tổ Đình, ngươi không cần tiến vào, thủ ở ngoài cửa. Đợi tới lúc từ bên trong Tổ Đình có một chiếc thuyền lớn ngàn cánh bay ra, ngươi liền dùng cây quạt này của vi sư quạt một cái về phía bốn phía của Tổ Đình!

Phượng Ngọc Hoàn nghi hoặc hỏi:

- Kẻ từ trong Tổ Đình đi ra chính là hung thủ đã sát hại đám người Ngọc Lan sư muội sao? Sao Lão tổ tông không muốn ta quạt chết hung thủ, ngược lại đi quạt bốn phía?

Phượng Thiên Nguyên Quân mỉm cười, nói:

- Bảo ngươi đi, ngươi cứ việc đi đi! Đừng nên hỏi nhiều!

Phượng Ngọc Hoàn khom người nhận lệnh, cầm theo Thiên Phượng Thần Hỏa Phiến xoay người rời đi.

Bắc Cương Tử Vi Đế Tinh, trong một tòa Tiên Thiên Thánh Địa vô cùng cổ lão, Nguyên Nha Thần Vương gọi một gã đệ tử tới, lấy ra bình ngọc do chính mình bí luyện, nói:

- Trác Nha, sư huynh ngươi đã chết! Ngươi cầm theo cái Vũ Quang Bình này của vi sư đi tới Vũ trụ Cổ lão, chờ ở trước cửa vào của Tổ Đình Phục Hy thị. Đợi tới lúc một chiếc Cổ thuyền ngàn cánh từ trong Tổ Đình bay ra, ngươi liền tế khởi cái Vũ Quang Bình này của vi sư, thu một vòng bốn phía xung quanh cửa vào Tổ Đình. Sau khi thu xong, ngươi không nên nhìn xem đã thu được cái gì, xoay người liền chạy đi, không được quay đầu nhìn lại. Nhìn lại ngươi liền sẽ chết!

Trong lòng Trác Nha nghi hoặc không hiểu, nhưng cũng không dám hỏi nhiều, khom người rời đi.

Tổ Đình của Phục Hy thị, dưới vực sâu, từng cỗ từng cỗ Đế quan nhao nhao bay trở về. Cuối cùng, ba ngàn cỗ Đế quan lẳng lặng phiêu phù dưới vực sâu. Trong đó có một cỗ quan tài trống rỗng, hẳn là quan tài của Tạo Hóa Đại Đế.

Tạo Hóa Đại Đế đã bị Phục Mân Đạo Tôn chôn xuống ở cửa thứ nhất, thi thể của hắn tự nhiên là không ở trong Đế quan.

- Các vị tiền bối, ta hiện tại phát hạ thề nguyện!

Tại địa phương ba ngàn cỗ Đế quan vờn quanh có một tòa cung điện, Chung Nhạc hiện ra chân thân Phục Hy, khôi phục lại diện mạo vốn có, cao giọng nói:

- Tộc trưởng Phục Hy Thần Tộc, Chung Sơn thị Chung Nhạc, tương lai nhất định sẽ bổ toàn linh hồn cho Chư Đế, để cho linh hồn Chư Đế trở nên hoàn chỉnh, hồn có thể trở về, ở trong Hư Không Giới hưởng dụng tế tự!

Ba ngàn cỗ Đế quan ầm ầm chấn động, từng cỗ từng cỗ Đế thi từ trong Đế quan ngồi dậy, vô số khuôn mặt màu xanh chàm nhất tề nhìn về phía Chung Nhạc. Từng cặp từng cặp mắt vô thần rơi xuống trên người Chung Nhạc. Ba ngàn đạo thanh âm hội tụ lại thành một cỗ hồng lưu kinh thiên động địa:

- Tộc trưởng Phục Hy thị trẻ tuổi, tế khởi Quyền hành, ký kết Khế ước Hư Không!

Từng tia từng tia Đạo khí từ trong hư không bay vọt tới, ba ngàn tia Đạo khí hội tụ, hình thành nên một mảnh đại bảng Đạo văn, trên bảng viết lại lời thề của Chung Nhạc. Trên đỉnh đầu của ba ngàn cỗ Đế thi, mỗi một cỗ cũng đều bay ra một đạo tinh khí, dung nhập vào trong đại bảng Đạo văn. Tinh khí của ba ngàn vị Đại Đế kết xuất ra một đạo ấn ký như có như không ở trên đại bảng.

Sắc mặt Chung Nhạc ngưng trọng, Tiên Thiên Thần Đao bay ra. Phần chuôi của thanh đao này cũng chính là chuôi kiếm của Phục Mân Đạo Tôn, còn được gọi là Quyền hành Thiên Đế, tượng trưng cho quyền uy chí cao vô thượng của Thiên Đế Thời đại Địa Kỷ.

