Nhà Lao Chi Vương

Chương 232: Chương 232





Chiến đao Nhặt Bản sâc bén cửng cảp quý giá, một chiến đao Nhật Bản có phấm chất hàng đầu có thế dè dàng cắt một chiếc thùng sât dãy nảm millimet một cách ngay ngân mà không cong lưỡi.
Nên lúc chiến đao chém vào cơ thể người, người này không có cám giác gì, chi cám thấy hơi lạnh, sau đó máu nhanh chóng theo thân đao găm vào người chảy ra ngoài, cảm giác lạnh băng trẽn thân đao mới dần dần lan ra khâp người, khi người này có thể cảm nhận được đau đớn cũng là lúc cái chết đến VỚI gã.
Chiến đao trong tay các anh em Tiêu Thiên đêu là chiến đao
có tiếng nhất trong lịch sử Nhật Bản, đều trải qua bao nhiêu công đoạn cúa cõng nghệ chế tạo đao hạng nhất mới tạo thành được, độ sắc bén vượt xa tường tượng của người dùng binh thưởng.

Trong lúc liều giết tất cá mọi người dều câm nhận dược cảm giác sẳc bén đến từ thân chiến đao.
Loại cảm giác này cỏ thế khiến người cầm đao cảm nhận được vui sướng, một loại vui sướng không gì ngăn chặn.

Dù chiến đao sâc bén chém vào xương bả vai cực kỹ cứng cáp cúa cơ thế người cũng sẽ không thấy trì trệ nặng nề, cá chiến đao vảo cơ thể như mây trôi nước chảy.


Vòng chiến đấu do hai mươi mốt người Tiêu Chấn Long tạo thành như máy xay thịt liên tục tiến về trước, không ngừng có tử chi đứt lla.

thậm chí có đầu người bay trong không trung, máu phun ra như suối, bắn tung tóe lèn không trung rơi trèn mặt tuyết.
Hai mươi mốt người cũng nhau đi tới, ãnh đao bóng kiếm, máu chảy thành sông.
Giết chóc phấn khởi, mỗi người đều không nhịn được ngửa mặt nhìn trời rít dài, mỗi đao vung ra đều khiến người ta sinh ra khí thế bất bại.

Liên tục vung đao, cỏ lế thùng sầt dày một tấc cũng bị chiến đao cât đứt như miếng đậu phụ.
Thỉnh thoảng gậy sắt hoặc dao của đám tay sai của Yamaguchi-gumi cũng chém được lẽn người Thiết vệ, nhưng mười tám Thiết vệ lại không cảm nhận được đau đớn như ma quý địa ngục, vẩn vung vảy chiến đao chém từ cố xuống nách thành hai phân, sau dó hai phần thi thể rơi loạn xạ xuống đất.
Hai mươi phút trôi qua, hơn một trám tay sai của Yamaguchi-gumi bị chém chết dưới chiến đao của các anh em Tiêu Chấn Long, trong hai mươi mốt người chỉ có vài người bị thương nhẹ, không có người chết.

Lúc này, máu của kè địch trên chiến
đao cháy xuống liên tục, trong chớp mât, mảu trẽn thân đao biết mất không tăm hơi.
Máu bay thân đao, đao khống dính máu, lộ ra sự sầc bén.
Hơn trảm thi thế nâm tán loạn dưới chân đóm người Tièu Chấn Long, trên áo khoác của mỗi người đều dính đầy máu, gió lạnh thối qua lãm chúng bị gió hong khô cửng, giống như bộ giáp dính máu.
Hai mươi mốt chiến đao nhuốm ánh sáng trâng đáng sợdưói ánh tuyết, hai mươi một gương mặt ác linh đứng im bất động dưới ảnh trăng, hai mươi mốt người đúng thành vỏng chiến đấu tỏa ra sát khí mạnh mẽ, hơi thớ của chết chóc vờn quanh.
Mấy trăm người còn lại của hội Furukawa tự động vây đám người Tiêu Chấn Long lại, cánh giác quan sát phán ứng đám người Tiêu Chấn Long trong vòng chiến đấu cách bốn năm mét, không ai tiến lẽn.
Dường như lúc này hai mươi mốt người đang bị tay sai của hội Furukawa vảy chặt di chuyến, mỗi người ấèu cầm đao bước từng bước về trước.


