Nhãi Con, Không Chuẩn Xuất Quỹ!

Chương 8: Thị Uy





Editor: Tuệ Vân
Kỳ Đồ đắc ý tươi cười quả thực là tr4n trụi khiêu khích, fans CP tức giận đến chết đi sống lại, một đám chạy tới tập hỏa.
【@ Hi Đạt: Sát! Người! Tru! Tâm! 】
【@w2333: Anh còn cười! Nếu không phải anh lớn lên quá đẹp, lão tử một hai phải mắng chết anh! 】
【@ suốt đêm tan nát cõi lòng: Tôi Tức chết rồi! Tôi..

Fan biến anti! Tôi biết mắng anh không có hiệu quả, bản nhân từ hôm nay trở đi chính thức trở thành anti-fan của Khúc Kinh Sơn! Khúc Kinh Sơn là heo! Heo heo heo! 】
Khúc Kinh Sơn hỏi: "Tôi có thể chuyển phát sao?"
Kỳ Đồ buông cái ly: "Cậu muốn nói cái gì?"
Khúc Kinh Sơn đem điện thoại giao diện cho anh xem: "Tôi liền đăng hình đầu chó, có thể không?"
Kỳ Đồ nghĩ nghĩ, giống như không có vấn đề gì, vì thế gật đầu đáp ứng.
Khúc Kinh Sơn chuyển phát xong, một bên ăn bữa sáng một bên xem cư dân mạng bình luận.
Quả nhiên có fans lâu năm chú ý tới đồng hồ con thỏ đáng yêu trên cổ tay của Kỳ Đồ, ở khu bình luận suy đoán có phải hay không hắn tặng.
Khúc Kinh Sơn muốn ấn like, nhưng liếc mắt nhìn anh một cái, không dám.
Không bao lâu Lệ Chi đột nhiên gõ cửa, nói là Kỷ Tư Niên tới: "Mặt sau giống như còn đi theo mấy cái đuôi."
Khúc Kinh Sơn nghẹn một chút.
Kỳ Đồ đứng dậy, Khúc Kinh Sơn cũng lập tức theo đi lên, vừa đi vừa lộng chính mình tóc.
Chờ đi đến bên cạnh Lệ Chi, hắn hỏi: "Soái sao?"
Lệ Chi nhịn không được cười: "Rất tuấn tú."
Sau đó cô cúi người ở Kỳ Đồ bên tai nói nhỏ một câu.
Kỳ Đồ sau khi nghe xong nói: "Đi mời Nhiếp tổng."
Kỷ Tư Niên ở bên ngoài phòng tiếp khách, cậu ta cầm một bó hoa hướng dương thật lớn, thẳng tắp mà đứng ở nơi đó.
Cậu ta hôm nay mặc áo sơ mi trắng, quần đùi có móc treo, đầu đội mũ thủy thủ, cả người ôn nhu đáng yêu, thanh xuân dào dạt, giống như tiểu vương tử.
"Tư Niên." Kỳ Đồ cười cùng cậu chào hỏi, "Sao cậu lại tới đây?"
"Ca." Kỷ Tư Niên sắc mặt không tốt lắm, cậu liếc Khúc Kinh Sơn liếc mắt một cái, rồi sau đó ôm hoa đi lên trước, nhìn Kỳ Đồ, đối anh nói: "Tôi.."
Nhiều người nhìn như vậy, Kỷ Tư Niên đột nhiên khẩn trương vô cùng, tâm bang bang nhảy, yết hầu phát khẩn: "Tôi là tới.."
"Ăn cơm sáng à?" Kỳ Đồ quay đầu xem Bách Đặc, "Mau cấp Tư Niên tìm điểm ăn.


Đồ ăn vặt có không? Trái cây đâu?"
"A! Có có có!" Bách Đặc vội vàng mở thùng đồ ăn vặt, tìm một đống lớn đồ ăn.
- - Bộ dạng như là chiêu đãi tiểu hài tử thân thích ngày tết vậy.
Khúc Kinh Sơn ngồi dựa lưng trên sô pha bên cạnh, ôm cánh tay, bảo trì ưu nhã tươi cười, dù bận vẫn ung dung mà nhìn Kỷ Tư Niên, thuận tiện khoe đôi chân thob dài của chính mình.
Kỷ Tư Niên cũng là 22 tuổi, so Khúc Kinh Sơn nhỏ hơn mấy tháng, thân cao176 cm, mặt tròn tròn, mắt hạnh, đi đáng yêu lộ tuyến.

