Nguyên Tố Thao Khống Sư

Chương 1: Rừng Cain trong sương mù




Sáng sớm, sương mù lơ lửng mông lung, len lỏi đến từng ngõ ngách trong rừng rậm, tô điểm thêm cho Cain - nơi có danh xưng là ‘Vùng đất có xác suất phát sinh tội ác cao nhất đại lục Thần - Ma’ này.

Trong khu rừng trải dài cả ngàn cây số, trở thành nơi cung cấp chỗ sống cho vô số những con quái thú không biết tên này, tầm nhìn rất kém, những cây đại thụ khổng lồ cao ngút trời ngày càng sum sê ở trên đỉnh đầu kia đã hình thành một bức tường che trời ngăn nắng, dù là ánh mặt trời có chói chang đến cách mấy, cũng rất khó thông qua màn lá cây chồng chất dày đặc kia để chiếu rọi một tia sáng lẻ loi xuống phía dưới. Mà màn sương mù mông lung kia lại càng giảm đi tầm nhìn ở nơi đây, khiến cho hoàn cảnh u ám của rừng Cain lại càng trở nên phức tạp và... nguy hiểm.

Hoàn cảnh tạo nên sinh mệnh, câu nói này không hề sai một chút nào!

Có thể thích ứng, đồng thời cũng sinh tồn được trong rừng Cain, dĩ nhiên không phải là những con thú bình thường.

Cho dù là những sinh vật yếu nhất, thấp cấp nhất của rừng Cain như lũ sói Bão Táp, trong con mắt của loài người cũng đều là những sinh vật không thể coi thường được! Loại quái thú hệ gió bậc ba này trừ tinh thông những phép thuật hệ gió từ bậc một đến bậc ba ra, chúng còn có năng lực đánh tầm gần ngang ngửa với những chiến sĩ bậc ba bình thường nữa, cộng thêm tốc độ nhanh như sét đánh và sự quen thuộc với hoàn cảnh phức tạp trong rừng, chúng hoàn toàn có thể cực kỳ thoải mái xé nát vụn bất cứ kẻ mạo hiểm nhỏ yếu nào dám tiến vào nơi đây.

Điều đáng sợ nhất chính là, sói Bão Táp dù không thể hiện đặc tính quần cư một cách rõ ràng, nhưng chúng vẫn là một trong vài loại quái thú hiếm hoi ở trong rừng không bài xích đồng loại! Cho dù là một đội những người mạo hiểm vô cùng mạnh mẽ thì khi đụng phải một bầy sói Bão Táp... Dưới tình huống không kịp xoay sở, khả năng bị tiêu diệt toàn bộ cũng sẽ rất cao!

Nhưng đương nhiên, bất kể ở nơi nào, nguy hiểm và lợi ích đều luôn tồn tại song song...

Như những con quái thú bậc ba sói Bão Táp này, bộ lông trên thân, răng nanh, móng vuốt của chúng đều là những ‘nguyên liệu’ rất khá cho các loại trang bị, vũ khí phép thuật và các loại dược liệu. Nếu may mắn, thậm chí còn có thể lấy được hạt nhân quái thú đáng giá mấy trăm đồng vàng nữa. Cho dù chỉ là hạt nhân của quái thú bậc ba, nhưng chúng vẫn cứ nhận được sự yêu thích của những thuật sĩ luyện kim, những kẻ điều khiển nguyên tố, những thầy triệu hồi, và một số lượng lớn các chiến sĩ với những nghề nghiệp khác nhau, có thể bán được một cái giá rất khá.

Điều này cũng khiến rất nhiều những người mạo hiểm dù biết rõ danh tiếng hung ác của rừng Cain nhưng vẫn như những con thiêu thân lao vào nơi đây để vật lộn với lũ quái thú trong rừng, để khiêu vũ trên lưỡi dao nhọn.

Sói Bão Táp chỉ là cửa ải thứ nhất mà phần đông những người mạo hiểm phải thông qua, chúng rải rác trải rộng ở vành ngoài cùng của rừng Cain, nghiễm nhiên trở thành lũ hộ vệ nhỏ nhất ở nơi u ám này.

