Nhà Tú Tài Có Nữ Nhi Bận Rộn Làm Ruộng

Chương 141




Tới gần cuối năm, xưởng nước tương đã sớm làm xong, thùng đậu cũng đã dọn vào kho.

Cũng may Lĩnh Nam thuộc vùng nhiệt đới, mặc dù là mùa đông nhưng khí hậu vẫn vô cùng ấm áp.

Bây giờ để đậu lên men cũng không cần đốt than làm ấm.

Từ sau lần trước, Tiền thị cũng không nhắc lại chuyện của Liễu Nha Nhi và Tần Mộc.

Bà đã sống hơn nửa đời, tâm tư người khác như thế nào bà cũng có thể nhìn ra mấy phần.

Nữ tử gả chồng giống như sống lại một lần.

Gả cho người như thế nào sẽ quyết định nửa đời sau của ngươi.

Tâm tư của Tần Mộc và cũng nhìn ra được chút manh mối, nhưng Nha Nhi bà lại không nhìn ra được, cho nên ngày đó mới hỏi như vậy.

Nhưng nhìn biểu hiện của Liễu Nha Nhi, bà chỉ cho là cháu gái không muốn.

Không muốn thì bỏ đi, bà cũng không phải người làm ra loại chuyện ép buộc cháu gái.

"Hồ bá không cần phải tiểu pha như vậy, ngài cứ để lại cho cháu trai cháu gái trong nhà ăn là được rồi.

Đường xa, ngài lại hái một giỏ lớn như vậy cho ta, sao ta có thể nhận được?" Liễu Nha Nhi đặt quạt hương bồ sang một bên, chuẩn bị đến thư phòng gọi cha nàng.

Lại nói đại nhân dù sao cũng là quan viên thất phẩm đường đường chính chính, lại nhìn Liễu gia tới đây mua lương thực làm xưởng không giống như không có tiền.

Một nhà như vậy lại không có lấy một hạ nhân, chuyện gì cũng tự tay làm lấy.

"Hôm nay nghỉ tắm gội, sao Hồ Bá còn tới nha môn?"

Phải nói cả nhà Liễu đại nhân đều là người tốt, đã ba bốn tháng liên tục Liễu đại nhân ngày ngày chuyên tâm vào công việc.

Ngay cả mấy đứa nhỏ trong nhà đại nhân cũng giúp đỡ bận trước bận sau.

"Đại tiểu thư mạnh khỏe!"

Quả quýt này đều chọn quả lớn nhất, nhưng không phải là quýt đường cát như sau này.

Nồi đất trên bếp lò đang hầm canh gà đương quy.

Cha Liễu ngày nào cũng vội vàng làm việc bận rộn đến đêm khuya, Liễu Nha Nhi đau lòng nên muốn hầm một chút canh bổ cho cha cha bổ khí huyết.

Nhưng muốn nói bọn họ keo kiệt không bỏ được chút tiền cũng không đúng, bởi chỉ cần có đồ ăn ngon đều sẽ chia cho mấy người ở nha môn bọn họ.

Cũng vì nguyên nhà này, quýt trong viện vừa chín, lão bà tử nhà ông ấy đã vội vàng hái một giỏ để hắn nhanh chóng mang lại đây.

Liễu Nha Nhi quay đầu, thấy Hồ sư gia cầm giỏ đi vào hậu viện.

Liễu Nha Nhi ngồi trên ghế con trước bếp lò, cầm quạt hương bồ khẽ quạt.

Hồ sư gia vội vàng mở miệng: "Tiểu thư không cần làm phiền đại nhân, ta sẽ về ngay thôi.

Chỉ một giỏ quýt không đáng giá bao nhiêu, tiểu thư không cần băn khoăn.

Thời gian này, ta cũng đã ăn không ít đồ ăn trong phủ đại nhân rồi."

Theo ý của cha nàng, qua ngày mồng tám tháng chạp đã vào năm mới.

Mặc kệ trước đây Sài Tang như thế nào, hắn đều hy vọng sau này Sài Tang được yên ấm.

Đến ngày mồng tám tháng chạp sẽ nấu một nồi cháo lớn chia cho bá táng, coi như là điềm tốt có ăn có tiền.

Hồ sư gia đặt giỏ xuống đất, thở hổn hển một hơi mới nói: "Cây quýt trong sân nhà có quả chín, ta hái một ít mang tới cho tiểu thư nếm thử.

Năm nay thời tiết tốt, quả quýt cũng mọc nước, ngọt hơn bình thường"

Trước khi Liễu Nha Nhi đến cửa nha môn, mấy người Liễu Đông Thanh đã ngồi xổm dưới đất ăn quýt.

"Tiểu thư không cần vội, ngày mai ta tới lấy giỏ là được.

Trong nhà còn có việc, ta phải lập tức trở về." Hồ sư gia cũng không đợi Liễu Nha Nhi đồng ý, xoay người rời đi.

Liễu Nha Nhi nhặt trước một ít mang đến cửa huyện nha.

Ca ca nàng và Tần Mộc dẫn mấy nha dịch dựng lều, làm bếp ở ngoài.

Sau này cứ mùng tám tháng chạp sẽ phát cháo cho mọi người.

Đợi đến khi nghe thấy tiếng động, mới ngẩng đầu lên nói: "Nha Nhi tới rồi sao?"

Liễu Nha Nhi tự nhiên cầm lấy, bẻ một nửa ra nhét lại vào tay Tần Mộc: " Các ngươi làm việc đi, ta cũng mang cho cha một ít."

"Qua quýt này ngọt thật đấy, còn rất nhiều nước nữa.

Nha Nhi, muội nếm thử đi." Tần Mộc đưa một quả quýt đã lột sẵn cho Liễu Nha Nhi.

Hắn nghĩ Hồ sư gia chỉ mới tới đây một lát, có lẽ Nha Nhi còn chưa được nếm thử mùi vị như thế nào, đã mang đến cho bọn họ.

Liễu Nha Nhi nghĩ cũng đã mang đồ tới rồi, mặc kệ bọn họ có được ăn rồi hay không, lại chia cho mỗi người thêm mấy quả.

Lại chọn thêm mấy quả mang tới thư phòng, cha Liễu cũng không biết đang viết cái gì, khi thì nhíu mày, khi thì lắc đầu.

Hóa ra Hồ sư gia đã chuẩn bị thêm một phần khác cho bọn họ ăn đỡ thèm, chỉ là số lượng không nhiều lắm, mỗi người cũng chỉ được nếm chút mùi vị mà thôi.

"Đúng vậy, vừa rồi Hồ sư gia vừa mang một giỏ quýt tới, con mang mấy quả tới cho cha nếm thử."

"Cha không ăn, ngươi để ăn đi!"

Liễu Nha Nhi không quan tâm cha nàng nói như thế nào, đặt mấy quả quýt mình đã lột sạch lên án thư, hỏi: "Cha đang gặp chuyện khó xử gì sao?"