Bởi vì vẻ bề ngoài đáng yêu cùng tiếng nói bắt được vô số fans mẹ và fans chị gái.
Lúc trước cậu ta là vương tử Kỳ Đồ tỉ mỉ bồi dưỡng, Khúc Kinh Sơn còn lại là tiểu cẩu không người trông giữ.
Bất quá hiện tại, tiểu vương tử thành lập chính mình vương quốc, mà dã cẩu đã có chủ nhân.
"Tôi không đói bụng.." Kỷ Tư Niên đem tầm mắt từ Khúc Kinh Sơn trên người dịch khai, ngược lại nhìn về phía Kỳ Đồ, "Tôi ăn qua.

Ca, kỳ thật tôi hôm nay tới --"
"Cậu là tới xem Nhiếp tổng đi," Kỳ Đồ một phen giữ chặt cậu ta, đem cậu ta xoay cái phương hướng, đối diện mới vừa bị Lệ Chi vội vã mời đến Nhiếp Minh Dịch.
"Nhiếp tổng," Kỳ Đồ đối Nhiếp Minh Dịch nói: "Tư Niên tới xem anh, còn mang theo hoa hướng dương tặng anh đấy, tưởng chúc công ty chúng ta phát triển không ngừng."
Anh lôi kéo Kỷ Tư Niên đi đến trước mặt Nhiếp Minh Dịch: "Lúc trước cậu ấy đi thời điểm chọc đến anh không cao hứng, cậu ấy vẫn luôn băn khoăn, lúc này rốt cuộc lấy hết can đảm tới cùng anh xin lỗi, hy vọng anh đừng để ý."
Nói, anh quay đầu nhìn về phía Kỷ Tư Niên, hướng hắn chớp chớp mắt: "Tư Niên?"
Kỷ Tư Niên vành mắt phiếm hồng, tay ôm hoa không tự giác nắm chặt.
Cậu ta nhìn chằm chằm Kỳ Đồ mặt, trầm mặc mười giây.
Mười giây sau cậu ta nhẹ nhàng gật đầu, nỗ lực gợi lên khóe miệng.
"Đúng vậy, Nhiếp tổng.

Tôi tới xem ngài."
Sau đó, cậu ta đem hoa đã tỉ mỉ chuẩn bị trên tay đưa cho Nhiếp Minh Dịch.
"Đều là việc nhỏ, không cần để ý," Nhiếp Minh Dịch nhận hoa, cười ha hả mà vỗ vỗ bờ vai của cậu ta: "Tuy rằng cậu rời đi, nhưng cửa lớn Hoàng Đồ vẫn luôn vĩnh rộng mở chào đón cậu, tùy thời hoan nghênh cậu trở về."
Lời này quá ác độc, rõ ràng là nguyền rủa phòng làm việc Kỷ Tư Niên đóng cửa.

Nhưng Kỷ Tư Niên chỉ có thể làm bộ nghe không hiểu.

"Nếu nói rõ ràng rồi liền chụp chung một tấm ảnh đi."
Kỳ Đồ cầm lấy di động đối với bọn họ: "Tới, tới gần một chút, xem màn ảnh."
Kỷ Tư Niên đi đến cạnh Nhiếp Minh Dịch, lộ ra một nụ cười tiêu chuẩn thần tượnh.
"Hoàn mỹ," Kỳ Đồ đem ảnh chụp chia Nhiếp
Minh Dịch, "Nhiếp tổng chờ hạ phát cái Weibo, Tư Niên chia sẻ một chút liền tốt rồi."
Nhiếp Minh Dịch mừng rỡ cọ đỉnh lưu nhiệt độ, cũng thực nguyện ý bày ra tư thái rộng lượng.

Hắn ta lấy ra di động, đắng ảnh chụp chung của hai người, tus là: 【 mỗi một người từ Hoàng Đồ đi ra ngoài đều có thể khởi động một mảnh không trung.

