Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1502: Không gì không công phá được




Tuế Khinh Hồng cố gắng vỗ cánh bay, một lúc sau cuối cùng cũng tới chỗ Thiên Hà Thủy Sư, Lâu Chính Sư vội cho chủ thuyền tới đón. Tuế Khinh Hồng thu cánh lại, loạng chọng đáp xuống thuyền.

Hắn thả lỏng tinh thần, vết thương trên toàn thân bỗng chốc nổ tung, máu chảy rào rạt.

Lâu Chính Sư vội trấn áp thương thế cho hắn, phát hiện thương thế của hắn rất nặng, gần như tới mức kiệt sức rồi, kêu lên:

- Tuế sư huynh lẽ nào là Tiên Thiên Đế Quân ra tay? Chỉ với Dịch tiên sinh thì sao có thể khiến huynh bị tới mức này?

Tuế Khinh Hồng sắc mặt tái mét, lắc đầu:

- Là bị Dịch tiên sinh và Âm Khang thị đả thương. Ta thua rồi, bị Dịch Quân Vương giữ chân đánh trận địa chiến với hắn, Vũ Lâm Quân cũng thua rồi, chỉ e mười phần không còn được một.

Lâu Chính Sư sắc mặt đại biến, Vũ Lâm Quân một trong ba mươi sáu quân bộ của Thiên Đình lại thất bại thê thảm như vậy, mười không còn một, như vậy không phải Vũ Lâm Quân chỉ còn lại một phần binh lực hay sao?

Một phần binh lực này sợ cũng là tàn binh bại tướng, chiến lực vẫn còn nhưng đúa chí thì e là đã tiêu tan.

- Vũ Lâm Quân, hết rồi!

Lâu Chính Sư nghĩ.

Trên thuyền cổ, Âm Phó Khang quay lại nhìn, Tuế Khinh Hồng đã không thấy nữa, thở dài:

- Không thể giết hắn, đúng là đáng tiếc!

- Tuế Khinh Hồng tuy có thể giết nhưng tính thời gian thì Thiên Hà cũng sắp tới rồi, vì thế dù có giết được hắn hay không cũng phải đi ngay.

Chung Nhạc điều khiển con thuyền toàn lực trở về Vạn Tinh Hồng Cốc, nói:

- Vũ Lâm Quân không đánh trận địa chiến được, mà Thiên Hà Thủy Sư thì lại là cao thủ trận địa chiến. Chúng ta thời gian có hạn, buộc phải trong thời gian hạn định tới liên thủ cùng Ngự Thiên Quan giáp kích Bàn Hoạch Thủy Sư, không thể vì Tuế Khinh Hồng mà bị chậm trễ.

Trong Hồng Cốc, mười ngày đã tới hạn, Tiên Thiên Cấm Quân đều trở về, nhưng trận truy sát Vũ Lâm Quân cũng đã mất hai ba mươi vạn thần ma, nhưng tù binh Vũ Lâm Quân cũng không ít, hơn hai trăm vạn tù binh.

Tiên Thiên Cấm Quân áp giải những tù binh này lên thuyền, con thuyền phá không bay đi.

- Vũ Lâm Quân đã tan, giờ tới lúc đi phá Bàn Hoạch Thủy Sư rồi! Nhưng số Vũ Lâm Quân này không thể đi cùng chúng ta, chúng ta phải đảm bảo sự thuần túy của lực lượng. Nếu lực lượng quân đội không thuần túy, người có đông cũng vô dụng. Chúng đã không còn đấu trí nữa, trên đường chuyển cho chín trấn dạy dỗ.

Chung Nhạc điều khiển thuyền tới Văn Trấn, thả hơn hai trăm vạn tù binh để Phù Văn giữ lại một phần, còn lại đưa tới tám trấn còn lại, sau đó con thuyền rời đi.

Trên thuyền, Bệ Ngạn lấy ra vô số thần thảo thần dược, Chung Nhạc chia cho các tướng sĩ Tiên Thiên Cấm Quân để họ trị thương.

Tất cả đều vô cùng mệt mỏi, tĩnh lặng trị thương đợi trận chiến tiếp theo.

Tiên Thiên Cấm Quân chỉ còn lại hơn một nghìn sáu trăm vạn người, tám nghìn Phục Hy làm tướng lĩnh cấm quân cũng đã chết mấy trăm, đây là sự tổn thất nghiêm trọng nhất của Tiên Thiên Cấm Quân.

