Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1387: Hỏi Thiên ý (2)




- Cây Thần thụ này vốn dĩ không phải xếp phía sau Lục Đạo Thiên Luân. Bất quá, đáng tiếc Thần thụ sớm đã khô héo, chỉ còn lại có thân cây mà thôi. Bích Lạc tiên sinh có tưới nước, chăm bón như thế nào đi chăng nữa, cũng không thể khiến cho Thần thụ hồi sinh!

Gã Thần Ma trăm tay kia đột nhiên dừng bước, kết xuất một đạo pháp ấn. Không gian phía trước đột nhiên chấn động, một phiến không gian vô cùng vô tận chợt xuất hiện. Bên trong phiến không gian hạo hãn kia có một đại vật khổng lồ trải đầy những khối u sần sùi phiêu phù trên không trung. Vô số đường ống vô cùng thô to từ trong vật thể kỳ quái này chui ra, xuyên suốt qua hư không.

Đây là một bộ não! Là bộ não sau khi lột bỏ sọ não, chỉ còn lại có não thể, không có bất kỳ phòng hộ nào. Những đường ống kia hẳn là dụng cụ cung dưỡng, cung cấp năng lượng cho bộ não khổng lồ này vận hành cùng sử dụng. Ngoài mặt bộ não lớn không cách nào tưởng tượng này thỉnh thoảng còn có từng đạo từng đạo Thần quang huyễn lệ nhanh chóng lưu động dọc theo đường vỏ não. Phảng phất như bộ não này vẫn còn đang suy tư, vẫn như cũ còn sống.

Trong không gian vang lên vô số loại Đạo âm, các loại Đạo âm hỗn loạn cùng một chỗ, không ngừng ông minh, không ngừng chấn động. Những Đạo âm này, là thanh âm của Đạo, vô số loại đại đạo thiên địa ngâm xướng, phản ánh hết thảy mọi thứ trong vũ trụ tinh không vào trong bộ não này, để cho nó có thể chưởng khống hết thảy mọi biến hóa của vũ trụ, từ trong biến hóa tìm kiếm ra xu thế tương lai. Không chỉ như vậy, nó còn liên tiếp với Thiên, tiếp nhận ý nguyện của Thiên. Nó chính là Thiên ý!

Tư Mệnh nhìn về phía gã Thần Ma trăm tay kia, lộ ra thần sắc khó xử, thấp giọng nói:

- Sư huynh, chuyện mà nương nương lệnh cho chúng ta hỏi Thiên ý, không thích hợp truyền vào trong tai người khác…

Gã Thần Ma trăm tay kia hội ý, xoay người rời đi, mỉm cười nói:

- Các ngươi có thể yên tâm! Cho dù ta nghe được, cũng sẽ không ngoại truyền. Dù sao, Bích Lạc Cung ta cũng là độc lập với các đại thế lực Tử Vi bên ngoài. Các ngươi cứ việc hỏi, ta không nghe là được!

Tư Mệnh chắp tay cảm ơn, đứng trước phiến không gian to lớn hạo hãn kia, đặt câu hỏi cho bộ não khổng lồ này, nói:

- Thiên ý, Đế Hậu nương nương lệnh cho ta hỏi ngươi, Thiên có còn ủng hộ Đế Minh Bệ hạ nữa không?

Bên ngoài bộ não khổng lồ này không ngừng lưu động từng đạo từng đạo quang ba. Đột nhiên, trong đầu Chung Nhạc và Tư Mệnh vang lên thanh âm ầm vang kinh thiên động địa. Đó là tinh thần lực khủng bố của bộ não này trực tiếp đánh vào đại não bọn họ, biến thành thanh âm chấn động:

- Thiên không can thiệp vào tranh đấu Đế vị! Thiên chỉ cần Thiên Đế để duy trì vũ trụ vận chuyển!

Tư Mệnh khẽ nhíu mày, tiếp tục nói:

- Ta cần không phải là đáp án này! Ta muốn hỏi chính là, Thiên đã có nhân tuyển cho Thiên Đế đời tiếp theo hay chưa?

Thanh âm bộ não này vang lên, ầm ầm chấn động:

- Thiên không có bất kỳ nhân tuyển nào! Thiên chỉ cần Thiên tử! Phàm là tồn tại Đế cấp, chỉ cần cam nguyện làm Thiên tử, kẻ nào cũng có thể ngồi lên bảo vị Thiên Đế này!

Chung Nhạc thoáng ngẩn người, kinh ngạc nhìn Tư Mệnh, trong lòng thầm nghĩ:

- Sao Tư Mệnh lại chấp nhất hỏi vấn đề này như vậy? Lẽ nào nàng thật sự là phụng mệnh Đế Hậu nương nương tới đây tra hỏi Thiên ý?

