Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1106: Phục giết (1)




Quang lưu truyền tống đưa hai người Chung Nhạc đi tới tòa Thần thành thứ năm. Quang lưu xuyên toa vô cùng nhanh chóng. Dọc theo con đường này, Chung Nhạc nhìn thấy đủ các loại di tích, là những khỏa Tinh cầu hoang phế do chiến trường cổ lão lưu lại.

Những di tích chiến trường này đều nằm ở phụ cận con đường Tinh đạo này, hẳn là đã trải qua không biết bao nhiêu tràng đại chiến mới tạo thành phá hư kinh người như vậy.

Cũng may con đường Tinh đạo này vẫn không vì vậy mà bị cắt đứt. Những tồn tại trên Tử Vi Đế Tinh mười phần xem trọng con đường Tinh đạo này. Tinh đạo này là lối đi duy nhất liên tiếp Tử Vi với ba ngàn Lục Đạo Giới. Nếu Tinh đạo bị cắt đứt, chỉ những tồn tại cấp bậc Đế Quân mới có thể từ trên Tinh vực Tử Vi đi xuống, tiến về ba ngàn Lục Đạo Giới, tốc độ cũng không chậm hơn so với đi Tinh đạo. Nhưng những Thần Ma bình thường khác lại không có thực lực bậc này rồi.

Cho dù là Tạo Vật Chủ, sợ rằng cũng cần tốn hao thời gian mấy ngàn năm mới có thể từ Tinh vực Tử Vi đi tới ba ngàn Lục Đạo Giới. Về phần tồn tại cấp bậc Thần Hoàng, sợ rằng càng phải hao phí thời gian mấy vạn năm đằng đẳng.

Bởi vậy có thể thấy được, con đường Tinh đạo này ngàn vạn lần không được sơ sót.

Chín tòa Trận đài Truyền tống của Tinh đạo cô độc huyền phù trong Vũ trụ Cổ lão mênh mông, nhất định phải có cường giả trấn thủ mới có thể bảo đảm không chút sơ sót.

- Có chút không đúng lắm!

Khương Y Kỳ đột nhiên vươn tay ra, ấn xuống một cái. Đạo quang lưu truyền tống nhất thời dừng lại. Thực lực của hắn cực kỳ cường đại, Chung Nhạc nhìn thấy một chiêu này của hắn, trong lòng khẽ động.

Trước đây hắn đã từng gặp qua loại thủ đoạn này. Năm đó lúc Tạo Vật Chủ Hạ Lan ngăn cản quang lưu truyền tống, đã dùng sương mù vô biên khiến cho quang lưu truyền tống đình trệ. Mà thủ đoạn của Khương Y Kỳ Cũng cũng có hiệu quả tương đương giống như Tạo Vật Chủ Hạ Lan năm xưa.

- Chẳng lẽ hắn cũng là một tôn Tạo Vật Chủ? Vậy Nhân Hoàng lại là tu vi gì?

Khương Y Kỳ dừng lại quang lưu truyền tống, cặp mắt nhìn về phía trước. Hắn đột nhiên hừ lạnh một tiếng, cao giọng nói:

- Vị sư huynh nào bày bố trận thế, chơi đùa với ta như vậy? Còn xin hiện thân để Y Kỳ gặp mặt một phen!

Tinh không phía trước vẫn như cũ trống trải vắng vẻ, Chung Nhạc không nhìn ra có bất luận dị trạng gì. Đột nhiên, mảnh không gian kia chợt chấn động kịch liệt, một tầng lại một tầng xạ tuyến từ trong hư không hiện ra, vô cùng dày đặc, giống như là vô số tấm lưới, tầng tầng lớp lớp ngăn chặn phía trước đạo quang lưu truyền tống.

Những lỗ lưới kia cực kỳ tinh mịn, sợi lưới cực kỳ nhỏ bé, có thể tưởng tượng nếu như thời điểm Chung Nhạc và Khương Y Kỳ truyền tống đi qua, tao ngộ những tấm lưới này, sẽ biến thành bộ dáng gì. Chỉ sợ bọn họ trong nháy mắt sẽ bị cắt thành vô số mảnh vụn.

