Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1361: Đả Thiết Thần Công




Trấn Thiên Quan, chư thiên kỳ lân bảo loan từ từ ra khỏi cổng thành, Hỗn Độn Vũ cầm Phù Tang Thần Thụ đứng trên thanh nối giữa thân xe và thú kéo, Phù Lê thì ngồi trên khung xe bên cạnh.

Chung Nhạc và Âm Phiền Huyên ngồi trong xe, hướng về Tử Vi Đế Tinh.

Lần này hắn chỉ đem theo bốn người, Hỗn Độn Vũ không thể không đưa theo, tên này sau khi dâng Hỗn Độn Thần Quả thì dính với Chung Nhạc như hình với bóng, ngày nào cũng cầm Phù Tang Thần Thụ lượn lờ quanh Chung Nhạc, cũng may tên cao lớn này không nhiều lời, rất dễ bỏ qua.

Thực lực của Phù Lê rất cường hãn, chuyến đi tới Thiên Đình này chưa chắc an toàn, vì thế đưa theo hắn có thể bảo vệ cho Chung Nhạc và Âm Phiền Huyên.

Còn Âm Phiền Huyên thì nàng chủ động muốn cùng Chung Nhạc tới Thiên Đình, chúa mẫu của Quân Vương Điện đã ở Trấn Thiên Quan chán rồi, rất muốn đi gặp gỡ các anh hào trong thiên hạ.

Trấn Thiên Quan hiện giờ cho dù không có Chung Nhạc trấn thủ thì cũng không có vấn đề gì lớn. Chỉ cần không có những cường giả cấp Tiên Thiên Đế Quân tới tấn công thì Phù Kỳ Chi, Phù Viêm Sơn và Mục Tô Ca có thể phòng thủ được.

Chư thiên kỳ lân bảo loan có sức phòng ngự kinh người, bên trên treo tam đại chư thiên, Tạo Vật Chủ bình thường cũng không tấn công vào được.

Cỗ bảo loan này đi lúc nhanh lúc chậm, trên đường Chung Nhạc vén cửa sổ nhìn ra ngoài thì thấy thánh địa của các đại thần tộc ma tộc vẫn đang khai chiến chinh phạt, vẫn là cảnh tượng thiên hạ đại loạn.

- Trận động loạn này vẫn chưa động tới đế tộc và hoàng tộc, không thể tính là bùng nổ hoàn toàn. Đế tộc hoàng tộc dù sao cũng có căn cơ thâm trầm, cũng vẫn bình tĩnh được.

Chung Nhạc đóng cửa sổ lại, tâm niệm khẽ động, sáu quầng sáng sau đầu chậm rãi vận hành, quanh người hắn hiện lên Thần Ma Thái Cực Đồ, từ từ chuyển động, xung quanh vang lên đạo âm thần bí.

Thần Ma Thái Cực Đồ là công pháp hắn sáng tạo, dung hợp thần đạo ma đạo âm dương, nhưng giờ đã không còn thích hợp cho hắn tu luyện nữa rồi.

Giờ hắn đã luyện thành tám loại Tiên Thiên đại đạo, Thần, Ma, Âm, Dương, Lôi, Vũ, Trụ và Dịch. Thần Ma Thái Cực Đồ gồm bốn loại đại đạo, khi hắn tu luyện thì bốn loại còn lại không thể cùng tiến bộ.

Khi tu luyện Tiên Thiên lôi đình đại đạo hắn cần dùng tới Lôi Hoang Thiên Lô Tâm Kinh, tu luyện không gian và thời gian đại đạo thì cần Vũ Thanh Trụ Quang Huyền Kinh, tu luyện Tiên Thiên dịch đạo thì cần Phục Mân Đạo Tôn Tâm Kinh.

Bốn môn công pháp mới có thể điều độ tám loại đại đạo, cũng có nghĩa là hắn tốn thời gian gấp bốn lần người khác thì tám loại đại đạo mới cùng tiến bộ được.

Điều này hạn chế tốc độ tu luyện của hắn.

