Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1249: Lục Đại Đế Tộc (2)




- Kim Sơ Phỉ huynh, lẽ nào không thể nhường cho Đại Dục thị ta một ít sao?

Lại có mấy vị tồn tại cường đại vây quanh một gã Thiên Thần trẻ tuổi đi tới, khách khách khí khí nói:

- Sư huynh, Mục Tam Thái tử đường xa tới đây, mấy Đế tộc chúng ta đều muốn bắt giữ vị Thái tử gan to bằng trời này. Kim Ô thị hẳn cũng không bá đạo tới mức như vậy a?

- Dục Thái huynh khách khí rồi!

Ánh mắt Kim Sơ Phỉ chớp động, mỉm cười nói:

- Mục Tam Thái tử ở trong Tinh vực Tử Vi quá tự do tự tại rồi, tự cho mình là thiên hạ đệ nhất, cho rằng sau khi tới Vũ trụ Cổ lão ta cũng có thể tùy tiện làm bậy! Nên cho đám gia hỏa Tử Vi này một bài học. Lục Đại Đế Tộc, nhà nào giáo huấn hắn không phải là giáo huấn chứ? Đợi sau khi cường giả của Kim Ô thị ta bắt được hắn, sẽ đặt hắn trong lồng, để các vị tùy tiện tới đây tham quan!

Trong lòng Mục Tô Ca cực kỳ phẫn nộ, lại chỉ có thể kềm chế ẩn nhẫn không phát.

- Kim Ô thị không khỏi quá bá đạo rồi a?

Đột nhiên, một tiếng cười lớn vang lên. Chỉ thấy một gã Chân Thần đi tới, bộ dáng long hành hổ bộ, cười ha hả, nói:

- Nơi này tuy là Thánh địa của Kim Ô thị, nhưng buôn bán cũng phải chú ý công bằng. Kim Ô thị các ngươi có tài lực nuốt hết đám Ma Thần này, Thiên Yêu thị ta cũng có!

Đám cường giả mấy Đế tộc Ma Vân thị, Đại Phạm thị, Kỷ Thông thị, Đại Dục thị đều khẽ nhíu mày, nhao nhao hừ lạnh. Người của Thiên Yêu thị, một trong Lục Đại Đế Tộc chạy tới đây, cũng khiến cho bọn họ có chút không quá vui vẻ.

Thiên Yêu thị chính là Yêu Tộc. Yêu Tộc cũng không phải là Thần Tộc, mà đồng dạng với Nhân Tộc, vô cùng hèn mọn. Bất quá, bởi vì Thiên Yêu thị không ngờ cũng xuất hiện một vị Yêu Đế, cho nên mới khiến cho Thiên Yêu thị trở thành Đế tộc.

Năm Đế tộc còn lại cực kỳ không ưa thích Thiên Yêu thị. Bất quá, bởi vì thực lực Thiên Yêu thị cũng cực kỳ cường đại, hoàn toàn có thể ngang năm Đế tộc còn lại, cho nên cũng phải cấp cho bọn họ vài phần mặt mũi.

Kim Sơ Phỉ khách khí nói:

- Không biết Yêu Tinh Nguyệt huynh có gì chỉ giáo?

Gã nam tử Thiên Yêu Chân Thần kia mỉm cười, nói:

- Sáu Đế tộc chúng ta tranh đoạt đám Ma Thần này, ai cũng có thể xuất ra được cái giá này! Nếu đã như vậy, không bằng để cho người có thực lực mạnh mẽ đạt được, không biết ý các ngươi thế nào?

Trong mắt đám người Kỷ Vân Phi, Ma Hạo Tôn, Dục Thái lóe lên quang sáng ngời, mỗi người đều cười lạnh một tiếng. Khí tức Phạm Phó Chủ xao động, Lực tràng Nguyên đan soạt một tiếng mở ra, lạnh nhạt nói:

- Nếu đã như thế, vậy thì luận bàn một chút xem sao, quyết định xem đám Ma nô này sẽ thuộc sở hữu của ai!

Ma Hạo Tôn mỉm cười, nói:

- Giữa chúng ta trước sau gì cũng muốn đánh một trận phân định cao thấp, vậy thừa dịp hiện tại, đơn giản luận một chút thắng thua a!

Thực lực sáu gã hậu duệ Đế tộc này cao có thấp có, mạnh nhất bất quá chỉ là Chân Thần, mấy người còn lại đều là Thiên Thần, nhưng thực lực tuyệt đối không thể khinh thường. Lúc này bọn họ đại phóng khí thế, sát khí đằng đằng, ngay cả những Thần Hầu thông thường cũng phải liên tục lùi về phía sau.

Đột nhiên, Chung Nhạc chợt ho khan một tiếng, nói:

- Sáu vị sư huynh, cuộc mua bán này, không biết ta cũng có thể chen vào một chân hay không?

Chư Thần nhao nhao nhìn về phía hắn. Kim Sơ Phỉ khẽ nhíu mày, Dục Thái thì lại mỉm cười, nói:

- Chẳng lẽ huynh đài cho rằng tài lực của chính mình có thể sánh ngang với Lục Đại Đế Tộc hay sao?

