Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1139: Chưởng Tinh Sứ (2)




Văn Xương điện hạ chợt quát lớn một tiếng. Đại thương do Binh Tổ biến thành nhất thời biến hóa, biến thành một cái cự đỉnh, bao vây hắn vào bên trong. Lợi trảo của Chung Nhạc vươn vào trong đỉnh, giống như chụp vào vực sâu không đáy, không thể chạm được tới đáy.

- Phá cho ta!

Chung Nhạc lớn tiếng thét dài, năm trảo Kim Ô chụp xuống kia biến thành bốn dài một ngắn. Bốn dài là khí Tiên Thiên Thái Dương, khí Tiên Thiên Thái Âm, Tiên Thiên Thần Khí, Tiên Thiên Ma Khí, một ngắn chính là khí Tiên Thiên Đạo Dịch. Uy năng lợi trảo nhất thời đại phóng, xé rách không gian trong đỉnh.

Văn Xương điện hạ nghe được trên đỉnh đầu vang lên thanh âm cắt đứt kẽo kẹt kẽo kẹt, trong lòng nhất thời cả kinh. Đại đỉnh liền biến thành một tấm đại thuẫn. Lợi trảo của Chung Nhạc đè lên trên đại thuẫn, oanh xuống Văn Xương điện hạ.

Thân hình Văn Xương điện hạ bất ổn, rơi thẳng xuống khỏa Tinh cầu phía dưới kia. Hắn dù sao cũng rất cường hoành, hai chân còn chưa rơi xuống đất, thân hình đã phiêu phù giữa không trung, ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy hỏa vân cuồn cuộn ngập trời, che khuất cả bầu trời. Đó là Tiên Thiên Thần Hỏa, Thần hỏa do khí Tiên Thiên Thái Dương diễn sinh ra.

Bên trong hỏa vân cuộn trào, một đạo thân ảnh khổng lồ phi hành trong hỏa vân, như ẩn như hiện.

Đột nhiên, bên trong hỏa vân, một cây lợi trảo thật lớn vươn xuống, trảo thẳng về phía hắn. Năm cây lợi trảo lạnh lẽo, mang theo một cỗ khí tức kinh khủng, mỗi cây đều có biến hóa, vô cùng linh hoạt.

Văn Xương điện hạ huy vũ Binh Tổ, Binh Tổ thiên biến vạn hóa, biến thành đủ các loại Thần binh, chống lại công kích từ phía trên.

Bỗng nhiên, lại thêm một lợi trảo nữa từ trong hỏa vân vươn xuống, mạnh mẽ chụp tới. Trên trán Văn Xương điện hạ toát ra mồ hôi lạnh, cảm thấy có chút không chịu nổi.

Mà lúc này, lại thêm một lợi trảo thứ ba nữa chụp xuống. Hắn nhất thời khó có thể kiên trì, bị một lợi trảo trong đó trảo lên trên người. Ngự Thiên Thần Khải trên người hắn bị trảo khiến cho vang lên thanh âm răng rắc vang dội.

Ngự Thiên Thần Khải quả thật rất cường hoành, lực phòng ngự vô biên, mạnh mẽ ngăn cản uy năng của lợi trảo này. Nhưng đáng sợ hơn chính là các loại thần thông do mỗi một móng vuốt của lợi trảo Kim Ô kia diễn biến ra. Chúng vậy mà đang thẩm thấu vào trong Ngự Thiên Thần Khải. Toàn thân Văn Xương điện hạ rợn cả tóc gáy, đỉnh đầu đột nhiên nhẹ bổng, cái mũ giáp đã bị Tam Túc Kim Ô do Chung Nhạc biến thành đoạt mất.

- Gã Dịch tiên sinh này rốt cuộc là Nhân Tộc hay là Kim Ô Tộc đây? Đúng rồi! Kiếp trước hắn tất nhiên là một con Tiên Thiên Kim Ô, là Tiên Thiên Thái Dương Thần trong Thái Dương!

Hắn vừa mới suy nghĩ tới đây, một cái lợi trảo khác của Chung Nhạc đã chụp về phía cái đầu của hắn. Thân thể Văn Xương điện hạ kịch liệt rơi xuống, ầm một tiếng đập vào trong đại địa.

Ba cái lợi trảo một trước một giữa một sau, lần lượt chụp về phía đại địa, trảo cho mặt đất băng liệt, xuất hiện từng đạo từng đạo lạch trời, nhưng cũng không thể chụp trúng Văn Xương điện hạ.