@ Kỷ Tư Niên, chúc tiền đồ như gấm! 】
Kỷ Tư Niên theo sau chuyển phát nói: 【 cảm tạ công ty bồi dưỡng cùng duy trì, chúc Hoàng Đồ phát triển không ngừng! 】
>
R />
Khúc Kinh Sơn tùy tay xoát xoát Weibo, nhìn thấy trước khi hai người đăng Weibo, đã có account marketing đã phát paparazzi chụp lén, ảnh chụp Kỷ Tư Niên phủng hoa đi vào công ty, sôi nổi suy đoán hắn là muốn cùng Kỳ Đồ thổ lộ.
Hoa hướng dương nghĩa là: "Yêu thầm, không có nói ra ái."
"Kỳ tích" cổ đại trướng.
Chậc.
QUẢNG CÁO
BY BLUESEEDSCROLL TO CONTINUE WITH CONTENT
*
Ở bay lên xu thế, có cái đề tài là # Khúc Kinh Sơn nguy #.

Một đám người điên cuồng tag Khúc Kinh Sơn, làm hắn chạy nhanh đi công ty, nói hắn lão bà phải bị cạy đi rồi.
Khúc Kinh Sơn rất muốn đối bọn họ nói, tôi tối hôm qua liền ở tại công ty, ngủ Kỳ tổng giám giường -- tuy rằng Kỳ tổng giám không có tới ngủ.

Khả năng ngủ..


Nhưng là hắn không xác định.
Kỷ Tư Niên dù sao cũng là 4000 vạn fans đỉnh lưu, nhất cử nhất động đều có thể khiến cho sóng to gió lớn, nếu mới vừa thành lập phòng làm việc liền tuôn ra tình yêu, thậm chí công nhiên xuất quỹ, nhất định sẽ phát sinh thảm kịch.
Mà lời đồn ở Nhiếp Minh Dịch cùng Kỷ Tư Niên đã phát động thái sau tự sụp đổ.
Kỳ Đồ cứ như vậy vân đạm phong khinh mà hóa giải một cọc thiếu chút nữa phát sinh xã giao nguy cơ.
Kỷ Tư Niên xác thật là tối hôm qua chịu k1ch thích, nhất thời xúc động nghĩ đến thổ lộ, kết quả bị an bài đến không minh bạch.
Bị uyển cự sau, cậu ta ở chỗ này cũng ngốc không nổi nữa.
Trước khi đi, cậu ta nhìn Khúc Kinh Sơn liếc mắt một cái: "Nói chuyện một chút nhé?"
Khúc Kinh Sơn cùng cậu ta đi đến hàng lang bên ngoài.
Kỷ Tư Niên nhìn chằm chằm hắn, trong mắt tràn đầy lửa giận: "Anh cố ý đi?"
Tuy rằng Khúc Kinh Sơn cũng không biết cậu ta chỉ cái gì, nhưng vẫn là nhận: "Đúng vậy, tôi chính là cố ý."
Kỷ Tư Niên giận không thể át, tiến lên một bước.
Hắn khóe mắt dư quang thoáng nhìn Kỳ Đồ xuất hiện ở cửa, tuy rằng không có hướng bọn họ bên này xem, nhưng người nọ tồn tại bản thân chính là một loại uy hiếp.
Kỷ Tư Niên phi thường rõ ràng, nếu hôm nay chính mình ở chỗ này động thủ đánh Khúc Kinh Sơn, Kỳ Đồ nhất định sẽ không nói hai lời, trực tiếp báo nguy.

Căn bản sẽ không quản bọn họ nhận thức nhiều ít năm, từng có cái gì tình nghĩa, càng sẽ không quản cậu ta là mấy ngàn vạn phấn đỉnh lưu.

Rốt cuộc cậu ta theo anh ba năm, thật đánh thật mà lĩnh giáo qua anh bao che cho con một mặt.