Chư Thần nhao nhao cười lớn. Chung Nhạc khẽ mỉm cười, nói:

- Chút bạc lẻ này, ta vừa vặn cũng có thể xuất ra được. Chỉ là ta cũng muốn mua đám Ma Thần này, không biết Kim Ô thị có ý đồ không nể mặt khách, độc chiếm đám Ma Thần này hay không? Quản gia!

Mục Tô Ca hội ý, sáu đạo quang luân sau đầu chuyển động, vô số tài bảo ào ào bay ra. Bảo quang đủ loại màu sắc nhất thời chiếu rọi khắp không gian, các loại Thần binh Dị bảo rực rỡ muôn màu, chồng chất như núi, thậm chí còn có Dị bảo lớn như một khỏa Tinh cầu, vô số bảo bối lớn lớn nhỏ nhỏ khiến cho người ta nhìn hoa cả mắt, nhiều đếm không xuể. Thậm chí trong đó còn có vài kiện bảo vật rõ ràng ẩn chứa khí Tiên Thiên, uy năng kinh người.

Chư Thần nhìn thấy đám bảo vật này nhất thời kinh hãi không thôi, liên tục nhìn về phía Chung Nhạc, trong lòng kinh nghi bất định. Lão bộc đi theo bên cạnh cũng đã có tu vi Tạo Vật Chủ, hơn nữa tùy thân còn mang theo nhiều trọng bảo như vậy, lẽ nào gã nam tử trẻ tuổi này cũng là hậu duệ Đế tộc nào đó hay sao?

Kim Sơ Phỉ khách khí hỏi:

- Huynh đài vô cùng lạ mặt, chắc cũng là xuất thân danh môn vọng tộc? Sơ Phỉ xin mạn phép hỏi lai lịch?

Chung Nhạc mỉm cười, nói:

- Không dám! Ta họ Dịch, tên độc một chữ Phong, tổ tiên đã từng xuất hiện qua mấy vị Đế, trong tay ngược lại có chút tiền nhàn rỗi!

Đám người Kim Sơ Phỉ lâm vào suy tư, trong lòng thầm nghĩ:

- Tổ tiên từng xuất hiện qua mấy vị Đế? Lai lịch của gã Dịch Phong này thật ra cũng bất phàm! Bất quá, trong Lục Đại Đế Tộc tựa hồ không có họ Dịch, trong Lục Đại Đế Tộc của Ma Tộc cũng không có họ Dịch. Lẽ nào hắn là hậu duệ của Đế tộc bí ẩn?

Trong Vũ trụ Cổ lão ẩn chứa rất nhiều bí mật, trong đó cũng không thiếu những chủng tộc cực kỳ đáng sợ, nhưng bởi vì nhân khẩu rất thưa thớt mà dần dần xuống dốc. Bất quá, vẫn như cũ không thể khinh thường.

- Gã Dịch Phong này, hơn phân nửa là hậu duệ của Đế tộc bí ẩn!

Ánh mắt Kim Sơ Phỉ chớp động, mỉm cười nói:

- Nếu đã như vậy, chúng ta qua bên kia tỷ thí một trận! Kẻ nào chiến thắng, sẽ có thể mua đi đám Ma nô này. Ta xin lĩnh giáo bản lĩnh của Dịch huynh trước! Dịch huynh, mời!

Thân hình Chung Nhạc khẽ động, trong nháy mắt đã phóng tới trước mặt Kim Sơ Phỉ. Không gian trước người hắn bị nghiền ép khiến cho ầm ầm vỡ nát. Kim Sơ Phỉ cả kinh thất sắc, vội vàng muốn biến thành Tiên Thiên Kim Ô vỗ cánh bay đi. Đột nhiên, Chung Nhạc cũng vỗ cánh biến thành Tiên Thiên Kim Ô, hai con Kim Ô vỗ cánh ngao du hư không.

Giữa không trung nhất thời có thêm hai khỏa Thái Dương. Hai con Kim Ô trong hai khỏa Thái Dương này tranh đấu chém giết, lúc lên lúc xuống. Một lúc sau, một khỏa Thái Dương dập tắt, con Kim Ô trong khỏa Thái Dương này bị đánh rơi xuống, vừa chạm đất liền biến thành bộ dạng Kim Sơ Phỉ, khóe miệng tràn ra kim huyết, sắc mặt âm tình bất định.

Trong khỏa Thái Dương giữa không trung, Chung Nhạc chấn động hai cánh, ầm một tiếng lao xuống, đánh thẳng về phía Phạm Phó Chủ của Đại Phạm thị. Phạm Phó Chủ cười lạnh một tiếng, thân thể khẽ động một cái, đã thấy không gian vặn vẹo, hình thành nên Lực tràng Không Gian, Nguyên Từ Thần Quang hình thành nên Lực tràng Nguyên Từ. Chung Nhạc tế khởi Nguyên đan, Lực tràng Tiên Thiên trực tiếp nghiền ép xuống. Ba đại Lực tràng va chạm với nhau, phát ra thanh âm răng rắc răng rắc.

Chung Nhạc cước đạp hư không, liên tục bước ra chín bước, chín bước vô địch, khí thế vô cùng bá đạo, một quyền đánh tới, trực tiếp đánh nát Lực tràng Nguyên Từ và Lực tràng Không Gian. Phạm Phó Chủ thổ huyết bay thẳng về phía sau.