Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1417: Cùng nhau tế khởi (2)




Sứ giả của các Đế tộc, Hoàng tộc nhao nhao mở miệng, lệnh cho Thần Hoàng, Tạo Vật Chủ của tộc mình xuống đài tương trợ, thôi động Tế đàn Thiên Thần. Tòa Tế đàn Thiên Thần này mặc dù là bảo vật cấp Đế Quân, nhưng nhiều Thần Hoàng, Tạo Vật Chủ như vậy toàn lực thôi động, đã sớm thôi phát hết thảy uy năng của Tế đàn, thậm chí hoàn toàn có thể tiết kiệm cả ngàn tôn Thần Hoàng, Tạo Vật Chủ.

Nhưng các Đế tộc, Hoàng tộc đều thuộc về các thế lực bất đồng, đều lo lắng đối phương tại thời điểm thúc giục động Tế đàn động tay chân, cho nên đơn giản đều phái ra Thần Hoàng, Ma Hoàng, Tạo Vật Chủ dưới trướng chính mình, để cho bất luận kẻ nào cũng không thể can thiệp vào chiến đấu trong Tế đàn, mưu cầu một trận chiến công bằng.

Tới cuối cùng, chỉ thấy cả vạn tôn Thần Hoàng, Tạo Vật Chủ vờn quanh Tế đàn. Trong Tế đàn mây mù lượn lờ, vậy mà hình thành nên một thế giới thật lớn, biển rộng mênh mông hạo hãn, Thần sơn khắp nơi trên mặt đất, sông ngòi hạo hạo đãng đãng chảy xuôi hội tụ vào biển rộng. Từng khỏa từng khỏa Tinh cầu vắt ngang trên không trung, lộ ra vô cùng to lớn, nhưng trên thực tế chỉ có kích thước của một khỏa mặt trăng, nhưng bởi vì treo quá thấp, tựa hồ chỉ cần leo lên Thần sơn sẽ có thể vươn tay vuốt ve được vậy. Mây mù phiêu đãng giữa từng khỏa từng khỏa Tinh cầu, lớn gió thổi qua, thổi cho đám Tinh cầu kia chầm chậm trôi đi. Hiện tại tòa Tế đàn này đã biến thành thế giới tạo hóa do hoa văn Đồ đằng đại đạo thiên địa cấu thành.

Đế Quân của Đề Đĩnh thị chậm rãi nói:

- Tòa Tế đàn này của Đề Đĩnh thị ta đã có thể sử dụng được rồi! Chỉ cần có năng lực, bất kỳ vật gì trong này cũng có thể đánh hư. Đại chiến qua đi, Đồ đằng đại đạo có thể gây dựng lại bất luận đồ vật gì bị đánh hư. Cho nên hai vị tiểu hữu cứ việc yên tâm xuất thủ! Bệ hạ, kính xin hạ lệnh a!

Đế Minh Thiên Đế nhìn về phía đám người Tiên Thiên Đế Quân, Kim Ô Thần Đế và Dương Hầu Ma Đế, mỉm cười hỏi:

- Mấy vị đạo huynh, các ngươi xem có thể bắt đầu được chưa?

Khóe mắt Tiên Thiên Đế Quân nhảy lên một cái, trong lòng thầm than một tiếng, gật đầu nói:

- Bệ hạ, có thể hạ lệnh bắt đầu rồi!

Dương Hầu Ma Đế cũng mỉm cười, nói:

- Ta đã từng thấy qua Tà Điển một lần, trong lòng vẫn còn kinh diễm cho tới bây giờ. Hiện tại không ngờ có thể lại nhìn thấy môn tuyệt học này! Bệ hạ, hạ lệnh được rồi a!

Đế Minh Thiên Đế nhìn về phía Bích Lạc tiên sinh, khách khí hỏi:

- Tiên sinh nghĩ sao?

Bích Lạc tiên sinh chắp tay khom người nói:

- Chư Tà đi ra Bích Lạc Cung, đã không phải còn là Thần Ma của Bích Lạc Cung ta nữa, sinh tử phú quý mặc cho thiên mệnh! Bệ hạ cứ việc hạ lệnh a!

Đế Minh Thiên Đế nhìn về phía Thần Hậu nương nương, mỉm cười hỏi:

- Thần Hậu nương nương cảm thấy thế nào?

