Trong lòng Chung Nhạc không khỏi tán thán. Chủng tộc chiếm giữ tài nguyên thật tốt giống Chúc Sư Thần Tộc bậc này, một khi tu luyện sẽ thuận lợi hơn Nhân Tộc không biết bao nhiêu lần. Lần này Binh Tổ đột phá tu thành Thần Minh, mặc dù so với hắn vẫn còn kém hơn một chút, nhưng Chung Nhạc là làm sao tu luyện? Hắn phải trải qua thiên sinh vạn tử, trăm cay ngàn đắng, không biết bao nhiêu trắc trở, lúc này mới tu luyện tới một bước như hiện tại.
Mà Binh Tổ tu luyện, một hơi ăn vào vô số Thần dược, lại có hàng trăm Thiên Thần giúp hắn chú luyện nhục thân Nguyên thần, trui luyện tinh thần. Còn có Thần Hầu cường đại giúp hắn thối luyện nhục thân Nguyên thần, cùng với rất nhiều Thiên Thần giúp hắn tôi luyện thần thông.
Cứ như vậy, đã giảm bớt đi trăm cay ngàn đắng tôi luyện, trực tiếp khiến cho căn cơ của hắn vô cùng kiên cố chắc chắn. Cũng chỉ có đại chủng tộc, chủng tộc cường hoành như Chúc Sư Thần Tộc mới có thể sử dụng tài nguyên lớn như vậy đi bồi dưỡng con cháu.
Binh Tổ ít nhất đã giảm bớt đi mấy trăm năm khổ tu. Cho tới bây giờ, Chung Nhạc mới phát giác được tu luyện đối với những đại chủng tộc, đại thế lực chính là dễ dàng như vậy, bồi dưỡng ra một đại cao thủ chính là dễ dàng như vậy.
Đương nhiên, làm như vậy có chỗ tốt cũng có chỗ xấu. Chỗ tốt chính là đã giảm bớt đi hàng trăm năm khổ tu, tiết kiệm được rất nhiều thời gian. Mà chỗ xấu chính là bản thân cũng không kinh lịch qua từng bước từng bước quá trình lớn lên kia, sợ rằng sẽ giảm bớt đi rất nhiều cảm ngộ. Nhưng đối với Tạo Vật Chủ chuyển thế như Binh Tổ bậc này, vậy sẽ không có những khuyết điểm này rồi.
- Ta thua rồi!
Binh Tổ đứng dậy, xoay người bỏ đi, lạnh nhạt nói:
- Hai tháng còn lại không cần lại so nữa! Chúc Sư Thần Tộc ta cam nguyện nhận thua! Mời các vị sư huynh Tiên Thiên Cung trở về đi! Tiễn khách!
Đám Thần Hoàng của Chúc Sư Thần Tộc nhất thời hội ý, biết rõ tính toán của Binh Tổ, lập tức hạ lệnh tiễn khách, trong lòng thầm nghĩ:
- Đuổi bọn họ ra khỏi Thánh địa Đế Khuân, chỉ cần bọn họ rời khỏi, nửa đường chặn giết, không lưu lại chút dấu vết nào, đánh cho bọn họ hồn phi phách tán, báo mối thù vô cùng nhục nhã này. Cho dù là Tiên Thiên Đế Quân cũng không tra tới trên đầu chúng ta!
Chung Nhạc khẽ nhíu mày, rất muốn lại kéo dài thêm một đoạn thời gian nữa. Bất quá, Binh Tổ dù sao cũng là Tạo Vật Chủ chuyển thế, lòng dạ thâm sâu lão luyện, trực tiếp hạ lệnh tiễn khách, mời bọn họ ra ngoài, chặt đứt tất cả ý niệm của bọn họ.
- Hiện tại nếu chúng ta rời đi, hẳn liền phải chết không thể nghi ngờ! Cho dù rời khỏi Thánh địa Đế Khuân sẽ có thể liên lạc với Tiên Thiên Cung, cũng là nước xa không cứu được lửa gần!
Trong đầu hắn không ngừng lóe lên các loại ý niệm, suy nghĩ tìm kiếm sinh lộ. Đột nhiên, chỉ nghe một tràng cười lớn vang lên:
- Chậm đã! Các vị sư huynh Chúc Sư Thần Tộc, ta ở bên ngoài quan chiến cực kỳ ngứa ngáy tay chân, rất muốn đọ sức một phen với vị Tiên Thiên Thần chuyển thế này! Không biết có thể mượn một địa điểm hay không?
Trong lòng Chung Nhạc nhất thời vui vẻ, theo thanh âm nhìn lại. Kẻ vừa mới lên tiếng chính là gã Cự nhân cách đây không lâu mới tới đây kia.
Cao tầng Chúc Sư Thần Tộc ai nấy cũng đều nhíu mày, nhao nhao nhìn về phía Binh Tổ. Binh Tổ cũng khẽ nhíu mày một cái, nhìn về phía Thiên Huyền Tử, có chút chần chờ.
