Lời hắn nói không chút khách khí, thậm chí thẳng thừng nói lão tộc trưởng Lôi Trạch thị là đám già, khiến đông đảo Lôi Trạch thị tại Lôi Trạch Tinh Vực phẫn nộ quát lớn.
Lão tộc trưởng sắc mặt cũng tối lại, giơ tay lên để các đệ tử Lôi Trạch thị phía sau yên lặng.
Lôi Trạch Giới Đế cũng xuất thân từ Lôi Trạch thị, nhưng Lôi Trạch thị hiện giờ và trước kia không giống nhau, lịch sử Lôi Trạch thị từng có một thời hỗn loạn, chia tách làm đôi.
Nắm giữ đại quyền Lôi Trạch Lục Đạo Giới là thế hệ sau của thượng cổ đại thần thông giả chuyển thế vào Lôi Trạch thị, tuy mang huyết mạch của Lôi Trạch thị nhưng không có bất cứ cảm giác công nhận nào.
Những người thuộc Lôi Trạch thần tộc này được gọi là “ngoại tính”, dòng họ của họ cũng kế thừa từ những thượng cổ đại thần thông giả kia, không cùng một họ với Lôi Trạch thị.
Còn “nội tính” là chỉ những người thuộc Lôi Trạch thị ở Lôi Trạch Tinh Vực, giữ sự thuần tịnh của huyết mạch và linh hồn. Chỉ là bị đàn áp mấy vạn năm, càng ngày càng tồi tệ, chỉ có thể bảo vệ được sự an nguy của Lôi Trạch Tinh Vực.
Lôi Trạch Giới Đế cười khảy:
- Nghịch tặc chuyển thế tới Lôi Trạch Tinh Vực chắc còn mấy kẻ còn sống tới giờ nhỉ? Sao không gọi chúng ra đây cho ta gặp?
Lão tộc trưởng Lôi Trạch thị lắc đầu:
- Dù chuyển thế là chủng tộc gì, chỉ cần chuyển thế tới Lôi Trạch thị ta thì chính là Lôi Trạch thị. Lôi Trạch Tinh Vực ta chỉ có Lôi Trạch thị. Giới Đế bệ hạ không phải cũng là chuyển thế tới Lôi Trạch thị sao?
Lôi Trạch Giới Đế cười ha hả:
- Tuy ta có huyết mạch của Lôi Trạch thị nhưng ta không phải Lôi Trạch thị. Ta chỉ mượn nhục thân và huyết mạch của Lôi Trạch thị ngươi mà thôi. Thôi, đừng có nói điều thừa thãi, mau gọi khách quý của ngươi ra đây. Nếu là khách quý thật thì bọn ta đi luôn. Nếu là Phục Hy thì đừng trách ta vô tình!
Các đệ tử Lôi Trạch thị đại nộ, lão tộc trưởng Lôi Trạch thị cũng động sát cơ. Đột nhiên có tiếng cười:
- Tộc trưởng, Giới Đế, hà tất phải như vậy? Ta ra là được.
Mọi người nhìn theo tiếng nói, một vị trưởng giả từ trong Lôi Trạch đại lục đi ra, ngẩng lên cười:
- Lôi Trạch Giới Đế, ta là khách từ Đế Tinh, chắc xứng đáng để tộc trưởng cho quần tinh nhường đường chiêu đãi chứ?
Lôi Trạch Giới Đế nghe thấy “khách từ Đế Tinh” thì không khỏi căng thẳng, vội đứng dậy nhìn, không dám chậm trễ, thi lễ khách khí nói:
- Các hạ là?
- Đế Tinh Liệt Sơn thị, Khương Y Kỳ.
Lão giả đó cười hà hà:
- Giới Đế không cần phải đa lễ như vậy. Ta là hỗn huyết giữa nhân tộc và Trọng Lê thần tộc, lại có một phần huyết mạch Lôi Trạch, lần này phụng mệnh Nông Hoàng tới gặp tộc trưởng.
