Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1424: Gieo xuống hạt giống (1)




Chung Nhạc cắm hai thanh Tiên Thiên Thần Đao vào cùng một cái vỏ đao, thanh âm tra đao vào vỏ phảng phất như là Ma âm đòi mạng. Thanh âm đao minh vang lên, trên Tế đàn Thiên Thần, thương thế Chư Tà nhất thời bạo phát, chết oan chết uổng. Lần này là chết tới mức không thể lại chết được nữa. Lần này hắn chết, đã không có bất kỳ khả năng cứu sống!

- Này này! Thần Vũ Uy Vương, ngươi trảo chết Chư Tà rồi!

Thiên Huyền Tử không ngừng liên miệng kinh hô, chỉ tay về phía Thần Vũ Uy Vương, lớn tiếng nói:

- Chư Tà có thù oán gì với ngươi, sao ngươi lại trảo chết hắn như vậy?

Sắc mặt Thần Vũ Uy Vương tối sầm, cực kỳ hung ác nhìn về phía hắn, cả giận nói:

- Hắn không phải bị ta trảo chết!

Hai tay Thiên Huyền Tử chống nạnh, cười lạnh nói:

- Ngươi còn giảo biện? Vừa rồi vô số con mắt đều nhìn thấy, ngươi vươn tay ra trảo về phía Chư Tà, Chư Tà cứ như vậy bị ngươi trảo thành vô số khối! Bệ hạ lệnh cho ngươi mời Chư Tà xuống, ngươi hết lần này tới lần khác lại trảo chết hắn! Ngươi thật to gan a!

Mặt Thần Vũ Uy Vương đen sẫm giống như ô thiết đã qua vô số lần mài dũa. Vừa rồi hắn thấy Chư Tà có chút không ổn, nỗ lực dùng pháp lực bàng đại trấn áp dị biến trong cơ thể Chư Tà. Nào ngờ bàn tay hắn vừa chạm tới Chư Tà, thân thể Chư Tà cũng đã vỡ nát. Một màn này thoạt nhìn, quả thật giống như là hắn trảo cho Chư Tà vỡ nát vậy.

Ngữ khí Thiên Huyền Tử cực kỳ hả hê, lạnh lẽo nói:

- Cho dù Bệ hạ không diệt cửu tộc ngươi, Tà Đế cũng sẽ diệt cửu tộc ngươi! Già trẻ cả nhà ngươi đều phải chết lềnh bà lềnh bềnh rồi!

Bên cạnh hắn, sắc mặt Linh Tranh cũng không xinh đẹp hơn Thần Vũ Uy Vương bao nhiêu, mặt đen như sắt, trong lòng thầm nghĩ:

- Tên khốn kiếp Thiên Huyền Tử này đã đắc tội chết Thần Vũ Uy Vương rồi! Ta từ đầu đã sớm biết mang theo khốn kiếp này sẽ không có chuyện tốt…

Thần Vũ Uy Vương nơm nớp lo sợ, vội vàng quỳ một chân về phía Đế Minh Thiên Đế, phục đầu nói:

- Bệ hạ, thật sự không phải là ta…

Đế Minh Thiên Đế hừ lạnh một tiếng, nhìn chằm chằm về phía Chung Nhạc. Hai tiếng đao minh, một trước một sau, thanh âm trước còn chưa rơi xuống, thanh âm sau cũng đã vang vọng, cùng với thanh âm trước quấn lấy cùng một chỗ. Thủ đoạn này tinh diệu tới cực điểm. Với nhãn lực kiến thức của hắn, tự nhiên có thể nhìn ra Chung Nhạc đã động tay chân. Trong đó, mấu chốt nhất chính là thanh Thần đao Thời Quang Chi Nhận này.

Một kích cuối cùng giữa Chung Nhạc và Chư Tà khi nãy, đao quang kinh diễm đã chém Chư Tà thành từng khối vụn. Lúc đó, Chư Tà vẫn chưa bị chém giết, nhưng uy lực của Không Gian Chi Nhận và Thời Quang Chi Nhận đã ẩn nấp vào trong đám khối vụn thi thể của Chư Tà, cũng không có bạo phát.

Thời Quang Chi Nhận chính là đại đạo Trụ Quang, có thể giấu nạp uy lực vào trong thời gian. Không Gian Chi Nhận chính là đại đạo Không Gian biến thành, giấu nạp uy lực vào trong không gian. Uy lực của cả hai thanh Thần đao đều ẩn nấp sâu bên trong cơ thể Chư Tà, chờ đợi thời cơ bạo phát. Mà Chư Tà lại không phát hiện ra điều này, những tồn tại càng mạnh hơn khác trong Thiên Đình cũng không phát hiện ra, là vì thời gian chưa tới. Hẳn là Thời Quang Chi Nhận đã định trụ thời gian tại một thời khắc tương lai nào đó, mặc cho Chung Nhạc quyết định.

Cũng tức là nói, đao quang mà Chung Nhạc thi triển ra đã ẩn giấu vào trong cơ thể Chư Tà, nhưng đao quang tại hiện tại vẫn chưa chém trúng Chư Tà, mà đợi tới tương lai mới chém trúng Chư Tà. Nói như vậy rất khó lý giải, nhưng nếu đã biết rõ tác dụng của đại đạo Trụ Quang và đại đạo Không Gian, liền có thể dễ dàng giải thích.

Chung Nhạc tra đao vào vỏ, tiếng đao minh thứ nhất rất quan trọng. Tiếng đao minh thứ nhất này phải là thanh âm đao minh của Thời Quang Chi Nhận, kích phát đao quang của Thời Quang Chi Nhận trong cơ thể Chư Tà, định trụ thời gian uy lực Thần đao bạo phát ngay tại hiện tại. Mà tiếng đao minh thứ hai chính là Không Gian Chi Nhận. Tiếng đao minh của Không Gian Chi Nhận đã kích phát uy năng của Không Gian Chi Nhận. Hai thanh âm đao minh của hai thanh Thần đao quấn lấy cùng một chỗ, đao quang giao thoa, bạo phát ngay trong cơ thể Chư Tà, rốt cuộc cũng chém chết tôn Tiên Thiên Thần Ma này.

Những tồn tại Đế cấp ở đây đại khái cũng có thể nhìn ra thủ đoạn của Chung Nhạc. Nhưng Đế Quân và Tạo Vật Chủ chỉ có thể miễn cưỡng đoán được, không thể xác định. Về phần Thần Hoàng, Thần Hầu, lúc này hơn phân nửa đều là một mảnh nghi hoặc khó hiểu. Sợ rằng tưởng lầm là Thần Vũ Uy Vương đã trảo chết Chư Tà cũng không phải số ít.

Những tồn tại Đế cấp nhìn ra manh mối, có bao nhiêu kẻ nguyện ý đứng ra nói rõ chuyện này? Trong lòng Đế Minh Thiên Đế biết rất rõ ràng, cái vị trí này của chính mình đã khiến cho rất nhiều tồn tại Đế cấp mơ ước, vui vẻ nhìn thấy Thiên Đình bị mất mặt một trận, vui vẻ nhìn thấy Thiên Đình bị chê cười.

Bọn họ sẽ không đứng ra, chỉ rõ là Chung Nhạc đã lợi dụng hai tiếng đao minh chém chết Chư Tà. Mà nếu bản thân Đế Minh Thiên Đế tự mình đứng ra chỉ rõ điểm này, Tiên Thiên Đế Quân sẽ lập tức nhân cơ hội tranh luận, khẳng định là Thần Vũ Uy Vương đã giết chết Chư Tà. Chỉ cần quấn lấy chuyện này, vậy thì chuyện này sẽ không thể dàn xếp ổn thỏa, uy tín của Thiên Đình cũng sẽ giảm xuống thật lớn, mặt mũi hoàn toàn quét rác.

- Dịch Quân Vương thủ đoạn thật hay a!

Đế Minh Thiên Đế khẽ mỉm cười, quay sang nói với Tiên Thiên Đế Quân:

- Tiên Thiên, ngươi có ái tướng bậc này, thật sự khiến cho ta ao ước! Ngươi có thể được một vị thần tử có trí tuệ, thiên tư và độ tàn nhẫn đều không thua kém ngươi, thậm chí còn mạnh hơn ngươi phụ tá, bản thân ngươi quả thật cực kỳ may mắn a!

Tiên Thiên Đế Quân đầy mặt tươi cười. Đế Minh Thiên Đế lại nhìn về phía Thần Vũ Uy Vương đang nơm nớp lo sợ, lạnh nhạt nói:

- Thần Vũ Uy Vương, đứng lên đi! Chư Tà ưa thích tranh đấu tàn nhẫn, làm trễ nãi thời cơ trị liệu, khiến cho thương thế phát tác, tạo thành bi kịch, không trách ngươi được!

Thần Vũ Uy Vương vội vàng đứng lên, nói:

- Bệ hạ, vừa rồi rất có thể là Dịch Quân Vương đã ám toán Chư Tà! Hai tiếng đao minh kia của Dịch Quân Vương…

- Im miệng!

Đế Minh Thiên Đế thản nhiên nói. Tiên Thiên Đế Quân mỉm cười, nói:

- Thần Vũ Uy Vương không có chứng cứ, không nên tùy tiện nói bậy a!

Thần Vũ Uy Vương minh bạch ý tứ của Đế Minh Thiên Đế, không nói thêm gì nữa. Đế Minh Thiên Đế gọi Chung Nhạc tiến lên, ngữ khí ôn hòa, nói:

- Tu vi thực lực Dịch khanh có một không hai đồng đại, hôm nay đã leo lên đệ nhất Tương Lai Chư Đế Bảng, cần phải tận tâm tận lực, hiệu lực cho Thiên Đình a!

Chung Nhạc khom người xưng vâng. Đế Minh Thiên Đế đích thân lấy ra Tương Lai Chư Đế Bảng, luyện chế một phen, đặt hai chữ Dịch Phong ở vị trí thứ nhất, nói:

- Tương Lai Chư Đế Bảng này chính là bài danh Chư Đế tương lai. Nếu sau này ngươi có thể trở thành Thiên Đế, cũng nhất định phải lấy đức hạnh này ước thúc chính mình, không thể hành động không chút cố kỵ a!

Trong lòng Chung Nhạc nhất thời nghiêm nghị, nhìn về phía Tiên Thiên Đế Quân. Trên mặt Tiên Thiên Đế Quân mang theo nụ cười nhàn nhạt, truyền âm nói:

- Thiên Đế đây là muốn ly gián quân thần chúng ta, ta tự nhiên minh bạch! Dịch quân không cần để ở trong lòng!

- Tiên Thiên Đế Quân đối với ta vẫn có phòng bị! Bất quá, như vậy cũng tốt!