Tiểu Đoàn Tử ngạo kiều hừ một tiếng, cái đầu nhỏ nghiêng một cái, tư thế kia quả nhiên là không sợ trời không sợ đất.
Ôn Ngôn nhịn không được cười ra tiếng: “Liền thích xem hai người cãi nhau, nhỏ không biết trời cao đất rộng, lớn dám nói không dám động thủ, cũng chỉ có con của anh mới có thể đem anh trị đến ngoan ngoãn, khi còn bé nếu em hướng trên người anh vẫy canh, anh có thể lột da em luôn, đây chính là khác biệt.”
Mục Đình Sâm bỗng nhiên nhớ tới, cô đã từng nói, khi còn bé cô rất sợ anh, anh chính là bóng ma tuổi thơ cô.
Anh không khỏi sờ lên cằm của mình, anh có đáng sợ như vậy sao? Vì sao Tiểu Đoàn Tử không sợ anh 2? Là bởi vì Ôn Ngôn khi còn bé cảm thấy thua thiệt anh đi? Thật tình không biết, người chân chính thua thiệt tại, là anh, rõ ràng để cô ở Mục gia thấp mi thuận nhãn sống nhiều năm như vậy, bây giờ nên để cô gương mi phở phảo rồi.
Đột nhiên, chuông điện thoại di động vang lên.
Anh đứng dậy đi đến một bên tiếp lên: “Alo? Đám hàng kia không có xảy ra vấn đề gì chứ?”
Người bên đầu điện thoại kia nói: “Không có, đã dỡ hàng, Diệp thị bên kia không có ra cái đường rẽ gì.” Mục Đình Sâm nhẹ nhàng thở ra, nhóm hàng này rất quan trọng, thời gian cũng gấp, trước khi không thể không khiến công ty vận chuyển Diệp Quân Tước, không có dỡ hàng, tâm anh một mực là treo lấy.
Bất quá cái này cũng không thể nói rõ trong bụng Diệp Quân Tước không có ý xấu, vẫn là nên đề phòng, lần này không xảy ra vấn đề, lần sau cũng khó nói chắc.
Muốn nói Triển Trì làm Diệp Quân Tước làm được là thật thiên y vô phùng, phong cách hoàn toàn phù hợp người Diệp gia, Diệp gia không riêng gì Hải Thành địa đầu, từ khi Diệp Quân Tước tới Đề Đô, chỉ cần con đường bị anh để mắt tới, liền không cho phép người khác đụng vào, hại đến Mục Đình Sâm muốn tìm công ty vận chuyển nhà khác cũng khó khăn.
Ban sơ Mục Đình Sâm không có đem cái này coi ra gì, coi là chỉ cần chịu xuất tiền, liền có người dám cùng Diệp Quân Tước đối nghịch, không biết Diệp Quân Tước ra chiêu gì, tất cả công ty vận chuyển to to nhỏ nhỏ ở Đề Đô cũng không dám tranh đoạt vũng nước đục này, tăng bao nhiêu tiền cũng đáp ứng, lần này Diệp Quân Tước là thật sự đem tự tin trước đó của anh nhấn trên mặt đất ma sát.
Chuyện này thành tâm bệnh của anh, dạng này tương đương có uy hiếp bóp ở trong tay Diệp Quân Tước, một khi Diệp Quân Tước không như ý, liền dễ dàng xảy ra chuyện, trước mắt cũng không có biện pháp tốt có thể giải quyết.
Ngày thứ hai đến công ty, anh suy nghĩ một phen, vẫn là để Đới Duy hẹn Diệp Quân Tước giữa trưa gặp mặt, thuận tiện ăn bữa cơm.
Tốt nhất có thể kết thúc hợp đồng, hoặc là tìm kiếm thái độ Diệp Quân Tước cũng tốt, cái người hỗn đản thích tận dụng mọi thứ kia, càng đến càng khó làm.
Giữa trưa, Diệp Quân Tước đúng hẹn đến phòng ăn đặt trước, nhã gian to như vậy liền có Mục Đình Sâm và Diệp Quân Tước hai người, an tĩnh hoàn cảnh cực thích hợp nói chuyện làm ăn, đương nhiên, cũng thích hợp đánh nhau.
Mục Đình Sâm đi thẳng vào vấn đề: “Anh đến cùng muốn thế nào? Anh có chủ ý gì? Trực tiếp nói rõ đi, tôi không muốn vòng vo, cũng không muốn cùng anh chơi cái gì trò chơi nhàm chán.”
Diệp Quân Tước cười giống như mà không phải cười nhìn anh: “Hôm nay uống lộn thuốc sao? Tôi không có có ý đồ gì, cũng không muốn cùng anh chơi trò chơi gì.
Thật không nghĩ tới một cái hợp tác bình thường liền làm anh vội vã cuống cuồng, còn tưởng là anh bao nhiêu lợi hại chứ.”
Mục Đình Sâm âm thanh lạnh lùng nói: “Vì sao ngăn cản tôi tìm công ty vận chuyền khác? Đừng cho là tôi không biết anh ở sau lưng làm cái tiểu động tác gì, tôi cùng anh ký không phải hợp đồng độc nhát vô nhị.”
Diệp Quân Tước nhếch miệng: “Đúng, hoàn toàn chính xác không phải hợp đồng độc nhất vô nhị, nhưng tôi cũng không thích người khác từ bên trong miệng tôi giành ăn.
Lượng vận chuyển của anh tôi hoàn toàn có thể gánh, không đáng tìm công ty vận chuyển khác.
Anh không thể ít đề phòng tôi, đem tâm thả trong bụng sao? Suốt ngày lo lắng đề phòng như thế, anh không mệt sao?”
Mục Đình Sâm đương nhiên không có khả năng đối với anh hoàn toàn yên tâm: “Anh biết, đó là sự tình không có khả năng, tôi không có cách nào tin tưởng anh.
Hiện tại có hai con đường, hoặc là kết thúc hợp đồng, hoặc là để cho tôi lại tìm công ty vận chuyển nhà khác, dạng này lẫn nhau đều có đường lui.
Đừng có dùng thủ đoạn dơ bản kia đối phó tôi, đừng chọc tới tôi, hiểu không?”
Diệp Quân Tước thở dài, thần sắc đột nhiên nghiêm túc: “Vì sao không thể tin tưởng tôi? Trên đời này, ngoại trừ con trai anh, không phải chúng ta quan hệ là thân cận nhất sao? Quan hệ máu mủ là không thể xóa nhòa.
Tôi thừa nhận tôi từng hận anh, cũng đối với anh làm qua một chút sự tình không tố, nhưng không phải anh cũng muốn giết tôi sao? Chỉ là mệnh tôi lớn, còn sống mà thôi, hòa nhau.
Tôi không muốn tiếp tục đấu với anh, hiện tại, tôi chỉ nói chuyện làm ăn với anh.
Lúc trước tôi muốn tất cả Mục gia, là bởi vì tôi không có gì cả, hiện tại tôi cái gì cũng có, đồ vật Mục gia, tôi cũng không hiếm có.”
Thái độ của anh để Mục Đình Sâm cảm thấy ngoài ý muốn, trong lúc nhất thời không phân rõ anh nói đến cùng là nói thật hay là nói dối, chí ít mặt ngoài nhìn qua giống như là lời từ đáy lòng, nhưng cái này không khỏi quá hoang đường.
Một người đã từng hận không thể đem tất cả mọi người Mục gia nghiền xương thành tro gia hỏa, hiện tại muốn cùng anh bắt tay giảng hòa, quả thực chính là hoang đường đến cực điểm, đổi thành ai cũng không có khả năng tuỳ tiện tin tưởng.
Cuối cùng, Mục Đình Sâm điều hoà nói: “Anh đã nói như vậy, tôi có thể lựa chọn tin tưởng anh, nhưng anh cũng phải để tôi yên tâm, hiện tại, đừng ngăn cản tôi tìm công ty, vận chuyển khác, tôi chỉ tìm một nhà, các đơn đặt hàng đồng đều bày, chờ tôi xác nhận anh sẽ không động tay chân với tôi, độc nhất vô nhị hợp đồng, tôi cùng anh ký.
Anh không đáp ứng đơn giản chính là trong lòng có quỷ, có dự định khác, nếu thật không có quỷ, làm như vậy đối với anh có lợi mà vô hại, chính anh ước lượng.”
Diệp Quân Tước suy tính một lát, nói: “Được, tôi đáp ứng anh chính là, anh đối với công ty vận chuyển nhà ai yên tâm thì ký nhà đấy đi, chờ anh yên tâm, lại cùng tôi ký độc nhất vô nhị, dạng này anh cũng không cần nhắc lại tâm treo mật.
So với những người khác, Diệp gia có tư cách hợp tác với anh hơn, về sau có gì cần, ngay lập tức cân nhắc tôi.
Tôi sẽ làm đến so với anh còn tốt hơn, có một số việc không phải chỉ có Mục Đình Sâm anh mới có thể làm được, tôi sinh ra có lẽ không đủ hào quang, nhưng tôi có thể sống đến hào quang.”
Mục Đình Sâm hiện tại mới nghe được chút hương vị, Diệp Quân Tước đây là muốn cùng anh tỷ thí một chút? Cái gì đều muốn thắng anh, thắng qua anh, không phải dùng phương thức tôi muốn tất cả Mục gia, là bởi vì tôi không có gì cả, hiện tại tôi cái gì cũng có, đồ vật Mục gia, tôi cũng không hiếm có.”
Thái độ của anh để Mục Đình Sâm cảm thấy ngoài ý muốn, trong lúc nhất thời không phân rõ anh nói đến cùng là nói thật hay là nói dối, chí ít mặt ngoài nhìn qua giống như là lời từ đáy lòng, nhưng cái này không khỏi quá hoang đường.
Một người đã từng hận không thể đem tất cả mọi người Mục gia nghiền xương thành tro gia hỏa, hiện tại muốn cùng anh bắt tay giảng hòa, quả thực chính là hoang đường đến cực điểm, đổi thành ai cũng không có khả năng tuỳ tiện tin tưởng.
Cuối cùng, Mục Đình Sâm điều hoà nói: “Anh đã nói như vậy, tôi có thể lựa chọn tin tưởng anh, nhưng anh cũng phải để tôi yên tâm, hiện tại, đừng ngăn cản tôi tìm công ty, vận chuyển khác, tôi chỉ tìm một nhà, các đơn đặt hàng đồng đều bày, chờ tôi xác nhận anh sẽ không động tay chân với tôi, độc nhất vô nhị hợp đồng, tôi cùng anh ký.
Anh không đáp ứng đơn giản chính là trong lòng có quỷ, có dự định khác, nếu thật không có quỷ, làm như vậy đối với anh có lợi mà vô hại, chính anh ước lượng.”
Diệp Quân Tước suy tính một lát, nói: “Được, tôi đáp ứng anh chính là, anh đối với công ty vận chuyển nhà ai yên tâm thì ký nhà đấy đi, chờ anh yên tâm, lại cùng tôi ký độc nhất vô nhị, dạng này anh cũng không cần nhắc lại tâm treo mật.
So với những người khác, Diệp gia có tư cách hợp tác với anh hơn, về sau có gì cần, ngay lập tức cân nhắc tôi.
Tôi sẽ làm đến so với anh còn tốt hơn, có một số việc không phải chỉ có Mục Đình Sâm anh mới có thể làm được, tôi sinh ra có lẽ không đủ hào quang, nhưng tôi có thể sống đến hào quang.”
Mục Đình Sâm hiện tại mới nghe được chút hương vị, Diệp Quân Tước đây là muốn cùng anh tỷ thí một chút? Cái gì đều muốn thắng anh, thắng qua anh, không phải dùng phương thức đối lập, mà là lấy phương thức ngang hàng, nếu thật sự là dạng này, đó là đương nhiên là tốt nhất.
Ăn cơm xong, trở lại công ty, Mục Đình Sâm ngay lập tức liên hệ một nhà công ty vận chuyển cỡ lớn đáng tin cậy Đề Đô, lần này hợp đồng ngược lại là rất thuận lợi ký, anh cũng có thể yên tâm một chút, nếu như Diệp Quân Tước thật không có cái gì lệch ra tâm, về sau độc nhất vô nhị hợp tác, cũng không phải là không có khả năng, anh từ trước đến nay công và tư rõ ràng, trên phương diện làm ăn có thể không đưa vào tình cảm riêng tư, không có chỗ nào tốt.
..
Buổi chiều tan tầm, Trần Mộng Dao và Kính Thiếu Khanh như thường lệ lái xe đến công quán Kính gia.
Từ khi đứa bé sinh ra, bọn họ căn bản là nhà, công ty, công quán Kính gia ba điểm trên một đường thẳng, ngay từ đầu không thể tự kiềm chế nuôi đứa bé Trần Mộng Dao còn cảm thấy có chút biệt khuắt, thời gian dài mới biết được chỗ tốt vẫn là thật nhiều.
Công ty cũng có nguyên nhân mà sinh xong đứa bé không ai hỗ trợ trông không thể không về nhà làm toàn chức mẹ, vì cuộc sống hôn nhân từ bỏ sự nghiệp, suốt ngày vây quanh đàn ông cùng đứa bé, kỳ thật cũng không có tốt như vậy, muốn ngủ lấy lại sức đều là xa xỉ, rất ít người có thể ở hoàn cảnh như vậy vẫn sống được tinh xảo như cũ..