Giày da giâm lên tuyết phát ra tiếng “cộp cộp”, thinh thoảng giày da trong đó sẽ giầm lẻn thi thể, thậm chí thịt vụn trên thi thế, ruột đứt dính mát lên giày da, nhưng vẫn không cản được bước chân hai mưoi mốt người tiến về trước.
Hội Furukawa vây quanh liên tục rộng dần ra ngoài theo bước chân hai mươi mốt người, trong hai mươi mốt người, Tiẽu Chấn Long cầm chiến đao Hồng Nhật đi đầu, chợt hét một tiếng như sấm, chiến đao Hồng Nhặt xẹt trong không trung như sấm chớp giáng xuống.

Đao này đơn thuần để Tiêu Chấn Long làm tăng chí thế và sức uy hiếp, nhưng thành viên hội
Furukawa đang đứng trước mặt Tiêu Chấn Long ném gậy sât trong tay, che cổ ngà xuống đất chết, trong miệng liên tục cháy ra dịch màu xanh.
Bị một đao của Tiêu Chấn Long dọa sợ vỡ mật mà chết.
Tay sai xung quanh thấy cảnh tưcmg này cũng bất giác hẻt lởn một tiếng lùi về sau, cứ như không phải mấy trăm người bao vảy hai mươi mốt người mả hai mươi mốt người náy bao vảy bọn họ.
Lúc này, trong không trung có đám mảy đen lẳng lặng trôi qua che đi ánh sáng trăng, ánh trăng bị che khuất, chợt cá núi hoang bao phủ bởi một mảng tối đen.
Cũng vào lũc nảy, Tiêu Chấn Long ra lệnh xông lẻn, hai mươi mốt người xông lên giết kẻ dịch ờ phía trước như mãnh hổ xống khỏi chuồng, vốn dĩ mấy người này đeu bị mấy ngươi Tiêu Chấn Long chém giết dọa mất mật, lại thêm xung quanh bống nhiên tối đen khiến tâm lý người ta áp lực cực kỳ, mấy người này ném vũ khí trong tay chạy v’ê sau đám người.

Lúc nảy mỗi nguôi đều muốn ba mẹ sinh minh ra có thêm vãi cải chân, chạy nhanh hơn.
Bản chất con người là vậy, có một người chạy thì sẽ có hai người chạy, có hai người chạy thì có mười người chạy, có mười người chạy thl có thể dần đến trăm người tháo chạy tán loạn.


Hơn ba trâm tay sai còn lại cúa hội Furukawa đều tháo chạy khỏi vòng vây dưới sự truy đuối điên cuồng của đám người Tiêu Chấn Long.
Hai mươi mốt người Tiêu Chấn Long cầm đao đuổi theo sau, đuối đến khi mấy Thiết vệ chém điẻn cuồng, chém người thành nhân sủi cảo.

Giết chóc hăng hái, kẻ dịch trước mát dã không còn mạng sống, mã chỉ lã thi thế, chi ít trong mắt đám
người Tiêu Chấn Long bây giở là vậy.

Hai mươi mốt người Tiêu Chấn Long không hề do dự, mồi người hừng hực khí thế chiến đấu điên cuồng dưới sự thôi thúc của sát ý chiến đao.
Mấy trâm ngưởi phiatruởc chạy trối chết, hai mươi mốt người Tiêu Chấn Long liều mạng đuổi theo phía sau, bây giờ Tiêu Chấn Long chi có mộttãm nguyện lã giết mấy người Nhặt Bản nhỏ bé này đến nối mẹ không nhận ra, chém dến nối ba nó hổi hận đã sinh ra đửa con rảc rưởi này.
Đây là cánh tượng hết sức thú vị, hai mươi mấy người đuối đánh sau lưng hơn ba trăm người, buồn cười là hơn trảm người này không ai dám dừng lại cầm vũ khí đánh trá..