* * * * * *

Trong một bụi cây rậm rạp màu ngăm đen nọ, một con sói Bão Táp với bộ lông lờ mờ đang nằm úp sấp, hai mắt nó khép hờ, hoàn toàn hòa mình vào trong bóng tối...

Nó không phải đang ngủ.

Là một thành viên trong rừng Cain, sói Bão Táp lúc nào cũng tỉnh táo tuần tra, không dám có chút thư thả nào; có điều nó khác với những quái thú bậc cao ở chỗ, nó hiểu làm sao để bảo vệ bản thân mình hơn.

Nhắm mắt chẳng qua là để che giấu đi cặp mắt hung ác luôn phát ra ánh sáng màu lục khi ở trong bóng tối của nó, cũng là để che giấu đi bản thân mình.

Chỉ cần thông qua những làn gió... Thông qua hướng đi dị thường của những luồng khí lưu trong bầu không khí, sói Bão Táp có thể nắm bắt được hết thảy mọi thứ xảy ra trong địa bàn của mình một cách rõ ràng.

Giống như bây giờ vậy!

Sói Bão Táp đột nhiên cảm nhận được trong không khí chợt xuất hiện một dòng khí mỏng manh.

Ngay tức khắc, sói Bão Táp theo phản xạ đặt móng vuốt lên mặt đất, vụt đứng dậy! Thân thể nó giống như một cây cung đã kéo căng dây, nhìn chằm chằm về một hướng nọ phía trước mặt, đôi mắt vốn khép hờ giờ đã mở ra...

Tựa như trong đêm đen đột nhiên xuất hiện hai ngọn lửa ma trơi màu lục có vẻ cực kỳ hung ác vậy, sự đột ngột ấy khiến cho người ta phải sợ hãi!

Một bước... Hai bước...

Tiếng bước chân nặng nề, cẩn thận của loài người cuối cùng cũng khiến sói Bão Táp phán đoán được tình huống một cách chính xác nhất: chỉ một người. Sau một tiếng gầm gừ cực kỳ nhỏ bé, hàng răng trắng ởn của nó cuối cùng cũng nhe ra!

“Vút!”

Sói Bão Táp không hề có chút ý định che giấu nào, cứ thế từ trong bụi rậm lao ra.

Thực ra cũng không cần phải che giấu, ở trong rừng Cain, sói Bão Táp vốn là những kẻ đi đêm thiện nghệ trời sinh, cho nên sau một tiếng “soạt” nhỏ, nó tựa như một cái bóng giữa màn đêm, mang theo âm thanh của gió rít và sự gấp gáp khiến lòng người run sợ cứ thế linh hoạt len lỏi trong rừng, lao về phía kẻ mạo hiểm dám can đảm một mình vào rừng đang ngày càng gần trước mắt nó!

Hai con ngươi màu lục, giữa nơi u ám như thế này trông chói mắt vô cùng.

Sau khi nhìn thấy trang phục của kẻ mạo hiểm kia, con ngươi của sói Bão Táp hơi rụt lại một chút, rồi nó tăng nhanh tốc độ lao tới hơn.

Kẻ điều khiển nguyên tố!

Một kẻ mạo hiểm dám một mình bước vào trong khu rừng Cain, lại còn là một kẻ mà năng lực chiến đấu tầm gần cơ hồ bằng không - kẻ điều khiển nguyên tố! Theo bản năng, sói Bão Táp đã lựa chọn cách nhanh chóng lao tới, nó muốn giết chết con người dám cả gan xâm phạm địa bàn của nó kia bằng cách chiến đấu tầm gần.

Chỉ đáng tiếc...

Đây hẳn phải là một quyết định sau cùng nhất, và cũng là sai lầm nhất trong cuộc đời của nó.

“Nước, ngưng!”

Một tiếng hô đơn giản, được phát ra một cách ung dung từ miệng của kẻ mạo hiểm kia.

