Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1150: Trung thần nghĩa sĩ (1)




Chung Nhạc khẽ nhíu mày. Tiên Thiên Đế Quân rất có quyền mưu, một mặt muốn tạm thời không xung đột với Thiên Đế, một mặt lại muốn an ủi thế lực của chính mình, tránh cho đám người ly tâm.

Trải qua chuyện ngày hôm nay, đám thuộc hạ đối với hắn vẫn như cũ trung tâm như một, mà cuộc chiến với Thiên Đế sẽ đẩy ra phía sau một vài năm, đủ cho hắn có thời gian bố trí chuẩn bị.

- Tiên Thiên Đế Quân không phải hạng người bình thường, sau này ta cần phải càng cẩn thận từng chút một, không thể để lộ ra bất luận một tia vết tích chân ngựa gì!

Ngược lại là Hí Chí Ngôn hoành kiếm tự vận có chút ngoài dự liệu của hắn. Trong lòng hắn chỉ có thể thầm than một tiếng. Hí Chí Ngôn cương liệt, trung nghĩa, cam nguyện vì Tiên Thiên Đế Quân mà chết một lần, chuyển thế sống lại. Nam tử bậc này, khiến cho người ta khâm phục. Cũng may hồn phách hắn vẫn còn, chuyển thế đầu thai, tu luyện trở lại, kiếp sau cũng sẽ không yếu hơn so với kiếp này.

Tiên Thiên Đế Quân lại nói:

- Các vị, yên tâm một chút chớ nóng! Ta cách đột phá đã không xa, lúc đó mới báo mối thù hai đệ tử của ta!

Các tôn Đế Quân và Thủ lĩnh các tộc nhao nhao xưng phải, từng người từng người lần lượt xoay người rời đi, biến thành một đạo lưu quang bay ra khỏi Tiên Thiên Cung.

- Dịch sư huynh, xin dừng chân!

Chung Nhạc đang muốn rời khỏi, trở về Nhân Hoàng Điện, nào ngờ Tiên Thiên Đế Quân đã mỉm cười, nói:

- Ta có một số việc muốn trao đổi với sư huynh!

Chung Nhạc dừng bước lại. Tiên Thiên Đế Quân từ trên ghế đứng dậy, mỉm cười nói:

- Vừa rồi Dịch sư huynh nói Tiên Thiên Thần khó có thể tu luyện, thật đúng tâm khảm ta. Đám sinh linh Hậu Thiên đều nói Tiên Thiên Thần chúng ta trời sinh tôn quý, sinh ra đã là Tiên Thiên, thọ nguyên vô tận. Thật ra bọn họ nào biết được nổi khổ tâm của chúng ta? Chính gọi là thành cũng Tiên Thiên, bại cũng Tiên Thiên!

Chung Nhạc khẽ gật đầu. Hắn cũng có thể cảm giác được Tiên Thiên Thần cũng không tốt đẹp như trong tưởng tượng vậy, cũng không phải là tập hợp thiên địa linh tú vào một thân. Trên thực tế, hắn đã ý thức được chỗ thiếu hụt của Tiên Thiên Thần. Đó là Tiên Thiên Thần tập hợp tín ngưỡng của chúng sinh mà sinh ra, ý thức của Tiên Thiên Thần là do chúng sinh tế tự mà hình thành, dần dà lâu ngày mới thành Linh, thành Thần, mới có thân thể, trở thành sinh mệnh.

Tiên Thiên Thần chính là tập hợp mong muốn và nguyện vọng của chúng sinh. Nhưng tín ngưỡng của chúng sinh cũng là không thống nhất, các loại ý niệm hỗn tạp tổng hợp cùng một chỗ. Vì vậy, Tiên Thiên Thần cũng không phải tinh thuần như trong tưởng tượng, phương diện tu luyện đạo tâm thậm chí còn có thể kém xa sinh linh Hậu Thiên.

Không chỉ như vậy, lực lượng tế tự của chúng sinh thành tựu Tiên Thiên Thần, cũng hạn chế Tiên Thiên Thần. Ví dụ như vị Thái Dương Thần Lê Dương sinh ra từ trong Thái Dương này. Thân phận này đã hạn chế hắn chỉ có thể tu luyện những con đường dương cương như Tiên Thiên Thuần Dương, Tiên Thiên Nguyên Dương… Những đại đạo khác, hắn căn bản không thể nào tu luyện. Như vậy dĩ nhiên có thể khiến cho hắn tu luyện đại đạo Tiên Thiên Thuần Dương, Tiên Thiên Nguyên Dương tới cực hạn, nhưng cũng sẽ vây khốn hắn trên con đường này.

Trong các Thánh địa Tiên Thiên, Tiên Thiên Thần Ma do thiên địa sinh ra cũng có những hạn chế đồng dạng. Ví dụ như Hậu Thổ nương nương, Lôi Trạch Cổ Thần… tới cuối cùng cũng chỉ có thể lột bỏ thân thể Tiên Thiên của chính mình.

Mà sinh linh Hậu Thiên sinh ra lại không có cái hạn chế này, đây cũng là nguyên nhân các sinh linh Hậu Thiên có rất nhiều tồn tại cực kỳ cường đại.

Tiên Thiên Đế Quân đi tới bên cạnh Chung Nhạc, mỉm cười nói:

- Hiện tại sư huynh đã lột bỏ túi da kiếp trước, đối với ngươi cũng chưa chắc là một chuyện xấu. Mặc dù thọ nguyên sư huynh có hạn, nhưng con đường cũng sẽ rộng rãi hơn rất nhiều, tương lai chưa chắc đã không có đại thành tựu!