Văn Xương điện hạ tại thời điểm Binh Tổ lên tiếng cũng đã đoán được dụng ý của hắn, lúc này cũng nhíu mày một cái, trong lòng oán giận Thiên Huyền Tử nhiều chuyện:
- Ngươi vừa rồi còn nói trung tâm có nhật nguyệt chứng giám, còn nói đánh không lại sẽ không ra tay, hiện tại như thế nào lại muốn xuất thủ rồi? Tên khốn kiếp này chính là cây gậy quậy đống phân trâu, sớm biết như vậy đã không mời hắn tới rồi!
Thiên Huyền Tử hoạt động gân cốt, cười hắc hắc, nói:
- Cao thủ trẻ tuổi trong Tinh vực Tử Vi trên cơ bản đều đã bị ta đánh qua, hoặc là từng đánh qua ta. Hiếm hoi mới gặp được một tôn Tiên Thiên Thần chuyển thế, đương nhiên là phải đánh qua rồi mới nói tiếp! Binh Tổ, có thể thành toàn một chút hay không? Ngươi đánh không lại hắn, ta tới giúp Chúc Sư Thần Tộc các ngươi tranh một ngụm khẩu khí a!
Binh Tổ khách khí nói:
- Không dám làm phiền sư huynh Cự Linh thị, đây là việc riêng của Chúc Sư Thần Tộc ta…
- Văn Xương điện hạ mời ta tới đây, có gì mà làm phiền với không làm phiền chứ? Ta giúp ngươi, cũng là cho Văn Xương điện hạ một cái mặt mũi a!
Thiên Huyền Tử bay thẳng lên không trung, đáp xuống bên trong Khuân Viên, đứng ở trên một kho lương, bộ dáng chẳng thèm để ý, nói:
- Ta đánh thắng, Chúc Sư Thần Tộc các ngươi liền thiếu ta một cái nhân tình. Còn Điện hạ nữa, ngươi cũng thiếu ta một cái nhân tình. Tương lai nếu ta gặp khó khăn, các ngươi cũng phải giúp đỡ ta một chút a!
Trong lòng Binh Tổ hận không thể chửi ầm lên, Văn Xương điện hạ cũng là một trận phát điên, hận không thể trảo gã gia hỏa vô cùng hùng tráng này tới hành hung một trận.
- Thiếu ngươi nhân tình cái rắm! Lúc bảo ngươi xuất thủ, ngươi ra sức khước từ, lúc không cần ngươi xuất thủ, ngươi lại hết lần này tới lần khác nhảy ra muốn cậy mạnh xuất thủ. Còn nói thiếu ngươi nhân tình nữa!
Đương nhiên, bọn họ cũng chỉ là suy nghĩ một chút mà thôi, cũng không tới mức thật sự mắng ra miệng. Dù sao Cự Linh thị cũng là Hoàng tộc trong Thần Tộc, tuy rằng đã xuống dốc, nhưng cũng là một đại thế lực không thể bỏ qua trong Tinh vực Tử Vi. Côn trùng trăm chân chết mà không tiêu tan, cho dù Phục Hy thị đã tiêu vong, thế gian đã không còn Phục Hy, nhưng thế lực Phục Hy thị lưu lại cũng là cực kỳ khủng bố. Càng huống chi Cự Linh thị cũng không có trải qua kịch biến như Phục Hy thị, thế lực bảo lưu lại tự nhiên cũng càng khổng lồ hơn.
Hoàng tộc đẳng cấp như Cự Linh thị cho dù bề ngoài thoạt nhìn đã không còn mạnh mẽ rực rỡ, thế lực co rút lại, thậm chí còn không bằng những đương kim Đế tộc mới nổi lên trong Tử Vi kia, nhưng nội tình của bọn họ vẫn vô cùng thâm trầm, xa xa không phải là các đương kim Đế tộc có khả năng sánh bằng. Văn Xương điện hạ là con trai của Thiên Đế, cũng được liệt vào Đế tộc, nhưng hắn cũng biết Đế tộc của chính mình sợ rằng còn chưa thể sánh bằng được Cự Linh thị.
Thiên Huyền Tử nhìn về phía Chung Nhạc, nhếch miệng cười một tiếng, tinh thần ba động, truyền vào trong đầu Chung Nhạc:
- Không cần cảm tạ ta!
Chung Nhạc thoáng ngẩn người:
- Gã Cự nhân này thật ra là thông minh dị thường, không ngờ đã nhìn thấu khốn cảnh của chúng ta!
Thiên Huyền Tử hiển nhiên biết rõ bọn họ vừa rời khỏi Chúc Sư Thần Tộc liền sẽ đối mặt với sự truy sát của Chúc Sư Thần Tộc, tiếp tục truyền âm, nói: