Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1321: Nhị tổ tiền sử (2)




- Có từng, nhưng quá khó, vì thế không nghiên cứu sâu.

Trác Long cười:

- Đại Toại sở dĩ trở thành Thiên Đế, công tích lớn nhất của ngài chính là tạo ra đồ đằng đại đạo, thay thế cách tu luyện của Tiên Thiên cổ thần, mở rộng văn minh, khiến vũ trụ vốn dĩ hoang tàn trở nên đa dạng, ban phát sức sống. Hệ thống tu luyện của ngài dễ tu luyện hơn của Tiên Thiên Thần. Phương pháp tu luyện của Tiên Thiên cổ thần đã bị đào thải, cho dù tìm lại cũng chẳng cần thiết phải tu luyện. Ngươi không cần phải tốn tinh lực vào việc này.

Chung Nhạc lắc đầu:

- Ta muốn tìm kiếm sự đạo diệu của tiền sử, chưa biết chừng có thể dung hợp mọi đồ đằng đại đạo hiện tại, tìm ra cách tu luyện khác. Đối thủ của ta quá mạnh, nghe nói công pháp của các đời Thiên Đế của Phục Hy thị đều bị phá, không thể không tìm con đường khác.

- Thì ra là vậy.

Trác Long cũng lo lắng:

- Ta cũng biết rất ít, phải mời Lôi Trạch cổ thần hoặc Hoa Tư cổ thần tới thì mới có khả năng phá giải sự bí ẩn của con thuyền cổ này. Chỉ là, thần long thấy đầu không thấy đuôi, muốn tìm được họ thì khó.

Chung Nhạc có phần thất vọng, mời hắn vào trong thuyền, Trác Long ngẩng lên nhìn cỗ Đạo Cốt kia, lộ vẻ nghi hoặc, quan sát một hồi lâu, lắc đầu nói:

- Đúng là Đạo Cốt! Nhưng lạ thật, Đạo Cốt không phải ai cũng có được. Đạo Cốt này đúng là có thể kích phát huyết mạch Lôi Trạch, có lẽ là thần long của Lôi Trạch thị, hơn nữa là thần long sinh ra trong trời đất chứ không phải tế tự mà thành. Nhưng ta chưa từng nghe nói có vị Lôi Trạch thần long nào chiến tử…

Chung Nhạc nói:

- Lôi Trạch cổ thần còn tại thế, ta từng gặp thấu ảnh thời thiếu niên của ngài trong Cổ Lôi Trạch Giới. Cỗ long cốt này không thể nào là của ngài ấy.

- Lôi Trạch cổ thần đương nhiên tại thế, chỉ là bỏ đi quá khứ chi thân, biến thành đạo thần tới thế giới kia. Cỗ long cốt này đương nhiên không thể là của ngài.

Trác Long trầm ngâm hồi lâu, quan sát kỹ cỗ long cốt, cảm thấy càng ngày càng nhiều điều nghi hoặc, lẩm bẩm:

- Lẽ nào thế gian này có thánh địa Tiên Thiên thứ hai có thể sinh ra Lôi Trạch thần long? Tại sao ta chưa từng nghe tới… Khoan đã!

Hắn khẽ run lên, thở ra khí đục:

- Đây có lẽ là thi cốt của nhị tổ!

- Nhị tổ?

Chung Nhạc không hiểu.

- Vị Tiên Thiên thần long đầu tiên sinh ra trong Tiên Thiên Lôi Trạch thánh địa tự lấy tên Lôi Trạch, được sinh ra từ trời đất. Sau đó thiên địa đại đạo trong Lôi Trạch thánh địa vẫn không tiêu tan, năng lượng còn lại sinh ra nhị tổ, gọi là Thủy Long.

Trác Long nói:

- Tiên Thiên thánh địa thường xuyên có Tiên Thiên Thần Ma song sinh, Lôi Trạch thánh địa cũng vậy. Hoa Tư thánh địa cũng vậy. Cổ thần đầu tiên của Hoa Tư thị là Hoa Tư, cổ thần thứ hai là Hậu Thổ. Thời đại hắc ám, thần ma không lưỡng lập, giữa Tiên Thiên Thần và Tiên Thiên Ma Thần chiến tranh liên miên, Thủy Long chiến tử ở thời đại đó. Cỗ Đạo Cốt này có lẽ là của ngài, không biết được vị cổ thần nào luyện thành long cốt của con thuyền này.

