Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1393: Mạo phạm Thiên uy (2)




- Là Phục Hy! Một nữ Thần quan trong đó là một Phục Hy! Nữ Thần quan còn lại là bị hắn uy hiếp dẫn tới. Thời điểm tên Phục Hy này bại lộ, đã hiện ra chân thân. Là tên Phục Hy này đã khiến cho Thiên ý kịch biến!

Trong lòng Bích Lạc tiên sinh kịch liệt nhảy lên, thất thanh nói:

- Phục Hy? Hắn là cảnh giới gì?

Một tôn Tiên Thiên Ma Thần khác nói:

- Không nhìn ra là cảnh giới gì! Nhưng hẳn cũng không quá cao! Lúc đó, Thiên ý rút ra hết thảy năng lượng trong Bích Lạc Cung, không thể phát ra bất luận thần thông đạo pháp gì. Chúng ta cũng không nhìn ra cảnh giới chân thật của hắn. Bất quá, chúng ta đã giao đấu với hắn một hồi, thực lực của hắn hẳn là ở giữa Thần Hầu với Thần Hoàng!

Bích Lạc tiên sinh thở phào nhẹ nhõm, lẩm bẩm:

- Phục Hy… Một tên Phục Hy hèn mọn cấp bậc Thần Hầu Thần Hoàng, cũng xứng hủy diệt Thiên ý, cũng có thể đánh cắp Lục Đạo Thiên Luân? Cũng có thể khiến cho các ngươi trọng thương thành bộ dạng này? Hắn có thể phá giải cấm chế và phong ấn của Bích Lạc Cung ta sao?

Sắc mặt hai tôn Tiên Thiên Ma Thần kia xấu hổ, nói:

- Không biết hắn đã dùng biện pháp gì, khiến cho Thiên ý không ngừng tính toán, rút cạn toàn bộ năng lượng trong Bích Lạc Cung, ngay cả năng lượng của cấm chế và phong ấn cũng bị Thiên ý hút đi, cho nên…

Bích Lạc tiên sinh nhất thời chán nản, có một loại cảm giác vô lực sâu sắc. Tình huống hai tôn Tiên Thiên Thần này nói quả thật có khả năng phát sinh, nhưng cũng không có khả năng phát sinh.

Bích Lạc Cung này thật sự vô cùng quan trọng, cho nên thời điểm kiến tạo nơi này, đã cố tình tương liên bộ não Thiên ý với tất cả mọi phong cấm phong ấn ở nơi này. Nếu có ngoại địch tới công, Thiên ý sẽ có thể giá ngự toàn bộ phong cấm phong ấn chống địch. Câu nói cho dù là mười vị tồn tại Đế cấp liên thủ cũng không thể công phá được nơi này này, quả thật cũng không phải là khoác lác. Nhưng cái này cũng khiến cho bộ não Thiên ý quả thật có thể sẽ rút ra năng lượng của phong cấm phong ấn. Bất quá, khả năng phát sinh tình huống như vậy tuyệt đối là không tồn tại.

Bởi vì không có sự tình mà Thiên ý suy tính không ra, không có sinh linh mà nó suy tính không ra. Hết thảy mọi nghi nan, Thiên ý cũng đều có thể giải đáp. Ở trước mặt nó không tồn tại sự tình không thể giải thích, lại càng không cần điều động năng lượng của phong cấm phong ấn để suy tính một vấn đề.

Nhưng một màn hiện tại đã nói rõ, tên Phục Hy này chỉ sợ là đã dùng sự tình không thể giải thích, không thể suy tính khiến cho bộ não Thiên ý tự mình phá hủy phòng ngự bền chắc không thể phá được của Bích Lạc Cung, thậm chí còn khiến cho Thiên ý không cách nào giải ra chuyện kia mà vì vậy vỡ nát, tự mình hủy diệt chính mình. Có chuyện không thể giải ra, vậy còn có thể là Thiên ý nữa sao?

- Tên Phục Hy kia đâu rồi?

Bích Lạc tiên sinh lấy lại bình tĩnh, hỏi. Hai tôn Tiên Thiên Thần Ma liếc nhìn nhau một cái, chần chờ nói:

- Bạo tạc mạnh mẽ như vậy, hắn hẳn là đã chết rồi!