Có những anh linh chiến tử là bằng hữu của họ, bình thường vui đùa tu luyện so tài, giờ đã chia xa mãi mãi.

- Quân tâm có phần suy giảm.

Âm Phó Khang quan sát Tiên Thiên Cấm Quân, nói nhỏ với Chung Nhạc:

- Tiên Thiên Cấm Quân tuy đã trải qua không ít trận chiến nhưng chưa từng xuất hiện thương vong lớn như thế này. Cô gia, nếu không thể chỉnh đốn quân tâm thì lần sau sẽ là ngươi thua đấy. Tuy ngươi rất mưu trí nhưng nếu quân tâm tiêu tan, không có chí khí thì dù ngươi có tài năng thông thiên cũng không thể làm gì được!

Chung Nhạc gật đầu, bước qua bên cạnh các tướng sĩ, bước đi nặng nề vang lên trên sàn, đồng nhịp với nhịp tim của tướng sĩ, giống như nhịp tim của tướng sĩ lên xuống cùng bước chân hắn.

- Chư quân, trận chiến tranh giành đế vị đã bắt đầu rồi.

Tiếng nói của hắn trầm thấp, khàn đặc, chứa đầy từ tính, từ tốn nhưng âm điệu cứ tăng dần.

- Trận chiến này không liên quan tới chúng ta, nhưng không ai có thể tránh được. Thiên địa này đã trở thành cái lò lớn, dù ở đâu cũng là trong cái lò này, không thể thoát được!

- Chỉ có trải qua chinh chiến rèn luyện thì mới luyện được bất diệt chân thân, dựng nên sự nghiệp vĩ đại!

- Những người đã chết họ không đi xa, họ vẫn ở trên trời dõi theo chúng ta!

- Sự nghiệp họ chưa hoàn thành, các ngươi sẽ là người tiếp nối, anh linh của họ trên trời cao đang cổ vũ chúng ta, muốn chúng ta gánh vác di nguyện của họ!

- Chúng ta phải xứng đáng với họ!

Vô số ánh mắt nhìn hắn, ánh mắt các tướng sĩ Tiên Thiên Cấm Quân di chuyển theo hắn, tim đập theo nhịp bước chân của hắn, rung động tựa trống trận. Tiếng nói của Chung Nhạc vang vọng vào tận tâm linh họ khiến khí huyết sôi trào!

- Hãy cầm kiếm lên, hỏi nó, nó có còn chiến đấu được không?

- Đặt tay lên ngực tự hỏi con tim, có còn chiến đấu được không?

- Chúng ta cần điều gì?

- Thắng lợi!

- Chúng ta là quân đội thế nào?

- Không gì không phá, không trận nào không thắng!

Cảm xúc cả đội quân dâng trào, vô số tiếng nói tụ lại thành dòng chảy, hơn một nghìn sáu trăm thần ma giơ cao vũ khí gào thét

- Không gì không phá, không trận nào không thắng!

Trong tiếng gào thét, con thuyền cổ lao vút trong hư không.

- Quân tâm có thể dùng nhưng nếu có thương vong lớn nữa thì sẽ kích tình sẽ giảm dần.

Chung Nhạc nhìn những chiến sĩ đang sôi trào nhiệt huyết, nghĩ:

- Không có Chiến Tranh Linh Thể, muốn giữ mãi đấu trí cho các tướng sĩ ở trạng thái đỉnh phong thì chỉ có chiến thắng mới làm được, không ngừng chiến thắng!

Chiến Tranh Linh Thể có thể kích phát đấu trí, chiến ý, để chiến sĩ không sợ chết, trong thời bình Chiến Tranh Linh Thể là linh thể bỏ đi, nhưng lúc loạn thế này thì là nhân tài nóng nhất, đáng tiếc linh thể này hiếm như Chú Linh Thể và Phúc Linh Thể vậy.

Đến nay Chung Nhạc còn chưa phát hiện được Chiến Thần Chiến Tranh Linh Thể trong thế lực mình, các linh thể khác như Ôn Tinh Vạn Độc Ôn Dịch Linh Thể, Bắc Đẩu Tử Vong Linh Thể, Ngũ Suy Tinh Ngũ Suy Linh Thể, Thất Sát Tinh Thất Sát Linh Thể, Nam Đẩu Sinh Mệnh Linh Thể cũng rất hiếm.