Trên đỉnh đầu Chung Nhạc cũng bay ra một đạo tinh khí, dung hợp với Quyền hành Thiên Đế, bay về phía đại bảng Đạo văn, ở trên ấn ký của Chư Đế lạc ấn ra hình dạng một cái chuôi kiếm. Trung tâm chuôi kiếm chính là đồ án Tiên Thiên Bát Quái của Chung Nhạc.

Trên từng khuôn mặt màu chàm dữ tợn lộ ra nụ cười, sau đó đám Đế thi nhao nhao ngã ngửa về phía sau, nắp quan tài ầm một tiếng khép lại.

- Tộc trưởng Phục Hy thị trẻ tuổi, đừng quên lời hứa hẹn ngày hôm nay của ngươi!

Trong đám quan tài kia truyền ra một đạo thanh âm đáng sợ, là do ba ngàn đạo thanh âm quấn lại thành một cỗ, chấn động tâm linh:

- Nếu ngươi làm trái với Khế ước Hư Không, tương lai linh hồn không được vào Hư Không Giới, Quyền hành Thiên Đế sẽ tới chém ngươi! Ngươi sẽ trọn đời trầm luân, gặp phải nổi khổ chúng Đế phệ hồn!

Tấm đại bảng Đạo văn kia bay tới, in vào trong Thần Nhãn thứ ba trên mi tâm của Chung Nhạc, phiêu phù trong đồng tử Thần Nhãn của hắn.

Chung Nhạc thu hồi Quyền hành Thiên Đế, xoay người tiến vào tòa Thần điện kia.

Quyền hành Thiên Đế của Phục Mân Đạo Tôn chính là chìa khóa đầu mối của Tổ Đình. Sau khi hắn tiến vào vực sâu, Quyền hành Thiên Đế liền tự động bay ra, chưởng khống toàn bộ phong cấm phong ấn của Tổ Đình. Chung Nhạc có thể thông qua Quyền hành Thiên Đế, hoàn toàn chưởng khống toàn bộ Tổ Đình.

Phục Mân Đạo Tôn quả thật đã an bài mười phần tinh diệu. Đầu tiên là để cho hắn đạt được Quyền hành Thiên Đế, có được chìa khóa nắm giữ Tổ Đình, sau đó lại để cho hắn đạt được ba ngàn viên Linh châu, có được tiền vốn ký kết hiệp định với ba ngàn Chư Đế Thượng Cổ.

Sau đó, bất luận là Tạo Hóa Huyền Môn hay là Cửu Mệnh Hắc Oa Cô, hoặc là mấy quan còn lại trên con đường sinh lộ, toàn bộ đều có thâm ý sâu sắc, bảo đảm hắn có thể bình bình an an đi tới nơi này, nắm giữ Tổ Đình trong tay. Có thể trước khi chết, sau khi chết làm được tới bước này, trí tuệ của Phục Mân Đạo Tôn tuyệt đối là kiệt xuất đương thời.

Cánh cửa cung điện từ từ mở ra, Đạo âm vang vọng từ bên trong truyền ra. Đó là thanh âm trí tuệ của cả một cái thời đại, chính là lĩnh ngộ đối với Bí cảnh thứ sáu, thăm dò đối với Đạo của vô số Chư Đế giống như phồn tinh ở thời đại Phục Mân Đạo Tôn năm xưa. Sau khi Bí cảnh thứ sáu xác lập, những thí nghiệm mở ra Bí cảnh bị lỗi trong thời gian này chính là sự thăm dò đối với Bí cảnh thứ bảy, là những kinh nghiệm vô cùng quý báu.

Chung Nhạc bước vào Thần điện, liền nhìn thấy một màn vô cùng đồ sộ. Ở trước mặt hắn, mấy ngàn đạo quang luân chậm rãi chuyển động. Đám quang luân kia phảng phất như do vô số ngôi sao cấu thành, quang điểm lấp lánh, hội tụ thành từng dòng sông, chính là Tinh hà đạo quang luân thứ bảy.

Từng đạo từng đạo Tinh luân thật lớn ở trong tòa Thần điện này chậm rãi chuyển động, mỗi khi xoay chuyển một vòng sẽ có Đạo âm vang lên, trình bày những ảo diệu bên trong. Đó là thanh âm của Chư Đế Thượng Cổ, là Bí cảnh mà bọn họ đã dốc cạn trí tuệ mới sáng tạo ra. Mặc dù những Bí cảnh này đối với Lục Đạo Luân Hồi thì là một con đường sai lầm, nhưng đối với việc mở ra Bí cảnh thứ bảy, lại là bảo khố kinh nghiệm không cách nào tưởng tượng.

Những đạo Tinh luân này mới là nguyên nhân khiến cho đám tồn tại bọn Tà Đế, Ma Đế nghĩ muốn xông vào nơi này.