Âm Phiền Huyên tu luyện thì tiến bộ hơn xa Chung Nhạc, ngoài do tác dụng của Thánh Linh Thể thì chủ yếu là vì công pháp của nàng chỉ cần một loại. Nàng tu luyện không phải truyền thừa đế cấp truyền thống của Âm Khang thị mà là Nhị Thập Tứ Động Thiên HUyền Kinh mà nàng sáng tạo ra.

Tốc độ tu luyện của nàng hơn hẳn Chung Nhạc, đây cũng là lý do cho dù Chung Nhạc gặp rất nhiều cơ duyên nhưng cũng không dám nói có thể chắc chắn thắng được nàng.

Giờ nàng đã là Thiên Thần đỉnh phong, tốc độ hơn Chung Nhạc tới mức biến thái. Biến thái hơn là Nhị Thập Tứ Động Thiên của nàng tương đương với nàng đã luyện được hai mươi bốn loại đại đạo. Hai mươi bốn loại đại đạo cùng tu luyện mà nhanh như vậy, đúng là không thể tin nổi.

Đạo ngữ của Tiên Thiên Thần Vương nàng cũng nắm được rất nhiều, đạo ngữ Chung Nhạc biết chỉ hơn nàng ba mươi thiên đạo đạo ngữ.

Từ đó có thể thấy mức độ cường hãn của nữ tử này.

Nếu nàng cũng có Hỗn Độn Thần Quả và đối quyết với Chung Nhạc thì chắc chắn sẽ đánh bại hắn với thế như chẻ tre.

Chung Nhạc rất muốn tìm cho nàng một quả Hỗn Độn Thần Quả, muốn xem nàng sau khi ăn nó thì sẽ mạnh tới mức độ nào. Nhưng đáng tiếc Hỗn Độn Thần Quả chỉ có thể gặp mà không thể cầu.

- Ta cần phải dung hợp Thần Ma Thái Cực Đồ, Lôi Hoang Thiên Lô Tâm Kinh, Phục Mân Đạo Tôn Tâm Kinh và Vũ Thanh Trụ Quang Huyền Kinh thành một thể thống nhất. Như vậy mới nâng cao tốc độ tu luyện được.

Chung Nhạc cảm thấy thực sự khó khăn. Phục Mân Đạo Tôn Tâm Kinh, Vũ Thanh Trụ Quang Huyền Kinh và Lôi Hoang Thiên Lô Tâm Kinh, ba môn đế cấp truyền thừa này muốn hoàn toàn lĩnh ngộ được đều cần không ít thời gian, mà ba môn đế cấp truyền thừa này dung hợp với Thần Ma Thái Cực Đồ của hắn thì càng khó khăn trùng trùng.

Trong cái đầu bé nhỏ của Tân Hỏa ít nhất có trăm loại đế cấp công pháp, trong đó ba bốn mươi loại là công pháp của Thiên Đế, còn hắn chỉ bảo Tân Hỏa truyền cho hắn hai loại, chính là vì hắn ý thức được rằng, hắn tu luyện cùng lúc bốn loại công pháp đã cực kỳ khó khăn. Nếu tu luyện trăm loại đế cấp công pháp thì càng không thể nâng cao cảnh giới.

Chung Nhạc vừa tu luyện vừa suy đoán cách dung hợp bốn loại công pháp này. Lần tu luyện này khiến hắn kinh ngạc, sau khi được Hỗn Độn Thần Quả cải tạo mọi bí cảnh của hắn, tốc độ tu luyện của hắn trở nên nhanh đến giật mình!

Công pháp, pháp lực dường như đều tăng vọt, đồ đằng đại đạo trở nên kiên cố hơn, chắc chắn hơn, những điều ảo diệu trước chưa lĩnh ngộ được giờ đã được giải đáp!

Chung Nhạc đổi một môn công pháp, cũng vậy, tốc độ tu luyện nhanh đến giật mình.

Hắn tu luyện bốn loại công pháp mà tốc độ còn nhanh hơn tu luyện một loại trước kia!