Những linh thể này có tác dụng không hề thua kém tác dụng của Đế Quân ở chiến trường!

Nơi xuất hiện nhiều nhất các loại linh thể này vẫn là ở ba nghìn Lục Đạo Giới và vũ trụ cổ xưa. Tử Vi Tinh Vực tuy có linh thể này nhưng rất ít.

Lý do tạo nên hiện tượng này chính là phần lớn sinh linh của thánh địa đều sống trong các chư thiên. Chư thiên của Tử Vi Tinh Vực đa phần là do các Đế Quân luyện chế thành.

Chỉ có một số đế tộc mới có nhiều các ngôi sao nguyên sinh, chỉ có sao nguyên sinh ở Tử Vi trải qua tế tự mới sinh ra được sinh linh

Còn ba nghìn Lục Đạo Giới thì do Lục Đạo Luân Hồi của các vị đế cấp tạo thành, đẳng cấp cao hơn nhiều, vì thế linh thể ở ba nghìn Lục Đạo Giới nhiều hơn.

Ví dụ như thân phận Cổ Nhạc của Chung Nhạc đã tập hợp được một nhóm thiên sinh linh thể ở ba nghìn Lục Đạo Giới.

Còn vũ trụ cổ xưa vì đủ cổ xưa nên linh thể không hiếm.

Hơn mười ngày sau, các thần ma trên thuyền thấy Bàn Hoạch Thủy Sư và viện quân Ngự Thiên Quan.

Thuyền chiến của Bàn Hoạch Thủy Sư cờ bay phấp phới. Hoàng tộc này tế ra một dòng Thiên Hà trên tinh không, quần tinh tạo thành dòng sông lớn, chặn đường của viện quân Ngự Thiên Quan.

Dòng Thiên Hà này được Bàn Hoạch thị lấy nước của Thiên Hà thật sự luyện chế thành, đương nhiên uy lực không thể sánh được với Thiên Hà thật sự nhưng luyện thành bảo, chặn đường viện quân Ngự Thiên Quan cũng đủ.

Thống soái của Ngự Thiên Quan là Phủ Nhai Đế Quân binh lực cường hãn, nhưng Thủy Sư Ngự Thiên Quan thì thua xa Bàn Hoạch Thủy Sư, đại quân hai bên đã đấu hơn chục ngày, hai bên đều có thương vong.

Mục đích của Bàn Hoạch thị lần này chỉ là giữ chân không cho họ tới Trấn Thiên Quan nên không quyết trận tử chiến với Phủ Nhai, chiến thuyền trên sông chỉ không ngừng gây rối.

Phủ Nhai Đế Quân cũng không làm gì được, Thủy Sư của họ không bằng Bàn Hoạch Thủy Sư, vừa xuống nước không lâu thì bị Bàn Hoạch Thủy Sư thả tinh thú, hàng trăm con thuyền của Ngự Thiên Quan bị kéo xuống nước, thần ma trên thuyền chôn thây dưới nước, Ngự Thiên Quan Thủy Sư toàn quân bị tiêu diệt.

Phủ Nhai Đế Quân đành phải dựng trại trên tinh không, ba ngày một trận nhỏ, năm ngày một trận lớn.

Chung Nhạc điều khiển con thuyền trực tiếp lao thẳng vào phía sau Bàn Hoạch Thủy Sư. Con thuyền rơi uỳnh xuống mặt sông, đâm mạnh vào thuyền của Bàn Hoạch thị, con thuyền đó vỡ tan, vô số cường giả Bàn Hoạch thị rơi xuống nước.

Dù sao dòng Thiên Hà này cũng không phải Thiên Hà thật sự, mà là bảo vật của Bàn Hoạch thị luyện thành, cho dù rơi xuống nước thì tướng sĩ Bàn Hoạch thị cũng không chết, nhưng rồi Tiên Thiên Cấm Quân trên thuyền lập tức tế thần binh, ma thần binh oanh kích xuống nước, khiến cường giả Bàn Hoạch thị dưới nước tử thương vô số.

- Phủ Nhai sư huynh có đó không?

Trên thuyền, Chung Nhạc gọi lớn.

- Thì ra là Dịch Quân Vương!

Phủ Nhai Đế Quân từ từ bay lên khỏi doanh trại, nhìn về hướng con thuyền, vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ:

- Lão hủ thật hổ thẹn, vốn nói đi chi viện cho Trấn Thiên Quan không ngờ lại phải để Dịch Quân Vương tới chi viện. Dịch Quân Vương cẩn thận, dòng Thiên Hà này đã được Bàn Hoạch thị luyện thành thần binh, dưới sông có tinh thú.

Rào rào!

Dưới sông có cự thú nổi lên, vô số xúc tu thò lên quấn lấy con thuyền. Chung Nhạc quát một tiếng, con thuyền xoay chuyển, nghìn cánh chấn động, giống hư vô số lưỡi đao sắc bén cắt đứt xúc tu của tinh thú.

Hơn một nghìn sáu trăm thần ma trên thuyền tế thần binh oanh kích xuôngs sông. Nước sông nhuốm đỏ màu máu, gần như biển thành dòng sông đỏ, vô số tinh thú bị kích sát.

Chung Nhạc cho con thuyền cổ đâm vào một chiến thuyền khác của Bàn Hoạch thị, nói lớn:

- Phủ Nhai sư huynh có chiến đấu được tiếp không?

Phủ Nhai Đế Quân cười ha hả, lập tức hạ lệnh, toàn bộ tướng sĩ Ngự Thiên Quan xuất động, phát động công kích vào Bàn Hoạch Thủy Sư!

Đột nhiên dòng Thiên Hà này chấn động kịch liệt, gió mạnh sóng cao, con sóng lớn đẩy con thuyền cổ lên cao, Tiên Thiên Cấm Quân trên thuyền lập tức mất thăng bằng.

Rồi Thiên Hà bỗng hạ thấp, con thuyền rơi xuống, trên những ngọn sóng cao xung quanh xuất hiện vô số con thuyền chiến với đầy thần ma Bàn Hoạch thị, đầu ngao vảy rồng, có ba cái đầu, tất cả đều giương cung bắn về con thuyền cổ, định nhân lúc họ đứng không vững bắn chết họ!

- Dịch Quân Vương, ngươi thật to gan, dám động tới tiểu Tân Hỏa của Bàn Hoạch thị ta!

Trên một con thuyền chiến, một vị Đế Quân Bàn Hoạch thị đứng đó, là tộc lão Bàn Việt của Bàn Hoạch thị mà Chung Nhạc đã từng gặp một lần. Ở thế ngoại chi dịa, Bàn Việt và Thư Vân Thiên bị Bệ Ngạn dụ đi, hại Phong Vô Kỵ bị rơi vào tay Chung Nhạc.

Lão giả này bị Bệ Ngạn và Phù Lê dụ đi chạy gần như khắp Tử Vi Tinh Vực, có thể nói là thù không đội trời chung với Chung Nhạc. Hắn cười khảy:

- Hôm nay cho ngươi chết ở đây xem ngươi làm tiên sinh thế nào!

Hắn còn chưa dứt lời, đột nhiên con thuyền cổ nghìn cánh chấn động, phá không biến mất, hàng vạn mũi tên bắn tới, rơi xuống nước.

Bàn Việt hét lớn, đông đảo thần ma Bàn Hoạch thị trên thuyền thi triển pháp lực. Thiên Hà biến đổi, được Bàn Hoạch Thủy Sư tế lên, uốn lượn trên không trung như con rồng lớn giương nanh múa vuốt.

Rồng lớn uốn lượn, bảo vệ chiến thuyền của Bàn Hoạch Thủy Sư ở giữa, đột nhiên một âm thanh lớn vang lên, các tòa thành bay hùng vĩ lần lượt đâm vào dòng Thiên Hà, là đại quân Ngự Thiên Quan lái các tòa thành bay tấn công tới.

Con thuyền cổ đột nhiên xuất hiện, đâm gãy đôi con rồng Thiên Hà, trên tường của những tòa thành bay của Ngự Thiên Quan, các thần ma nhân cơ hội đó tế thần binh tấn công chiến thuyền bên trong.

Bốn ngày sau, Bàn Hoạch Thủy Sư tan tác, tử thương nghiêm trọng, còn con thuyền cổ của Chung Nhạc thì phá không bay đi, không thấy tung tích.

- Phủ Nhai sư huynh, ngươi tiêu diệt Bàn Hoạch Thủy Sư thì tới Trấn Thiên Quan! Các tướng sĩ, hãy cùng ta đi tiêu diệt Bàn Kê!