Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1273: Âm Dương giao hợp (2)




Chỉ thấy trên không trung khỏa Tinh cầu này, nhật nguyệt xoay tròn, có tổng cộng hai vầng Tiên Thiên Đại Nhật, hai vầng Tiên Thiên Minh Nguyệt. Nhật nguyệt xoay chuyển, Luân Hồi chuyển hóa, vô cùng kỳ diệu.

Nhật nguyệt song hành, Âm Dương tương hỗ. Chỉ thấy khỏa Tinh cầu vốn không có sinh mệnh này vậy mà đang không ngừng diễn biến, diễn hóa ra địa thủy phong hỏa, lôi vân điện quang. Trong Âm Dương ba động, những Đồ đằng nhỏ bé nhất kết hợp lại với nhau, diễn sinh ra sinh mệnh.

Chung Nhạc và Kim Hà Hề khẽ di một tiếng, nhìn về phía hải dương trên Tinh cầu. Chỉ nhìn thấy những Đồ đằng Âm Dương vô cùng nhỏ bé đang kết hợp lại, những sinh mệnh vô cùng nhỏ bé đang trong lúc sinh ra, dần dần trở nên phức tạp.

- Tạo Vật… Tạo Vật…

Chung Nhạc thấp giọng nói:

- Âm Dương Tạo Vật sinh ra sinh mệnh, đây là cảnh giới Tạo Vật sao?

Kim Hà Hề cũng kích động không thôi. Bọn họ vẫn chưa tiến vào cảnh giới Tạo Vật, một người là Thiên Thần, một người là Chân Thần, còn cách Tạo Vật Chủ một khoảng cách cực kỳ xa xôi, không có mấy trăm năm, thậm chí mấy ngàn năm khổ tu và tôi luyện, sẽ không thể thành tựu Tạo Vật Chủ. Nhưng bọn họ trao đổi xác minh lẫn nhau, khiến cho hai bên đều có sự tiến bộ nhảy vọt, lại ở trên khỏa Tinh cầu này trước một bước lĩnh ngộ ra một chút cảnh giới thủ đoạn của Tạo Vật Chủ.

Hai người liếc nhìn nhau một cái, không ngừng diễn biến Âm Dương biến hóa. Chỉ thấy trên khỏa Tinh cầu này thương hải tang điền, Đồ đằng Âm Dương biến hóa càng thêm cẩn thận tỉ mỉ, sinh mệnh dần dần cũng trở nên phức tạp. Quan sát quá trình Âm Dương Tạo Vật này, đối với bọn họ cũng rất có dẫn dắt.

Đột nhiên, trong lòng hai người minh ngộ, chỉ thấy trên thiên không, hai vầng Tiên Thiên Đại Nhật dung hợp, hai vầng Tiên Thiên Minh Nguyệt xác nhập. Hai người liền cảm thấy linh hồn của chính mình và đối phương có một loại cảm giác nước sữa tương dung.

Sinh mệnh trên khỏa Tinh cầu này đang không ngừng tiến hóa, không ngừng diễn biến, trở nên nhiều màu nhiều sắc. Tinh cầu hoang liêu dần dần màu sắc sặc sỡ, sinh mệnh trong nước trở nên càng phức tạp hơn, biến thành rất nhiều chủng loại, vô ý thức dạo chơi trong nước. Có sinh vật hấp thu quang tuyến Tiên Thiên Thái Dương, Tiên Thiên Minh Nguyệt, tự mình diễn sinh. Có sinh vật thì thôn phệ những sinh vật khác.

Địa thủy phong hỏa không ngừng vận động, thương hải biến hóa, lục địa bắt đầu chìm nổi. Có sinh vật leo lên lục địa, hoặc là biến thành thực vật đơn giản, hoặc là biến thành động vật đơn giản. Chung Nhạc và Kim Hà Hề lại càng kinh dị hơn. Loại biến hóa này đã có chút ngoài dự liệu của bọn họ.

- Đây là sinh mệnh, hay là sinh linh?

Kim Hà Hề nghi hoặc không hiểu:

- Sinh mệnh có mệnh, sinh linh có hồn phách. Mà linh hồn thì từ đâu tới? Chúng ta tạo vật, có thể sáng tạo ra linh hồn hay không?

Trong lòng Chung Nhạc khẽ động, vươn tay che khuất Tiên Thiên Đại Nhật và Tiên Thiên Minh Nguyệt. Nhất thời, một trận đại diệt tuyệt xuất hiện, vô số sinh mệnh nhao nhao tử vong. Kim Hà Hề vội vàng phất ống tay áo, để cho nhật nguyệt tái hiện. Khỏa Tinh cầu này lại trở nên sinh cơ bừng bừng.

- Bọn họ còn chưa phải là sinh linh ý nghĩa chân chính, chỉ là sinh vật cấp thấp mượn khí Âm Dương của chúng ta giao hòa mà ra đời!

Chung Nhạc có chút suy tư, nói. Ánh mắt Kim Hà Hề sáng lên, nói:

- Đại đạo Âm Dương của chúng ta còn chưa đạt tới tận cùng! Nếu đạt tới tận cùng, sẽ có thể sáng tạo ra sinh linh hay không?

Tiên Thiên Đại Nhật và Tiên Thiên Minh Nguyệt cùng nhau xoay tròn. Chung Nhạc và Kim Hà Hề từ từ bay lên, hai người biến thành hai con Tam Túc Kim Ô khổng lồ giao thoa phi hành, vờn quanh khỏa Tinh cầu này một vòng lại một vòng.