Tấm lưới kia vừa xuất hiện, nhất thời trùng điệp sáng lên, không ngừng xoay chuyển, cắt thẳng về phía hai người. Cùng lúc đó, phía sau tấm lưới lớn chợt phóng thẳng ra một cỗ khí tức kinh khủng. Một người cùng một kiện Thần binh hình dạng ống đồng xuất hiện. Người kia gác kiện Thần binh hình dạng ống đồng trên đầu vai, trong ống đồng đang hội tụ một tầng quang mang đáng sợ, không biết là loại xạ tuyến gì. Đám quang mang kia còn chưa bắn ra, đã cho người khác có cảm giác cực kỳ kinh hãi.

Khương Y Kỳ hừ lạnh một tiếng, đột nhiên mở miệng phun ra một ngụm đại hỏa. Đại hỏa thật dài giống như một con Hỏa Long, xuy một tiếng đã xuyên thấu từng tầng từng tầng trận lưới đang không ngừng xoay chuyển kia. Lão giả này vươn tay bắt lấy cái đuôi đạo đại hỏa như rồng này, dùng sức rung một cái. Chỉ thấy Hỏa Long hiện ra chân thân, lại là một cây Hỏa Long Thương, không biết là do loại hỏa diễm gì luyện thành.

Chung Nhạc cảm thấy loại hỏa diễm này so với khí Tiên Thiên Thái Dương của chính mình còn nồng đậm hơn, còn kinh người hơn. Khương Y Kỳ nhìn như một vị trưởng giả, thân thể gầy gò, tướng mạo xấu xí, nhưng lúc này vậy mà dùng lửa làm thương, nghênh đón đạo xạ tuyến cuồn cuộn từ phía sau tấm lưới lớn đang nhào tới kia.

Từ trong kiện Thần binh hình dạng ống đồng kỳ dị trên đầu vai người kia chợt phun trào ra một chùm xạ tuyến. Chung Nhạc cũng chưa từng thấy qua loại xạ tuyến này. Trong Thái Dương cũng không hề có loại xạ tuyến này, không biết vì sao lại bị kẻ này luyện chế thành Thần binh, thôi động ống đồng, liền sẽ bắn ra xạ tuyến.

Trong loại xạ tuyến kia uẩn tàng khí tức tử vong vô cùng nồng đậm, mạnh mẽ va chạm với đại thương của Khương Y Kỳ. Chỉ thấy chùm xạ tuyến kia bị đâm cho mở ra bốn phương tám hướng giống như một chùm sợi tơ vậy.

Hỏa Long Thương tiếp tục nhắm thẳng về phía người nọ. Tuy là một thương đâm ra, nhưng lại mang tới cho người khác một loại cảm giác Nộ Long bôn đằng công kích. Nhưng lúc này, đám xạ tuyến tản ra kia chợt biến thành từng sợi từng sợi tơ mỏng, từ bốn phương tám hướng đâm thẳng về phía Chung Nhạc và Khương Y Kỳ.

Ầm ầm!

Một tiếng ầm vang thật lớn, người nọ giơ cao ống đồng kỳ quái, nghênh đón thanh đại thương kia. Hỏa Long Thương đâm thẳng vào bên trong ống đồng. Cổ tay Khương Y Kỳ phát lực, Hỏa Long Thương trong tay xuy xuy xuy xoay tròn, giống như Ác Long giảo sát, xoay tròn cực nhanh bên trong ống đồng kia.

Trên thân thương hiện ra từng mảnh từng mảnh Long lân mỏng như lưỡi đao, không ngừng xoay tròn cắt đứt, chấn cho nội bộ ống đồng kia lóe lên vô số đốm lửa, biến thành một cỗ Thần hỏa khủng bố từ phía sau ống đồng phun trào ra.

- Hảo bản lĩnh! Khó trách Nông Hoàng lại chọn ngươi! Bất quá, Khương Y Kỳ, ngươi so với ta vẫn còn thua kém một chút!

Người nọ bật cười ha hả. Lúc này, cái ống đồng kia đã bị Long lân cắt phá, chém ra trăm ngàn lỗ thủng. Cùng lúc đó, đám xạ tuyến giống như ngàn vạn sợi tơ mỏng kia đã đâm tới, muốn đâm thủng thân thể Chung Nhạc và Khương Y Kỳ.