- Hẳn là?

Bích Lạc tiên sinh đảo mắt quan sát bốn phía, cười lạnh nói:

- Thường thường thời điểm nói ra hai chữ hẳn là này, sẽ có thể là không phải. Nếu hắn thật sự đã chết, vậy Lục Đạo Thiên Luân đã đi nơi nào rồi?

Hai tôn Tiên Thiên Thần Ma nhất thời ngẩn ra. Bích Lạc tiên sinh tiếp tục nói:

- Từ tình hình mà các ngươi miêu tả, không phải là hắn lấy đi Lục Đạo Thiên Luân! Hắn còn có trợ thủ, nữ Thần quan còn lại kia chính là trợ thủ của hắn! Nữ Thần quan này chắc chắn cũng là một tên Phục Hy! Chính là nàng đã đánh cắp Lục Đạo Thiên Luân. Mà tên Phục Hy còn lại, chính là hấp dẫn lực chú ý của các ngươi, khiến cho nàng có cơ hội đánh cắp Lục Đạo Thiên Luân chạy thoát. Hắn chỉ là quỷ chết thay mà thôi!

Hai tôn Tiên Thiên Thần Ma không dám nói lời nào.

- Nếu đã là quỷ chết thay, vậy khả năng còn sống trong đại bạo tạc quả thật rất nhỏ, cực kỳ nhỏ bé! Bất quá, tóm lại vẫn là có khả năng…

Ánh mắt Bích Lạc tiên sinh chớp động, đảo quét về phía Thánh địa cổ lão đổ nát không chịu nổi, truyền lệnh cho rất nhiều Tiên Thiên Thần Ma:

- Tìm! Tìm kỹ tất cả mọi nơi, hết thảy mọi không gian bí ẩn cho ta! Mãi tới khi xác nhận hắn không còn sống nữa mới thôi!

Đám Tiên Thiên Thần Ma may mắn còn tồn tại nhận lệnh, phân tán ra tìm kiếm. Bên cạnh Bích Lạc tiên sinh, hai tôn Tiên Thiên Thần Ma kia đánh bạo nói:

- Bích Lạc tiên sinh, Lục Đạo Thiên Luân kia bị nữ Thần quan còn lại cướp đi, chuyện này…

Bích Lạc tiên sinh khẽ mỉm cười, thản nhiên nói:

- Đây cũng không phải là chuyện xấu! Đây là chuyện tốt!

Hai tôn Tiên Thiên Thần Ma nhất thời ngẩn ra, thất thanh nói:

- Chuyện tốt?

- Quả thật là chuyện tốt!

Tâm niệm Bích Lạc tiên sinh khẽ động, cự chuy Thiên Phạt kể cả bàn tay kia phân tách ra khỏi cánh tay hắn, nhàn nhạt nói:

- Hơn nữa còn là chuyện rất tốt! Trước đây, Lục Đạo Thiên Luân giấu ở nơi này, căn bản là không thể thôi động. Cho dù là cường giả của Phục Hy Thần Tộc cũng không thể thôi động được nó. Mà hiện tại đã có một Phục Hy có thể thôi động kiện trọng khí này, tự nhiên là chuyện tốt bằng trời rồi!

Ánh mắt của hắn chớp động:

- Cho dù không xảy ra chuyện tình Bích Lạc Cung bị trộm lần này, tương lai ta cũng sẽ an bài một tuồng kịch, để cho Lục Đạo Thiên Luân bị trộm, lưu lạc tới trong tay dư nghiệt Phục Hy có thể động dụng kiện bảo vật này. Kể từ đó, mới có thể biết được ảo diệu vận hành của Lục Đạo Thiên Luân, khiến cho sự thống trị của Thiên triệt để vững chắc. Bây giờ Lục Đạo Thiên Luân đã bị nữ Thần quan kia đánh cắp, chính là hợp ý ta! Chỉ là…

Hắn nhớ tới bộ não Thiên ý đã bị phá hủy và Sinh Mệnh Thần Thụ đã bị cướp đi, trong lòng không khỏi một lần nữa sinh ra lửa giận.

- Khởi bẩm tiên sinh, tìm được một cỗ thi thể!

Đột nhiên, có Tiên Thiên Thần Ma cao giọng nói.