Văn Xương điện hạ độn thổ chạy đi mấy vạn dặm, phá đất chui lên. Binh Tổ trong tay hắn chợt biến thành một cây Thần cung, giương cung chỉa về phía không trung. Chỉ thấy trên thiên không hỏa vân ba động, càng lúc càng cao.

Văn Xương điện hạ đảo mắt sưu tầm hạ lạc của Chung Nhạc, chỉ cần thấy được Kim Ô do Chung Nhạc biến thành, liền một mũi tên bắn chết. Nhưng quan sát một hồi chỉ thấy mảnh hỏa vân trên thiên không kia bay đi càng lúc càng xa, sau đó hoàn toàn biến mất.

- Không xong! Cái tên này chạy mất rồi!

Hắn phóng thẳng lên cao, bay ra thiên ngoại. Từ xa xa chỉ thấy một vầng Thái Dương cực nhanh phóng đi trong tinh không. Mà phía bên kia tinh không, từng chiếc từng chiếc Thần thuyền Thần hạm thật lớn đang bay nhanh về phía bên này.

- Hóa ra là đại quân Thần Ma của Chúc Sư Thần Tộc đã tới, dọa cho hắn sợ quá chạy mất! Gã Nhân Tộc này quả thật lợi hại! Bất quá, Thiên Phong Thần Hạm của Chúc Sư Thần Tộc đã tới, hắn đừng hòng chạy thoát!

Trên từng chiếc từng chiếc Thần hạm kia, nhiều vô số kể Thần Ma vận khởi pháp lực, quán nhập thiên không, thôi động Thần hạm dùng tốc độ đáng sợ tiến lên. Trên đầu thuyền, từng tôn từng tôn Thần Hầu cao giọng quát lớn, tế khởi ra từng tòa từng tòa đại môn. Từng chiếc từng chiếc Thần hạm lái vào trong đám đại môn thật lớn kia, sau một khắc đã xuyên qua tầng tầng không gian, xuất hiện cách Văn Xương điện hạ một quãng không xa.

Đám Thần Hầu kia một lần nữa tế khởi đại môn, đám Thần hạm đã bay tới phụ cận Văn Xương điện hạ. Văn Xương điện hạ buông Binh Tổ ra, Binh Tổ biến trở lại thành chân thân, cùng hắn leo lên một chiếc Thần hạm. Văn Xương điện hạ mỉm cười, nói:

- Mấy vị Thần Hầu này, là Chưởng Tinh Sứ của Chúc Sư Thần Tộc sao?

- Điện hạ pháp nhãn vô song! Những đệ tử này chính là Chưởng Tinh Sứ của Chúc Sư Thần Tộc ta, phụ trách chưởng quản ức vạn vạn ngôi sao trong Chư Thiên của Thánh địa Đế Khuân!

Binh Tổ mỉm cười, nói:

- Có những Chưởng Tinh Sứ này ở đây, mặc dù không nhanh bằng sa lăng của Điện hạ, nhưng so với gã Dịch tiên sinh kia thì nhanh hơn rất nhiều. Điện hạ, mời xem các hài nhi Chúc Sư Thần Tộc chúng ta đại khai sát giới!

Văn Xương điện hạ cười ha hả, nói:

- Ta cũng phải thu hồi mũ giáp a! Gã Dịch tiên sinh này quả thật là nhân tài kiệt xuất. Nếu có thể thu phục hắn, để cho hắn đi theo hỗ trợ ta, cũng là một đại công lao của Chúc Sư Thần Tộc các ngươi!

Khóe mắt Binh Tổ nhảy lên, trong lòng thầm nghĩ:

- Gã Dịch tiên sinh này làm nhục Chúc Sư Thần Tộc ta, Điện hạ lại muốn thu phục hắn. Chuyện này căn bản là không thể rồi, nhất định phải giết chết hắn!

Đám Thần hạm dưới sự thôi động của các Chưởng Tinh Sứ, xuyên qua từng tòa từng tòa đại môn, nhanh chóng tiếp cận Chung Nhạc.

Mà lúc này, Chung Nhạc đã nhanh như điện chớp chạy tới sau lưng đám người Ba Đích, thân thể lóe lên, biến lại hình dáng con người đáp xuống trên lưng Ba Đích.

Sau lưng hắn, từng tòa từng tòa đại môn ầm ầm chui ra tinh không. Sau đó, từng chiếc từng chiếc Thần hạm thật lớn lái ra đại môn. Trên đám Thần hạm lạnh lẽo, từng tôn từng tôn Thần Ma khuôn mặt dữ tợn hung ác nhìn về phía bọn họ.