Anh đã từng như vậy giữ gìn quá cậu ta, hiện giờ cũng sẽ như vậy giữ gìn Khúc Kinh Sơn.
Cuối cùng cậu ta chỉ là duỗi tay giúp Khúc Kinh Sơn chỉnh cổ áo, thuận tiện hạ giọng, đối hắn nói: "Anh ấy không cho yêu đương, anh lại có thể như thế nào?"
Khúc Kinh Sơn giơ tay vỗ vỗ mặt cậu ta, khóe miệng xả ra khinh miệt cười: "Cậu quá nghe lời, đệ đệ."
"Anh!" Kỷ Tư Niên tức giận đến muốn đánh chết hắn, nhưng Kỳ Đồ đã đi tới.
"Cùng nhau chụp cái ảnh đi." Nhiếp Minh Dịch còn chưa đi, Kỳ Đồ dứt khoát tiếp đón đại gia cùng nhau chụp ảnh chung, phá một chút lời đồn bất hòa.
Anh đem Kỷ Tư Niên cùng Khúc Kinh Sơn đứng chung một chỗ, mặt sau là các bạn nhỏ.

Hai cái nam sinh đối mặt màn ảnh đều lộ ra nụ cười công thức.
Chụp xong ảnh Kỷ Tư Niên liền đi.
Kỳ Đồ cũng mang Khúc Kinh Sơn đi studio chụp bìa mặt.
Anh kêu lên Mâu Tư Tư, những người khác thay phiên đi làm bài hưu.
Mâu Tư Tư ngồi ghế phụ, mặt khác hai người ở ngồi phía sau.


Đại mỹ nữ tối hôm qua một đêm không ngủ, này còn không có tới kịp nghỉ ngơi lại muốn công tác, quả thực buồn ngủ muốn chết.

Từ trước Khúc Kinh Sơn công tác chưa bao giờ có như vậy dày đặc, cô còn là lần đầu tiên trải qua tiết tấu làm liên tục như vậy, mới vừa lên xe liền mang lên nút bịt tai cùng bịt mắt ngủ đến bất tỉnh nhân sự.
Khúc Kinh Sơn cúi người đem áo khoác đáp ở trên người cô, lại nhìn nhìn người bên cạnh: "Anh cũng ngủ một lát đi."
Kỳ Đồ lắc đầu.

Anh không buồn ngủ, anh có thói quen sinh sống như vậy.
Hắn xoát xoát Weibo, nhìn đến Kỷ Tư Niên đã phát kia trương đại chụp ảnh chung.

Weibo nội dung viết chính là: 【 những người nhà của tôi.


- - có thể nói là cực kỳ trái lương tâm.
Nhiệt bình đệ nhất: 【 Tư Niên, anh nếu như bị bắt cóc, anh liền chớp chớp mắt! QAQ】
Có trăm triệu điểm buồn cười.
Khúc Kinh Sơn vừa vặn cũng thấy được, vì thế thấp giọng hỏi: "Tôi có thể ấn like sao?"
Kỳ Đồ liếc hắn một cái: "Cậu nói đi? Cậu tưởng tự mình khiêng lên lá cờ Đi Qua Năm Tháng sao?"
"Đừng nói chuyện lung tung! Cái gì Đi Qua Năm Tháng .." Khúc Kinh Sơn trừng mắt anh, bộ dáng nghiêm túc: "Người trưởng thành nói chuyện là muốn phụ trách nhiệm, tiểu tâm tôi bảo người đại diện của tôi cáo ngươi! Luật sư hàm cảnh cáo!"
Kỳ Đồ nhịn không được bị hắn đậu cười, cười đủ sau anh hỏi: "Cậu ta nói cái gì với cậu?"
Khúc Kinh Sơn nói: "Hỏi tôi có phải hay không cố ý.

Tôi nói đúng vậy."
Kỳ Đồ khẽ nhíu mày: "Cái gì cố ý?"
Khúc Kinh Sơn nhún vai: "Không biết a."
"Không biết mà cậu cũng nhận?" Kỳ Đồ cảm thấy không thể tưởng tượng.
"Tôi quản cậu ta nói cái gì," Khúc Kinh Sơn cánh tay đáp ở sau lưng ghế của Kỳ Đồ, đúng lý hợp tình mà nói: "Mặc kệ cậu ta nói cái gì, nam nhân ở bất luận cái gì thời điểm đều không thể thua khí thế."
Kỳ Đồ tà liếc mắt hắn một cái: "Ồ? Phải không?"
Khúc Kinh Sơn lại túng, ngoan ngoãn đem cánh tay thu trở về: "Ách..

Dựa theo quy củ ở que hương tôi, ở trước mặt lão bà là có thể cúi đầu tháp một chút.."
Hết chương 8..