Pháp lực của hắn tăng điên cuồng, đại đạo thêm vững chắc, pháp lực tràn đầy lục đại bí cảnh, đại đạo đồ đằng văn trong bí cảnh đan nhau tạo thành thiên địa, nhật nguyệt, núi sông, biển cả, biến thành các loại dị thú, rồng bay phượng múa…

Thậm chí hắn còn cảm thấy dường như có đồ đằng văn bay vào bí cảnh khác trong cơ thể hắn, đó là một số loại đại đạo khác ghi chép trong Lôi Hoang Thiên Lô Tâm Kinh, không ở trong lục đạo.

Chung Nhạc dùng Phục Mân Đạo Tôn Tâm Kinh, cũng bất tri bất giác tu luyện được những loại đại đạo đồ đằng khác. Chúng không dung hòa lục đại bí cảnh mà bay và những bí cảnh chưa mở, có lẽ là năng lượng chứa đựng trong những bí cảnh đó.

Cả không gian và thời gian đại đạo của hắn cũng đang liên tục nuôi dưỡng không gian và thời gian bí cảnh trong cơ thể hắn, khiến những bí cảnh này thêm to lớn.

Chỉ là, nếu không mở được những bí cảnh này thì hắn đừng mong có thể điều động được năng lượng từ chúng.

Chư thiên kỳ lân bảo loan từ tốn tiến về phía trước, nhưng dù vậy tốc độ cũng rất nhanh, thậm chí không hề thua kém tốc độ phi hành của Chung Nhạc, càng ngày càng gần với Đế Tinh.

Chung Nhạc hiếm khi được yên tĩnh như vậy, cùng Âm Phiền Huyên tu luyện ở trong xe. Thời gian này hắn tu luyện tiến bộ vượt trội, tu vi hùng hậu, pháp lực tăng được gần năm phần so với trước kia.

Tiên Thiên Động Thiên của hắn cũng được tu luyện ngày mộ chân thực, bên trong thậm chí Chung Nhạc đã tách ra được hơn mười vạn phân thân, không ngừng suy đoán cách dung hợp tứ đại công pháp. Bên trong động thiên, đâu đâu cũng là đồ đằng phù văn biến ra từ Âm Hào Dương Hào, đạo âm vang vọng không thôi.

Chung Nhạc liếc nhìn Âm Phiền Huyên đang ngưng luyện Nhị Thập Tứ Động Thiên, nghĩ bụng:

- Giờ ta đã tăng được năm phần pháp lực, liệu có thắng được nàng ta không?

Đang nghĩ, không biết từ đâu vọng lại tiếng rèn sắt, keng một tiếng, giống như gõ lên trái tim người ta.

Ngoài xe vang lên tiếng của Phù Lê:

- Chúa công, phía trước có hai lão hán nổi lửa rèn sắt trên đường chúng ta phải đi qua.

Chung Nhạc mở cửa xe, vén rèm lên, thấy phía trước thần hỏa cháy bừng bừng, chiếu sáng nửa bầu tinh không. Ánh lửa trong chiếc thần lô đó thậm chí còn sáng hơn hàng tỷ vầng mặt trời. Hai vị lão hán để trần nửa thân trên, một người kéo lò, một người thì cho sắt vào trong lò.

Thần lửa cháy rực, ngay không gian cũng như bị tan chảy, nhưng miếng sắt kia lại chỉ bị thiêu đỏ rực chứ không chảy ra.

- Dừng xe!

Chung Nhạc khẽ nói.

Chư thiên kỳ lân bảo loan từ từ dừng lại, Chung Nhạc xuống xe, Phù Lê và Hỗn Độn Vũ vội đi theo, Âm Phiền Huyên trong xe nghe tiếng cửa lò thì tâm phiền ý loạn, tỉnh dậy khỏi nhập định, cũng ra khỏi xe, ngạc nhiên nhìn hai vị lão hán đang rèn sắt.

Chung Nhạc đi tới bên cạnh chiếc thần lô, thấy lão hán dùng kẹp kẹp miếng sát đỏ rực, đặt trên đe, vung chiếc búa to đến kinh người gõ xuống.

Chung Nhạc động dung, chiếc búa sắt này đánh xuống, trước mắt hắn lập tưc sbiến thành thần thông đạo pháp huyền diệu. Một búa đánh xuống dường như mở ra chư thiên, hiện ra thế giới hùng vĩ, có cự nhân đỉnh thiên lập địa vung búa, diễn hóa chùy pháp khai thiên lập địa, đại lực vô song, kỳ diệu khó tả.