Giống như đã động chạm đến một điều kỳ diệu nào đó, chữ ‘ngưng’ kia vừa thốt ra xong, lấy kẻ mạo hiểm ấy làm trung tâm, hơi nước rải rác trong bầu không khí mấy chục mét chung quanh tựa như nhận được mệnh lệnh, đột ngột dùng một tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được tụ tập lại ở một điểm, hình thành một quả cầu nước có đường kính một mét, trùng hợp chắn ngay phía trước mặt con sói Bão Táp này.

Đối với năng lực khống chế nguyên tố bậc một này, sói Bão Táp dĩ nhiên sẽ không coi vào đâu, nó làm như không thấy quả cầu nước này vậy, gào lên một tiếng giận dữ rồi bốn cái chân tráng kiện nhảy bật khỏi mặt đất.

“Lá chắn!”

Kẻ mạo hiểm kia một lần nữa lên tiếng, từ trong cây gậy phép ở trên tay tỏa ra một luồng ánh sáng dày đặc. Nhất thời, nhiệt độ chung quanh chợt giảm xuống.

Năng lực khống chế nguyên tố, nước ngưng thành băng, băng kết thành lá chắn!

Đây vốn chính là một mánh khóe nhỏ của những kẻ điều khiển nguyên tố nước dùng để ngăn những kẻ địch muốn tấn công tầm gần lại, bất cứ kẻ điều khiển nguyên tố nước bậc một nào cũng đều có thể sử dụng được.

Nhưng hình như kẻ mạo hiểm ở đây hơi gặp trục trặc với kỹ năng này.

Hắn nắm bắt thời cơ có vẻ muộn...

Một chớp mắt trước khi quả cầu nước kia ngưng kết lại thành băng, nó đã bị con sói Bão Táp kia nhào qua một cách hung hãn khiến cho bể tan tành, không thể nào ngưng tụ thành một tấm chắn được.

Trông có vẻ như kẻ mạo hiểm kia sắp sửa bị con sói Bão Táp ấy xé xác đến nơi, nhưng khuôn mặt của hắn lại vẫn có vẻ bình tĩnh vô cùng, rồi giống như đã luyện tập suốt cả trăm ngàn lần vậy, hắn vừa nhẹ nhàng vừa nhanh nhẹn dời sang bên cạnh liên tiếp hai bước, né khỏi đòn đánh của con sói Bão Táp ấy.

Chuyện quái dị chợt xảy ra.

“U... U áo...”

Quả cầu nước kia dù bị bể tan tành nhưng cũng không bị ngắt ngang việc biến chất, nó vẫn ngưng được thành băng! Sói Bão Táp chỉ cảm thấy nơi eo mình chợt bị siết chặt, lập tức nó phát hiện ra quả cầu nước tan tành ấy giờ đã giống như một chiếc phao bơi, chặt chẽ bao lại khoảng từ eo cho đến chân sau của nó rồi! Con sói Bão Táp có danh xưng ‘đầu bằng đồng miệng bằng sắt eo bằng đậu hủ’ ấy lập tức gào lên một tiếng kêu thê thảm.

“Đùng!”

Theo đà di động của kẻ mạo hiểm kia, sói Bão Táp lao vụt trúng khoảng không ngay bên cạnh hắn, rồi ngã lăn lông lốc xuống đất đến mấy mét xa mới dừng. Con sói Bão Táp này giờ đã không còn sự mạnh mẽ như vừa rồi nữa, dưới sự ảnh hưởng của cái lạnh, thậm chí ngay cả chút sức nhúc nhích thân mình nó cũng không còn.

Trên gương mặt của kẻ mạo hiểm kia vẫn không lộ ra một chút cảm xúc nào, hắn không hề quên, đối thủ trước mắt hắn là một con quái thú hung ác cấp 35, mặc dù nó đã bị đóng băng khiến không thể thoát ra được ngay trong tức khắc, nhưng bản thân nó vẫn còn chưa chịu một vết thương nào.

Mà muốn lấy được những nguyên liệu trên thân con sói này, phải đánh gục được nó trước khi nó thoát khỏi trạng thái đông cứng!

Đương nhiên, nếu muốn lấy được bộ lông trên thân nó một cách hoàn hảo, vậy chỉ có thể đánh vào phần đầu của nó thôi, nếu không bộ da của nó sẽ bị tổn thương, sẽ không bán được giá.

