Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1310: Dùng chiến nuôi chiến (1)




Trận chiến này, Chung Nhạc đã đánh tàn phế những chiến lực cường đại nhất của Phì Di Thần Tộc. Tạo Vật Chủ và Thần Hoàng đều bị trọng thương, chiến đấu còn lại đối với Tiên Thiên Cấm Quân chính là cực kỳ đơn giản, không cần Chung Nhạc lại xuất thủ.

Xích Tùng suất lĩnh Bát Bộ tản ra bốn phía bắt giữ cao thủ Phì Di Thần Tộc. Sau khi tróc nã liền trực tiếp trấn áp, mặc dù gặp phải phản kháng kịch liệt, nhưng Phì Di Thần Tộc đã không làm được chuyện gì.

Dù vậy, lực chống cự của Phì Di Thần Tộc cũng vô cùng bất phàm. Trong Thánh địa có không ít Thần Ma Phì Di Thần Tộc tiến hành huyết tế, câu thông Hư Không Giới, mời Linh của tổ bối Phì Di Thần Tộc hàng lâm, dẫn phát từng trận từng trận loạn lạc.

Đám Thủ lĩnh Phục Hy bọn Xích Tùng phải trăm cay ngàn đắng mới đánh cho anh linh tổ bối Phì Di Thần Tộc quay trở về Hư Không Giới. Tiên Thiên Cấm Quân cũng có không ít Thần Ma tử thương. Nhưng đây là con đường mà một chiến sĩ tất phải trải qua. Chỉ có trải qua thiết và huyết tẩy lễ, mới có thể trưởng thành.

Xung quanh Thánh địa Phì Di cũng không thiếu những Tinh cầu của Phì Di Thần Tộc. Đám Thần Ma trên đó cũng có thực lực không nhỏ. Không biết bao nhiêu cường giả Phì Di Thần Tộc suất lĩnh tộc nhân giết ra Thánh địa, điên cuồng bỏ chạy, hội hợp với tộc nhân trên những Tinh cầu kia. Tiên Thiên Cấm Quân đối với đám người đào tẩu này căn bản là chẳng quan tâm, chỉ càn quét hết thảy bảo vật trong tòa Thánh địa này, mở ra Bảo khố, thổi quét sạch sẽ các loại bảo vật.

Phì Di Thần Tộc chỉ có thể xem như là một cái tiểu tộc trong Thần Tộc, chỉ có hai tòa Chư Thiên. Hơn nữa, Chư Thiên cũng chỉ là Chư Thiên Tam đẳng bình thường nhất, là do sau khi tổ bối cấp Đế Quân của Phì Di Thần Tộc chết, Lục Đạo Luân Hồi của bọn họ biến thành, còn không bằng ba tòa Chư Thiên trên Bảo liễn Chư Thiên Hắc Kỳ Lân kia nữa. Âm Khang thị dù sao cũng là Đế tộc, giá trị đồ cưới của Âm Phần Huyên cũng còn hơn xa tiểu tộc Phì Di Thần Tộc bậc này.

Bất quá, nơi này dù sao cũng là một tòa Thánh địa, các loại Linh đan, Linh dược, Thần dược, Thần thảo… nhiều đếm không xuể, đầy đủ cho Tiên Thiên Cấm Quân tiêu xài ngàn năm, cộng thêm các loại Thần kim Thần liệu, Linh tương Linh dịch… có thể để cho trong trong ngoài ngoài Tiên Thiên Cấm Quân cũng có thể đề thăng một lượt thật lớn.

Bảo liễn Chư Thiên Hắc Kỳ Lân lái vào Thánh địa Phì Di. Chung Nhạc và Âm Phần Huyên ngồi trong xe, bên tai vang lên thanh âm chém giết, chiến hỏa lan tỏa. Các loại thần thông, Thần binh va chạm giữa không trung. Bất quá, có Bảo liễn Chư Thiên Hắc Kỳ Lân bảo hộ, bất luận công kích gì cũng không thể rơi vào trên xe.

- Phần Huyên, hai mươi bốn Động thiên trong ngọc tiêu của ngươi vô cùng huyền diệu, ngươi làm sao luyện thành vậy?

Lúc này, Chung Nhạc đột nhiên hỏi. Vị phu nhân này của hắn mạnh mẽ tới mức không hợp thói thường. Tu luyện cho tới hiện tại, ngay cả Chung Nhạc cũng không phải là đối thủ của nàng. Thần binh lợi hại nhất của Âm Phần Huyên chính là ngọc tiêu. Trong ngọc tiêu có hai mươi bốn lỗ, một lỗ một Động thiên, vô cùng lợi hại.