Lôi Trạch Giới Đế nghe thấy hai chữ “nhân tộc” thì mặt đen lại, cảm thấy vô cùng mất mặt nhưng rồi lấy lại bình tĩnh, thản nhiên nói:
- Thì ra là vậy. Nhưng ngươi một nhân tộc nhỏ bé cũng xứng cho lão già kia cho quần tinh nhường đường cho ngươi? Liệt Sơn thị, đừng có dát vàng vào mặt mình, ngươi còn chưa có tư cách đó, nói là Thần Nông thị tới còn tạm được.
Khương Y Kỳ cười ha hả:
- Giới Đế, ngươi không biết, ta không phải nhân tộc bình thường mà là Nhân Hoàng kế nhiệm. Nông Hoàng đã già, đã quyết định truyền ngôi vị Nhân Hoàng cho ta, là Nhân Hoàng kế nhiệm, tư cách này đủ chứ?
Lôi Trạch Giới Đế hừ lạnh, dặn dò xung quanh:
- Khởi giá hồi triều! Các lộ thiên binh thiên tướng ở lại, trông coi kỹ Lôi Trạch Tinh Vực cho ta. Nếu là Liệt Sơn thị ra thì cho hắn đi. Nếu là kẻ khác, giết không cần hỏi!
- Tuân chỉ!
Trăm vạn thiên binh thiên tướng đồng thanh hô vang.
Lôi Trạch Giới Đế dẫn triều thần rời đi, Liệt Sơn thị Khương Y Kỳ nhìn họ đi xa, lúc này mới thi lễ với lão tộc trưởng:
- Y Kỳ tới muộn rồi!
- Cũng may ngươi tới nếu không thì hôm nay mất cả chì lẫn chài.
Lão tộc trưởng thở dài:
- Ngươi đi truyền tống trận tới đây? Đường xa có lẽ từ Đế Tinh tới đây cũng phải mất vài năm. Thần Nông thị phái ngươi tới có việc gì?
Khương Y Kỳ cùng hắn tiến vào sâu trong Lôi Trạch đại lục, nói:
- Tới bái kiến tộc trưởng là vì hai việc. Thứ nhất Nông Hoàng thọ nguyên đã tận, không gắng gượng được bao nhiêu năm nữa. Ngài quyết định truyền ngôi vị cho ta, để ta bảo vệ nhân tộc, vì thế muốn ta tới gặp ngài thông báo một tiếng.
Lão tộc trưởng gật đầu, thở dài:
- Ngài cũng đã già, đúng là làm khó ngài, làm con tin cả đời. Có một thân bản lĩnh, một thân tài hoa, hoài bão nhưng lại bị nhốt ở Tử Vi, danh nghĩa là Nhân Hoàng nhưng chẳng có chút tự do nào, chẳng khác gì ngồi tù. Khương Y Kỳ, ngươi trở thành Nhân Hoàng kế nhiệm, trong lòng chắc hiểu rõ cảnh ngộ của ngươi sau này cũng như Thần Nông thị.
- Y Kỳ đã sẵn sàng lâu rồi. Ta cũng đã nghĩ tên hiệu sau khi trở thành Nhân Hoàng rồi, gọi là Viêm Hoàng.
Khương Y Kỳ cười:
- Tuy Nông Hoàng cả đời không thể rời khỏi Tử Vi, bị giam cầm trong đó, nhưng cũng đã làm được không ít việc, đưa ngũ cốc thâm nhập rộng rãi trong nhân tộc, để nhân tộc ta không đến mức bị đói chết. Ta chưa chắc đã có được thành tựu như ngài. Việc thứ hai là Nông Hoàng nhờ tộc trưởng mở Cổ Lôi Trạch Giới cho một người vào tu luyện.
Lão tộc trưởng kêu lên:
- Lẽ nào còn có một Phục Hy nữa?
- Không phải, là đệ tử mà Nông Hoàng bồi dưỡng, tên là Công Tôn Hiên Viên, giờ vẫn ở Tổ Tinh…
Khương Y Kỳ đột nhiên tỉnh ngộ, người run kêu lớn:
- Còn có một Phục Hy? Phục Hy nào? Vừa rồi Lôi Trạch Giới Đế gióng trống giương cờ lớn như vậy, lẽ nào…
- Phục Hy thiếu niên của nhân tộc.
Lão tộc trưởng phong tỏa xung quanh, nói:
- Thức tỉnh được ba phần rưỡi huyết mạch Phục Hy, lúc này đang tiến hành lễ thành niên trong Cổ Lôi Trạch Giới. Y Kỳ, ngươi phải gặp hắn.