“Miểng băng, kim Atula!”

Ba miếng băng màu trắng ngọc hình mũi kim tản ra hơi lạnh được cấp tốc ngưng đọng ở trước mặt sói Bão Táp...

Một giây sau, những giọt máu màu lục văng bắn ra từ trong hốc mắt của nó.

“Áo!...”

Một tiếng gào vô cùng đau đớn vang lên phá tan đi sự yên tĩnh của rừng Cain. Đây chính là tiếng gào trước khi chết có một không hai của loài sói Bão Táp!

Kẻ mạo hiểm này hiển nhiên vô cùng quen thuộc với những con sói Bão Táp này, từ khi trận chiến bắt đầu cho đến lúc kết thúc chỉ kéo dài chưa đến 8 giây, đây không phải là chuyện mà một kẻ điều khiển nguyên tố bình thường có thể làm được.

Đặc biệt là, chỉ dùng hai phép thuật khống chế nguyên tố bậc một đã có thể tạo được hiệu quả đóng băng lớn nhất, trí mạng nhất đối với một con sói Bão Táp - một quái thú bậc ba; khả năng khống chế, tính toán và sắp đặt đấy thật khiến cho người khác phải thán phục. Còn phần hai phép thuật bậc ba sau đấy, thì trông không có vẻ bắt mắt gì. Một phép thuật bậc ba dạng tấn công nhiều lớp như thế, dùng để tấn công một con sói Bão Táp đã bị đông cứng thì chẳng khác gì việc xỏ kim thêu cả.

Nhận được lời nhắc đạt điểm kinh nghiệm từ hệ thống, kẻ mạo hiểm này trở nên thư thả hơn, hắn ngồi xuống, bắt đầu làm những động tác gì đó trên thân con sói Bão Táp, những động tác này trông rất thuần thục, như đã được tập luyện đến cả trăm ngàn lần rồi vậy. Chỉ mấy giây sau, trọn vẹn cả bộ lông màu đen và mấy chiếc răng nanh, móng vuốt của con sói Bão Táp đều đã bị lấy ra...

Nếu chất lượng của những nguyên liệu trên người một con sói Bão Táp đều hoàn hảo, vậy trị giá sẽ được tăng thêm một đồng vàng. Nếu may mắn, vậy trừ đi các chi phí, một đêm kiếm được một trăm đồng vàng cũng là điều dễ dàng.

“Ơ?”

Kẻ mạo hiểm này hơi giật người, rồi đột nhiên hắn nhìn chăm chăm vào một vật gì đó đang bị chiếc đầu sói đè xuống... Đó là một tinh thể màu xanh biếc, lớn chừng một ngón cái.

“Ha ha, thật là may mắn quá.”

Tần Nhược lau lau hạt nhân màu xanh biếc trong tay, có vẻ khá là vui sướng. Hắn ưỡn thẳng người dậy, lộ ra khuôn mặt luôn bị chiếc mũ trùm áo choàng che khuất của mình, đấy là một khuôn mặt rất sáng sủa, và khá đẹp trai.

Hạt nhân sói Bão Táp, giết một ngàn con cũng chưa chắc có thể lấy được một viên, không ngờ lần này lại có được một cách nhanh chóng như thế, không thể không nói hôm nay thật là một ngày rất khá khẩm.

Cất hạt nhân đi xong, tâm trạng của Tần Nhược trở nên vui vẻ vô cùng. Ngày hôm qua có một người kia ra giá đến 450 đồng vàng để mua một hạt nhân của sói Bão Táp đấy, xem ra hôm nay mình đã sớm hoàn thành vượt mức chỉ tiêu của ngày thường rồi. Vậy bây giờ...

Đi tiếp, hay là trở về trước thời gian đây?

Tần Nhược chỉ do dự một chút, rồi quyết định nên đi tiếp. Dù sao thì hôm nay cũng là ngày mà BOSS hạng thấp dạng tinh anh ‘Vua sói Bão Táp’ nảy mới mà! Đi để xem có cơ hội hay không cũng là một chuyện không tồi.