Lần trước Chung Nhạc giao đấu với nàng một phen ở trong Bảo liễn, sau khi Âm Phần Huyên tế khởi ngọc tiêu, uy năng của hai mươi bốn Động thiên bạo phát, hắn liền không thể địch lại, rất nhanh đã bại trận. Mà Động thiên là tiểu thế giới chỉ có Tạo Vật Chủ mới có thể luyện thành. Âm Phần Huyên hiện tại cũng chỉ là một Thiên Thần, không ngờ trong ngọc tiêu lại luyện ra hai mươi bốn Động thiên, khiến cho Chung Nhạc cũng không khỏi kinh ngạc tán thán.

Âm Phần Huyên mỉm cười, nói:

- Hai mươi bốn Động thiên này cũng không phải là Động thiên chân chính! Phu quân, ngươi nhìn xem!

Nàng tế khởi ngọc tiêu, đặt vào trong tay Chung Nhạc. Chung Nhạc tinh tế quan sát, tinh thần thâm nhập vào trong đó, nhất thời nhìn thấy hai mươi bốn Động thiên trong ngọc tiêu. Chỉ thấy hai mươi bốn Động thiên này quả thật không phải là Động thiên chân chính, mà là Âm Phần Huyên dùng hai mươi bốn tiểu thế giới luyện chế thành, kết hợp với đại đạo của bản thân, luyện cho hai mươi bốn tiểu thế giới này giống như hai mươi bốn tòa Động thiên chân chính vậy.

Chung Nhạc chậc chậc lấy làm kỳ lạ. Thủ đoạn của Âm Phần Huyên cực kỳ lợi hại, Động thiên của Tạo Vật Chủ là Động thiên chân chính, là do đại đạo của Tạo Vật Chủ biến thành, bởi vậy mới có được uy năng cực kỳ lớn lao. Mà thiên địa vạn vật trong hiện thực cũng không phải là do đại đạo biến thành, bởi vậy phương diện uy năng không bằng được Động thiên chân chính.

Âm Phần Huyên không thể diễn hóa ra Động thiên chân chính, nàng dùng hai mươi bốn tiểu thế giới, mượn dùng lực tương tác của bản thân đối với đại đạo tự nhiên, khiến cho trong hai mươi bốn tiểu thế giới uẩn tàng thiên địa đại đạo, cho nên mới khiến cho ngọc tiêu của nàng có uy năng vô cùng to lớn.

Mà hai mươi bốn tiểu thế giới này cũng hoàn toàn bất đồng. Có Thủy thế giới tràn đầy đại đạo Thủy hệ, có Hỏa thế giới đầy rẫy đại đạo Hỏa hệ, có Thổ thế giới sơn xuyên nguy nga, có Kim thế giới Kim khí lan tỏa, cũng có Tinh thế giới trải rộng ngôi sao, còn có thế giới Hồng Hoang tràn ngập địa thủy phong hỏa ba động… Hai mươi bốn tiểu thế giới đại biểu cho hai mươi bốn loại lực lượng đại đạo bất đồng, cực kỳ bất phàm.

- Thiên Hà là địa phương do Đại năng nỗ lực mở ra vũ trụ mới, dưới nước sông thường xuyên có một chút bảo vật trôi nổi lưu lạc. Hai mươi bốn khỏa Thế Giới Châu này chính là thiếp thân vớt được từ trong Thiên Hà, tế luyện vào trong ngọc tiêu!

Âm Phần Huyên mỉm cười, nói:

- Trấn Thiên Quan chúng ta cũng là địa phương Đại năng Viễn Cổ nỗ lực mở ra vũ trụ mới, nói không chừng cũng sẽ có bảo vật tương tự!

Chung Nhạc gật đầu, nói:

- Xem ra, Trấn Thiên Quan cũng là một chỗ bảo địa, so với đám Thánh địa này còn trân quý hơn. Phần Huyên, Thế Giới Châu mặc dù là bảo vật trời sinh, nhưng lý giải của ngươi đối với cảnh giới Tạo Vật cũng có chỗ độc đáo, ta cũng có chỗ tiếp cận. Không bằng ta và ngươi giao lưu một phen?

Âm Phần Huyên vui vẻ nói:

- Trong Bát Trận Đồ của phu quân có ẩn giấu ảo diệu Tạo Vật, thiếp thân cũng vạn phần bội phục. Nếu có thể giao lưu một phen tự nhiên là tốt nhất!

Hai vợ chồng đều nói ra lĩnh ngộ của mỗi người, cùng nhau nghiên cứu và thảo luận. Mà ở bên ngoài vẫn như cũ còn đang chém giết. Xích Tùng suất lĩnh Bát Bộ, hối hả ngược xuôi, hàng phục kình địch, trấn áp đám tộc nhân Phì Di Thần Tộc phản kích, mạnh mẽ mở ra Bảo khố, cướp đoạt bảo vật.

Trong lúc bất tri bất giác, thời gian hơn một tháng trôi qua, chiến đấu dần dần bình ổn trở lại. Tiên Thiên Cấm Quân xâm lược cướp sạch Thánh địa Phì Di, tất cả bọn họ đều đã nuôi dưỡng ra được một loại khí tức dũng mãnh.

Chung Nhạc đi ra Bảo liễn, triệu tập đại quân. Chỉ thấy đại quân chiếm lĩnh trăm chiếc chiến hạm. Trăm chiếc chiến hạm này đều còn tính là hoàn chỉnh, không bị hủy hoại trong chiến tranh. Trên chiến hạm chất đầy những bảo vật lần này cướp được. Ngoại trừ những cái này ra, còn có các loại bảo vật như chiến kỳ, trống trận, Thần phủ, Thần điện… chỉ là Phì Di Thần Tộc không có chiến xa.

Ngoài ra, bọn họ còn bắt giữ trăm vạn Thần Ma làm tù binh, toàn bộ đều là cường giả của Phì Di Thần Tộc. Thậm chí còn có mười mấy tôn Thần Hoàng và bốn tôn Tạo Vật Chủ Phì Di Thần Tộc đều bị bắt làm tù binh trấn áp. Đám Thần Hoàng và Tạo Vật Chủ này lúc trước đã bị Chung Nhạc đánh trọng thương, nhưng cũng không có giết chết bọn họ. Bọn họ bởi vì bị thương quá nặng, không thể đào tẩu, hiện tại hết thảy đều bị bắt giữ.

Đám người Xích Tùng tiến lên báo cáo kiểm kê, nói:

- Chủ công, xử trí đám tù binh này như thế nào?

- Đánh đám Thần Hoàng, Tạo Vật Chủ này trở lại nguyên hình. Những tù binh còn lại, các ngươi chia ra hàng phục, biến thành tọa kỵ!

Tâm niệm Chung Nhạc khẽ động, truyền thụ Tỏa Thần Công, pháp môn mà Phong Hiếu Trung dùng để bắt giữ khống chế những Thần Tộc khác cho hắn, nói:

- Ngươi truyền thụ pháp môn này cho bọn họ, khống chế đám tù binh này, luyện thành tọa kỵ. Cho các ngươi thời gian mười ngày khôi phục, nghỉ ngơi lấy lại sức, tế luyện chiến hạm chiến kỳ. Mười ngày sau, đại quân sẽ tiến đánh Thánh địa Nanh Tộc!

Xích Tùng vội vàng nói:

- Bọn thuộc hạ không thể hàng phục được đám Thần Hoàng và Tạo Vật Chủ này, chỉ sợ ngược lại sẽ bị bọn họ làm hại. Không bằng chém chết đoạn tuyệt hậu hoạn…

- Lưu bọn họ lại, sau này còn có chỗ trọng dụng!

Chung Nhạc phân phó:

- Đợi tới lúc các ngươi khôi phục, giúp ta luyện hóa bọn họ. Còn nữa! Hai tòa Chư Thiên của Phì Di Thần Tộc, toàn bộ cũng mang đi hết!

Xích Tùng nhận lệnh, nói:

- Kính xin Chủ công kiểm kê đám chiến lợi phẩm này! Thuộc hạ đã lựa chọn ra những bảo vật tốt nhất, chuẩn bị hiến cho Chủ công và nương nương!

Chung Nhạc mỉm cười, nói:

- Không cần! Sung toàn bộ chiến lợi phẩm làm quân lương quân nhu cho đại quân!

Vô số tướng lĩnh nhao nhao hoan hô.

o0o

Mười ngày sau, Chung Nhạc chỉnh quân xuất phát, đi tới Nanh Tộc. Thánh địa Nanh Tộc rất nhanh đã bị công phá. Lại qua hai tháng, Tiên Thiên Cấm Quân dẫn theo càng nhiều tù binh Nanh Tộc, kéo đi tấn công Mạnh Hòe Thần Tộc.

Mà vào lúc này, Mục Tô Ca suất lĩnh một chi đại quân vận chuyển quân lương quân nhu, rốt cuộc cũng đi tới Trấn Thiên Quan. Chỉ thấy tòa hùng quan sớm đã đổi chủ, bị Sơn Hồn Ma Tộc đánh chiếm. Mục Tô Ca vừa sợ vừa giận, nghĩ muốn đoạt lại Trấn Thiên Quan, lại bị đại quân Sơn Hồn Ma Tộc trong quan đánh cho tan tác, tử thương vô số.

- Mục tam nhi!

Trên thành lâu, một tôn Tạo Vật Chủ Sơn Hồn Ma Tộc đứng nhìn xuống, cười ha hả, nói:

- Tòa hùng quan này đã thuộc về Sơn Hồn Ma Tộc ta rồi! Thật không giấu diếm, Sơn Hồn Ma Tộc ta sớm đã đầu phục Thiên Đế Bệ hạ, ít ngày nữa Thiên Đế Bệ hạ sẽ phái đại quân tới tiếp quản, khiến cho ngươi chết không có chỗ chôn!

- Dịch tiên sinh đã xảy ra chuyện gì?