Phù Lê cũng kinh ngạc, nhãn giới kiến thức của hắn rất cao, đặc biệt tinh thông nhục thân thần thông. Một búa kia của lão hán khiến hắn nhìn ra sự vận hành cơ lý của nhục thân, cơ thịt, kinh lạc, gân mạch, huyết dịch, giống như dòng chảy dại đạo, kỳ diệu khôn tả.

Âm Phiền Huyên cũng khẽ ủa một tiếng, nàng nhìn ra rất nhiều điều kỳ diệu từ một búa đó, mắt chơp động, cũng đang suy đoán đạo diệu chứa trong một búa này.

Chung Nhạc nhìn về lão hán kéo cửa gió của lò, thấy lão hán đó kéo hẳn cửa lò ném sang một bên, vén râu lên thổi vào trong, lửa lập tức bùng cháy mạnh hơn, thật sự như muốn nung chảy mọi thứ!

Một hơi thổi đó chứa sự biến hóa của phong hỏa, hai loại đại đạo đều vô cùng kỳ diệu!

Phong hỏa hay! Công pháp của búa cũng hay!

Chỉ mình Hỗn Độn Vũ là chả hiểu gi đứng đó, cầm Phù Tang Thần Thụ, chẳng có phản ứng gì với công pháp thần thông của hai lão hán rèn sắt.

Keng!

Búa giáng xuống miếng sắt, khiến nguyên thần của bốn người lay động, nhục thân tê rần.

- Nhìn gì mà nhìn?

Đột nhiên lão hán vung búa, ngẩng lên nhìn bốn người, cười khảy:

- Các ngươi định học lỏm Đả Thiết Thần Công của bọn ta sao? Kẻo lão hán ta một búa đập chết bốn ngươi!

Chung Nhạc ánh mắt lay động, cười nói:

- Học lỏm Đả Thiết Thần Công của hai vị? Hai vị tiền bối, hai vị quá tự phụ rồi.

Lão giả vén râu thổi gió ngẩng lên cười hà hà:

- Không phải học lỏm Đả Thiết Thần Công của bọn ta thì lẽ nào học lỏm cách luyện bảo? Cũng đáng chết, lão hán ta một hơi là thổi các ngươi thành tro bụi!

Âm Phiền Huyên vội nói:

- Phu quân, chúng ta đi tiếp thôi, không cần phải để ý tới họ.

- Không đi được đâu.

Chung Nhạc lắc đầu cười:

- Tiếng rèn của hai vị tiền bối đây đã hình thành một cái đại Lục Đạo Luân Hồi, dù chúng ta đi về hướng nào cũng là trong Lục Đạo Luân Hồi của họ. Đi qua đi lại đều sẽ gặp họ. Sau đó họ sẽ nói chúng ta đang thăm dò Đả Thiết Thần Công của họ, học lén cách luyện bảo của họ, muốn đập chết, thổi chết chúng ta.

Hắn vừa dứt lời, hai vị lão hán lộ vẻ kinh ngạc, cùng cười ha hả:

- Dịch Quân Vương của Quân Vương Điện Dịch tiên sinh quả nhiên bất phàm! Ngươi còn có nhãn lực hơn Mục Tiên Thiên, nhìn ra được Lục Đạo Luân Hồi không gian mà bọn ta dùng đạo âm tạo nên, khâm phục, khâm phục!

Chung Nhạc mỉm cười:

- Hai vị tiền bối, vãn bối cũng muốn rèn sắt, luyện bảo. Nếu Đả Thiết Thần Công của vãn bối mạnh hơn hai vị tiền bối, bảo bối luyện ra còn diệu kỳ hơn của hai vị, thì hai vị có còn muốn đập chết, thổi chết bọn ta nữa không?

Hai vị lão hán nhìn nhau, cười:

- Được, nếu ngươi thật sự thắng bọn ta thì cho ngươi đi. Nhưng nếu không bằng thì sẽ đập chết, thổi chết ngươi!

Lão hán cầm búa đưa chiếc búa khổng lồ sang, nói:

- Cho ngươi đập!