Khương Y Kỳ gật đầu thật mạnh:
- Chắc chắn phải gặp hắn.
Hắn đột nhiên nước mắt giàn giụa, ngửa lên trời cười lớn, nước mặt chảy theo nếp nhăn trên mặt:
- Phục Hy, Phục Hy, cuối cùng cũng xuất hiện rồi. Đáng tiếc là muộn nhiều năm như vậy. Nếu xuất hiện sớm hơn thì ta hà tất phải mượn huyết mạch và thân phận của Trọng Lê thần tộc…
Sở dĩ hắn có thể đứng vững được ở Tử Vi Tinh Vực, có thể tu luyện tới cảnh giới cực cao như vậy, chủ yếu là vì hắn không phải nhân tộc thuần huyết, mà xuất thân từ Trọng Lê thần tộc vì thế Tử Vi Đế Tinh ít đề phòng hơn.
Nhân tộc vì sự sinh sôi của mình, vì để có cuộc sống tốt hơn, đã dùng hết mọi tâm cơ thủ đoạn, Khương Y Kỳ xuất thân từ Trọng Lê thần tộc chỉ là một góc của tảng núi băng, còn có rất nhiều nhân tộc phải thông hôn với các chủng tộc khác, mượn thân phận của chủng tộc khác để sống.
- Nông Hoàng, đúng, còn có Nông Hoàng!
Khương Y Kỳ mắt sáng rực, nôn nóng đi đi lại lại, cười:
- Phải cho ngài biết tin tốt lành này, chắc chắn ngài sẽ rất vui!
Lão tộc trưởng ngạc nhiên:
- Tại sao ngươi lại phấn khích như vậy? Tư Mệnh cũng là Phục Hy, hơn nữa còn là Phục Hy thuần huyết, có nàng ta không phải sẽ tốt hơn sao?
Khương Y Kỳ cười:
- Nữ tử phụ trách sinh hài tử, một lần chỉ sinh được một hai đứa. Còn phải mang thai mười tháng, sao có thể sinh được một đại chủng tộc? Nam nhân thì khác, nữ nhân mang thai mười tháng, mười tháng thì nam nhân có thể tạo ra một chủng tộc rồi! Vì thế nam Phục Hy quan trọng nhất!
Lão tộc trưởng ngạc nhiên, nghĩ bụng:
- Lão Khương Y Kỳ này cũng có chút khó tin tưởng như Tân Hỏa, nhưng lời hắn nói cũng không sai, vì sự sinh sôi của chủng tộc đúng là phải gieo giống rộng rãi mới được…
Trong Cổ Lôi Trạch Giới, Chung Nhạc không hề biết mình đã bị lão tộc trưởng và Liệt Sơn thị coi như con giống sinh sôi chủng tộc. Thiếu niên Chung Sơn thị lúc này đứng ở ven tầng trời đầu tiên của Cổ Lôi Trạch Giới, phía trước là một vùng hỗn loạn, các loại sấm sét hung mãnh tới cực hạn khiến bầu trời như nứt toác, lột tả cảnh tượng hỗn loạn khi sinh mệnh chưa xuất hiện.
Ở đây khác với thuần dương lôi trạch, tuy thuần dương lôi trạch chỉ là dấu ấn của nơi này nhưng thuần dương lôi trạch rất có trật tự, chỉ khi bước vào mới bị lôi kiếp tấn công.
Còn ở đây, ngay cả khi đứng bên ngoài cũng có những tia sét cảm ứng được khí tức hồn phách của hắn mà đánh tới.
Chung Nhạc bị mấy đạo lôi quang đánh trúng, thân thể run lên, nguyên thần cũng run rẩy. Sấm sét ở đây không chỉ là thuần dương lôi đình mà còn các loại khác, ví như Kiếp Hỏa Thần Lôi, Cửu Tiêu Tử Lôi, Thần Phong Thiên Lôi, Vạn Tượng Kiếp Lôi, Quý Thủy Âm Lôi, Khôn Mộc Thần Lôi, v.v…
Thuần dương lôi đình chỉ là loại sấm sét cơ bản nhất, thuộc tính của các loại sấm sét khác còn khác nhau, thiên địa quy tắc cũng gần như khác với ngoại giới, ngoại giới kim là kim, thủy là thủy, thổ là thổ.