Thần Hậu nương nương cười tủm tỉm, nói:

- Bệ hạ, ta là Thiên Đế tiền triều! Thời đại Địa Kỷ đã qua mười vạn năm, ngươi cần gì phải hỏi ta? Huống hồ, chỉ là hai tôn tiểu thần đối chiến, sinh tử không đáng nhắc tới!

Đế Minh Thiên Đế ngồi thẳng người lại, nghiêm nghị nói:

- Chư Tà, Dịch Phong, hai ngươi quyết đấu công bằng, sinh tử do mệnh, thành bại tại trời! Bắt đầu!

Trong Tế đàn Thiên Thần, Chư Tà và Chung Nhạc vốn dĩ đang đứng chung một chỗ, lúc này uy năng của Tế đàn Thiên Thần được kích phát, không gian mở rộng ra, khiến cho hai người đã cách xa nhau cả vạn dặm.

Chư Tà đang đứng trên một ngọn Thần sơn, thân ảnh nho nhỏ đột nhiên kịch liệt bành trướng, đầu đội trời, chân đạp đất, bên cạnh huyền phù nhật nguyệt tinh thần, tà khí phiêu diêu, quán nhập vạn dặm thiên không. Bàn tay Chư Tà dựng thẳng trước ngực, bàn tay khẽ nắm lại, trong cặp mắt toát ra tà khí nghiêm nghị, nhìn về phía Chung Nhạc ngoài vạn dặm.

- Thần có Thần đạo, Ma có Ma đạo, chúng sinh thiên địa có thiên địa vạn đạo!

Thanh âm hắn cực kỳ to rõ, vang vọng thiên địa, khí thế đinh tai nhức óc, thanh âm như lôi âm không ngừng cuộn trào, lan tỏa ra bốn phương tám hướng.

- Tà có Tà đạo! Ta là Chư Tà, là Tà đạo thiên hạ sinh ra! Gọi là Tà đạo, chính là…

Thanh âm của hắn càng lúc càng vang vọng, càng lúc càng ẩn chứa tà khí, mở miệng quát lớn:

- Đạo!

Ầm ầm!

Sau đầu hắn, một đạo quang luân nhất thời đại phóng, không ngừng chuyển động, đó là lực lượng hình chiếu Nguyên thần của hắn. Trong quang luân thật lớn chiếu rọi ra dị tượng chúng sinh tà ác, vờn quanh tán dương triều bái hắn.

- Đạo!

Hắn quát ra tiếng thứ hai, đạo quang luân thứ hai hiện ra. Bên trong quang luân, vô số Tà thú ác hóa khủng bố, nanh vuốt dữ tợn, phủ đầy không trung, biến thành cự luân xoay tròn xung quanh sau đầu hắn.

- Đạo! Đạo! Đạo! Đạo!

Sáu tiếng quát lớn vang lên, sáu đạo quang luân sau đầu Chư Tà mở ra. Chúng sinh tà ác, Tà thú, Tà Thần, Tà Ma, Tà Linh từ Hư Không Giới giáng xuống, đợi tới một đạo quang luân cuối cùng đại phóng, chính là Thần Nhân Bàn Cổ tà ác, Đại Thần tà ác.

Thân thể Chư Tà càng lúc càng cao, dưới chân tầng tầng dâng lên, một trọng thiên tiếp theo một trọng thiên. Ba mươi ba trọng thiên bị hắn đạp ở dưới chân. Trong Chư Thiên, hư ảnh của vô số chúng sinh tà ác, Tà thú, Tà Thần, Tà Ma, Tà Linh… hiện ra, tay cầm đao binh, khoa tay múa chân, khuôn mặt dữ tợn, chính là chúng sinh chi niệm cung dưỡng hắn.

Thân thể Chư Tà đột nhiên run rẩy, từng cây từng cây gai xương sắc bén thật lớn từ trong cơ thể hắn đâm ra. Hắn vốn dĩ cực kỳ anh tuấn, bây giờ biến thành toàn thân gai xương, nửa Thần nửa Thú.

Chư Tà há miệng rít gào như sấm, từ trên ba mươi ba trọng thiên phóng chạy xuống, một bước một trọng thiên, khí thế trong phút chốc bành trướng tới cực hạn, lao thẳng về phía Chung Nhạc.

- Chiến đấu a!