- Tiên Thiên sư huynh nói không sai!

Chung Nhạc khẽ gật đầu. Ánh mắt Tiên Thiên Đế Quân chớp động, nói:

- Ngươi nghĩ kế giúp Viêm Hoàng, khiến cho ta tranh chấp với Thiên Đế, giúp Nhân Tộc tranh mệnh. Chuyện này ta cũng biết rõ, ngươi không gạt được ta!

Sắc mặt Chung Nhạc khẽ biến, thử dò xét hỏi:

- Nếu sư huynh đã biết là ta ra chủ ý, muốn các ngươi tranh đấu với nhau, sao ngươi lại không tức giận?

- Vì sao phải tức giận?

Tiên Thiên Đế Quân cười hắc hắc, nói:

- Ta sớm đã có lòng vấn đỉnh Đế vị, ngươi nghĩ kế ly gián ta và Thiên Đế, nhưng thật ra lại là không cần ly gián! Giữa ta và hắn sớm đã có khe hở. Hắn đề phòng ta cũng không phải là ngày một ngày hai. Hơn nữa, ta cũng muốn tìm một cơ hội, thăm dò một chút xem trong Tinh vực Tử Vi này, có bao nhiêu Thần Ma đứng dưới trướng của hắn, có bao nhiêu Thần Ma đứng dưới trướng của ta!

Hắn khẽ mỉm cười, nói:

- Lần này Hí Chí Ngôn giết chết Văn Xương, Hí Chí Ngôn chịu tội tự vận. Chuyện này truyền khắp thiên hạ, các Thần Tộc Ma Tộc tự nhiên sẽ bắt đầu lựa đội mà đứng. Ta liền có thể biết rõ ai là địch ai là ta rồi! Có như vậy tương lai mới có thể bố trí kế sách!

Trong lòng Chung Nhạc chấn động, tán thưởng:

- Tiên Thiên sư huynh trí tuệ vô lượng, ngay cả ta cũng không bằng!

Tiên Thiên Đế Quân xua tay mỉm cười, nói:

- Ngươi không cần khen ta! Ngươi có thể khiến cho ta và Thiên Đế phân liệt tới mức này cũng là đại bản lĩnh rồi. Nói thật ra, ta cũng không phải quá mức kiêng kỵ Thiên Đế, duy nhất khiến ta kiêng kỵ vẫn là Nhân Tộc! Dịch sư huynh, ngươi hẳn là minh bạch ý của ta a?

Chung Nhạc gật đầu, nhẹ giọng nói:

- Phục Hy…

Sắc mặt Tiên Thiên Đế Quân khẽ biến, giơ tay ngăn hắn nói tiếp, nghiêm mặt nói:

- Thiên Đế đối với ta chỉ là mối họa bên ngoài, ta tất sẽ tự mình lên thay! Mà Nhân Tộc, đây chính là mối họa trong ruột gan a! Nhân Tộc, nhất định phải triệt để chưởng khống trong tay ta! Không thể có bất luận sai lầm gì!

Chung Nhạc hội ý, nghiêm mặt nói:

- Tiên Thiên sư huynh yên tâm! Đợi ta trở thành Tạo Vật Chủ, tất sẽ giết chết Viêm Hoàng, tự mình lên thay, để cho Tiên Thiên Thiên Đế triệt để kê cao gối mà ngủ, giang sơn vững chắc, trọn đời bất hủ!

Tiên Thiên Đế Quân cười ha hả, nói:

- Nếu không phải biết rõ ngươi là Tiên Thiên Thần chuyển thế, không cần thiết nịnh nọt ta, ta còn tưởng rằng ngươi là một gian thần a! Lời này của ngươi nói trúng trong tâm khảm ta rồi! Dịch sư huynh, tương lai nếu ngươi không phụ ta, ta sẽ để cho ngươi trở thành tồn tại cao cao tại thượng chỉ dưới một mình ta mà thôi!

Chung Nhạc khom người tạ ơn. Tiên Thiên Đế Quân càng nhìn hắn càng yêu thích, nói:

- Chỉ tiếc hiện tại cảnh giới ngươi còn khá thấp, không thể ban thưởng ngươi chức quan quá cao… Cũng được! Không phải lão tiểu tử Viêm Hoàng kia đã tổ kiến một chi Tiên Thiên Cấm Quân sao? Ta liền phong ngươi làm Đại Thống lĩnh của Tiên Thiên Cấm Quân, ngươi giúp ta thao luyện đám Nhân Thần trong Cấm Quân kia, tương lai ta có trọng dụng!

- Tạ ơn Bệ hạ!

Chung Nhạc khom người tạ ơn, đột nhiên nghi hoặc hỏi:

- Thực lực Nhân Tộc thấp kém, cho dù là Nhân Tộc tu vi thực lực Thần Minh thì cũng không có bao nhiêu chiến lực, Bệ hạ có gì trọng dụng chứ?

Tiên Thiên Đế Quân nghe được hai chữ Bệ hạ, trong lòng vô cùng hưởng thụ, trong mắt Thần quang sáng ngời, thản nhiên nói:

- Nếu ta có bản lĩnh để bọn họ mở ra mấy tầng huyết mạch Phục Hy thì sao?