Chung Nhạc trầm mặc một lúc, nói:

- Là di cốt của tiên tổ thì huynh trưởng hãy đưa đi an táng.

Trác Long lắc đầu:

- Đạo Cốt của Thủy Long xuất thế vào lúc này không phải là sắp xếp của ý trời hay sao? Ngài đã xuất thế, đã chọn ngươi thì hãy để lại chỗ ngươi. Sau này nếu ngươi làm được đại sự thì ngươi hãy an táng ngài.

Hắn nhíu mày, thở dài:

- Phục Hy thị bị diệt tộc, chỉ việc này thôi đã khiến ta phải phấn đấu cả đời, trải qua không biết bao nhiêu nguy hiểm, cộng thêm…

Chung Nhạc tò mò:

- Cộng thêm cái gì?

- Cộng thêm ân oán tiền sử.

Trác Long nói:

- Thi cốt của Thủy Long xuất hiện, trở thành long cốt của con thuyền này, mà ngươi lại có được con thuyền, có lẽ ân oán của ngài cũng rơi xuống vai ngươi thôi.

Chung Nhạc kinh ngạc, kêu lên:

- Ý huynh là ân oán của Tiên Thiên cổ thần, cổ ma tiền sử?

Trác Long không muốn nói nhiều, cười:

- Nhưng ngươi cũng gánh không ít việc, thêm một việc cũng chẳng nhiều. Đạo Cốt của Thủy Long đối với ta là bảo vật cực lớn, ta cần phải giữ lại đây nghiên cứu, loại bỏ tạp chất trong Tiên Thiên thần cốt của ta. Nếu ta có thu hoạch gì sẽ truyền cho ngươi.

Chung Nhạc nhíu mày. Trác Long nói:

- Có lẽ còn không ít Tiên Thiên cổ thần ma sống từ thời đại hắc ám. Gánh nặng này của ngươi rất lớn, nhưng không phải lo lắng, ta sẽ truyền thụ Tiên Thiên Thần Ngữ mà ta hiểu cho ngươi.

Tinh thần hắn dao động, truyền hết Tiên Thiên Thần Ngữ hắn biết cho Chung Nhạc, cười nói:

- Đạo Cốt của Thủy Long, nếu ta có được thì cũng sẽ truyền cho ngươi. Nếu không có ngươi Đạo Cốt Thủy Long cũng sẽ không xuất hiện. Ta truyền hết tham ngộ của ta cho ngươi cũng coi như không nợ gì ngươi. Sau này ngươi đừng lôi ta vào chuyện của ngươi.

Chung Nhạc cảm ơn, có một vị Tiên Thiên Thần giúp hắn nghiên cứu thế này đúng là hơn hẳn hắn và Âm Phiền Huyên.

Trác Long vung tay phong ấn không gian xung quanh, lắc mình một cái biến thành Tiên Thiên thần long, mắt rồng rực lửa có thần, nghiên cứu cỗ Tiên Thiên Đạo Cốt này.

Cái hắn nói giao lưu chỉ là khách sáo, Chung Nhạc lý giải Tiên Thiên Đạo Cốt thua xa hắn, căn bản không nhìn ra được gì mấy từ Đạo Cốt, cũng chỉ có Tiên Thiên Thần mới hấp thụ được đạo diệu trong đó.

Chung Nhạc truyền Tiên Thiên Thần Ngữ của Trác Long cho Âm Phiền Huyên, hai người ngồi tại chỗ không xa lắm, cùng tham ngộ sự ảo diệu trong đó.

- Bên trong này có chữ “Vũ”!

Chung Nhạc mắt sáng trưng, vội truyền âm cho Âm Phiền Huyên:

- Chữ “Vũ” là không gian đại đạo, nếu tham ngộ được nó chưa biết chừng chúng ta có thể biết sự ảo diệu trong chiếc cánh Tiên Thiên, thậm chí có thể điều khiển được con thuyền này.