Tư Mệnh tiếp tục nói:

- Đế Hậu nương nương lệnh cho ta hỏi ngươi, nữ tử lên làm Thiên Đế, Thiên sẽ can thiệp hay không?

Thanh âm bộ não này chấn động:

- Sẽ không!

Trong lòng Chung Nhạc một lần nữa chấn động:

- Câu hỏi này của Tư Mệnh là hỏi thay Đế Hậu nương nương, hay là hỏi cho chính mình? Hiện tại nàng cách Đế cảnh vẫn còn rất xa, hẳn là cũng không cần thiết hỏi vấn đề này. Chẳng lẽ Đế Hậu nương nương không cam lòng làm một vị Đế Hậu, nghĩ muốn làm một vị Nữ Đế sao?

Tư Mệnh quay đầu lại nhìn về phía gã Thần Ma trăm tay kia. Chỉ thấy hắn đã rời khỏi Nguyên Điện, hiển nhiên là không muốn nghe những câu hỏi của nàng, trêu chọc thị phi. Tư Mệnh cười tủm tỉm, nói:

- Thiên ý, còn có hai vấn đề nữa! Vấn đề đầu tiên, Lục Đạo Thiên Luân đang ở đâu?

Nguyên Điện đột nhiên khẽ chấn động, lại có một phiến không gian hạo hãn nữa lộ ra. Một kiện Thần khí to lớn khôn cùng xuất hiện. Vô số phù văn Đồ đằng vô cùng vô tận hình thành sáu đạo quang hoàn thật lớn không ngừng ong ong chuyển động. Trong những quang hoàn là các cấu kiện trọng khí Thượng Cổ vô cùng phức tạp, những cơ năng hết sức tinh xảo. Những bộ phận thiếu sót, những uy năng thiếu sót của Địa Ngục Luân Hồi trong Lục Đạo Giới, toàn bộ đều tập trung trong những kiện trọng khí Thượng Cổ này.

Mà ở trung tâm kiện trọng khí này, còn có một cái bảo tọa thật lớn, phảng phất như là hạch tâm để khống chế kiện trọng khí Thượng Cổ này. Trên cái bảo tọa kia có một tôn Phục Hy đang ngồi. Bất quá, hắn đã tử vong, chỉ còn lại có một bộ xương khô mà thôi.

Chung Nhạc cảm giác được một loại khí tức quen thuộc, đó là vĩ lực tạo hóa. Kiện Lục Đạo Thiên Luân này, chính là một kiện Thần khí Tạo Hóa. Mà bộ xương khô ngồi trên bảo tọa kia, hẳn chính là phản đồ của Phục Hy Thần Tộc, tên phản đồ đã hiến Lục Đạo Thiên Luân cho địch nhân. Chỉ là chẳng biết tại sao hắn lại chết ngồi trên cái bảo tọa kia.

Ánh mắt Tư Mệnh sáng lên, mỉm cười nói:

- Ta còn có một vấn đề cuối cùng! Thiên ý, ngươi được gọi là Thiên ý, nhất định là biết rõ quá khứ tương lai. Ngươi có thể tính ra tương lai của người bên cạnh ta hay không?

Bề ngoài sần sùi của bộ não khổng lồ này càng lúc càng sáng ngời. Vô số đạo quang ba nhanh chóng vận chuyển, hiển nhiên là đang tính toán tương lai của Chung Nhạc. Cái gọi là Thiên ý, tự nhiên là chưởng khống hết thảy đại đạo thiên hạ, có thể từ hướng đi của đại đạo thiên địa suy tính ra quá khứ tương lai. Chỉ có nắm giữ hết thảy hướng đi trong quá khứ, hiện tại và tương lai của tất cả sinh linh, mới tính là Thiên ý chân chính.

Ầm ầm!

Nguyên Điện không ngừng chấn động kịch liệt. Trong tòa Thánh địa cổ lão bên ngoài điện, Thần quang do từng ngọn từng ngọn Thánh sơn tản mát ra dùng tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy nhanh chóng ảm đạm xuống. Vô số Thần dược trên Thánh sơn nhao nhao héo rũ, linh hà linh khí cấp tốc biến mất. Tất cả Tiên Thiên Thần Ma đều bị kinh động, nhao nhao rời khỏi cung điện nhìn lại, không rõ tại sao lại có loại biến hóa này.

Bộ não Thiên ý không ngừng chấn động, điên cuồng rút ra năng lượng từ trong Thánh địa cổ lão, cung cấp cho chính mình suy tính. Bộ não Thiên ý này càng lúc càng nóng, giống như một khỏa Thái Dương toát ra Thần quang hừng hực, khiến cho Chung Nhạc nhìn tới mức hãi hùng khiếp vía, lo lắng nó đột nhiên nổ tung.

- Xem ra, nó quả nhiên là suy tính không ra!

Tư Mệnh cười khẽ một tiếng, trong mắt lộ ra thần sắc điên cuồng.