Nhưng mọi thứ ở đây đều được tạo thành từ sấm sét, kim là lôi, thủy là lôi, thổ là lôi, hỏa cũng là lôi, thậm chí đến âm dương cũng là lôi đình!
- Thiên nhiên ở đây chính là thế giới của Tạo Vật, thiên địa đại đạo quy tắc tự thành một hệ thống, chẳng trách có thể sinh ra Tiên Thiên Thần Long.
Chung Nhạc lại bị một đạo âm lôi đánh trúng, nhục thân gần như tan chảy, vội loại bỏ dư uy của âm lôi, hắn không vội bước vào tầng lôi trạch đầu tiên mà ngồi khoanh chân xuống, suy đoán sự ảo diệu của Lôi Hoang Thiên Lô Tâm Kinh.
Tân Hỏa truyền thụ cho hắn Lôi Hoang Thiên Lô Tâm Kinh với mục đích rất đơn giản, chính là tận dụng cơ hội này dùng nhục thân là lò, dùng nguyên thần là lửa, mượn sấm sét tôi luyện nhục thân, nguyên thần, từ đó nâng cao thực lực.
Tu luyện ở ngoại giới, cho dù vượt qua thuần dương lôi kiếp thì cũng chỉ hấp thụ được thuần dương lôi đình.
Còn ở đây có đủ các loại thần lôi, ma lôi nguyên thủy, nếu nắm bắt được cơ hội này chắc chắn giúp hắn lại có bước nhảy vọt mới!
Lôi Hoang Thiên Lô Tâm Kinh không hổ là công pháp đế cấp, không chỉ là một môn huyền công luyện thể, cũng có thể tôi luyện nguyên thần, pháp lực, tinh thần, có thể luyện nguyên thần tới mức cực kỳ cường đại.
Môn huyền công này hấp thụ các loại sấm sét, biến tự thân thành lò lửa, luyện hóa sấm sét vào cơ thể, tầng thứ của lôi đình luyện hóa được càng cao sẽ càng có tác dụng lớn.
Ví dụ vượt qua thuần dương lôi trạch, hấp thụ thuần dương lôi đình, sẽ giúp nhục thân và nguyên thần chuyển biến về hướng thuần dương.
Còn hấp thụ âm lôi thì sẽ cường hóa hồn phách. Hấp thụ Kiếp Hỏa Thần Lôi thì sẽ cường hóa Ngũ Hành Bí Cảnh. Hấp thụ Vạn Tượng Kiếp Lôi thì cường hóa Vạn Tượng Bí Cảnh.
- Khoan đã!
Chung Nhạc nghiên cứu môn Lôi Hoang Thiên Lô Tâm Kinh này, đột nhiên tim thót lại, định thần lại:
- Nhục Thân Thuần Dương, quả nhiên là một Cực Cảnh của Thông Thần Cảnh. Thì ra là vậy, thì ra là vậy…
Pháp môn tu luyện Nhục Thân Thuần Dương Cực Cảnh chính là nằm trong Lôi Hoang Thiên Lô Tâm Kinh!
Bên trong môn công pháp này ghi chép hấp thụ thuần dương lôi đình, nhục thân và nguyên thần đồng thời chuyển biến thành thuần dương. Điều này có nghĩa là nguyên thần thuần dương không phải Thần Minh chân chính, nhục thân và nguyên thần cùng tu luyện tới Thuần Dương Cảnh mới là Thần Minh chân chính!
Đây chính là pháp môn của Phục Hy thị!
- Tại sao ta không thấy luyện khí sĩ của ba nghìn Lục Đạo Giới tu thành Nhục Thân Thuần Dương?”
Chung Nhạc khó hiểu, rõ ràng có Cực Cảnh này tại sao không ai tu luyện?
- Vì họ đã hủy diệt Phục Hy, Phục Hy thần tộc tuyệt diệt, pháp môn tu luyện Cực Cảnh này cũng đã thất truyền.
Trong đầu hắn vọng ra tiếng nói lạnh băng.