Hai con Kim Ô chắp cánh tung bay, phiêu nhiên nhảy múa. Đồ đằng Tiên Thiên uẩn tàng trong nhật nguyệt không ngừng tuôn rơi, sinh mệnh diễn sinh ra càng kỳ diệu hơn. Tâm linh bọn họ giao hợp, trong lòng minh ngộ. Đột nhiên, Chung Nhạc chợt biến thành một con trường long. Trường long và Kim Ô ngao du trên tầng mây, giữa hai vầng nhật nguyệt, gieo rắc hạt giống sinh mệnh, hai đạo thân ảnh khổng lồ như ẩn như hiện.

Phía dưới, trong Tinh cầu xuất hiện càng nhiều sinh mệnh hơn, đản sinh ra các chủng tộc nhiều màu nhiều sắc. Âm Dương dung hợp, vong tình vong ngã. Trên thiên không vang lên thanh âm Long ngâm và Kim Ô minh khiếu. Sinh mệnh trên Tinh cầu cũng tự mình diễn biến, nhanh chóng tiến hóa, có những biến hóa kỳ diệu sinh ra trong Âm Dương tương giao. Trên lục địa, trên thiên không, trong hải dương… đã có thêm rất nhiều Cự thú hình thể khổng lồ, một hệ thống sinh thái hoàn chỉnh dần dần hình thành.

Đột nhiên, một tiếng thét kinh hãi vang lên. Kim Hà Hề từ giữa nhật nguyệt bay ra, kim vũ tung bay xung quanh thân thể nàng. Nữ tử này chật vật khoác lên y phục, vỗ cánh bay đi, bỏ chạy vô tung vô ảnh.

Một hồi lâu sau, sắc mặt Chung Nhạc xấu hổ đi ra, áo mũ chỉnh tề, lộ ra thần sắc hậm hực.

- Nhạc tiểu tử, ngươi làm không tệ a!

Tân Hỏa cực kỳ hưng phấn nói.

- Ta chính là đang giao lưu đại đạo Âm Dương biến hóa với nàng, không biết vì sao lại… Ta cũng không biết xảy ra chuyện gì! Đúng rồi! Tân Hỏa, là đại đạo Tiên Thiên Âm Dương đã khống chế tâm trí của ta và nàng!

- Nói nhảm! Nếu ngươi đang tu luyện đại đạo Tiên Thiên Âm Dương với một gã nam Kim Ô, hiện tại ngươi sẽ không nói như vậy rồi! Lúc đó ngươi khóc cũng không chỗ để khóc!

Tân Hỏa châm chọc nói:

- Đại đạo Tiên Thiên Âm Dương tu luyện tới cực hạn, sẽ không tự chủ được tiến hành giao hợp. Nàng hết lần này tới lần khác muốn tu luyện cùng ngươi, xem như là đã trúng chiêu. Hai người bất tri bất giác đã dây dưa suốt hai ba năm, sau khi thanh tỉnh không biết sẽ hối hận tới mức nào a! Nhạc tiểu tử, lúc không có chuyện gì làm, tu luyện đại đạo Tiên Thiên Âm Dương với nữ hài tử nhiều một chút, Phục Hy thị sẽ liền sinh sôi nảy nở lớn mạnh a!

- Hai ba năm?

Chung Nhạc nhất thời giật mình, lắc mình phóng chạy:

- Nguy rồi! Mục Tô Ca đã bị giam giữ suốt hai ba năm, không biết Phù Lê đã dằn vặt hắn tới mức nào rồi!

Trên không trung khỏa Tinh cầu phía dưới, hai vầng Tiên Thiên Đại Nhật và Tiên Thiên Minh Nguyệt vẫn như cũ đang không ngừng vận chuyển xung quanh khỏa Tinh cầu này, đã tạo thành một cảnh tượng kỳ lạ.

Sinh mệnh trên khỏa Tinh cầu này vẫn như cũ vui vẻ quang vinh, không ngừng tiến hóa. Không biết bao nhiêu năm qua đi, đã diễn biến sinh ra sinh mệnh có trí khôn, ở trên di tích Tế đàn chế tạo ra hai pho Thần tượng, Kim Ô và Thần Long. Kim Ô là Thiên mẫu, Thần Long là Thiên phụ. Sinh mệnh trên Tinh cầu tế tự triều bái, cũng xem như là một đoạn nhạc đệm nho nhỏ.

o0o

Chung Nhạc nhanh như điện chớp lao đi, chạy tới lãnh địa của Nhân Tộc, Tinh Hồng Bảo. Hắn trong lúc bất tri bất giác ở trên khỏa Tinh cầu kia đã dừng lại suốt ba năm đằng đẳng. Đám gia hỏa Phù Lê kia chắc chắn sẽ không cho Mục Tô Ca sắc mặt dễ nhìn, giam giữ thời gian dài như vậy, chịu khổ cực tất nhiên không ít. Bản ý của Chung Nhạc chỉ là đem hắn giam giữ thời gian nửa năm, sau đó đem hắn cứu ra, không nghĩ tới không ngờ lại trì hoãn lâu như vậy.

- Phù Lê đừng nói là đã bán hắn đi mất rồi a?

Trong lòng hắn có chút lo lắng.

Tinh Hồng Bảo lưu lãng tứ xứ, không có chỗ ở cố định. Hắn đang định liên hệ một chút với Nhân Tộc của Tinh Hồng Bảo. Đúng lúc này, sâu bên trong vũ trụ chợt vang vọng một tiếng chuông ngân, từ xa xa truyền tới. Trong lòng Chung Nhạc khẽ giật mình, nhìn về phía tiếng chuông truyền tới kia. Chỉ thấy từng khỏa từng khỏa ngôi sao sáng ngời lần lượt dập tắt.