- Đại Diễn Xạ Tuyến lấy được từ trong hắc động? Ngươi là một trong những thủ lĩnh Nhân Tộc của Tinh vực Tử Vi, gọi là Bác Thỏa a?

Khương Y Kỳ hét lớn một tiếng, thân thể gầy gò đột nhiên nhô lên, nháy mắt đã trở nên vô cùng hùng tráng. Thân thể hắn không ngừng biến hóa, trở thành nửa người nửa long. Bên ngoài thân thể hiện ra từng mảnh từng mảnh Long lân, đám Long lân va chạm với đám xạ tuyến kia, phát ra thanh âm leng keng vang dội, bắn ngược đám xạ tuyến kia trở về.

Mà lúc này, Chung Nhạc cũng lấy ra một tấm gương, thân hình lóe lên, đã tiến vào bên trong tấm gương. Từng đạo từng đạo xạ tuyến kia bắn lên trên Thiên Nguyên Luân Hồi Kính, rất nhanh đã bị hất văng ra.

Tầng Long lân bên ngoài thân thể Khương Y Kỳ chợt dựng thẳng lên, thoát thể bay ra. Huyết mạch Lôi Trạch trong cơ thể hắn nhất thời được kích phát, khí tức lập tức tăng vọt. Lão giả này đã tức giận, phảng phất như một con Chân Long trong Thái Dương vậy. Hỏa Long Thương chấn vỡ ống đồng, mạnh mẽ đâm thẳng vào bả vai Bác Thỏa.

- Ngươi là Nhân Tộc, vì sao lại muốn giết chúng ta? Chẳng lẽ ngươi không biết chúng ta là đồng tộc sao?

Bả vai Bác Thỏa rắc một tiếng vỡ vụn, phần vai sụp đổ xuống, sắc mặt không khỏi kịch biến, vội vàng phóng người bay đi, bỏ chạy về phía xa xa, thanh âm vẫn còn vang vọng, cười lạnh nói:

- Nhân Tộc? Ta tự nhiên là Nhân Tộc! Bất quá, kiếp trước ta chưa chắc đã là Nhân Tộc! Khương Y Kỳ, hiện tại Nông Hoàng đã chết, vị trí Nhân Hoàng bỏ trống, ngươi muốn trở thành Nhân Hoàng đời tiếp theo, nằm mơ đi!

- Nông Hoàng đã chết?

Toàn thân Khương Y Kỳ đại chấn, bị tin tức này khiến cho chấn kinh, trong lòng giống như mất đi người thân thiết nhất vậy, tâm loạn như ma, một cỗ cảm giác thống khổ xông lên đầu, ngửa mặt lên trời vô thanh rơi lệ.

Chung Nhạc cũng ngây dại một trận, trong lòng cảm thấy có một cỗ sầu não vô biên phóng vọt tới.

- Không đúng! Không đúng! Tên này là muốn lừa gạt ta!

Tinh thần Khương Y Kỳ đột nhiên đại chấn, tản đi thân thể Lôi Trạch, khôi phục lại thành bộ dáng trưởng giả, nói với Chung Nhạc:

- Tên này tuyệt đối là muốn lừa gạt ta! Hiện tại chúng ta chỉ mới đi chưa tới phân nửa Tinh đạo, nói cách khác, hắn ít nhất cũng là ba năm trước đã tới đây, ở chỗ này mai phục chúng ta. Ta chỉ mới rời khỏi Tử Vi mười một năm, Nông Hoàng hẳn là có thể kiên trì được mười một năm! Hắn nhất định là muốn lừa gạt ta, làm loạn tâm thần ta!

Hắn lập tức thả ra quang lưu truyền tống. Đạo quang lưu truyền tống bay xuyên qua tinh không, mang theo bọn họ bay thẳng về phía tòa Thần thành thứ năm.

Mà lúc này, Bác Thỏa một đường phóng chạy, sau một hồi thấy Khương Y Kỳ cũng không có truy sát tới, lúc này mới dừng bước lại, thở phào nhẹ nhõm, thấp giọng nói: