Nguyên Tố Thao Khống Sư

Chương 34: Nổ cho ta




Hỏng bét!

Tần Nhược nhìn thấy Frand biến hình, bèn lập tức biết mình đã phán đoán sai lầm rồi.

Vốn khả năng mà một tên thuật sư vong linh có được hẳn phải là phép thuật vong linh và phép thuật triệu hồi, nhưng không ngờ, tên Frand này còn có năng lực biến hình nữa.

Uy lực của kỹ năng loại này không nhỏ, trong số các loại BOSS cũng chỉ có một số rất ít con vào thời khắc quan trọng mới sử dụng được. Kỹ năng biến hình chỉ có thể sử dụng được một lần, sau đó trong một khoảng thời gian nhất định, năng lực của bản thân sẽ được tăng lên một mức độ nhỏ; mặt khác, sự biến hình rất có khả năng sẽ đảo ngược năng lực chiến đấu lúc trước của BOSS...

Ví dụ như quái vật dạng tốc độ, sau khi biến hình sẽ có thể có được năng lực tấn công bằng phép thuật, từ dạng tốc độ biến thành dạng phép thuật. Mà với dạng BOSS phép thuật như Frand, rất có khả năng sẽ có các năng lực và kỹ năng về phương diện tốc độ hoặc sức mạnh!

Một khi xảy ra chuyện như thế, tình huống Frand thoát ra được khỏi đại trận Tường Băng, thậm chí càng đáng sợ hơn hoàn toàn có thể xảy ra được...

Đã đến nước này, Tần Nhược làm sao không biết đây chính là thời khắc quan trọng nhất trong cả nhiệm vụ chứ?

Hắn bèn nghiến răng, cấp tốc bắn ra ba mũi kim Atula đã được ngưng tụ từ trước, sau đó không chút mảy may do dự, thọc tay vào trong ba lô lấy ra một cuốn sách phép, giũ về phía Frand - tên này hiện giờ đã biến hình xong, chiều cao đạt đến ba mét.

“Miểng Băng! Kim Atula!” Sách phép, có thể không quan tâm đến thời gian làm lạnh, chỉ cần còn MP là còn có thể sử dụng.

Nếu đổi lại là lúc trước, phép này đánh trúng tay của Frand tuyệt đối có thể mang đến trên 1.400 điểm tổn thương, nhưng hiện giờ rõ ràng lực phòng ngự của Frand đã tăng lên nhiều rồi, điểm thương tổn chỉ 1.000 thôi.

Có điều như vậy đã rất khá rồi, hai cây kim Atula tức là 2.000 điểm thương tổn, HP của Frand đã chỉ còn 3.000, chỉ cần ba đòn tấn công với cường độ như vậy là có thể xử lý được rồi...

Nhưng hai cây kim Atula ấy đã khiến Frand cảnh giác hơn, hắn gào lên đau đớn, sau đó cặp vuốt quỷ màu tím của hắn mở ra, đẩy về phía Tần Nhược. Tiếp đó, một luồng dao động phép thuật mãnh liệt xuất hiện!

Giữa cặp vuốt quỷ ấy chợt xuất hiện một ngọn lửa màu tím, nháy mắt đã nén lại thành một quả cầu lửa màu tím bầm ngả sang đen. Hơi lạnh thấu xương do đại trận Tường Băng sinh ra thoáng chốc đã bị xua tan đi sạch sẽ, bức tường gần nhất thậm chí còn có dấu hiệu tan rã nữa, kẻ đứng mũi chịu sào là Tần Nhược cũng cảm thấy có một luồng sóng nhiệt bỏng rát vụt qua.

Chớp mắt, một cảm giác nguy cơ trước giờ chưa từng có tràn ngập trong lòng Tần Nhược. Hắn hít vào một luồng hơi lạnh, sau đó không dám ngừng một khắc, vừa giũ cuốn sách phép thứ hai, vừa nhanh chóng dời hai trong số mười hai bức tường băng đến chính giữa mình và BOSS...

Không biết vì sao, khi quả cầu lửa kia xuất hiện, năng lượng và khí thế đáng sợ của nó chợt khiến Tần Nhược lần đầu tiên cảm thấy một cơn run rẩy không thể ngăn cản, trong lòng hắn tức tốc vang lên một thanh âm: đỡ không nổi, cho dù có tường nước, màng nước, cộng thêm cả thuẫn băng, cũng tuyệt đối không thể đỡ quả cầu lửa ấy.

Trước giờ Tần Nhược khá là tin tưởng vào trực giác của mình, cho nên hắn không chần chờ lập tức ‘mượn’ hai bức tường băng từ trong đại trận ra, chắn chính giữa mình và Frand...

Hành động này đã cứu được mạng hắn!

Gần như một lúc với việc hắn dời hai bức tường băng chắn giữa hai người, quả cầu lửa màu tím đen nọ cũng được bắn ra! Nó mang theo hơi nóng kinh người, nháy mắt đã làm tan chảy một phần mấy bức tường băng gần đó, sau đó tạo thành hai cái lỗ ở chính giữa hai bức tường băng cản giữa Frand và Tần Nhược, cuối cùng bắn tung một đống hơi nước ở bức tường nước cách lớp màng nước của Tần Nhược chừng nửa mét, đụng vào màng nước... Nói một cách chuẩn xác, thì nó vẫn còn xé rách cả màng nước, đụng ầm một cái vào tấm chắn bằng băng của Tần Nhược nữa.

Chỉ trong nháy mắt, đòn tấn công đã tiếp xúc với khoảng cách bằng không với Tần Nhược, một luồng hơi nóng như muốn cháy cả xương truyền vào trong tay hắn...

Đồng thời, một sức đẩy đồ sộ cũng truyền tới, Tần Nhược không kìm được phải lui lại vài bước...

340 điểm thương tổn!

Sau khi bị suy yếu đến vài lần mà còn có thể tạo thành điểm thương tổn khủng khiếp như vậy với mình? Sau khi đứng lại, Tần Nhược kinh hãi vô cùng: đây còn là BOSS bậc ba nữa hay sao? Đây là uy lực của kỹ năng bậc bốn mà?

Nếu mình chậm hơn một chút thì hậu quả đã không lường nổi rồi!

Cũng may thanh mâu băng mà Tần Nhược bắn ra không hề thất bại, đòn gây thương tổn cao nhất trong số các phép thuật bậc ba này đã dị thường mạnh mẽ tạo thành 500 điểm thương tổn cho Frand (do trúng trước khi đại trận Mười Hai Tường Băng bị phá hủy), đồng thời cũng gây 2 giây đóng băng cho tên này.

Chính nhờ 2 giây quý giá ấy, Tần Nhược mới có cơ hội hồi sức.

Sau khi phán đoán lại tình hình xong, Tần Nhược cũng không phân tâm hồi phục HP, mà vừa lui lại vừa quát lớn một tiếng, dùng sức giũ ra cuốn sách phép thứ ba ngay. Năm mũi tên băng cùng xếp thành hàng, bắn về phía Frand, tên này vẫn còn chưa kịp thoát ra khỏi trạng thái đóng băng!

Nhưng những đòn này liên tục đánh trúng mục tiêu, cũng mới chỉ tạo thành chưa đến 700 điểm thương tổn. Ngay lúc này Frand cũng thoát được ra khỏi trạng thái đóng băng - không có hiệu quả của đại trận Tường Băng, những mũi tên này không thể gây trạng thái đóng băng cho Frand được.

“Hú!!!”

Lúc này, Frand cũng đã muốn dốc hết toàn lực rồi, ánh sáng đen lóe qua, bên cạnh hắn chợt xuất hiện bốn tên kỵ sĩ xương khô cưỡi trên bốn con chiến mã xương khô, sát khí đằng đằng.

Không chờ cho Frand hạ lệnh, đám kỵ sĩ xương khô này đều đồng thời nhắm chắc vị trí của Tần Nhược, sau đó thúc ngựa vọt tới! Frand cũng bắt đầu một lần nữa ngưng tụ kỹ năng kinh khủng kia.

Nhìn thấy thế, nhất thời Tần Nhược gấp gáp vô cùng.

Đã ném ra bốn cuốn sách phép rồi, bên trong ba lô mình chỉ còn lại Mâu Băng và Thuẫn Băng thôi, nếu mình không nhanh chóng giải quyết Frand, mình sẽ có nguy cơ bị xử lý mất.

Đáng chết!

Tần Nhược đã bắt đầu hối hận rồi, vừa nãy mình giả vờ ngầu cái rắm gì chứ, cứ gọi Mèo Nhỏ đi đối phó Frand cùng thì giờ này hắn đã sớm chết rồi.

Có điều bây giờ có hối cũng không còn kịp nữa, chỉ có thể dùng đòn sát thủ thôi!

Có thành công hay không, phải xem đám kỵ sĩ xương khô này có thông minh, có biết phối hợp hay không thôi...

Trong lúc lùi lại, Tần Nhược cũng hung hãn uống vào một bình thuốc ma lực cỡ vừa, còn ánh mắt thì chằm chằm nhìn đám phía trước, cây gậy phép trong tay múa máy không ngừng.

Nói thì chậm mà chuyện thì nhanh, mắt thấy đám kỵ sĩ xương khô kia sắp lao ra khỏi đại trận Tường Băng, mười bức tường còn dư lại chợt dùng một tốc độ cực nhanh bay vòng quanh chúng và Frand!

Đường đi của bốn tên kỵ sĩ nhất thời đã bị chắn...

Theo phản xạ, chúng vung kiếm lên. Bốn âm thanh xé gió rít vang.

Ánh mắt Tần Nhược sáng rỡ, hắn cười ta: “Ha ha ha! Cảm ơn nhé! NỔ CHO TA!!!”

“Ầm”, một tiếng nổ lớn vang lên.

Vô số những miểng băng cứng từ cửa sổ tầng ba lâu đài bắn tung tóe ra...